Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Hắn cười thích thú , quay đầu xe lại áp sát gần xe cậu đi chầm chậm . Hắn nhìn cậu hớn hở vui mừng , cười gian gian . Lộc Hàn liếc mắt nhìn hắn , như ăn tươi nuốt sống .
-Anh đi theo tui chi ? Đến trường của anh đi …
-Không , bé con ơi … đi đâu vậy ? – Hắn quay qua Lộc Minh hỏi .
-Đi ăn sáng xong đến trường á ~ – Nó nhe răng sún ra trả lời hắn …
-Ờ … vậy qua quán kia ăn đi bé yêu ơi~
Lại điệp khúc này , Lộc Hàn lắc đầu phát ngán với hắn . Đành nghe theo lời hắn , chứ ở giữa đường đông người qua lại mà để hắn tùy tiện gọi như vậy . Trong lòng cậu mắc cỡ , không còn đường cống nào mà chui xuống . Hai người cười vui vẻ với nhau , đến khi ăn cũng nhắc lại chuyện ngày hôm qua . Lộc Minh nó cười ngây ngô , cũng không hiểu lắm chuyện ngày hôm qua . Lộc Hàn cắn môi giận hắn , dám dụ dỗ con nít nói chuyện hôm qua xấu hổ gần chết . Lộc Hàn đánh vào đầu hắn , thậm chí lấy đũa gõ vào đầu hắn hai ba cái làm hắn than đau vừa xoa đầu . Hai người hạnh phúc , vui vẻ bên nhau như vậy . Nhưng hắn và cậu đâu có biết , đằng xa cây cột điện kia . Huyền Trang cầm mấy ảnh chụp lại khoảng khắc này , chủ yếu là cậu và hắn nhiều nhất . Lòng cô sôi sục gan , vẫn còn giận chuyện hắn giở trò với cô …
“Để xem anh còn dám giở trò với tôi nữa không ? Anh sẽ không đấu lại tôi đâu … Cứ chờ đấy thiếu gia Lầm Tần Phong …ha ha ha …”
Cô chụp xong lưu lại , cô rút lui về nhà sao chép lại . Rồi nhờ người rửa ảnh , trong lòng cô bây giờ chỉ có đắc thắng . Cô biết thế nào hắn cũng quay lại với cậu , nên luôn theo dõi hắn . Tay lúc nào cũng cầm máy ảnh để săn , cô cười nhạt nhẽo thích thú .
“Tôi sẽ không tha cho anh đâu , tôi thích chơi trò mèo bắt chuột với thằng nhóc đó thôi ha ha .. Để xem lần này mày sẽ nhận đau khổ gấp đôi nha con …”
Huyền Trang cười ha hả , nhìn vào màn hình có ảnh hắn và cậu cười rất tươi lại còn thân mật nữa . Vẻ mặt Lộc Hàn dường như đỏ ửng , bên cạnh là Lộc Minh nó đang háu ăn món ngon . Cô viết đơn xin nghỉ học gửi lên cho nhà trường , cô quyết phải sao chép cho bằng được . Để tránh hắn phá hủy mọi thứ của cô ….
Sau khi ăn sáng xong , hắn vô tư nắm tay Lộc Minh dắt ra xe hắn . Để lại một mình vẫn còn loay hoay trả tiền . Hắn bế Lộc Minh lên xe , rồ ga chở nó đến trường . Làm Lộc Minh thích thú , cười hét lên điên dại . Bỗng nhiên nó lo sợ , hỏi hắn một câu . Làm hắn có cảm giác bất an …
-Anh Phong …
-Ơi …
-Anh sẽ không rời xa anh của em chứ ?
-Anh không buông tay anh hai em đâu , em cứ yên tâm …
-Nhưng mà em sợ … lắm anh Phong à …
-Sao vậy em ?
-Sợ anh xa em , bỏ rơi anh của em và em nữa …
-Không có đâu nà , đừng lo ha …
-Lỡ như ba mẹ của anh mà nghe được anh và anh hai của em giống như mẹ em thì sao ?
Lộc Minh run rẩy , nó luôn nghĩ về gia đình của hắn . Nó sợ ba mẹ của hắn giống như mẹ của mình . Nghĩ đến đó , nó không dám tưởng tượng thêm . Câu hỏi của Lộc Minh làm hắn giật mình , giờ hắn bắt đầu thấy lo lắng bất an . Hắn nghĩ nếu như một ngày ba mẹ mình mà biết được thì sẽ xảy ra chuyện không hay . Hắn nuốt nước bọt sợ hãi , hắn gạt bỏ mọi suy nghĩ ấy ra khỏi trong đầu . Quan trọng bậy giờ là hắn muốn ở bên cạnh cậu hơn , muốn thấy mặt cậu thôi . Chuyện tương lai hắn muốn để sau này rồi sẽ tính ….
Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 37
-Hú vía về đến nhà rồi . Vui quá …
Cô nhảy cẫng lên , nhìn căn biệt thự mà gia đình Tần Phong ở . Cô thấy nó vẫn ấm áp như xưa , lẽ ra cô về nhà khuya hôm nay rồi . Nhưng cô đành để sáng mai , thuê khách sạn qua đêm . Cô muốn gây bất ngờ cho em trai và cả gia đình . Cô bấm chuông , thì người giúp việc chạy mừng rỡ reo lên …
-Cô chủ Thu Hà …
-Hì hì …
-Ông bà chủ ơi , cô chủ vè rồi …
Vâng , cô ấy tên là Lâm Thu Hà chỉ cả của Lâm Tần Phong . Hai ông bà chạy ra , ôm cô vào lòng .
-Nhìn con khác quá …
-Ủa mà nó đâu rồi hả mẹ ???
-Trời , sao mày phũ tao quá vậy ? Chỉ nghĩ thằng Phong nhà này thôi …
-He he .. không có đâu mẹ à ….
-Nó đi học rồi …
Thu Hà cười tươi xách vali đưa cho người giúp việc . Cô ôm ba mẹ của mình cười nói vui vẻ . Bao năm xa cách rồi , có lẽ cô đã chững chạc và suy nghĩ có chừng mực hơn xưa . Cô vào phòng của hắn , nằm ngã lưng lên nệm . Bất giác cô thấy chiếc thoại của hắn ở góc đầu giường . Thu Hà chộp lấy mở nó lên xem , nhưng không được . Có lẽ chiếc điện thoại này bị hư , cần đi sửa (chết hai người Hàn – Phong rồi nha con , ta sẽ cho gió nổi lên ha ha ) . Thu Hà đành đem nó đến quán sửa lại , cô nghĩ nhất định phải xem hắn có bồ chưa ? Đã lâu quá rồi , không thấy nó giới thiệu cho chị này nghe …
“Hà hà … chắc nó có bồ rồi , tướng thằng này gái bu đầy …”
Lộc Hàn ngậm ngùi về nhà , dù sao hắn cũng chở Lộc Minh đến trường rồi . Đang đi ngon lành , thì từ đâu xe chặn lại , xuất hiện khuôn mặt đanh đá của Huyền Trang . Lộc Hàn rủa thầm , sao nguyên ngày hôm nay đen đủi quá đi . Hết Ngọc Hân phản bội cậu rồi tới hắn quấy rầy , giờ thì là cô . Cậu cố làm ngơ cô , nhưng không được … Huyền Trang nhếch mép cười đểu …
-Cậu và anh ta vui vẻ quá ha, không biết chuyện gì xảy ra thật à ?
-Chuyện gì là chuyện gì ? Tôi có làm gì sai …?
-Hô … hô … không sai à ? Tôi … khuyên cậu nên tránh xa anh ta ra đi .
-Mắc gì bảo tôi tránh xa ?
-Còn ngoan cố à , xem đi nào … nếu cái này đưa cho gia đình anh ta biết kể cả người thân của cậu . Chắc là sẽ sock lắm đây …
Lộc Hàn nhìn vào chiếc điện thoại của cô , khung hình hắn và cậu đang cười tươi ở một quán ăn . Lộc Hàn lo sợ , cảm giác chuyện này không được tốt lắm . Cậu tính giựt điện thoại cô để phá hủy , nhưng Huyền Trang thu lại bỏ nó vào túi . Cô cười đều , giọng nói có phần khó ưa gây cản trở cậu …
-Tôi đã nói rồi , tránh xa hắn ra đi . À quên nữa … chắc lần trước cậu sock lắm nhỉ ? Ha ha … tại vì tôi có quay lại cảnh anh ta hôn cậu ở sân thượng nên mới đe dọa được anh ta đó …
Huyền Trang ngước mặt lên trời cười ha hả , lòng cậu tức giận sôi sục . Muốn tát vào khuôn mặt của cô , nhưng không được . Sợ cô sẽ nổi giận mà phát tán hình của cậu và hắn . Cô cười đắc thắng trong lòng , rồ ga phóng đi để lại Lộc Hàn siết chặt nắm đấm . Giờ cậu mới biết , hắn vô tội vạ đã bị cô uy hiếp hắn . Giá như cậu hiểu hắn hơn ai hết thì tốt biết mấy , sẽ không xảy ra chuyện tồi tệ như ngày hôm nay . Nhưng mẹ của cậu đã mất rồi , đâu còn ai che chở được nữa . Chỉ có mỗi hắn là điểm tựa để cậu được hạnh phúc , để Lộc Minh cần hắn an ủi hơn ai hết . Lộc Hàn đành mặc phó tất cả , mà phóng lao theo lao cho đến khi nào chết mới thôi . Lộc Hàn từng hứa rằng , dù có hận hắn hay gì đi chăng nữa . Cậu vẫn không buông tay , vẫn ở bên cạnh hắn mãi mãi không hề xa …
-Tần Phong , em sẽ theo anh đến cùng . Dù có chuyện gì xảy ra đi nữa …
Lộc Hàn bước về nhà trọ của mình , thì thấy Vĩnh Thiên và Ngọc Hân vẫn chờ cậu . Lộc Hàn than thầm , sao anh Vĩnh Thiên vẫn còn chưa đi làm nữa . Lẽ ra giờ này phải đi làm rồi chứ , Lộc Hàn đành dựng xe rồi vào nhà , Lộc Hàn ngồi đối diện Vĩnh Thiên , khuôn mặt của cậu không hề có cảm xúc … Anh lên tiếng trách cậu …
-Lộc Hàn … nói anh nghe tại sao em trốn tránh anh sau tang lễ của mẹ hả ?
-Em xin lỗi …
-Tại sao ? – Vĩnh Thiên gắt lên làm Ngọc Hân và cậu giật mình .
-Tại em không muốn phụ lòng anh …
-Uhm , trả lời vậy là tốt …
-Anh Vĩnh Thiên , em muốn nói …
-Chuyện gì ???
Lộc Hàn ngập ngừng suy nghĩ , có nên nói chuyện tình yêu giữa cậu và hắn hàn gắn lại cho Vĩnh Thiên biết ? Lộc Hàn cắn môi , đành phải mở miệng nói ra . Dù sao hắn cũng yêu cậu rất nhiều , không hề lừa dối phản bội cậu . Lộc Hàn đành phóng theo tình yêu chết tiệc kia , mặc cho mọi người phản đối hay sỉ vả cậu vẫn có thể chịu đựng được .
-Em và anh ấy yêu nhau trở lại anh à … – Lộc Hàn lí nhí ..
-Cái gì ? Không được … anh không chấp nhận cậu ta em có nghe không ?
-Lỗi này là do em mà anh , anh ấy không có tội anh à …
-Em em… được lắm Lộc Hàn .. anh sẽ xử cậu ta …
-Đừng mà , em xin anh … em yêu anh ấy mà . Anh đánh em nè , anh muốn làm gì em cũng được …
Lộc Hàn ôm cánh tay Vĩnh Thiên , cúi đầu than vãn cầu xin . Vĩnh Thiên thấy vậy , lòng cũng xót xa . Anh đành nghe theo lời cậu , nhưng anh không hề bỏ ý định đánh cho hắn một trận vì đã làm khổ Lộc Hàn . Vĩnh Thiên nâng mặt cậu lên , nhìn sâu vào đôi mắt của Lộc Hàn .
-Em kể cho anh nghe chuyện em và cậu ta quen nhau được không ?
Lộc Hàn cố nhớ lại từ đầu , rồi chậm rãi kể cho anh nghe . Cậu kể hết cái ngày mà cậu trao thân cho hắn , kể luôn âm mưu của Huyền Trang . Ngọc Hân nghe xong , tai nóng phừng đỏ chót . Vĩnh Thiên mở to mắt nhìn cậu , anh giận dữ siết chặt nắm đấm . Anh hét lên …
-Trời ơi là trời , sao em khổ quá vậy . Yêu người ta mà nghi ngờ lẫn nhau rồi quay qua giết mẹ của mình. Anh cấm em, không được ở gần cậu ta từ giờ trở đi …
-Anh à … em xin lỗi mà …
-Nói là làm , nếu cậu ta có giỏi thì đến gặp anh nói chuyện rồi hẳn tính …
-Vâng …
Lộc Hàn gật đầu nghe lời Vĩnh Thiên , cậu cúi đầu không dám nói gì thêm . Sợ anh nổi giận mà tìm hắn gây sự . Lộc Hàn sực nhớ ra , cậu quên không nộp hồ sơ chuyển trường cậu lật đạt mang hồ sơ bỏ vào cặp …
-Em đi đây , trễ mất rồi …
-Đi từ từ , xe cộ đó …
-Dạ , em biết rồi mà …
Vĩnh Thiên lắc đầu nhìn cậu dắt xe đạp đi vội vàng , anh móc điện thoại ra nhờ người điều tra về Huyền Trang và cả hắn . Anh mỉm cười gian xảo , lần này anh nghĩ cả hai chết chắc với anh rồi . Ngọc Hân mếu máo , lay tay anh mình nhỏ nhẹ …
-Anh xử con nhỏ Mộc giúp em , nó dám sỉ nhục em …
-hả ? Có nữa hả ?
-Có mà …
-Ừ , biết rồi giờ thì đi học đi …
Sửa xong điện thoại , Thu Hà cầm máy về nhà mở lên xem . Cô mở to mắt hoảng hốt , màn hình chính đập vào mắt cô là hai người con trai trong một cái lồng . Cô tỏ vẻ không tin lắm , đành mở album xem có phải là thằng em nhà mình với đứa nhóc nào không ? Hai bàn tay cô run lên , Thu Hà cắn môi mắt đỏ hằn . Khi cô thấy clip nóng , em mình đang hôn rất sung với thằng nhóc giống y hình nền . Cô mở nó lên xem thì mặt cô chuyển màu …
“Thằng nhóc này nó là gay hay sao vậy trời ??? Cha mẹ ơi … thằng này đồng tính , yêu thằng nhóc kia …”
Thu Hà tắt máy , cô không dám xem thêm gì nữa . Mặt cô giờ đỏ gay , tái mét chuyển sang trắng bệch . Cô không tin chuyện này , cô lắc đầu lo sợ , nhà có mỗi đứa em trai duy nhất . Mà lại để xảy ra chuyện tày trời , tội lỗi này … Nếu chuyện này đến tai mắt của bố mẹ cô , chắc chắn ông bà sẽ rất giận , sock mất thôi …
“Thằng trời đánh , em chết với chị …. Sao lại xảy ra chuyện này vậy Phong ơi là Phong …”
Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 38
Hắn bỏ tay vào túi quần , bước đi thong thả vào lớp . Hắn thấy Bảo Nam hôm nay cười rất tươi , lại còn bắt chuyện với mấy đứa cùng lớp nữa . Hắn tò mò lại gần Bảo Nam , nói thì thầm vào tai Bảo Nam …
-Có chuyện gì mà mày vui thế ?
-À .. chuyện đó … hí hí …
-Nói mau lên …
-Thì mày cứ chờ đi , lát nữa tao nói cho
Hắn mở to mắt ngạc nhiên nhìn Bảo Nam , hắn tò mò lắm rồi . Mà Bảo Nam còn giở trò úp mở nữa . Hắn đành ngồi im chở xem thử Bảo Nam có cái gì mà vui đến thế . Lớp học của hắn bắt đầu tiết một , hắn ngồi ngay thẳng quyết nghe giảng bài học thật tốt . Cũng chỉ vì được Lộc Hàn tha thứ , lại còn được ở bên cạnh Lộc Hàn nên hắn thấy sảng khoái rất vui . Thầy giáo chủ nhiệm bước vào , dắt theo sau là học sinh mới . cậu học trò ấy nở nụ cười tươi nhìn cả lớp . Nhưng lại để ánh mắt quan tâm nhiều nhất là Bảo Nam . Thầy giáo lên tiếng …
-Các em , lớp chúng ta có học sinh mới nhé . Nào em giới thiệu cho bạn bè biết đi ..
-Dạ , thưa thầy .. và chào các bạn . Mình tên là Lý Vũ Minh . Mình sẽ học ở đây đến khi tốt nghiệp , mong các bạn giúp đỡ …
Vũ Minh cười tươi thêm lần nữa , làm bao nhiêu cô gái cười lại . Vì ở Vũ Minh này , rất dễ thương lại còn biết hòa đồng . Nhưng chỉ có duy nhất là Huyền Trang , cô nhếch mép thấy Vũ Minh quá giả tạo cũng giống như cô . Hắn thấy mặt học sinh mới thì thảng thốt , đứng bật dậy chỉ vào mặt Vũ Minh . Làm Bảo Nam cũng quay qua nhìn hắn …
-Cậu Vũ Minh , tôi có gặp cậu …
-Ơ anh …
-Trò Phong , hai đứa quen nhau sao ? Thế thì dắt nhau về nhà mà hú hí với nhau …
-Ha ha ha …
Cả lớp được trận cười vỡ bụng , vì trò đùa quái ác của thầy giáo . Hắn gãi đầu thấy quê độ , nên ngồi xuống im lặng chẳng nói lên câu nào nữa . Khuôn mặt hắn đỏ gay vì thầy giáo chọc không thương tiếc . Bảo Nam nói nhỏ vào tai hắn …
-Mày quen người yêu của tao à ???
-Hả người yêu ? Ai người yêu mày ? – Miệng hắn há hốc mồm .
-Thì Vũ Minh kia kìa , là người yêu của tao đó . Tao tính nói với mày chuyện này đó .
-Hả ? Mày và cậu ấy …
Hắn chỉ tay vào Bảo Nam rồi lại Vũ Minh . Nhìn trên bục giảng kia , thấy cậu Vũ Minh cười rất tươi , cứ nhìn Bảo Nam mãi không tôi . Hình như khuôn mặt Vũ Minh đã dần chuyển màu hồng hào , chắc là Vũ Minh đang hạnh phúc lắm đây . Bỗng thầy giáo gõ thước , lên tiếng nhẹ nhàng …
-Thầy sẽ sắp xếp chỗ lại , Trò Phong xuống dười ghế sau Bảo Nam ngồi . Em Vũ Minh ngồi chung với Bảo Nam bên cạnh nhé .
hoangson says
B viet truyen thieu gia sat gai va cau nhok lanh lung rat hay nhu ket thuc ko co hau
Yeu-anh-mai says
Truyen a viet xux dog lam. E doc ma muon khoc ghe, nhug ko pt tai sao ko khoc dc
kennyhuy says
dt mk ko mo dc ckuon 2 pun wa co aj lm wen ko 01687430847 ko eo la nka
lê triệu phú says
cậu truyện thật cảm động làm em phải khóc rất nhiều phải chi gay như em và bao ng khác được chấp nhận thì kết cục ngoài đời sẽ tốt hơn
quốc huy says
Ai chưa co n.y thi bao m nhe 0912266927
cong says
bạn ác quá………………………………………..
thien says
Huhuhu khoc muon. Het nuoc mat luon roi. Luc cuoi thi cuoi mot mjh nhu thag dien luc khoc cug dien. Ban ac wa ket thuc truyen nhu thek ma dc ak… Ai dong cam lam wen nhe10687594245
Nam says
Ko ngo cau truyen hay the lai la bi kich
Thụ Khểnh says
Tác giả xấu quá… kết thúc k có hậu gì hết.. hjxhjx
Thụ Khểnh says
sau này có gặp mặt tui tác giả tránh ra nha.. viết truyện k có hậu gì hết… ứ chịu… nghĩ chơi..
hòa nguyễn says
mình ghét kết cuộc này…đọc lấy hết nước mắt mình rồi….tác giả làm ơn sửa lại đoạn kết đi….hichic
hòa nguyễn says
moi ng kb nha zalo 0985982853
DũngHero says
truyện hay quá..mà kết thúc thật đâu lòng :'(
Heo Ròm says
Sao kết thúc bùn quá v nhỉ ? trào lưu viết truyện của 2015 là đau bùn à ! :((
Dương Danh Gia Huy says
truyện này hay nhưng bùn quá, công nhận tác giả ác thật, đọc mà chảy cả lít nước mắt…huhu…
Trần Minh Đức says
viết chuyện j đâu mà cứ sóng với chả gió lắm thế đọc thấy nản quá trời, mong tg lần sau vết trện nhớ cho ít sóng gió thôi không người đọc ngán với cả kết thúc truyện có hơi buồn nên viết có hậu. Mih chỉ đóng góp ý kiến thế thôi mong bạn đừng hiểu lầm là mik chê nha, chuyện cũng hay đấy. Thanks bạn nhiều.
phúc says
Mình thích cái sóng gió ấy nhưng không thích cái kết buồn đó. Thực sự là nó quá buồn. Mình mong bạn thay đổi cái kết được không.
duy says
Đọc mà khóc quá chời T.T
Henry says
Dù the nao thi họ van o ben nhau den phut cuoi cua cuot doi minh. Ngam…
Henry says
T nghi do la ket thuc tot dep nhat họ dang co. Boi họ da chịu wa nhieu dau don, bat hanh, kho dau cua cuoc doi. Va da den luc họ duoc nghi ngoi. Duoc ben nhau mãi mãi ko ai ko mot ai co the chia lia họ. Truyen nay hay… Va xuc dong lam. Hay lammm
Hủ says
Chap cuối đọc không ngừng rơi nước mắt luôn…huhu…Truyện nhiều sóng gió vậy mà cái kết lại là 1 câu chuyện buồn… nghĩ mà thấy thương họ quá..hức…mong tác giả thay đổi cái kết cho họ và cho họ xảy dung sống chung trong căn nhà trên cánh đồng kia, họ chỉ hạnh phúc có xíu thôi mà…Ahuuuuuuu… *nước mắt chảy không ngừng*???
Khánh Ninh says
đúng thật.anh Phong mãi ms cưa đổ a Hàn mà.sao tgiả lại lm têk
huhu
sói cô đơn says
noi that mjh đã khoc . khj đọc truyen nay. doc caj ket mjh cam nhan . dong tính ko phaj là caj tộj . nhug taj sao .m.n ko hỉu . chia cách t.y của ho chứ. de moj viec da lỡ thi nhan ra .cx đã wa muon r.mjh mog muon cac p .dong tính se co 1cuoc sog hp cua rieg mjh . va mjg mog cac p sẽ hieu . va ko kì thị nữa . thank t.g đã viet truyen de cho mjh hiu dc cam giac cua t.y và cac gio cua gay . de co dc hp.
Jmm123 says
Tác giả ác quá. Truyện hay nhưng buồn quá lấy nước mắt của tui huhuhu?????????
Lam says
Khóc rất nhiều đó tác giả. Tác giả ác quá chừng
Trần Hoàng Minh Tú says
Tác giả ác lắm . ác lắm mà … Tại sao ko để cho họ gần nhau mà phải để họ chết chớ cái đồ vô lương tâm mờ … Lấy ko biết bao nhiu nước mắt của tôi đó tác giả đáng chết … Tôi cũng là người viết truyện đam mỹ mà chưa dám nghĩ đến tình tiết này mà hụ hụ có ấm ức j xin nt qua zalo để chửi tui lại nha 01216278001
Ác Ma says
Tác giả ơi chuyện rất hay nhưng kết thúc lại ko có hậu tí nào