Truyện gay: Cái vòi tốc lực – Tập 2
Tác giả: Sú Hoàng Long
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Nổi bậc trong những gian chòi lá đó là 2 chàng trai trẻ xinh đẹp ngồi đối mặt với hai người đàn ông có tuổi trong 1 chiếc bàn vuông
Ông giám đốc hãng gạch nổi tiếng của đất sứ khóm chìa ly
-” Nào, chúc mừng cho buổi hội ngộ, mừng cho dự án Đức Hòa Hạ vừa đc sở tài nguyên môi trường cấp phép xây dưng.”
Lời chúc của ông giám đốc làm tăng thêm niềm hồ hởi cho mọi người, trong khi ai cũng hửng ứng nâng ly , chỉ có Minh Lâm là o nệ rụt rè. Bỡi lẽ Minh Lâm chẳng quen biết gì 2 người họ. Khánh Bình quay ngang nhìn Minh Lâm , đạp nhanh vào chân 1 cái khiến Minh Lâm giật mình, hiểu nhanh qua cái châu mày của bạn bèn nhấc ly. Minh Lâm cụng chung 1 cái rồi cụng riêng 1 cái với chủ đầu tư. Ông ấy tên là Đức, cùng với tên của Minh Lâm và Khánh Bình đã đc giới thiệu ngay từ khi vào bàn. Cái cụng ly riêng của Minh Lâm làm bật 1 nụ cười cho ông Đức, uống cạn ly bia, ông đặt ly xuống rồi hỏi
– ” Ko biết Lâm làm nghề gì hả?”
– ” Dạ, em rữa xe, tên tiệm là Minh Lâm”
Ông Đức dò mắt nhìn toàn diện vào con người Minh Lâm rồi đột nhiên thốt lên
-” A, anh có nghe lời đồn đại về tiệm rữa xe mới khai trương, định là hôm nào có dịp đẩy con Audi vào, sẵn dịp coi sự tình thiên hạ đồn đại ra sao, thật ko ngờ hôm nay lại có dịp gặp gỡ”
Minh Lâm nhoẽn miệng cười : – ” Mặt bằng em nhỏ hẹp, ko có chổ xây bậc để rữa xe hơi đâu”
Khánh Bình xoay ngang nhìn bạn, châu mày 1 cái rồi xoay nhanh sang nhìn ông Đức mỉm cười
-” Nó ko có chỗ để rữa xe hơi, nhưng có chỗ để rữa cái khác cho anh”. Lúc này Khánh Bình lại xoay mặt sang nhìn Minh Lâm : -” Đúng ko?” Ko cho bạn mình có nhiều thời gian o nệ, Khánh Bình lại đạp vào chân Minh Lâm 1 cái
-” Dạ dạ”
Ông Đức bật cười xang xảng 1 hơi rồi hỏi
-” Em định rữa cái gì cho anh đây”
Minh Lâm im lặng, quay sang nhìn bạn. Khánh Bình khì cười, tự úp mở rồi bây giờ lại giải dây cho Minh Lâm
-” Thì rữa dự án Đức Hòa Hạ, nhất định tụi em sẽ tới chúc mừng”. Khánh Bình quay nhanh sang nhìn Minh Lâm – ” Phải hông?”
– “Dạ dạ”
Ông Đức lại cười xang xảng thêm 1 lần nữa. Ông giám đốc hãng gạch nói:
-” Chuyện em đề nghị với anh..đã suy nghĩ thế nào? bật tín hiệu cho em út đc vui”
Ông Đức đáp:
-” Anh định là gọi thầu đấu giá cho công bằng, chú mày nói vậy lại làm khó anh, chỗ Đồng Tâm là đối tác lâu năm, giờ bỏ người ta cũng có chút băn khoăn”
Lời của ông Đức làm cho mọi người lo lắng, trong khi Minh Lâm thì ngồi im thinh thích khiến Khánh Bình phải đá chân bạn mình thêm 1 lần nữa. Lần này thì Minh Lâm buột phải vào việc. Đầu tiên, Minh Lâm dẻ thịt con cá chẽm, gắp cho ông Đức 1 miếng
-” Em dân rữa xe, ko rành gì về chuyện kinh doanh, thật sự chẳng biết góp ý gì, cái dự án của anh chắc là to tát lắm..ko nói dấu gì anh, rữa xe mướn mặt bằng như em ko có mộng vào khu dân cư lớn, sở hữu 1 căn ở đó chắc cỡ cuối đời mới có”
Ông Đức mỉm cười, điểm chỉ 1 ngón tay
-” Điều này anh đã tính tới rồi, đó là nhắm tới khách hàng có thu nhập thấp là làm sao cho họ mua đc nhà với mức trả góp hậu hỷ vửa bảo đảm ko chôn lâu nguồn vốn”
-” Vậy anh Đức tính thế nào?” Minh Lâm hỏi
-” Em thử nói cho anh biết về mức thu nhập trung bình hàng tháng của em đi”
-” Em thấy mỗi tháng ngoài việc có thêm nhiều quần lót và quần tà lỏn ra thì cũng chẳng có bao nhiêu”
Câu trả lời thật thà của Minh Lâm làm cả bàn cười vỡ òa. Khánh Bình nói đùa
-” Tức là nó sẽ trả góp bằng quần lót cho anh đó”
Ông Đức cười ồn ào, tưởng chừng như ông muốn cho tất cả người trong quán đều nghe thấy.
Minh Lâm nâng ly , đụng riêng với Khánh Bình 1 cái. Ông Đức nhấc cao ly, giả đò ngó ngó hỏi vu vơ
– ” Cái ly này bộ đụng ko kêu hay sao ta?”
Minh Lâm hiểu ý, đụng ly một cái với ông Đức
-” Kêu chưa? Chưa kêu để em đụng cái nữa”
Khánh Bình đc dịp chơi chữ tục ý
– ” Mày đụng ko kêu anh Đức ko có thích đâu, mày đụng ko ngờ đó”
Ông Đức cười xổ xàng . Bởi lẽ ông đã hiểu đc tục ý trong lời bông đùa của Khánh Bình. Cái giọng cười của ông Đức như thổ địa , sơn thần, tương thích với cái dáng người béo phì của ông. Ông vừa ăn uống, vừa đc tới 2 trai đẹp tiếp chuyện, chả trách sao ông Đức cảm thấy khoái trá đến thế.
Mặc dù ko ai còn đề cập đến chuyện làm ăn, cuộc nói chuyện đong đưa hao tốn tới hai thùng Ken. Ly hai ông hết rồi lại đc Khánh Bình và Minh Lâm rót thêm. Hai ông đại gia mau chóng lâm vào trạng thái say xĩn, lời lẽ tuông ra như suối. Khánh Bình và Minh Luân cũng chẳng thua kém gì. Khi chưa có nặng đô, ông Đức còn câu nệ. Lúc tràn ngập bia bọt trong cơ thể thì chân tay táy máy. Ông Đức bắt đầu dạn tay , bóp bóp cánh tay xăn cơ của Minh Lâm và tóm tắt khen ngợi
– ” Em chắc là con mọt phòng thể hình hả Lâm?”
Minh Lâm mỉm cười
-” ko có đâu anh, em chỉ hít đất, đu xà đơn ở nhà thôi”
Khánh Bình lại có thêm 1 cơ hội mới để chơi chữ
– ” Bạn em đu nặng nhiều quá nên nó xăng chắc vậy đó anh”
Minh Lâm cắn nghiền 2 hàm răng, vung tay choàng nhẹ qua vai Khánh Bình rồi bất ngờ kéo thật mạnh, đồng thời bóp thật mạnh cố tình làm đau Khánh Bình, rất nhanh tay, Minh Lâm bốc 1 cái đùi gà rán nhét chật mồm Khánh Bình
-” Nuốt đi cho bớt lãi nhãi”
Ông Đức chứng kiến cũng cảm thấy hào sảng. Ông lại cười giòn 1 phen
– ” Em còn từ nào nữa ko Bình?”
Khánh Bình cong 1 ngón tay cái ,ngoắt tạt ngang
– ” Mấy từ này em chỉ học đc 1 ít từ thằng Lâm thôi, quen nó lâu rồi từ từ anh học hỏi thêm… Sẵn hôm nay đẹp trời ko ấy mình đi tăng 2, tự nhiên em rất muốn hát”
Minh Lâm xoay ngang nói nhanh, vẻ mặt ko đc thoải mái
– ” Tao phải về rữa xe, bao nhiêu đây đủ rồi, mày làm tao bất ngờ”
Khánh Bình nhấp nhém ám hiệu
– ” Mày ko nể mặt tao cũng nể mặt anh Đức chứ, mày biết anh Đức điều hành cả 1 tập đoàn lớn mà còn dành thời gian cho mấy anh em mình”
Minh Lâm miễng cưỡng im lặng. Bởi lẽ Minh Lâm hiểu cái thái độ nghìm nhỏ đôi mắt nhìn mình của Khánh Bình muốn nhắc nhỡ điều gì. Có lẽ sau cuộc hội ngộ có sự sắp xếp hôm nay, Minh Lâm ko chắc mình còn có chấp nhận lần 2 nữa hay ko. Khánh Bình mà Minh Lâm xem như bạn thi âm giờ thay đổi nhiều quá. Dường như Khánh Bình ko còn nét thật thà chất phác của 1 thằng trai quê nữa. Khánh Bình đã lột xác hoàn toàn. Trong lòng Minh Lâm cảm thấy thất vọng. Minh Lâm vội đứng dậy
– ” Em đi toilet 1 chút”
Minh Lâm nhanh trí hất đầu ra hiệu cho Khánh Bình vào trong nhà vệ sinh gặp mình. Trong trạng thái ngà ngà say, Minh Lâm buông câu hờn trách
– ” Mày có cần phải bắt tao nhiệt tình đến mức độ như vậy ko Bình? ổng là cái thá gì chứ? Bộ có tiền là mình phải bu vào giả lả hay sao? Đó ko phải là con người của tao”
– ” Vậy mày nghĩ đó là con người của tao hả?” Khánh Bình hơi lớn giọng
Minh Lâm trầm mặt xuống 1 lúc, ko ai nói thêm gì cho đến khi Minh Lâm hé môi
– ” Vậy thôi, tao sẽ cùng đi chơi với mày cho hết bữa nay, thù lao gì đó nếu ký đc hợp đồng thì mày cất đi, tao ko cần”
Minh Lâm cất bước đi qua, Khánh Bình đập vai ghì lại
– ” Mày sao vậy? Ko phải lúc đầu rất vui hả?”
Minh Lâm ko nói câu nào mà cầm tay bạn gở bỏ ra khỏi vai mình rồi cứ thế bước đi
Đoạn Minh Lâm và Khánh Bình trở lại bàn với 2 sắc mặt ko khác gì nhau
Chiếc camry 2.0 đời 2015 màu đen bóng nhoáng nhọc nhằn luồn lách đi qua con đường đang thi công. Bên trong chiếc xe gồm có 4 người, ngoài tài xế riêng giữ vô lăng , còn có ông Tú, giám đốc của 1 công ty cung ứng vật liệu xây dựng miền nam. Ông Tú rất giàu, ông sỡ hữu vô số căn nhà, tận dụng vào việc cho thuê sinh lợi.
Vì theo ông, việc gửi ngân hàng sẽ đối mặt với vấn nạn lạm phát, đồng tiền mất giá theo thời gian, còn đầu tư vào bất động sản thì sinh lợi hàng tháng, đồng tiền gốc đc đãm bảo vì giá đất luôn tăng theo thời gian.
Ngồi cùng ở băng ghế sau là Minh Lâm và Khánh Bình. Minh Lâm đã mệt nhoài vì phải uống tiếp 1 trận tăng 2 ở 1 quán karaoke nên khi lên xe đã vật vựa ngã ngủ. Khánh Bình có phần tỉnh táo hơn. Các cuộc nhậu thâu đêm suốt sáng và những lần đi bar quay cuồng thân xác đã khiến cậu có thêm nhiều sức đề kháng với bia rượu. Khánh Bình nhìn qua khung cửa kính . Hôm nay chú ý kỷ, Khánh Bình thấy nhà cửa đc xây thêm nhiều quá
Đức Hòa hiện đang thay da đổi thịt. Trong khi thị trường bất động sản ở Sài Gòn đang đóng băng chôn vốn. Thì ở tại 1 nơi tiếp giáp với huyện ngoại thành lại nở rộ nhu cầu nhà ở. Các công ty bất động sản bắt đầu tìm về vùng quê màu mở để tìm thị phần. Điều đó làm cho quá trình đô thị hóa ở Long An ngày 1 tăng cao.
Người ta ko còn thấy những cánh đồng khóm bạt ngàn ở 2 bên đường nữa. Từng khu đất đc chính quyền cấp phép giao cho các dự án dân sinh , thúc đẩy cơ sở hạ tầng phát triển. Đường xá đang ngày 1 đc mở rộng nâng cấp để thông thương với đường cao tốc Trung Lương. Ông Tú cũng là 1 tay tính toán, trình độ bắt nhịp cuộc sống của ông rất cao, chả trách sao ông lại quá giàu.
Tuy vậy, tương lai của 1 bản hợp đồng béo bỡ của ông vẫn đang bị ông Đức bỏ ngõ. Ông Tú ko dám chắc chắn sao cuộc hội ngộ tới bến hôm nay có đọng lại cho ông Đức 1 suy nghĩ nào ko. Ông Tú chỉ nắm đc 30 % tia hy vọng. Vì Minh Lâm đã ko ra tay hết mình. Nếu như Minh Lâm chịu đi riêng với ông Đức chiều nay thì đã ra 1 con số phần trăm khác cao hơn
Ông Tú nói
-” Bộ em ko có xi cua trước với thằng Lâm hả Bình?”
-” Những gì cần nói em đã nói hết rồi, ông Đức thích nó quá em cảm thấy nếu nó về nhà ổng chơi cũng ko ổn, giúp anh chỉ giúp đc tới đó thôi”. Sau đó Khánh Bình gở gạc lại -” Cũng để cho ông Đức nôn nao 1 thời gian chứ anh, hôm nay như thế đủ để gây ấn tượng tốt rồi”
——————–
Thuộc truyện: Cái vòi tốc lực – by Sú Hoàng Long
- Cái vòi tốc lực - Tập 2
- Cái vòi tốc lực - Tập 3
- Cái vòi tốc lực - Tập 4
- Cái vòi tốc lực - Tập 5
- Cái vòi tốc lực - Tập 6
- Cái vòi tốc lực - Tập 7
Leave a Reply