Truyện gay: Cậu Út làm công – Phần cuối
Tác giả: changtrainamay92

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Lão Đắc nhỏm dậy trên giường, gương mặt đang ngà say nhưng dường như Nhân thấy lão đang cố suy nghĩ và trấn tĩnh lại hơn bao giờ hết, trạng thái của lão thật kỳ lạ, nửa hư nửa thực làm Nhân không biết nên đối phó với trận cãi vã như thế nào đây. Thằng Tâm thì đã sấn tới bên giường lão, mặt hùng hổ trực gáo lên lần nữa thì Đắc lên tiếng:
+ Em đừng như vậy Tâm ơi. Anh không muốn em lại đồng tính giống anh mà em lại còn thích anh nữa. Anh không thể chấp nhận điều đó. Anh đã làm điều sai trái, để thằng em phải lòng chính mình, anh thật không ra gì.
+ Cái gì – Nhân lên tiếng, trong khi thằng Tâm chợt đanh mặt lại, nó vừa muốn nói nhưng những câu chữ không thể thốt ra khỏi miệng nó nữa.
+ Hồi trưa có lẽ anh chỉ suy đoán thôi, vì sao em lại dữ dội và bực tức với anh nhiều như vậy. Rồi tối nay đi gặp bạn bè, anh nghe bọn nó kể em lảm nhảm một mình những gì ở hồ bơi, ở trường, những lúc em thu mình vào 1 góc tự thoại bản thân. Chúng nó tình cờ nghe thấy hết, và kể cho anh nghe và anh biết rằng anh đã phạm sai lầm lớn, đã làm điều đó với em để em lại tự nhớ nhung chính thằng anh trai 1 năm mới về nhà 2 lần này …

+ Vậy là ông biết rồi sao, đồ anh hai mất nêt. Chính anh đã làm điều đó, tôi … tôi … đúng là thich anh đó, nhớ hoài gương mặt của anh trong những đêm đó. Anh bảo tôi nên làm sao đây.
+ Tâm, mày … sao lại thích anh hai được chử – Nhân chen ngang
+ Tôi không biết … làm sao có thể giải thích điều đó chứ. Tôi chỉ biết tôi thích lão Đắc này, tôi nhớ lão, tôi muốn ôm lão ấy vào lòng … vậy mà, vậy mà lão lại quá buông thả, làm tôi thất vọng chán nản. Nhưng thực sự tôi không thể … quên được lão.
+ Tâm … mày nói thực chứ … – Nhân hỏi lại
+ Tôi nói láo để làm gì chứ, đi xạo với người say xỉn à, tôi muốn lão nghe và anh cũng biết cho thằng em cô đơn ở nhà quê này, phải chịu đừng ra sao …
Chưa kịp nói hết, lão Đắc đã tới choàng ôm lấy Tâm. Lão vỗ về, lão an ủi bằng cái giọng lè nhè nặng mùi men rượu.
+ Anh biết … anh biết rồi … Anh xin lỗi em …
+ Anh hai … – Nhân lên tiếng can ngăn
+ Đừng Nhân, em hãy để anh ở riêng với Tâm đi, em về phòng đi. Anh phải nói chuyện riêng với nó … anh không thể để nó phải chịu đựng khó chịu như vậy …
Nhân nhận thấy bị đuổi khỏi tình thế trớ trêu này, nó đi ra đóng cửa lại, lặng lẽ về phòng đối diện, thả hồn vào những suy nghĩ mông lung. Liệu anh hai và Tâm sẽ làm gì nói gì đêm nay …
Cánh cửa đóng lại chỉ còn Đắc và Tâm, thằng em út đã phải lòng chính anh hai nó.
+ Em lại đây đi Tâm … – Đắc khẩn khoản
+ Nói đi – Tâm hậm hực đứng khoanh tay không thèm lại
+ Em lại đây đi, anh hai … muốn ôm em vào lòng được không?
Một khoảng lặng trong không gian, Tâm miễn cưỡng bước lại nhưng trong lòng cũng có điều gì đó vui vui … Đắc nắm lấy tay thằng em và kéo xuống giường, anh vòng tay từ sau lưng ôm chặt lấy thằng nhỏ. Mùi men rượu tỏa ra từ Đắc làm Tâm hơi khó chịu, cái tư thế kỳ lạ này cũng làm nó không thoải mái lúc đầu lắm, nhưng cũng lặng im chờ đợi. Sự tức giận của nó như biến đâu mất, cái ôm thật lòng của anh hai như xua tan đi sự u uất của nó, cảm thấy nhỏ bé và được vỗ vễ trong vòng tay anh hai, được cảm thông chia sẻ suy nghĩ, nó chờ đợi …
+ Anh hai biết tình cảm tự nhiên thì không gì có thể ngăn cản, anh hai cũng muốn em được sống vui và hạnh phúc với cuộc đời thật của mình … Nhưng em liệu có thực sự hiểu được những gì đang chờ đợi … nếu em tiếp tục đi con đường không được bình thường này không?
+ Có điều gì em không biết sao? – Tâm gặng hỏi lại anh hai nó. Nó đã đọc được những lo lắng muộn phiền của người anh trong từng câu chữ và nó hiểu anh nó thực lòng cũng chỉ muốn tốt cho nó mà thôi.
+ Em thử nghĩ nếu em chọn cách sống này, cuộc đời này thì em có dám đối mặt với cuộc đời không. Anh hai trước đây từng nghĩ chỉ cần làm những điều mà mình thích mình vui là đủ, còn xung quanh chỉ là hư ảo phù du … – Đắc nghẹn lại, giọng anh hơi lè nhè như vẫn còn xỉn say nhưng trong tận đáy lòng và từ khối óc của một người trưởng thành, anh biết mình đang tỉnh đang minh mẫn hơn bao giờ hết.
Bởi Đắc biết, cuộc nói chuyện đêm nay sẽ đẩy Tâm đi theo một con đường khác và những gì anh cần nói sẽ là điều quan trọng ảnh hưởng tới cuộc đời người em sau này … – nhưng anh thấy mình đã sai. Mọi người vẫn còn đầy những kì thị dối trá, ngoài mặt họ có thể chẳng phản đối hay làm điều gì với em nhưng sau lưng lại là lời ra tiếng vào, những lời rèm pha, những thái độ thù địch hay cách ly hạn chế những người có xu hướng kỳ lạ vậy đó …
Anh đã phải rất khó khăn để có được bạn bè thực sự ở lại cùng khi họ biết anh là ai. Dù chúng nó luôn nói chẳng quan tâm anh có đồng tính hay không nhưng em thử nghĩ mỗi cuộc vui đều không gọi cho em, mỗi lần động chạm dù chỉ vô tình cũng bị cho là hữu ý dâm ô. Anh thực sự buồn đau với tâm hồn này …
+ Anh hai – Tâm hơi nghẹn trong lòng, có lẽ nó đã không hề biết được những nỗi khổ không thể nói ra của anh hai, nó cảm thấy thật tệ làm sao …
+ Và em hãy thử nghĩ đi, khi phải đối diện với gia đình làm sao. Ba mẹ và các em sẽ nghĩ gì về anh đây … Anh muốn nói ra nhưng lại không dám nói, anh muốn thổ lộ nhưng không có một ai … Nhưng những dục tính trong con người không thể nào không có và liệu nó sẽ kìm hãm được trong bao lâu. Càng buồn những người bạn thực tại ở đời, anh lại tìm vui trong những cuộc chơi của thế giới ảo, anh tìm tới đó như trút bỏ bầu tâm sự khi chẳng ai biết thân phận thật của ai, tất cả đi ngang qua nhau như cơn gió khẽ của cuộc đời này …
Đắc ngấn lệ dòng nước mắt, nó không muốn yếu lòng lúc này nhưng những gì có thể nói ra thì hôm nay nó sẽ không dừng lại, nó sợ rằng sẽ khó có cơ hội một lần nữa …
+ Vậy như anh nói, tất cả những tấm hình, những video của anh là do cuộc đời dồn ép – Tâm gặng hỏi
+ Anh … – Đắc im lặng không nói nổi một lời trước câu hỏi đầy đanh thép đó. Anh ngồi thần người nghĩ lại những cuộc vui chớp nhoáng, những người bạn một đêm phút chốc. Anh từ tìm bạn cùng tâm trạng tán dóc nói chuyển xả nỗi lòng, đã tiến tới những cuộc vui gặp gỡ mà bãi đáp là một khách sạn hay nhà nghỉ bình dân từ lúc nào không hay. Càng chán nản anh lại càng dễ dãi trong những cuộc tình thoáng qua đó. Đã bao nhiêu đêm qua, bao nhiêu đầu khấc ngập ngụa trong khuôn miệng, bao nhiêu con hàng xé toạc lấy thân anh … Nó cứ lên cao dần, từ chốc lát tới qua đêm, từ một đêm tới nhiều lần liên tiếp, từ một đối một chuyển thành nhiều người với nhau. Những vết xe cuộc đời lăn bánh và trượt dài trong đời anh …
+ Sao? – Tâm hỏi lại, nó lấy tay gỡ bàn tay của Đắc ra
+ Anh … anh xin lỗi … Anh biết mình đã sai, đã quá hư hỏng và không xứng đáng để nói chuyện dạy dỗ em … Nhưng anh chỉ muốn nói cho em biết, đó là … hãy cân nhắc thật kỹ trước khi dấn thân sâu vào cuộc đời đó, đừng bao giờ để vừa đau khổ vừa hối hận nhưng vừa không thể thoát ra khỏi vũng bùn đen tối mà chính mình tạo ra …
+ Vậy ư … Anh sợ tôi sẽ như vậy sao …
+ Tâm …
+ Những gì anh cần nói chỉ là như vậy sao?
+ Anh …
+ Tại sao anh vẫn không chịu hiểu hay cố tình không hiểu hả? – nó gào lên
Đắc nhìn Tâm, ánh mắt hoang mang
+ Anh thật đúng là đồ … – Tâm không nói lên lời – anh biết là tôi vì sao lại suy nghĩ như vậy, lại có những hành động như vậy, lại quay những clip mà chính tôi cũng thấy ghê tởm bản thân nếu tung lên mạng vậy sao …
+ Tâm … em làm sao …
+ Anh vẫn không hiểu. Thực sự tôi … tôi … chỉ quan tâm mình anh thôi, anh hai ạ.
+ Em thực lòng nghĩ vậy sao?
+ Đúng vậy, tôi không thể ngờ rằng có ngày mình lại nói câu này với chính anh hai của mình. Tôi … thích anh, nhớ anh mỗi ngày. Nghe tin anh nghỉ hè sớm hơn mấy bữa, tôi mừng cuống quýt đến mất ngủ cả đêm. Tôi chưa bao giờ có ý định hay tình cảm này với bất cứ một người nào khác dù cho có là chàng trai hay cô gái xinh đẹp tới dường nào …
+ Anh … anh xin lỗi …
+ Xin lỗi sao. Anh đã đánh giá thằng em này quá thấp rồi. Tôi không phải hạng muốn thoát khỏi cuộc sống thực tại để sống thật cùng giới tính bằng mọi giá như anh. Nhưng tôi cũng có những rung động và xúc cảm riêng mình …
+ Anh xin lỗi …
+ Đừng xin lỗi nữa đi. Em … đã nỏi ra những điều chôn dấu và chờ đợi trong lòng. Anh hai à … hãy làm người yêu của em nhé.
+ Tâm … anh … anh không biết nói sao nữa
Khoảng lặng giữa hai người trở nên thật dài và lâu làm sao. Không gian tĩnh mịch như tờ, mắt Tâm nhìn thẳng vào anh hai nó cương quyết mạnh mẽ nhưng cũng đầy những tình cảm khó có thể nói ra bằng từ ngữ …
Bên ngoài cửa, Nhân trượt dài trên bờ tường, ngồi thụp xuống đất và không thể tin được những gì vừa phát ra từ trong căn phòng đó.
Không gian trong đêm như cô đọng lại trong từng lời nói từ miệng Tâm. Thằng út cuối cùng cũng đã lên tiếng tỏ tình với chính người anh hai. Nó không muốn nói thêm điều gì mà chỉ dùng lời qua ánh mắt. Những gì khát khao nhất nó muốn gửi tới người anh đều được thổ lộ.
Cuối cùng sự tĩnh mịch cũng được phá vỡ:
+ Anh … anh không biết … có đúng hay không … Nhưng anh … anh đồng ý điều đó Tâm ạ
Chỉ cần từng đó thôi cũng đủ để Tâm thấy hạnh phúc và ấm lòng. Nó cúi xuống, thật chậm thật chậm để môi nó chạm nhẹ lên môi anh. Nó trao cho anh nụ hôn thật ngọt ngào và dịu dàng làm sao. Không phải là cái vồ vập của cậu trai trẻ bị bí bách nhiều năm mà nó như một người đang từ từ thưởng thức cơn mê ngọt ngào của tình yêu vậy. Nó biết điều nó làm không những sai mà còn trái luân thường. Nhưng nó mặc kệ tất cả, nó chỉ cần biết nụ hôn của nó sẽ không bao giờ dừng lại, nó sẽ từng bước đem tới cảm xúc đê mê và thăng hoa của hai người, cái ngọt lịm từ chắt lưỡi đầu môi, của hai cơ thể đang dần hòa vào nhau trong men tình đầy ngang trái.
Nó tiến xuống hôn lên cổ anh hai, nhẹ nhàng và trìu mến, từng hơi thở của nó phà vào người anh đầy ấm nóng đủ để cảm nhận sự nhiệt tình và chân thành. Bàn tay nó nắm lấy tay anh, từng ngón tay đan chặt vào nhau như khẳng định sự khăng khít và quyết định cuối cùng của hai người. Tiếng thở khẽ vang lên, không kìm lại được là sự đê mê đang khỏa lấp thân thể của hai người con trai cùng họ.
Tâm lặng lẽ, cởi bỏ trang phục của anh hai, tháo rời quần áo trên người nó, từng lớp da thịt được lộ dần ra, va chạm vào nhau, chạm sát vào nhau đầy ấm áp, say mê. Nó hôn lên ngực lên bụng anh hai để cảm nhận được cơ thể của người con trai nó nhung nhớ mỗi đêm trong 4 tháng trời đằng đẵng. Tất cả đang thật tuyệt vời và ngọt ngào làm sao …
Hai cơ thể nóng bừng đang dần quyện vào nhau, ôm ấp và vỗ về cho nhau. Tâm cúi xuống vùng trung tâm bí ẩn nhất, nó cảm nhận được sự căng phồng đầy sức sống đang trỗi dậy mạnh mẽ từ bên dưới. Với cái miệng ấm áp và ngọt ngào, nó cảm nhận lấy điều sung sức căng tràn của người con trai đó. Từng nhịp của nó dần đưa vào sâu thẳm và xa xăm hơn, chuyển động chậm rãi và từ tốn nhưng không thiếu là sự hưng phấn đến tột cùng đang bùng nổ từ thân dưới. Đắc như chìm hẳn vào cơn mê say cùng đứa em út, không còn những lý trí oán trách ngăn cản, chỉ còn lại trong anh đơn thuần là sự tan chảy của tình cảm, sự thật lòng của thằng em đã khiến anh bị hòa tan cùng câu chuyện …
Khuôn miệng đáng ghét đó, thân quen đó lại đang làm anh hai muốn trào lên đầy những nhựa sống và hưng phấn trong người, với những nhịp chuyển động lên xuống đều đặn, cuốn lấy và hút chặt phần căng cứng cực đại kia. Và tù phần trung của chú út, là sự trỗi dậy và căng lên của một nhựa sống khác, đang chờ đợi để được giao hoan trong đêm đầy men say này.
Những chuyển động thân thể, cọ sát lấy nhau một lần nữa tái diễn và Tâm đã nằm áp hẳn lên cơ thể của anh hai, cảm nhận hai khuôn ngực đang phập phồng, những giọt mồ hôi đang rơi và và cơ thể đang muốn tìm đến bên nhau. Môi lại chạm môi, tay lại đan tay, hai phần căng sức sống nhất cũng tìm tới bên nhau, đụng chạm vào nhau làm cho mỗi người trên hay dưới đều được hưng phấn đến tột cùng không thể phôi pha. Âm thanh khe khẽ vang lên được chặn lại giữa chừng bởi khối óc nhưng còn xúc cảm trào dâng thì sẽ không gì ngăn nổi nữa …
Tâm nhẹ nhàng xoay người anh của nó lại và một lần nữa tìm cách giao hòa hai cơ thể với nhau. Suối nguồn sự sống của Tâm đang chờ đợi để khai phá một vùng đất mới, nó ngọ nguậy chậm rãi, từ tốn tiến vào hậu cung, nơi cuối cùng đang chờ đợi được khai phá của anh hai. Sự bùng nổ của men tình còn dâng cao hơn gấp bội, khí huyết lan tỏa, tê tái dẫn truyền từ vùng trung lên não môn làm Tâm muốn đờ đẫn người ra trong cơn say ái tình và nhục dục.
Anh hai của nó cũng chìm đắm trong mơ màng với những điều tuyệt với nhất đang được cảm nhận. Hai thân thể đã chính thức hòa vào nhau một thể như sự khẳng định không gì có thể chia lìa được nữa. Nó chỉ có thể tuôn chảy ào ạt và mãnh liệt hơn và mối tình ngang trái loạn luân này sẽ không ngại điều gì để có thể đương đầu với sóng gió chờ đợi trước mắt … Tất cả sẽ mãi mãi bên nhau …
Tâm và Đắc chìm trong không gian riêng của cả hai với những tình cảm ngọt ngào và cuộc vui thật êm ái. Nhưng đằng sau cánh cửa đó, một người con trai khác lại trải qua chiều tâm trạng đối nghich với quyết định cay đắng đầy oan nghiệt.
Nhân không thể phụ lòng hai người anh em ruột của nó, lặng lẽ gạt nỗi đau, gạt đi nước mắt, nó nhắn tin cho một người được lưu với cái tên A Đức: “Mình chia tay anh nhé”. Từ nay nó sẽ không còn một tư tưởng hay ý nghĩ nào khác, cuộc sống và liên lạc của nó với thế giới đông tính, thể giới mà nó từng nghĩ và mong muốn được thuộc về sẽ không bao giờ trở lại. Nó phải sống thay cho ba anh em, làm tròn bổn phận lấy vợ sinh con đàn cháu đống và luôn thầm chúc phúc cho Tâm Đắc được trọn đời.
—Hết Truyện—
Thuộc truyện: Cậu Út làm công – by changtrainamay92
- Cậu Út làm công - Phần 2
- Cậu Út làm công - Phần cuối
ca mau says
vj ma ba em deu la gay vay troi!! tuong tuong qua muc!!!
lem lun says
toi nghiep qwa ton het ca lit nuoc mat cua em ui T T
Ngok says
Toi nghiep cho nhan wa neu nhan cug dk hanh phuc thi tot hon nhug chang co thu j hoan hao du sao cug cam on tg vi cau chuyen rat hay mog tg se rat nhieu chuyen hon nu
Kẻ lừa tình says
Truyện dài dòng. Từ ngữ hơi dư thừa… Nhàm chán!
Truong thanh says
Truyện viết rất hay, có tính nhân văn