Truyện gay: Trai Thẳng – Chương 5: Chạy theo lý trí
By Bindylee
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Hơn ai hết nó hiểu được cảm giác từ trên trời rơi xuống địa ngục là vô cùng đau khổ, những tưởng Dương đang rất hạnh phúc với Châu thì ngay chính điều đó lại làm nó đau đớn nhất, gương mặt nó cứ thẫn thờ và cứ lang thang đi trên phố. Hôm nay giáng sinh, trời Hà Nội khá rét, nó bơ vơ một mình trong dòng người tấp nập kia, đầu óc trống rỗng hay nó đúng hơn nó không còn có thể suy nghĩ thêm được bất cứ điều gì nữa, nước mắt cũng chẳng còn chảy nữa rồi. Lặng lẽ nó ngồi nhớ lại tất cả những kỷ niệm giữa nó và Châu, bao nhiêu đếm cho hết chứ nhưng cuối cùng rồi thì sao, Châu là trai thẳng, Châu yêu My và chị My là người tốt, nó không thể nào làm gì khác hơn được nữa, thôi thì với nó bây giờ chỉ cần anh Châu hạnh phúc là được.
Dương mở cửa bước vào, nhìn thấy Châu và My đang lúi cúi dưới bếp, cười cười nói nói, vẫn cái tính đấy thằng Châu vẫn cứ trêu chọc My như những lúc Châu trêu nó, nó vẫn đứng lặng im nhìn hai người họ. My quay sang thì nhìn thấy Dương.
Em về rồi hả, chị với anh Châu sắp nấu xong lẩu, tí cả nhà mình ăn nhé – My nó rồi mĩm cười thật tươi nhìn nó,nhưng với Dương lúc bây giờ nở được một nụ cười là điều vô cùng khó khăn.
Thằng kia, sao đứng thờ người ra thế ? – nó giật mình khi nghe tiếng thằng Châu gọi, còn My thì hơi ngạc nhiên trước thái độ của Dương.
Em không sao, em đi ăn với bạn cuối năm rồi, hơi mệt, nên anh chị cứ ăn đi, em đitắm rồi đi ngủ trước – dưới cái ánh mắt ngạc nhiên không hiểu chuyện gì đang xãy ra với nó, Châu và My chỉ biết nhìn nhau im lặng.
Thằng bé bị sao vậy anh – My hỏi
Anh cũng không biết nữa, nhưng chắc không sao, tối anh hỏi nó sau – Châu nói xong rồi quay sang tiếp tục canh lửa nồi nước súp, nhưng với cái nhìn của một người phụ nữ, My cũng khá sâu sắc nên cô linh cảm được rằng mọi chuyện không đơn giản như thế.
Châu đưa My xuống nhà rồi vòng trở lên, nhìn thằng Dương trùm cái chăn nằm co go giữa cái trời đông 12 độ của Hà Nội. Châu biết thằng Dương vẫn chưa ngủ, chắc chắn có chuyện gì mới khiến Dương như thế, bình thường thằng Dương chưa bao giờ có thái độ như thế
Mày bị sao thế Dương, ở trường có chuyện gì sao ? – thằng Châu ngồi xuống giường, chừng vài giây thằng Dương vẫn cố im lặng, không phát ra tiếng động nào. Châu nói tiếp
Anh biết mày chưa ngủ, có chuyện gì mày cứ nói với anh, anh cũng có chuyện muốn bàn với mày – nó không biết Châu sắp sửa bàn với nó chuyện gì nhưng nó rất ngạc nhiên và tò mò, chưa bao giờ thằng Châu lại nghiêm túc đến như vậy.
Bàn chuyện chứ ? – Dương bỏ chăn ra ngồi dậy vẫn gương mặt thẫn thờ, một ít nước mắt làm đôi mắt nó như long lanh hơn trong cái bóng đêm tĩnh mịt.
Có thể hết tháng này, tao với mày sẽ dọn đi một nơi khác để ở – Châu đứng dậy lấy bật lửa, mồi điếu thuốc lá đưa lên miệng.
Dọn đi, dọn đi đâu chứ ? – thằng Dương bước xuống giường đi vòng ra trước mặt thằng Châu nhìn hắn hỏi.
Sẽ dọn sang một căn hộ khác, khang trang hơn, có phòng riêng cho mày, mày có thích không – Châu nhìn thẳng vào mắt nó, đôi mắt đen óng nhưng sâu thẩm, hai tay thằng Châu đặt lên vai nó một tình yêu thương nặng trĩu.
Anh nói sao em không hiểu ? – Dương trả lời.
Thì mấy năm nay, tao đi lái taxi cũng kiếm được một ít, chị My của mày cũng buôn bán nhỏ kiếm được một ít, hai đứa bọn tao quyết định lấy số tiền đó đi mua một căn hộ chung cư trả góp rồi dọn về đấy sống chung với nhau, mày cũng sẽ khỏe hơn ít ra chị My sẽ lo cho mày được một ít việc nhà. Khi nào tay tao khỏi tao sẽ đãi vài bàn ăn mời gia đình My và mấy đứa bạn coi như là tiệc cưới, mày thấy sao ? – vẻ mặt của thằng Châu đang rất mãn nguyện và hạnh phúc khi kể về tương lai tươi sáng của nó và My, nhưng nó biết đâu rằng, chính nó đang đập tắt đi tình yêu, đi thứ hạnh phúc duy nhất mà thằng Dương đang có. Dương chỉ biết cắn chặt môi để che giấu đi nổi đau của mình, bàn tay nó lạnh hơn, đôi chân như không còn đứng vững nữa.
Anh đã quyết định rồi, mua cả nhà thì hỏi em làm gì nữa – Dương trả lời trong khi thằng Châu đang ngồi vắt chân lên bàn, phì phèo điếu thuốc.
Mày không mừng cho anh mày sao ? – Châu trả lời.
Có, em mừng lắm, mừng vì anh không còn long bong nữa rồi, cũng biết suy nghĩ cho tương lai rồi – dòng nước mắt Dương chảy xuống, nó khẽ lấy lấy tay lau vội dòng nước mắt.
Hahahaha, nhờ My làm tao biết tao phải chính chắn hơn đấy– Châu đưng lên nhìn về phía Dương mĩm cười. Rồi lại cho tay vào túi quần quay ra cửa sổ nhìn xuống phố.
Anh yêu chị My lắm sao ? – Dương liếc nhìn theo dáng thằng Châu và hỏi hắn.
Đúng, tao rất yêu My, chính nhờ My tao mới thấy cuộc sống này đáng sống hơn bao giờ hết, những lúc tao mệt mỏi nhất, cô đơn nhất My luôn xuất hiện và mĩm cười, nụ cười của cô ấy làm tao có thể quên hết tất cả những khó khăn trong cuộc sống, kể từ lúc cô ấy nhận lời làm người yêu của tao, tao đã dặn lòng mình phải thay đổi để bảo vệ được cô ây, cô ấy giống như một món quà mà ông trời muốn tặng cho tao để tao thay đổi vậy – Dương nghe những lời này vừa mừng vừa tủi, so với những năm trước đó nữa có lẽ đúng, Châu đã thay đổi rất nhiều, cố gắng làm việc để kiếm tiền, không còn rượu chè say sưa như ngày trước, ít giao du với bọn côn đồ hơn, biết lo, biết hơn rất nhiều, nhưng Dương không hề biết những điều đó là do My đã tác động. Nhìn nét mặt của thằng Châu kìa, hơn ai hết nó hiểu rõ, My mới thật sự là người mang đến yêu thương và hạnh phúc viên mãn cho Châu.
Vậy thì vui quá rồi – Dương trả lời, thằng Châu quay sang nhìn nó, thấy nó đang khóc.
Sao mày lại khóc – Châu đi đến gần chổ thằng Dương
Em khóc vì em mừng cho anh thôi, rồi anh và chị My sẽ hạnh phúc lắm, rồi sinh cháu nữa – nó càng nói nước mắt của nó càng không thể nào kiềm được những giọt nước mắt của nó cứ rơi mãi rơi mãi. Bất chợt Châu ôm chặt nó vào lòng bằng một cánh tay.
Anh cũng thương mày lắm, anh xem mày như em ruột của anh, anh bương trải và chưa nghĩ đến chuyện yêu đương hay lấy vợ cũng để cố lo cho mày ăn học, cho thành người, tao thấy mày học rất giỏi tao vui lắm, mày cũng đã trưởng thành và không còn là một đứa trẻ như ngày trước là anh mày đã an tâm để có thể tìm một ai đó để yêu thương rồi, và dù như vậy tao vẫn có nhiệm vụ bảo vệ và che chở cho mày, nên có bất cứ chuyện gì xảy ra mày cũng phải nói cho tao biết, không được giấu anh mày bất cứ thứ gì biết chưa – nghe Châu nói Dương càng ôm chặt lấy Châu hơn, nó biết rằng vì nó mà thằng Châu cũng đã hy sinh rất nhiều để nuôi nó lớn lên, rồi ăn học các thứ, nay Châu đã tìm được hạnh phúc thật sự nó không thể nào nói bất cứ điều gì không hay để làm thằng Châu phải suy nghĩ thêm nữa, nhưng nó cũng không thể nào chịu được khi nhìn thấy người mình yêu lại hạnh phúc với một người khác, cảm giác đó đau đớn vô cùng, nó nghĩ nó phải đi đâu đó, đi đâu đó thật xa, xa để nó có thể bắt đầu một cuộc sống mới một cuộc sống không có anh Châu, không ỷ lại và anh ấy nữa, đến lúc nó phải trả Châu về những hạnh phúc mà đáng lẽ ra thằng Châu đã có được từ rất lâu.
Anh Châu ơi, có được người anh như anh, có phải kiếp trước anh đã nợ em rất nhiều đúng không – Dương ngước lên nhìn Châu bằng một đôi mắt đầy nước mắt, hai mắt thằng Châu cũng đỏ hoe, nhìn thẳng vào mắt thằng Dương mĩm cười.
Chắc thế, nhưng anh có thể trả đến hết đời cho mày – Châu lại mĩm cười, nụ cười ấy làm Dương hạnh phúc lắm.
Vậy anh hứa với em nhé, phải sống thật tốt, phải đối xử với chị My thật tốt, hai người phải kiếm thật nhiều tiền và sinh thật nhiều cháu cho em nhé – Dương cười trong tiếng khịt mũi.
Mày tưởng chị My mày là heo nái à – thằng Châu cười thật to rồi buông nó ra, lấy tay lau nước mắt trên mặt hắn, Dương lại chạy đến ôm thật chặt thằng Châu,
Anh Châu này, lúc nhỏ em hay ôm anh như thế này mỗi lần em nhớ ba, mẹ, bây giờ anh cho em ôm anh thêm một chút nữa có được không – Dương nói, thằng Châu cũng chẳng nói gì lấy tay xoa xoa lên lưng nó, một cảm giác vô cùng dễ chịu mà lúc nhỏ mỗi lần mơ thấy ác mộng Châu vẫn hay xoa lưng nó để nó ngủ lại, Dương cố ôm lấy thằng Châu thật chặt vì có thể ngày mai trở đi những cái ôm này sẽ mãi mãi không còn nữa.
Thằng Châu đang ngủ say thì nghe tiếng kêu cửa inh ỏi, hắn dụi mắt và nhìn đồng hồ, đã 10 giờ sáng rồi, nhìn quanh không thấy thằng Dương đâu, tiếng kêu cửa ngoài kia không ai khác chính là My
Anh làm gì ngủ say thế, em gọi điện thoại anh mãi chẳng được ? – My vừa hỏi vừa nhìn cái vẻ mặt đang còn ngáy ngủ của thằng Châu
Ah, tối qua anh nói với Dương về dự đinh của chúng ta, anh em tâm sự tới gần sang mới ngủ, mà thôi em vào nhà đi – My bước vào trước, còn thằng Châu thì đứng lại chốt lại cái cửa. Bỗng Châu nghe tiếng của My kêu lên
Anh Châu ơi, vào đây nhanh lên – Châu nghe tiếng My vội đi vào, nhìn thấy trên sàn nhà là con heo đất của thằng Dương đã bị đập để lấy hết tiền bên trong, Châu và My không hiểu chuyện gì xãy ra, cả hai cứ tròn xoe mắt nhìn nhau.
Sao lại thế này, con heo này thằng Dương giữ lâu lắm rồi mà, nó cần tiền làm gì mà không nói với anh nhỉ – Châu vừa nói vừa ngồi xuống nhặt những mãnh đất vụn
Hay là – My vừa nói đến đây thôi thì như đúng những gì cô nghĩ, trên bàn có một lá thư để lại, My vội chạy đến mở là thư ra và đọc nó.
“Hi anh, chị.
Chắc anh , chị ngạc nhiên lắm khi đọc lá thư này nhỉ, khi anh chị đọc lá thư này em đang trên xe lửa vào miền nam rồi. Đã lâu lắm rồi em không đi đâu, thi xong em muốn dùng hết số tiền dành dụm của em để đi du lịch cho khuây khỏa, chỉ là ý nghĩ mới đây thôi hơi bất ngờ nhưng không kịp bàn với anh chị một lời, cũng có thể hợp khí hậu miền nam em sẽ ở đây luôn, trả lại cuộc sống riêng tư cho anh, chị. Anh Châu à, anh đừng lo cho em quá nhé, đến lúc em phải lớn lên rồi, đến lúc em phải học cách trưởng thành và bương trải với đời để đỡ gánh nặng cho anh, để anh còn lo cho cuộc sống riêng của anh nữa, lo cho chị My. Em của anh mà sẽ không sao đâu, nhưng nếu có ai bắt nạt em, em sẽ méc anh ngay. Chị My ơi, chị cũng thế nhé, chị và anh Châu phải sống thật hạnh phúc với nhau nha, khi nào em kiếm đủ tiền mua nhà lầu, xe hơi em sẽ về tìm anh chị, hoặc khi túi em không còn một xu nào nữa thì em sẽ về tìm anh, chị ăn bám tiếp, em Dương.”
Dương ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn đoàn tàu cứ xa dần, xa dần nơi nó đã sinh ra và lớn lên, một vài ngày nữa thôi nó sẽ đến một nơi mà được mệnh danh là thành phố hiện đại bật nhất Viêt Nam, Sài Gòn. Nó cứ đi như thế để trốn tránh thực tại, ngoài ra trong đầu nó chỉ là những khoản trống về một cuộc sống mới sắp diễn ra.
Ở Nhà Châu.
Anh vẫn không gọi được à ? – My nhìn thằng Châu, hắn có vẻ lo lắng lắm. vì không hiểu chuyện gì đã xãy ra với thằng em của mình
Uhm, ngoài vùng phũ sóng, chắc nó đã tắt điện thoại rồi – Châu đứng nhìn ra cửa thở dài, My đi đến đứng sau lưng hắn.
Anh đừng quá lo lắng, chắt Dương muốn đi chơi một chút cho khuây thôi, Dương cũng đã lớn rồi mà – My nói
Đi chơi, đi chơi tại sao không bàn trước với anh, mà còn tắt máy nữa chứ, hôm qua anh đã thấy nó không ổn vậy mà không cố hỏi nó đã xãy ra chuyện gì, lỡ đi vào miền nam xãy ra chuyện gì thì sao – Châu nói như không kiềm chế được cảm xúc của mình nữa. My chỉ biết cúi mặt xuống
Anh xin lỗi, nhưng từ nhỏ đến bây giờ anh chưa bao giờ có cảm giác lo lắng cho nó như thế này – Châu ngồi xuống cạnh My, một tay kéo My ngã vào lòng anh.
Có thể em hiểu được Dương đấy – My nói
Em biết chuyện gì đã xãy ra với Dương sao ? – Châu hơi ngạc nhiên
Cảm giác của người phụ nữ cho em biết, em và Dương yêu cùng một người.
—
Thuộc truyện: Trai Thẳng – by Bindylee [chap mới trong phần Bình Luận]
- Trai thẳng - Chap 2
- Trai thẳng - Chap 3
- Trai Thẳng - Chương 4: Cảm Xúc Đầu Tiên – Tình Yêu và Nước Mắt
- Trai Thẳng - Chương 5: Chạy theo lý trí
- Trai Thẳng - Chương 6: Miền đất hứa
- Trai Thẳng - Chap 7: Cá Cắn Câu
Leviathan says
Viết tiếp đi tg
ღßạch•Tử•Họaღ says
HE hay SE đó tg. Mong tg viết HE !!! Ad post đúng tên cho e nha
reader says
Khi nào ra chap mới vậy t/giả . Hóng quá đi thôi. ????
hieu9x says
truyện hay quá tác giả ơi
mình hóng bộ này rồi đấy =))
hieu9x says
mong tg sớm ra chap mới
Chí trường says
Tiếp đi tg ơi
HoangHuyHuynh says
Đời là zậy…nhất là khi yêu 1ng mà ng đó lại là trai thẳng thì mik p học cách chấp nhận và chịu đựng…ko p lúc nào thẳng cũng thành công dc…đôi khi sẽ ko bh…đối vs em..thì em sẽ lun lun đứng sau lưng anh…sẽ mãi gữu cho anh 1goc trong tim em…và sẽ chúc anh hạnh phúc…tên ngốc của em…..em iu anh…<>
ASHUN says
viết tiế chap 14 đi tác giả muốn có 1 két thúc thật đẹp