Truyện gay: Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng – Chương 21
Tác giả: Mai Anh
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Còn mấy đứa xung quanh thì cười tươi. Giờ vào lớp bắt đầu. Mọi người đang đợi giáo viên vào thì mấy bạn ngồi bàn ngoài nhốn nháo hẳn lên, rồi giáo viên bước vào nhưng phía sau là một chàng trai đẹp, cả lớp bắt đầu bàn tán hẳn lên thấy vậy giáo viên lên tiếng:
– Các bạn im lặng, hôm nay lớp chúng ta sẽ có một thành viên mới – quay qua nói với người con trai đó – em giới thiệu tên cho mọi người biết đi.
– Xin giới thiệu với các bạn tôi tên Trường Giang, rất vui được mọi người giúp đỡ – chàng trai đó giới thiệu và cuối chào.
– Em có thể tự tìm chỗ ngồi – giáo viên nói với Giang, quay xuống nói với cả lớp – chúng ta bắt đầu với chương 2: Phương pháp bảo quản lạnh đông.
Bước xuống khỏi giảng đường nhiều con mắt tập trung vào Giang chỉ có duy nhất cậu là lo mãi mê đọc giáo trình. Giang tiến lại chỗ cậu còn bỏ trống kế bên mà ngôi, quay qua làm quen:
– Chào cậu, rất vui được làm quen, mình tên Giang.
– Chào bạn, mình tên Nhân – cậu cười.
Trong lúc vừa học thì cậu và Giang có trao đỗi một số vấn đề về bài học còn ngoài ra thì không còn gì nữa. Thấm thoát tiết học đã kết thúc mọi người ra về, cậu cũng vậy khi vừa ra tới cỗng Dương Tử xuất hiện bất thình lình làm cậu giật mình:
– Ủa anh đi đâu đây.
– Có công việc chạy ngang đây sẵn tiện đợi em về chung cho vui – Tử diện lí do.
– Hôm nay em đi xe buýt sao đi chung với anh được – cậu hỏi khi nhìn chiếc xe đạp của Tử.
– Chuyện nhỏ như con thỏ, leo lên anh chở về – Tử vui vẻ nói.
– Anh chở nổi hông đó, em nặng lắm nha – cậu nghịch ngộm nói.
– Em nặng nhiêu, hay chê anh đi xe đạp không thèm đi chung – Tử bắt bẻ.
Cả hai cười nói vui vẻ thì ở đâu Trường Giang xuất hiện.
– Chào Nhân, bạn cậu à – Giang nói.
– Ờ đây là bạn mình – cậu lại cười.
Nụ cười đó lại làm đốn tim Tử nữa rồi. Giang cũng cười xã giao lại, miệng thì nói:
– Có cần mình đưa về không, coi như bữa đầu làm quen làm xe ôm miễn phí.
– Bạn gì đó cứ về trước tôi sẽ chỡ cậu ấy về, không làm phiền bạn nha – lời nói không được vui của Tử.
– Ừ vậy thôi, bai Nhân nha – nói mà mình Tử lom lom.
– Ừ bai Giang – cậu vẫy tay.
– Có lên xe về hay không mà ở đó vẫy tay hoài vậy – Tử nói lẫy.
– Về – cậu nhảy lên phía sao ngồi miệng thì vẫn còn cười.
Chạy được một lúc thì Tử lên tiếng:
– Người đó là bạn của em à, sao nhìn thấy ghét quá vậy.
– Bạn em tên Giang mới chuyển trường đến – cậu nói mà đầu nhìn xung quanh.
– Bộ thân nhau lắm hả – Tử hơi bực.
– Mới ngồi chung nói chuyện chút xíu thân nỗi gì – cậu nói tĩnh bơ.
– Vậy cũng mừng – Tử mĩm cười.
– Mừng chuyện gì anh – cậu hỏi lại.
– Ờ không có gì – Tử cười cười, rồi đánh trống lãng sang chuyện khác – trả công cho anh cái gì đây.
– Một cây kem – cậu thản nhiên nói.
– Ít quá sao đáng công sức của anh chứ – Tử giả vờ buồn.
– Hông chịu thì thôi – cậu chọc.
– Rồi được rồi, vị chocolate nhe em – Tử nói vọng theo.
– Hai cây kem vị Chocolate nha chị – cậu nói với chủ cửa tiệm.
Cả hai phóng lên xe vừa chạy vừa ăn mà giọng cười vẫn giòn tan. Đâu đó có một người vẫn âm thầm theo dõi một nụ cười gian xảo được hé mở.
– Chuyện vui sắp tới đây, ta coi ngươi có thể cười được bao lâu nữa, chắc độc tình yêu sẽ tà phá cơ thể ngươi, ngươi sẽ chết dần chết mòn. Ta xem chúa tễ biển khơi có cứu được ngươi không. Haha
Vẫn thế tình cảm trong Tử đối với cậu ngày một nhiều hơn, Tử dành cho cậu những cử chỉ vô cùng thân thiết khiến mọi người xung quanh phải nghi ngờ và đặt dấu chấm hỏi. Có lẽ người nhận ra sớm nhất đó là Hân người bạn người chị và là một người cô của cậu. Hai người vẫn thường tâm sự nhau nghe mọi điều.
– Nhân nè, em cảm thấy cuộc đời này sau – nàng và cậu ngồi trên một mỏm đá khi cả hai là người cá.
– Có chút buồn một chút bi đát nhưng dù sau cuộc đời vẫn rất ngắn, thời gian thì trôi rất nhanh, qua rồi thì không bao giờ quay trở lại. Vốn dĩ con người có cuộc sống thì rất ngắn mà những người bán thuần chủng như em lại càng rất ngắn, phải chi em không phải là em thì biết đâu cuộc đời này sẽ khác – cậu nhìn ánh trăng tỏ sáng mà nói.
– Đó không phải là lỗi của em cũng không phải lỗi do số phận mà là lỗi do định mệnh – ánh mắt Hân chất chứa sự yêu thương đối với cậu.
– Có lẽ chị nói đúng, em không nên cứ đỗ lỗi này nọ, định mệnh đã an bày thì mình phải chấp nhận, phải sống sao cho đáng với cuộc đời của mình dù ngắn hay dài – cậu thở dài.
– Em mạnh mẽ lắm, chị đã tìm ra cách cứu em thoát khỏi lời nguyền.
– Không có cơ hội đâu.
– Chẳng lẽ em đã biết.
– Tình cờ em đã nghe được cuộc đối thoại của Ngài ấy. Em biết em không còn cơ hội nào nữa, những thứ đó quá khó để lấy và có được…– cậu thở dài.
– Đừng từ bỏ hy vọng chứ, không gì là không thể trừ khi ta từ bỏ mọi cố gắng. Loài hoa Narcissuc thì Ngài ấy có thể lấy được cho em, chén thánh của thiên sứ thì sẽ có cho em….- Hân bị cậu ngăn lại.
– Sao có thể được từ lâu người cá và thiên sứ đã phân chia, không bên náo đá động bên nào mà còn gì.
– Đã có Tú lo, chị quên nói cho em biết Tú là con trai của thần Lucky, tên thật của anh ấy là Brian và là người giữa chiếc lông vàng có thể lấy được chén thánh của thiên sứ – Hân tự hào về người yêu mình.
– Hèn chi, vậy anh chị hạnh phúc rồi, Ngài ấy có biết không – cậu nói giọng buồn buồn.
– Đương nhiên là không – Hân lãng qua chuyện khác – Giờ dạo này em còn nhớ tới Khương nữa không – Hân hỏi thẳng.
– Có một chút nhưng đó đã là quá khứ rồi chị, đến thời điểm này em cũng không thể hiểu được mình nữa.
Cả hai cùng im lặng và nhìn ánh trăng, tiếng gió rì rào thỏi, hơi nước biển mặn chát. Hân lại lên tiếng hỏi:
– Chị thấy Tử có vẻ thích em lắm, nhìn vào cách cư xử của Tử thì kẻ sáng mắt cũng có thể nhận ra, em có nhận ra điều đó không.
– Đương nhiên là em có thể nhận ra rồi nhưng tim em đã khép lại không thể để ai có thể loạt vào mà tổn thương nó nữa, thời gian cũng không còn nhiều, nếu yêu nó chỉ mang đến cho người khác chỉ là tổn thương, nên em sợ sợ một lần nữa quá khứ lại tái hiện.
– Em đang chạy trốn quá khứ của chính mình, tình cảm của em thì em đã nhận ra lâu rồi, chuyện quá khứ cũng đủ lâu để làm lành mọi vết thương. Nhìn vào mắt em chị có thể thấy điều đó, cái điều mà chính trái tim em đang trối bỏ. Cuộc sống vốn dĩ rất ngắn thì thôi thì hãy cố làm theo những gì trái tim mách bảo không thôi lại khiến cho bản thân phải hối hận – Hân nhìn sâu vào đôi mắt của cậu.
– … – cậu không nói gì chỉ nhìn vào màn đêm tĩnh lặng.
Thấy vậy Hân cũng không nói gì thêm, cả hai nhìn về một phương trời xa xâm với những ánh sao lấp lánh trên bầu trời đêm. Mỗi người chạy theo mỗi suy nghĩ của riêng mình nhưng cũng cùng chung quan điểm đó là tình yêu này sẽ đi về đâu, về phương trời nào, một hồi kết sẽ ra sao và như thế nào.
————–
Truyện gay: Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng – Chương 22
Tác giả: Mai Anh
Sau bao tháng trời suy nghĩ Khương đã tự mình dập tắt tình cảm đối với cậu, bao nhiêu hi vọng, bao nhiêu thời gian chờ đợi cuối cùng tìm kiếm cậu cũng bật vô âm tính cộng với tình cảm chân thành của Vy đã làm cho trái tim Khương rung động và đã đưa ra quyết định cuối cùng sẽ cùng Vy nên duyên vợ chồng. Điều đó làm Vy mừng rỡ, nước mắt lưng chồng, bờ vai rung rẫy.
– Anh đã suy nghĩ kĩ rồi Vy à, chúng ta kết hôn đi – Khương đứng trước mặt của Vy mà nói.
– …. – Vy đơ người như không tin vào tai mình.
– Chúng ta kết hôn nhé Vy – Khương lập lại một lần nữa.
Lần này Khương nhìn vào đôi mắt của Vy có gì đó vừa lăng ra khỏi đôi mắt sáng ngời, những giọt nước mắt của sự hạnh phúc, nó lấp lánh như ánh sao trên bầu trời của đêm đông rực rỡ, làn gió xuân khẽ lướt qua cuốn theo những giọt nước mắt, nó làm cho mắt Vy càng cay xòe và những giọt lệ không ngừng tuôn rơi. Tại thời điểm đó không có gì có thể diễn tả được tâm trạng của Vy lúc này mà chỉ có nước mắt. Hạnh phúc dâng trào khiến cho lời nói nghẹn ngào:
– Chúng ta kết hôn ?
– Chúng ta sẽ kết hôn – Khương nói mà hai tay lao đi dòng nước mắt đang rơi của Vy.
– … – Vy khóc thúc thích và nói trong đứt quãng – Em tin mình có thể chờ được anh mà, em đã làm được, em làm được.
Khương nhẹ nhàng ôm Vy vào lòng mà vỗ dành như sự nó sẽ vỡ tan ra mất. Vy mơ màng trong hạnh phúc khi có Khương cùng mình sánh bước đến cuối con đường.
Còn về phần Toàn, cậu vui vẽ khi hay tin chị hai mình kết hôn, cậu xin phép ba mình để được mời những người bạn thân thiết của mình để đến chung vui cho ngày chị mình xuất giá theo chồng:
– Ấy hèm, cuối cùng cũng tống khứ được bà chị khỏi ưa ra khỏi nhà này rồi phải hông ba – Toàn nói với ba mà ánh mắt nhìn về Vy.
– Thằng quỷ mày nói vậy đó hả, không biết thương chị gì hết, ba coi nó đó nó muốn con đi lắm để hưởng hết tài sản nhà này mà – Vy giả vờ trách lại Toàn.
– Không sớm thì muộn thì gia tài này cũng thuộc về em thôi vấn đề là thời gian, người ta có câu: con gái ăn cơm nguội ở nhà ngoài. Ngẫm nghĩ lại cũng đúng hết sức – Toàn nhấn mạnh cái câu người ta nói.
– Đừng có mơ đi cưng à, lấy chồng rồi tao cũng là con gái nhà này thôi, vẫn là con gái rượu của Lạc Hữu Triệu và bà Đỗ Hồng Khanh này thôi – Vy tự đắc.
Thấy hai đứa con mình chữi bới nhau mà lòng ông bà Lạc vô cùng vui sướng, có tiếng chữi cả hai làm cho ngôi nhà trở nên ấm cúng hơn bao giờ hết. Thấy con trai ăn hiếp con gái mình quá ông Triệu đành lên tiếng để bênh vực:
– Chị hai con chưa dọn nhà theo trai hợp pháp mà con đã lên tiếng đuổi khéo, cái thằng này nói đúng ý ba – ông Triệu nói mà cười hí hửng với Toàn.
– Ba – Vy hét lên rồi quay sang mẹ mình – mẹ coi nó với ba xua đuổi con kìa.
– Ông với thằng Toàn bộ không thường con Vy sao mà lên tiếng chữi xiêng chữi xỏ – nói mà bà cười cười – hai người đó không thương thì có mẹ thương – bà xoa đầu Vy.
– Con thương mẹ nhất – Vy cười xòa mà lao tới ôm bà Khanh.
Tình thương mến thương nỗi lên làm cho mọi người cười xòa. Thấy vậy Toàn lên tiếng:
– Hôn lễ chị hai con muốn mời vài người bạn – Toàn nói với ba mẹ.
– Bao nhiêu không thành vấn đề – ông Triệu nói.
– Khoảng 10 người, cảm ơn ba mẹ, cảm ơn chị hai – Toàn cười nhào tới ôm và hôn từng người một.
Một hỗn lễ sẽ long trọng và vui vẻ nhất mà Toàn nghĩ vì thế nhanh chống gửi thiệp mời đến với những người bạn mà Toàn thân nhất trong đó không thể không nhắc đến đó là Lan, Phương, cậu và Dương Tử.
Còn cậu và Tử có những bước tiến triển nhiều hơn trong mối quan hệt giữa hai người. Tử tỏ ra vô cùng quan tâm đến cậu, xuất hiện bất ngờ và đem đến nhiều niềm vui và dần dần hình ảnh của Khương dần phai nhạt trong trí nhớ của cậu nhưng cậu không hề hay biết cậu càng trói bỏ hình ảnh của Tử thì hình ảnh của Tử lại hiện lên ngày càng nhiều.
Cậu không muốn yêu và cũng không dám để yêu, thời gian của cậu chỉ còn đến trên từng ngày. Cái thứ chất độc chết tiệt cứ ngày một tác dụng nặng hơn và tầng số biến mất đột xuất của cậu ngày càng nhiều làm cho Lan, Phương, Toàn và đặc biệt là Tử càng quan tâm nhiều hơn nhưng có lẽ người khóc nhiều nhất đó là bà Chi – mẹ cậu.
Đối với Tử thì nhiều lần suy đi nghĩ lại và cuối cùng anh đã đưa ra quyết định là sẽ theo đuổi cậu vì anh đã không chối bỏ được tình cảm của mình dành cho cậu. Trong mỗi giấc mơ dường như Tử bị ám ảnh, từ khi cậu xuất hiện trong cuộc đời của anh, Tử cảm thấy cuộc sống vui vẻ hơn, nhiều màu sắc vô cùng phong phú và sinh động, nó giống như những nốt nhạc ngân vang làm cho bài hát thêm phần tươi sáng.
Cứ mỗi khoảnh khắc bên cậu qua đi là Tử lại tích góp cho mình một chút kỉ niệm, dù nhỏ thôi nhưng cũng đủ làm ấm lòng. Rồi từ khi quen biết cậu Tử dường như cởi mở nhiểu hơn, vui nhiều hơn, nói nhiều hơn không còn vẻ lạnh lùng thờ ơ trước kia, nơi nào có cậu là nơi đó lại xuất hiện Tử. Tử yêu cậu, thật sự yêu cậu chính điều đó cứ thôi thúc cậu đến và gần bên.
Bất cứ tình yêu nào cũng mang đến cho ta một cung bậc cảm xúc khác nhau, có người vui nhưng lại có kẻ khóc vì đơn giản tình yêu là thế đó. Tình yêu là cội nguồn của sự chờ đợi bất tận, khi ta mở rộng tình yêu của chính mình thì lúc đó sẽ nhận được sự thành thật và ngọt ngào mà tình yêu mang đến. Hai từ thôi nhưng bao hàm tất cả.
Sau bao ngày suy nghĩ Tử quyết tâm sẽ nói thật tình cảm của mình đối với cậu nhưng trước lúc đưa ra quyết định này thì Hân xuất hiện. Cả hai tâm sự với nhau khác lâu. Chọn một góc khuất ven bờ biển ít người qua lại, cả hai cùng nhau trò chuyện.
Tiếng sóng biển chứ thay nhau xô vỗ vào bờ, tiếng gió như thì thầm một khúc nhạc tình ca du dương và bất tận.
– Cậu nghĩ thử tình yêu trên đời là gì – Hân bất đầu hỏi.
– Một thứ gì đó mang nhiều màu sắc và nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau – Tử trả lời.
– Cậu có từng nghĩ yêu sẽ làm cho người ta điên dạy sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để có được cái thứ gọi là tình yêu, nhưng một khi tình yêu đó không tròn vẹn nó sẽ làm cho trái tim của chủ nhân đó nhói đau. Lí trí và con tim là hai thái cực khác nhau, nếu cho cậu lựa chon thì cậu sẽ yêu bằng gì – Hân nhìn vào khuôn trời mênh mong nơi mặt trời chuẩn vị khuất dần.
– Cậu và Tú có chuyện gì à – Tử hỏi có vẻ lo lắng.
– Mình và anh ấy không có chuyện gì hết, cậu trả lời câu hỏi của mình đi – Hân nhắc lại trọng điểm câu hỏi của mình muốn nghe câu trả lời của cậu.
Thuộc truyện: Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng – FULL – by Mai Anh
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 2
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 3
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 4
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 5
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 6
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 7
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 8
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 9
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 10
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 11
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 12
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 13 - 14
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 15 - 16
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 17 - 18
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 19 - 20
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 21 - 22
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 23 - 24
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 25 - 26
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 27 - 28
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 29 - 30
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 31 - 32
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 33 - 34
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 35 - 36
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 37 - 38
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 39 - 40
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 41 - 42
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 43 - 44
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 45 - 46
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 47 - 48
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 49 - 50
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 51 - 52
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 53 - 54
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 55 - 56
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương kết
Ltl says
Truyện hay lắm tg
viết tiếp nhé
will says
Tác giả ơi truyện hay lắm mau ra chương mới đi ạ mem đang chờ đây hihi
nhóc xấu trai cung ma kết says
Truyện hay lắm bạn à
Bạn viết nhanh nha nha ??