Truyen gay: : Du học sinh – Chap 11
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Hiểu bồng Takeshi từ xe lên khách sạn, trong khi Khang nhanh nhảu giải thích với những người tỏ ra quan tâm tới tình trạng của cậu bạn người Nhật. Đặt Takeshi lên chiếc giường trắng tinh của khách sạn, Hiểu và Khang mỗi đứa một tay thay bộ đồ ướt nhẹp và nặng mùi bia cho thằng nhỏ. Khang cởi từng chiếc cúc áo trên người Takeshi mà lòng có chút hồi hộp, trước giờ nó chưa bao giờ có cảm giác kỳ lạ như vậy. Cứ mỗi chiếc nút mở ra, Khang như thở gấp hơn, hồi hộp hơn. Làn da trắng nõn của thằng bạn khiến cậu phấn khích kỳ lạ. Trong khi đó, Hiểu ngồi bên cạnh, dường như nó khá sốt ruột khi thấy Khang lề mề. Nó đẩy Khang ra:
+ Tránh ra tao làm cho lẹ đi
Hiểu mở nhanh mấy cái nút cuối, rồi đẩy Takeshi dậy và sai Khang đi lấy khăn lau mặt cho thằng nhỏ. Khang đành chịu, để lại Takeshi cho Hiểu thay đồ, nó lấy khăn thấm nước ấm, kêu phục vụ mang lên mấy lát chanh muối. Nó mang cái khăn vô trong phòng, một lần nữa lại thấy Hiểu hôn nhẹ lên trán Takeshi thêm một lần. Khang cảm thấy sự khó chịu bắt đầu tăng dần lên, nhưng nó cũng tiến tới chấm khăn lau mặt cho thằng bạn đang say mèm. Takeshi ú ớ:
+ Khang … Khang ơi …
+ Tao này …
Nhưng đáp lại chỉ là im lặng. Cô phục vụ mang chanh muối lên. Khang lấy cho Takeshi ngậm trong miệng cho tỉnh một chút, trong khi đó Hiểu tiếp tục lau tay, chân cho Takeshi. Nó lấy bộ đồ ngủ khách sạn tròng vô người thằng bạn cho khỏi lạnh, vừa làm vừa đuổi Khang:
+ Mày về đi, nó ổn rồi với có tao ở đây nữa …
Khang nghe mà muốn bật lại, nó muốn ngồi cạnh Takeshi thêm và nó không muốn tạo cơ hội cho Hiểu hôn lên trán Takeshi lần nào nữa. Nhưng phòng chỉ có 2 giường đơn, Khang không thể ở lại được, nó đành hậm hực bỏ về, không quên dặn Hiểu cần gì thì alo cho lễ tân bên dưới hoặc gọi nó dưới nhà khách sạn.
Đóng cánh cửa khách sạn lại, Khang cảm thấy khó chịu và bực tức thật kỳ lạ. Không lẽ nó đang ghen với Hiểu vì dám hôn lên trán Takeshi sao. Hồi ở Mỹ, ba thằng chơi với nhau thoải mái và vui vẻ, Khang và Hiểu cũng nhiều lần nựng má, chọc léc Takeshi mà. Nhưng tại sao giờ đây nó lại cảm thấy ích kỷ và muốn độc chiếm Takeshi đến vậy, nó có đúng hay không và nó để cho hai thằng bạn của nó ở chung phòng khách sạn, một đứa gần như không thể chống cự trong khi một đứa đang có những biểu hiện kỳ lạ có ổn không ??? Tất cả cứ xoay mòng lấy Khang và đi vào trong giấc ngủ của cậu …
Phần tới: Hiểu và Takeshi có tiến xa hơn và Khang sẽ làm gì trước tình huống khó xử này
Truyen gay: : Du học sinh – Chap 12
Khang rên lên đầy sung sướng khi trước và sau đều đang được kích thích tới tột độ. Nó cúi xuống hôn ngấu nghiến lấy Takeshi, trong khi đằng sau, thằng Hiểu nắm chặt lấy tóc nó mà nắc tới đầy mạnh bạo. Khang rên lên từng hồi ư hử, trong khi miệng vẫn đang hôn say đắm thằng bạn bên dưới. Takeshi choàng tay ôm chặt lấy cổ Khang để rên lên từng hồi, trong khi nó vẫn đang dang rộng chân ra cho Khang tiến vô theo từng nhịp nắc cực sướng … Đằng sau, thằng Hiểu chơi mạnh hơn và nhanh hơn khi thấy Khang bắt đầu ok hơn lúc đầu.
Hiểu nắm lấy bờ vai vững chắc của thằng bạn để lấy thế tốt hơn. Nó thốc tới bạo liệt hơn và Khang đã ngưng lại việc chơi Takeshi chủ động mà phó mặc cho thằng bạn giỏi võ phía sau. Mỗi lần nó đụ vô là Khang lại như đấy tới một khúc và thúc mạnh vào Takeshi. Giờ đây, nó nằm ra và tận hưởng sự sung sướng mà thằng bạn mang lại, trong khi con cặc cứng ngắc của nó đơn giản là nong lấy vùng dưới của Takeshi đế tạo ra màn giao hoan đặc sắc nhất trước giờ của nó mà thôi.
Mồ hôi của Hiểu bắt đầu toát ra nhễ nhại bất chấp điều hòa đã bất hết công suất. Nó vẫn giữ nhịp nắc nhanh mạnh, mỗi cú thúc của nó lại khiến Khang tê lại vì sướng và ngày càng sung hơn khiến cậu bắt đầu khó khăn để kiềm chế lại bản thân. Bên dưới, Takeshi cũng bắt đầu chịu hết nồi khi bị Khang nong ra quá lâu và ngày càng tiến vào sâu hơn tới điểm cực sướng của thằng nhóc.
Cả ba đứa thở hổn hển và rên lên từng hồi sung sướng và chuẩn bị cho sự bủng nổ khi nhịp nắc của thằng Hiểu nhanh hơn mạnh hơn bao giờ hết. Nó bám chặt lấy vai khang đau nhói nhưng sự sung sướng bên dưới mang lại làm Khang quên đi tất cả và cậu cảm nhận được Hiểu đang phun ra thứ nóng bỏng bên trong người của cậu ào ạt khi giật lên từng hồi và con cặc được Hiểu nhét vô sâu hết cỡ như thế muốn đưa những dòng tinh dịch nóng bỏng vào tận cùng trong Khang. Bên dưới, Khang cũng cảm thấy ướt át và dinh dính trên bụng khi Takeshi đã tự xuất tinh cùng lúc khi Hiểu rú lên từng hồi bên trên.
Khang nhẹ cười và bắt đầu nhịp nắc của nó khi bây giờ cậu là chủ cuộc chơi. Cậu khẽ nói Hiểu giữ nguyên tư thê để vẫn được con cặc đương cứng của thằng bạn kích thích nhiều hơn từ đăng sau trong khi cậu nắc vô Takeshi bạo liệt hơn. Con cặc 17cm đang thể hiện hết quyền uy và sự quyến rũ, Takehsi đã xuất tinh nhưng vẫn cứng ngắc lên từng hồi và miệng nó há ra đớp lấy không khi đang ngập tràn sắc dục khó cưỡng.
Tay Khang vò nát lấy đầu ngực trắng thon của thằng bạn và con cặc đang xoắn lấy bên dưới đê mê. Cậu đang hưng phấn cao độ và có lẽ nên không nhờ khả năng kiểm soát hoàn hảo cậu đã tự phóng ra từ lúc nào không hay. Nhưng Khang đâu chịu đơn giản kết thúc thằng bạn yêu quý như thế trong khi phía sau vẫn đang có một chàng đẹp mã chờ đợi cậu.
Khang rút con cặc ra khỏi Takeshi, và đầy thằng Hiểu vô nằm úp lên người thằng nhóc. Hiểu đã thỏa mãn nên cũng không ý kiến gì gì Khang điều khiển thằng nhỏ và cầm con cặc nó ấn vô vùng cửa hậu Takeshi. Giờ đây, vị trí của Khang và Hiểu đang đổi cho nhau và Khang giương con cặc đang kích thích lên, đặt ngay trước cửa hậu của thằng bạn Trung Quốc và chuẩn bị màn giao hoan thứ hai trong đêm nay.
Cậu nhét cặc vô người Hiểu một cú và cảm nhận được sự bó sát mà thằng Hiểu đem tới. Tất cả thờ thịt đầu khấc của Khang nằm trọn trong bờ mông nóng ẩm của một thằng con trai đẹp và cực kỳ mạnh mẽ có lẽ khiến cậu kích thích hơn nhiều khi chơi cặp mông trắng bóc mang tính mỹ thụ của thằng bạn Nhật. Khang nhấp vô và bắt đầu tăng tốc trong khi Hiểu đón nhận khá hững hờ ban đàu nhưng sau đó trở nên nhiệt tình hơn khi sự sướng mà con cu 17cm đang dần chạm tới và lan tỏa khắp người cậu.
Khang thao tác lại y hệt những gì Hiểu đã làm, nắm tóc thằng bạn mà giọng vô bên dưới ấm ầm. Tiêng da thịt chạm nhau dính nhớp nháp những mồ hôi, những nhục dục tạo nên âm thanh đặc trưng của tình dục và giao hoan. Khang một tay nắm vai Hiểu, một tay vòng ra ôm lấy ngực săn chắc của thằng bạn để cảm nhận nhiều hơn cùng lúc những dư vị tuyệt hảo khi chơi một chàng trai. Cậu trở nên hoan hỉ sung sướng hơn và đầu khấc được bao chặt nãy giờ bắt đầu nóng dần lên để chuẩn bị tạo ra những thứ tinh hoa nhất mà nhiều kẻ đang thèm khát.
Khang rút cặc ra khỏi Hiểu và đẩy thằng bạn nằm ra giường cạnh Takeshi đang hổn hển chờ đợi. Khang tiến lên với con cặc đang cứng ngắc tối đa, không quên sục đều đặn để giữ lấy sự sung sướng, nó tiến tới dí lên miệng của hai thằng bạn và khi cái lưỡi của Hiểu và Takeshi chạm nhau nơi đầu khấc và ngoạm lây thân cu, cũng là lúc Khang phun ra ào ạt thành từng đợt thứ kỳ diệu màu trắng cuối cùng lên khắp mặt của hai thằng bạn … Cậu phun ra hai lần ba lần rồi bốn lấn như thể phải kìm nén quá lâu.
Khuôn mặt hai thằng Hiểu và Takeshi tèm lem những thứ đó, và một phần đã rớt thẳng vào cái miệng dâm loàng của chúng nó …
Khang thở hổn hển và choàng tỉnh dậy trong căn phòng với chiếc giường rộng một mình, con cặc thì dương lên cứng ngắc trong không khí lành lạnh điều hòa mang lại. Hóa ra chỉ là giấc mơ dâm loàng của cậu và thực tại nó không hề tuyệt vời như thế, nhưng có điều không hề thay đổi đó lá cậu đã xuất tinh chỉ là nó thay vị vương lại trên mặt Hiểu và Takeshi thì nay lại ướt đẩm trên cơ bụng 6 múi của cậu mà thôi …
Phần tới: Khang và Hiểu bắt đầu cạnh tranh vì một Takeshi bé bỏng.
Khang mò lên phòng đập cửa kêu Takeshi và Hiểu dậy. Hôm nay nó định bụng sẽ dẫn mấy đứa về miệt vườn miền Tây chơi. Thằng Hiểu thò đầu ra đầu tóc rối bù:
+ Sao sớm vậy mày ???
+ Dậy lẹ tao dẫn đi chợ nổi miền Tây. Cái này đặc sản Việt Nam đó mày
+ Ờ. Takeshi dậy đi mày.
Khang đẩy thằng Hiểu ra, chen vô phòng thấy thiên thần nhỏ của nó đang uể oải thức dậy, chắc nó vẫn bị “di chứng” sau khi xỉn bia Sài Gòn tối qua. Xoa nhẹ lên đầu của Takeshi, Khang giục:
+ Dậy đi rồi anh dẫn đi chơi hen
Tài xế của nhà lái xe chở chúng nó thẳng xuống Tiền Giang để đi chợ nổi. Khang đã chen chúc vô băng dưới và ngồi giữa Hiểu với Takeshi, nó kiên quyết không để lặp lại sai lầm tối qua và sẽ ngăn cách hai thằng bạn của nó với nhau. Có lẽ bây giờ đứa nào muốn đụng vô Takeshi sẽ phải bước qua xác nó quá. Khang cứ liên tục giới thiệu về món ngon vật lạ của vùng đất cử long, từ kẹo dừa, bánh pía, bánh sữa rồi nem chua, bánh ít các loại. Hai thằng nghe mà thèm thuồng nôn nóng:
+ Khang ơi, mày đừng kể nữa đi. Không tao chết vì thèm đó
+ Ừ, Hiểu nói phải đó. Mày cho bọn tao ăn gì trước đi.
+ Rồi, ghé vô ăn hủ tíu nhé. Món này cũng được lắm đó
+ OK.
Ba bát hủ tíu nghi ngút khói với nước xương hầm cùng bông cải, bỏ thêm tôm, gan, thịt heo xắt mỏng cùng trứng cút với sợi hủ tíu trắng dai, nước ngọt ngon lành cùng mùi hành phi thơm lừng khiến ba đứa không thể kìm hãm lại sự “sung sướng” này !!!
+ Oa, ngon vãi luôn mày
+ Haha.
Ăn hết 1 lượt, thằng Hiểu quất thêm một bát nữa mới chịu. Đúng là thằng trâu bò ăn như hạm luôn. Khang và Takeshi nhìn nó ăn với ánh mắt kinh ngạc pha lẫn chút sợ hãi. Không biết có khi nào nó dám nuốt trọn cái tô không nữa.
+ Nhìn tao thấy ghê vậy. Mày thử uống cho đã rồi nhịn từ đêm qua như tao đi hai thằng quỷ.
+ Thì tao có nói gì đâu. Thấy mày ăn dễ thương quá mà – Khang nói
+ Thôi xin đi. Ăn lẹ còn đi cha nội. Trưa là nắng lắm đó mày – Takeshi lo lắng cho làn da trắng trẻo công tử của nó nên gấp rút …
+ Được rồi tiểu thư. Haha.
Xe tới được chợ nổi là cũng tầm gần 12 giờ trưa, nắng chang chang muốn nhức đầu nhưng ba thằng thanh niên thì sợ gì đâu, phi thẳng lên thuyền ào ào khiến mém lật, làm cô chèo xuống hốt hoảng la lên oai oái.
+ Mình đi đi cô.
+ Ừ.
Xuồng chạy dọc sông Cửu Long với tấp nập ghe xuồng qua lại, chợ nổi dần hiện ra với những chiếc xuồng chứa đủ loại đặc sản và trái cây miệt vườn. Nào là những tría sầu riêng gai cứng được tách múi ra, tỏa mùi hướng ngào ngạt khiến cả ba thằng nhăn mặt bịt mũi, vừa giục xuồng đi qua lẹ; đến những trái măng cụt được cắt tách sẵn, phơi ra phần thịt trắng chua ngọt ngon lành.
Takeshi có vẻ rất khoái quả này, ăn liền một lúc 10 trái mà không chịu dừng. Nếu không phải Khang dụ dỗ nó kìm hãm để còn bụng mà thưởng thức đặc sản khác, chắc nó dám ăn tới no luôn quá. Các loại hoa trái cứ tấp nập bày bán và mời mọc ba cậu thanh niên có vẻ rất chịu chi và chịu chơi này. Cứ mỗi lần ghé vô là ý như sẽ có vài người suýt xoa sao có mấy cậu thanh niên trẻ và dễ thương thế, rồi một vài em gái miền Tây cũng liếc mắt đong đưa để làm quen với ba anh chàng du khách phương xa nhưng có lẽ trường hợp này không hiệu quả cho lắm.
Xuồng chở ba cậu tới khu bán khô cá các loại, với những đặc sản sông nước được phơi khô, tẩm muối tẩm mắm đậm đà và thơm đặc trưng. Takeshi có vẻ bắt đầu buồn ói trước cái mùi mắm khủng khiếp thì Hiểu lại tỏ ra khá hứng thú khi lựa đồ. Nó đặt từng con cá lên xem, rồi ngửi như thích lắm rồi gom lại mua một mớ khá lớn của chú bán hàng. Takeshi nhìn nó tròn mắt:
+ Mày ăn được mấy thứ này hả ???
+ Khô cá dưới này tao có nghe ba má dặn là ngon và lạ lắm nên nhất định mua về cho ông bà.
+ Gớm quá. Mùi khắm thế mà cũng ăn được ah.
+ Đặc sản đó mày – Khang vội bênh – ai ăn được thì sẽ ghiền, còn mày lần đầu thấy có thể sẽ không quen thôi.
+ Ờ.
Xuồng chở ba thằng đi thêm mấy vòng nữa, rồi dừng lại vào bờ sau gần 2 tiếng bươn chải. Ba đứa xách theo chắc 5 ký trái cây với 5 ký khô cá thành mấy bọc bự khệ nệ. Nếu ai cũng chịu khó mua sắm như ba cậu này, chắc các cô chú dưới chợ nổi vui lắm đây !!!
Ba thằng kéo nhau qua nhà vườn miền Tây ăn đặc sản với các loại cá tôm, heo mọi, thịt chuột, thịt rắn đa dạng. Takeshi nhìn vô menu mà hỏi liên tục Khang, đại loại cái đó là cái gì, nấu sao và vừa coi vừa lắc đầu nguây nguẩy. Trong khi Hiểu tiếp tục phong thái chịu chơi khi ham hố order khá nhiều thứ kỳ cục như thịt chuột nướng, bọ cạp rang, rồi mấy cái gỏi cá …
+ Tao phải ăn cho biết mấy mọn độc đáo này
+ Mày ăn đi rồi trúng thực chết cho coin ha Hiểu – Takeshi đe dọa
+ Kệ tao, còn hơn mày khùng vô đây mà đòi ăn cá hồi sống sashimi. Haha.
+ Tao có biết trong này không có đâu chứ !!!
+ Được rồi, hai bạn bình tĩnh đi – Khang lại phải chen vô – món nào cũng ngon hết mà.
+ Xí.
Takeshi ra vẻ giận dỗi. Công nhận là cậu này đang ngày càng lộ rõ cái tính công tử ra rồi này – Khang thầm nghĩ.
Bữa ăn hoành tráng của ba thằng trôi qua nhanh như cơn bão trước sức “tàn phá” khủng khiếp của thằng Hiểu. Nó ăn hết mọi thứ và tranh luôn cả con bọ cạp cuối cùng mà Takeshi đang rón rén định thử. Nó cười khà khà trước vẻ mặt hoảng hốt của thằng nhỏ khi bị giựt mất con bọ cạp trong tay.
+ Ngon quá Khang ơi. Đồ ăn này tuyệt thật đó.
+ Ngon quá hen. Tao còn chả biết nó có mùi gì luôn đấy – Takeshi nói
Khang quan sát mà mỉm cười, nó kệ nó Takeshi giận thằng Hiểu. Vậy cũng tốt vì nó đang không muốn hai đứa quá thân thiết với nhau sau vụ tối qua. Khang kêu tính tiền, không quên lấy thêm một phần heo nướng gói lá riêng cho Takeshi, để thằng nhỏ ăn trong lúc ngồi xe về thành phố.
(phần tới: đêm Noel vui vẻ của Khang)
Hôm nay là đêm Noel, Khang với tư cách chủ nhà đã âm thầm chuẩn bị sự bất ngờ nho nhỏ cho hai đứa bạn, đặc biệt là Takeshi bé bỏng của nó. Nó lẳng lặng mặc bộ đồ ông già Noel, đeo râu, ôm bịch quà Noel to tổ bố bước lên phòng của Takeshi và đập cửa:
+ Takeshi có trong phòng không – Khang giả giọng điệu ngâm nga của mấy ông già hay dụ kẹo con nít
Takeshi bước ra với bộ mặt hơi thắc mắc, và hoảng hồn khi thấy một ‘anh già Noel’ vừa to vừa bự, vừa đáng yêu đứng chờ, tay cầm hộp quà xinh ơi là xinh, được gói trong giấy kiếng long lanh, thắt thêm cái nơ duyên dáng màu vàng tươi nổi bật.
+ Ông già Noel tặng quà cho cháu Takeshi, ta mong là năm tới cháu sẽ thật ngoan và học giỏi !!!
+ Ơ … dạ … cảm ơn … anh, à không … ông già Noel. Thế ai tặng cháu quà này vậy ông ???
+ Bí mật !!! Mà nếu cháu muốn biết, ghé tai vào đây ông nói thầm cho
Takeshi hồn nhiên đưa mặt ra ý bảo ông già nói thầm, trúng ý ông già Khang, ái mặt xinh xinh hồng hồng đưa ra đáng yêu chết đi được, ông già mới chộp cơ hội hôn cái chóc lên má nó và cười tươi.
+ Của người yêu cháu tặng đó.
Nói dứt câu Khang chuồn thẳng xuống dưới, bỏ lại Takeshi mặt đỏ ửng vị thẹn với gói quà to tổ mẹ trong tay.
Khang về phòng của nó, cởi bỏ bộ đồ kỳ công … đi mượn của nó. Nó nhớ lại cảnh khi nãy mà vui không thể tả. Takeshi thật đúng là đáng yêu quá đi thôi … Nó muốn … Đang miên man suy nghĩ, thì tiếng gõ cửa phòng nó vang lên.
+ Ai vậy ???
+ …
+ Ai sao không lên tiếng
Khang bước ra hơi bực mình vì người tìm tới cứ im lặng, nó mở cửa định bụng chửi một bài ca xối xả nếu là một cậu nhân viên hay cô làm phòng nào đó. Nhưng trước mặt nó hóa ra lại là thiên thần nãy giờ cứ mơn man trong đầu óc nó. Takeshi đứng ở cửa và hình như đang giấu cái gì đó sau lưng.
+ Cảm ơn Khang nhiều nha
+ Cảm ơn vì cái gì?
+ Vì làm ông già Noel cho tui chứ sao.
+ Làm gì có !!! – Khang nói tỉnh queo như đúng rồi
+ Vậy chứ sao trên mép còn dính râu trắng trắng, với … – Takeshi ngoài người vào phòng – cái bộ đồ kia, còn chối nữa hả
+ Ơ … – Khang ngại ngùng – ai cho cậu dòm vô phòng tui chứ, tui ăn ở bừa bãi lắm …
+ Hihi. Cảm ơn Khang nhé, tui bất ngờ và thích lắm ý.
+ Ủa, vậy tới đây chỉ để nói thế thôi à !! – Khang hơi hờn dỗi
+ Quà Noel của Khang này – Takeshi chia bàn tay đang giấu nãy giờ ra, một cái hộp nhỏ xinh được bọc màu xanh nước biển – mở ra đi, xem Khang có thích không.
+ Quà tặng tui, thích mở lúc nào là quyền của tui chứ …
+ Mở đi mà … năn nỉ … – Takeshi làm mặt nhõng nhẽo, sao có thể dễ thương thế không biết được !!!
+ Nể lắm đấy nha. Mà nói trước xấu là tui trả lại đó …
+ Dám !!!
Khang vụng về xé roẹt lớp giấy gói kỳ công có vẻ như được làm hand-made của thằng bạn ra, trong đó, lộ ra ánh kim của hai sợi dây chuyền đang được đan vào nhau, một sợ có chữ K và một sợi có chữ T, hai chữ được dể trong vòng tròn cách điệu hình trái tim đáng yêu vô cùng.
+ Ơ … cái này là …
Takeshi nhoẻn cười bẽn lẽn, tháo sợi dây chữ T ra và thản nhiên đeo vào cổ của Khang
+ Cái này là của Khang đó. Còn cái này – Takeshi chỉ vào sợi chữ K – là của tui. Tui đã đặt riêng tiệm kim hoàn ở Kyoto hai sợi dây này cho hai đứa mình đó. Nhớ đeo và giữ gìn cẩn thận đó, vì nó mắc tiền lắm. Haha.
Khang thần người lại. Nó thấy mặt đỏ hồng lên, thân nhiệt như tăng cao hơn, và dường như có con gì đó đang trỗi dậy trong người nó, vui sướng và hạnh phúc vô cùng. Nó ôm chầm lấy Takeshi, ôm chặt như chưa bao giờ được ôm, như người ta đã xa nhau cả mấy năm trời …
Cuối cùng, Takeshi đã trả lời cho đề nghị từ hơn 1 tháng trước của nó …
(phần tới: thử thách đầu tiên cho Khang và Takeshi)
Khang dẫn Takeshi xuống nhà trong sự hân hoan vô cùng, sợi dây chuyền chữ T của nó nảy tưng tưng trên ngực dưới mỗi bước nhún nhảy của nó. Thằng bạn kế bên thì bẽn lẽn cười tủm tỉm, chắc hẳn nó cũng đang bồi hồi vui thầm trong lòng lắm đây.
Hiểu đứng sẵn dưới sảnh chờ hai đứa nó, dí vào tay hai đứa hai gói quà Noel cùng lời chúc qua loa. Có lẽ nó vẫn chưa kịp nhận ra sự thay đổi trong thái độ của hai thằng bạn thân với nó, trong đó có 1 người mà nó đang thầm quan tâm …
Ba thằng ra khỏi nhà lúc 8h tối và hòa mình vào dòng người tấp nập trong đêm Noel. Hôm nay, chúng nó đi bộ dọc con đường Lê Lợi được trang hoàng với những ánh đèn lung linh sắc màu mang thông điệp bồ câu hòa bình và hạnh phúc. Người người nô nức, diện những bộ cánh đẹp nhất chụp ảnh cùng nhau, tươi cười hớn hở. Ba thằng nhí nhố, cùng ‘lăn xả’ vô những vị trí đẹp nhất, chụp lại cho nhau khoảnh khắc vui tươi của đêm giáng sinh an lành.
Khang dẫn chúng nó tới trước thương xá Tax, khu trung tâm của đêm hội với trang trí rực rỡ những ông già Noel, cỗ xe tuần lộc, hàng thông long lanh ánh đèn. Không khí rộn ràng và rạo rực khiến ba đứa cười tét họng với những hành động nhí nhố, đùa giỡn nhau. Đâu đó xung quanh là những cô nàng phải ngoái lại nhìn ba nam thần đẹp trai, đáng yêu đang tung tăng trước mặt như những đứa con nít to xác. Khang hết ôm cứng lấy Takeshi, lại bị Hiểu khoác vai cái oạch, vô số những shoot hình được ghi lại thì bất chợt, Khang nhận ra một ánh mắt quen thuộc đang nhìn mình từ đằng xa …
Một anh chàng cao lớn, khá là điển trai và lạ lùng thay lại đứng giữa đêm Noel một mình. Đó là Dũng, một người anh mà Khang đã quen trước khi sang Mỹ du học … Dũng đứng nhìn Khang chơi đùa cùng Hiểu và Takeshi đã khá lâu nãy giờ. Có lẽ chính anh cũng không ngờ lại gặp lại Khang trong một Sài Gòn đông như trảy hội đêm nay … Anh chầm chạm bước lại gần Khang, trong khi cậu lặng lẽ đứng chờ …
+ Chào Khang. Em về Việt Nam lâu chưa?
+ Chào anh Dũng. Em mới về khoảng 1 tuần thôi. Đây là bạn em ở bên Mỹ – Khang chỉ vào Hiểu và Takeshi
+ Ồ, chào hai em. Anh muốn nói chuyện riêng với Khang một chút, hai em không phiền chứ …
Lặng lẽ, anh kéo tay Khang tới một cái xó ít người chụp hình nhất trên đường Nguyễn Huệ:
+ Sao em về không gọi cho anh?
+ Tại … tại em … sợ làm phiền anh …
+ Em có biết anh nhớ em nhiều thế nào không Khang.
+ Anh Dũng à … em … em nhớ là … em đã nói rõ với anh trước khi ra nước ngoài mà …
+ Anh nhớ …
+ Vậy thì, anh đừng như vậy nữa đi … bố mẹ em và cả bố mẹ anh … đều không muốn điều này mà …
+ Anh không quan tâm. Anh chỉ biết, ngày em đi Mỹ là cả Sài Gòn rộng lớn này trở thành địa ngục với anh … Anh chỉ muốn … muốn qua đó với em thôi … Nhưng anh lại không biết em ở đâu . Em cắt đứt mọi liên lạc với anh … Tại sao … Tại sao chứ ???
+ Anh Dũng … em cảm ơn anh đã quan tâm tới em … nhưng em nghĩ … em và anh không nên qua lại với nhau nữa … nhất là sau khi ba mẹ anh và em phát hiện ra …
+ Anh không quan tâm họ muốn gì … Cái anh muốn, là được ở bên em, quan tâm cho em …
+ Anh Dũng …
+ Em đừng nói gì cả. Anh rất mừng khi được gặp lại em … – Dũng ôm chầm lấy Khang, thằng nhỏ dường như chìm vào cảm giác miên man của gần 1 năm về trước, những kỷ niệm xưa cũ ùa về … Nhưng nó bình tĩnh lại, và gạt tay Dũng ra
+ Anh Dũng, anh hãy quên em đi. Gia đình anh và em không muốn hai đứa mình qua lại với nhau. Vì thế, em đã qua Mỹ du học để có thể cắt đứt liên hệ với anh … Em … em chúc anh hạnh phúc.
+ Sao anh có thể hạnh phúc mà không có em, Khang … – Dũng nói như òa khóc, mắt anh ngấn lệ và khuôn mặt trở nên sắp méo xệch vì quá đau buồn.
+ Anh đừng khóc, người ta nhìn đó. Thôi, em phải đi với bạn của em đây. Chúc anh giáng sinh an lành, anh Dũng nhé.
Khang quay đi, bỏ lại một chàng trai, đứng một mình trong bóng tối, đau khổ và có lẽ cảm thấy được một đêm giáng sinh lạnh lẽo và cô độc nhất trong đời …
Khang trở lại, thấy Hiểu và Takeshi đang đứng chờ trước cửa thương xá Tax, hai đứa coi bộ hình chụp nãy giờ có vé vui lắm.
+ Nói chuyện xong rồi hả mày. Ai đấy?
+ Một người quen cũ của tao. Mà kệ, ổng cũng đi với bạn ổng mà.
+ Ồ, tao thì lại không thấy vậy đâu Khang – Takeshi lém lỉnh nói, vừa ném cái lườm ghen tuông nửa thật nửa giả cho nó
Khang vội đóng chặt những cảm xúc bồi hồi nãy giờ của nó, đặt người anh quá khứ qua một bên. Với nó, điều đó đã là dĩ vàng và không nên, không thể quay lại. Với nó, tương lai là ở nước Mỹ, với người bạn thân Takeshi và kẻ thứ ba phá bĩnh là Hiểu mà thôi. Đó là mong muốn của bố mẹ nó, và nó không thể thay đổi lựa chọn này …
(phần tới: những hờn dỗi đầu tiên của quan hệ Khang – Takeshi)
Gần 12h đêm, dòng người ngược xuôi chơi hội đã vãn dần, chỉ còn lại những nhóm bạn chịu chơi nhất quyết ngồi qua nửa đêm để đón giáng sinh an lành. Khang dẫn hai thằng bạn đi dọc tới nhà thờ đức bà, nơi đã được đông đảo bạn trẻ gần xa nêm kìn, chờ xem buổi lễ long trọng với những bài thánh ca … Chúng nó tranh thủ chụp ảnh cho nhau, lưu giữ lại khoanh khắc vui vẻ bên nhau này tại Việt Nam, điều mà có lẽ sẽ khó có thể lặp lại trong đời …
Khang chợt nhận ra, Dũng vẫn đứng từ xa quan sát cậu, ánh mắt đau đáu niềm bi thương xen lẫn sự hạnh phúc thèm thuồng khó đỡ … Có lẽ anh đang đấu tranh nội tâm, nửa muốn tới ôm chầm lấy Khang, nửa muốn quay đi để bỏ lại quá khứ về người yêu mà anh đã dành trọn cảm xúc …
Tiếng chuông ngân nga vang lên, 12h đã điểm, bên trong tiếng bài hát thánh ca thánh thót vang lên. Người ta vang lên những câu chúc giáng sinh an lành, và bộ ba tài tử cũng không quên giành cho nhau những câu chúc tuyệt vời nhất của thời khắc này … Khang quyết tâm quay lưng lại với Dũng để không bị phân tâm, cậu cười xòa với Hiểu và Takeshi, không quên thúc giục hai thằng chuẩn bị về nhà đi ngủ không khuya quá rồi … Cả ba dắt díu nhau đi bộ về lại khách sạn mà chân thì mỏi nhừ nhưng miệng vẫn cười toét vì sự vui vẻ của buổi tối Noel năm nay.
Bước lên nhà, Khang chúc hai đứa bạn ngủ ngon, nhưng dường như Takeshi nấn ná ở lại và chỉ Khang vào phòng riêng của nó. Phải chăng Takeshi muốn đem tới điều gì bất ngờ sao ???
+ Sao vậy cưng, muốn ngủ với Khang đêm nay ah?
+ Không. Nhưng Takeshi muốn hỏi Khang, người con trai khi tối là ai?
+ À … là người bạn, Khang đã nói rồi mà
+ Không đúng, ánh mắt anh ta nhìn Khang không phải là ánh mắt bạn bè. Mà đó là tình yêu … sự đau đớn …
Thuộc truyện: Du học sinh
- Du học sinh [new] - Chap 3 và 4
- Du học sinh - Chap 5 và 6
- Du học sinh - Chap 7 và 8
- Du học sinh - Chap 9 - 10
- Du học sinh - Chap 11 - 12
- Du học sinh - Chap 13 - 14 - 15
- Du học sinh - Chap 16
- Du học sinh - Chap 17
- Du học sinh - Chap 18
- Du học sinh - Chap 19
- Du học sinh - Chap Cuối
Leave a Reply