Truyện tình đồng tính Tình yêu không trọn vẹn ( Thầy giáo tuổi 18 phần 2) – Chap 3
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-Thì tao đã nói là bữa nay không biết kiểm tra rồi mà mày còn hỏi ôn chưa nữa? Ngu thấy sợ.
Ơ…thì ra là hắn đang chọc nó, cười vì sự ngu ngốc của mình, không ngờ lại bị hắn phản đòn như thế. Trời ơi là trời, nhục ơi là nhục, biết nói nữa sẽ thua nên nó ra ngoài đếch thèm đấu võ mồn với hắn (mà có đấu thì củng đâu có thắng). Ra ngoài thù gặp Tnú ngồi chung bàn với nó, thật ra thằng này tên Tín ba nó tên Tú. Sở dĩ gọi nó là Tnú vì khi học bài Rừng xà nu thì thằng Vạn củng ngồi chung bàn với nó luôn. Bàn lớp nó là bàn dài nên ngồi 4 đứa, nó ngồi bàn cuối nên chỉ có 3 đứa.
-Tnú lát nữa nhớ ngồi gần tao xíu nha mậy? Nay kiểm tra tích phân đó.
-Chết cha, tao đâu biết bữa nay kiểm tra đâu
Nó hốt hoảng la lên.
-Sao mày giống thằng Nai dzữ.
Nai là biệt danh của hắn vì face của hắn là Nai Vàng Ngơ Ngác.
-Thôi lát nữa coi lại củng được nhớ là phải xê tới chổ tao xíu nha mầy?
-Ờm, biết ùi.
Hôm nay, cha thầy thể dục ghiền chess quá nên bỏ lớp để lớp tự quản luôn. Thằng Tnú đang chơi bóng với mấy đứa con trai trong lớp thì bất ngờ thằng Đạt tới kéo quần nó xuống vì là quần thể dục nên tuột xuống cả đầu gối. Làm cả lớp được xem cảnh hay, có mấy đứa con gái còn chọc nó.
-Chết chết, kiểu này thằng Tín mất zing ùi.
Có đứa còn nói ác hơn.
-Gái A4 thấy thì không sao nhưng để gái A3 với A9 thì chán coi như xong.
Truyện tình đồng tính Tình yêu không trọn vẹn ( Thầy giáo tuổi 18 phần 2) by bangthien_96. Lật đật kéo quần lên, Tnú rượt thằng Đạt chạy khắp sân trường làm thêm trận cười nữa. Thiệt hài hết biết. Không hiểu sao mấy thằng này lớn đầu rồi mà còn chơi mấy cái trò “lột quần” bạn mới ác chứ. Bữa thằng Vạn mặc áo đẹp đi học mà áo này thì khuy áo bấm chứ không có gài, thằng Ebil thấy thế kéo mạnh ra thế là lộ ra hết nó chữi quá trời. Haha nghĩ lại tuổi học trò dzui ghê gớm.
Hizz, thế là củng tới lúc kiểm tra. Chi mà ác, cha thầy cứ đứng chỗ nó không chịu đi. Em lạy thầy, thầy có thương em thì thầy tới chỗ khác mà đứng để em còn làm ăn.Ỗng đứng tồng ngồng như thế thì sao mà thằng Danh chỉ được. Phù hú hồn, cuối cùng thì chã củng đảo khắp lớp, nó liền tới chỗ thằng Tnú ( Tnú thuộc top five giỏi toán của lớp, con hắn thì toàn là 1st). Chép được bài 1, mà nó nghĩ nếu cứ chép như vậy thì 4 thằng nó, Tnú, Vạn với thằng Long thế nào củng bị phát hiện.. Thế là nó xê ra đầu bàn, cầu cứu chàng.
-mày đưa giấy đây tao chép cho rồi làm.
Thế là nó đưa cho chàng tờ giấy nháp nhưng không may bị ông thầy hắc ám kia thấy được.
-Danh em nộp bài rồi nộp luôn tờ giấy nháp luôn. Mấy bạn làm xong thì ra ngoài để cho những bạn khác làm.
Lệnh vua khó cãi thế là hắn đành nộp giấy nháp lện cho ổng rồi go out. Hizz thế là tiêu đời, củng tại nó hết cái là người ta gọi là “ngu chết chứ bệnh tật gì chết”. Vậy là xong một bài kiểm tra, chắc được 4 điểm…
-Sao rồi, làm được không?
Ra về hắn hỏi nó.
Lắc đầu.
-Do mày đưa ổng thấy nên ổng mới bắt nộp luôn. Thôi để lần sau gỡ điểm lại.
Nghe hắn nói thế mà nó cảm động vô củng. Lúc nhìn thấy hắn bước ra cửa nó thấy mắt hắn buồn buồn chắc là không giúp được nó. Tâm ơi, chỉ cần những lời nói thế này mà đủ rồi…I Love You So Much…
Haizz, vãi thiệt đi học 12h tới nhà rồi 1h15 phải đi học phụ đạo ở trường nữa, vê lờ.
Nghĩ học phụ đạo hôk mầy?
Tin nhắn của con Tâm, con này là chúa lăng nhăng. Tính từ lớp 10 tới giờ nó củng mười mấy thằng, chỉ trong lớp thôi củng có 2 đứa, khi trước nàng củng từng cưa hắn nhưng không có đổ thế là chuyển sang đối tượng khác. Mà con này có đẹp lành gì đâu, nhan sắc tầm thường không có gì là đặc biệt cả. Được cái nó hám trai với chai mặt, thích là tỏ ra hết nên củng có mấy anh chịu, mà có quen ai được lâu đâu, nhiều nhất củng chỉ có 3 tháng là hết. Hiện tại chỉ đang quen với thằng nhỏ lớp 11 nó tên Vũ. Thằng này không biết sao lại chấp nhận quen nhỏ này, thằng nhỏ đẹp trai, hiền lành chỉ có cái tội là hơi nhỏ con (hizz, nhỏ con hết ham) thôi. Chắc bị con này dụ dỗ, nó mới lớn đâu có biết thế nào là yêu đương gì đâu mẹ này thấy nhóc đẹp quá nên tán. Haizz, già đầu rồi mà còn đi dụ dỗ con nít đúng là “trẻ không tha già không bỏ”, sợ con này luôn. Bây giờ mà lên trường học 2 tiết Toán với 2 tiết Lí chắc die quá nên nó reply lại.
Ok. Bỏ thì bỏ sợ gì. Mà có event gì hot không?
Chưa biết lên nha con Hưng kiếm gì ăn rồi đi kara sau đó tính tiếp.
Ờ, được á. Đang chán đây, đi học lên học Toán với Lí tao ngán tới tận cổ.
Quyết định xong xuôi nó không đi học mà lên nhà con Hưng. Nhà nó không có ai ở nhà hết, chỉ có mình nó thôi, thế là tụi nó mua bánh kẹo với bộ bài zề chơi búng tai. Á đù…con Tâm không biết ăn gì mà búng đau vãi, chơi được một lát thì nghĩ đi Cỏ May(tên quán karaoke).
Hơ…thằng Vũ hát gì đâu dở tệ, không phải chảnh chứ trong 4 đứa nó là đứa hát hay nhất. Nhỏ Hưng với Tâm cứ tự sướng trong phòng, chụp hình lắc lia, nó nhìn thấy nó lắc đầu. Đang hát thì có tin nhắn của con Minh.
sao mày không đi học?.
Tao, Hưng với vc con Tâm đang ở quán Cỏ May. nếu được thì ra liền đi.
Quán Cỏ May củng gần trường chỉ cách mấy trăm mét.
Thôi mấy tụi bay chơi y, tao mắc học rồi.
Nay heo siêng dzữ ha?.
Heo là tên của con này, nhìn nhỏ này mà nó mắc cười, đầu đuôi có khúc, mà củng mập với con này là chúa ham ăn, cái gì ăn củng được. Năm 11 thằng Tâm lượm trái ổi trong sọt rác đưa cho nó ăn. Nó ăn xong còn khen ngon làm cả lớp cười quá trời, khi biết rõ nguồn gốc của trái ổi chỉ tức quá trời, rượt theo chữi rủa hắn. Nhưng chân chỉ ngắn ngủn sao mà có thể đuổi kịp được hắn thế là đành ôm cục tức to tướng.
Mày im y.
Hát xong thì củng đã hơn 4h vì củng mệt nên quyết định giải tán, về sớm kẻo lát nữa ông thấy thấy được thì chết. Nó với con Tâm thì cùng đường về còn nhỏ Hưng với nhóc Vũ chung đường. Trên đường dzề, Tâm hỏi nó.
-Mày thấy đi chơi bữa nay có uổng không?
-Củng dzui nhưng mà tao nhớ ck quá.
Mọi người chắc ai củng biết ck ở đây là ai rồi.
-Mô phật, sáng gặp chưa đã hay sao mà giờ nhớ.
Nhỏ Tâm há hốc miệng kêu lên.
-Chứ sao mày, vợ chông không gặp củng nhớ chứ. Vậy mày với thằng Vũ có dzậy không?
Ngồi tám với con này một hồi củng tới nhà.
Đang ngồi chơi game thì điện thoại nó sáng lên, nhìn vào thì thấy một tin nhắn của hắn.
Đang làm gì dzậy, có đi chơi ở đâu không?
Bữa nay là ngày 14/2, ngày đặc biệt của những người đang yêu, không hiểu sao hắn lại nhắn tin cho nó.
Không làm gì cả. Đang chơi game
Không đi chơi ở đâu hả?
Ở đâu là ở đâu, xấu xí như tui dzầy có ma mới thèm.
Nói vậy thôi chứ nó đâu có xấu tệ như vậy, nó củng đẹp trai lắm chứ. Hôm nay có nhiều người rủ nó đi chơi lắm nhưng nó không thích. Những người này là nó quen được trên những forum trên mạng, có người còn gặp mặt nói chuyện rồi. Họ khen nó dễ thương, nói chuyện hay nhưng nó chỉ cười cười cho vui, thật sự thì nó chỉ muốn kết bạn thôi chứ người yêu thì nó chưa nghĩ tới, chắc nó chỉ dành tình cảm cho mỗi hắn mà thôi, chàng lớp trưởng đáng yêu hay gây sự với nó.
Vậy để tao tới chở mày đi chơi nha.
Đi chơi ở đâu?
Ăn lẩu tình nhân.
Nhìn lại một lần nữa để nó xem thử đó không phải là nhầm lẫn, nhìn đi nhìn lại nhiều lần biết đó là sự thật. trong lòng nó trào dâng lên niềm hạnh phúc tột cùng.
Hơ, lẩu tình nhân luôn mới chịu
Mặc dù rất rất hạnh phúc nhưng phải làm giá chút chứ không hắn nghĩ là nó muốn lắm.
Ừm, ăn không?
Ăn chứ, ngu gì không ăn, của chùa mà.
Hơ, ai nói là ăn chùa góp vào nha cưng.
Xí, rủ người ta thì phải đãi chứ ai lại góp lại
Lạy mày luôn, tao giỡn thôi mà. Ở nhà đi tao qua liền.
Yeahhhh hạnh phúc quá, không ngờ lại được đi ăn lẩu tình nhân cùng hắn lại rơi vào ngày này nữa chứ. Nó săm soi lựa thật kĩ xem bộ nào đẹp nhất để đi với hắn, hizz ngựa dễ sợ.
Xuống đi, tao đang đứng trước nhà nè
Mở cửa ra thấy hắn đang ngồi trên xe, không muốn hắn chờ lâu nó vội khó cửa rồi leo lên xe để chàng chở tới quán. Quán này nằm ở Q1, giảm giá từ ngày 11 đến 14 có nhiều lẩu tình nhân: gà, bò, ếch, thập cẩm, hải sản. Nhìn xung quanh nó thấy quán này củng đông khách ghê gớm, hình như là đủ thành phần, trai gái, gay less đều có đủ. Dường như họ không hề để ý tới ánh mắt của mọi người dòm ngó chỉ chú ý tới bạn tình của mình. Đúng rồi, làm gì mà phải ngại chứ vì mình sống cho mình mặc kệ dư luận xã hội. Nó và hắn gọi lẫu bò ăn, khi ăn xong còn được tặng quà nữa chứ. Ăn xong, hắn chở nó tới cầu ánh sao, ở đây buổi tối thật đẹp, đủ ánh đèn lung linh màu sắc.
-wow, đẹp thiệt…
Nó thốt lên.
Truyện tình đồng tính Tình yêu không trọn vẹn ( Thầy giáo tuổi 18 phần 2) by bangthien_96. Cả hai cứ ngồi ngắm bầu trời thành phố về đêm mà không ai nói tiếng nào cả. Buối tối, không khí thật dễ chịu không như ban ngày khói bụi, dòng người chen chúc nhau và ấm áp dễ chịu hơn khi có hắn bên cạnh. Những Valentine trước mà ngày nó vô cùng ghét vì nó trong hội F.A, cứ ngày này thì nó phải ở nhà đọc sách mong cho thời gian thật nhanh. Nhìn thấy từng đôi từng cặp tay trong tay mà nó tủi thân không biết khi nào mình mới được như vậy? Mà chắc sẽ không được đâu vì nó là GAY, khi xã hội này chưa chấp nhận những người như nó thì làm sao nó có thể công khai để nắm tay những người con trai bước đi tung tăng trên đường phố. Mọi người sẽ nhìn nó như một sinh vật lạ, tuy là sẽ đạp đổ dư luận mà sống nhưng còn gia đình làm sao nó có thể làm gia đình vì mình mà bị tai tiếng được. Thực sự gia đình là rào cản lớn nhất đối với nó củng như những người thuộc thế giới thứ 3 khác.
Lễ tình nhân năm nay nó không còn buồn như trước nữa, mà ngược lại vô cùng hạnh phúc khi được cùng hắn đi chơi, lại được ăn lẩu tình nhân nữa, hạnh phúc quá. Bỗng nhiên hắn cất tiếng làm phá tan bầu không khí im ắng nãy giờ.
-Hoài biết tại sao Tâm lại rủ Hoài đi chơi không?
Mặc dù đã đoán ra được phần nào từ cách nói chuyện của hắn khi hắn thay đổi cách xưng hô nhưng nó muốn hắn nói ra.
-Tại sao?
Truyện tình đồng tính Tình yêu không trọn vẹn ( Thầy giáo tuổi 18 phần 2) – Chap 4
-Vì Tâm thích Hoài….anh yêu em…
Đơn giản chỉ là 3 chữ “Tâm thích Hoài” hay “anh yêu em” nhưng làm nó tràn ngập trong hạnh phúc. Nói được 3 từ ấy thì hắn đã phá vỡ cái ranh giới của cả hai, từ bây giờ hai đứa sẽ khắn khít với nhau hơn và nó biết để nó lên câu đó thì hắn phải rất dủng cảm vì nếu đến được với nhau thì sau này còn lắm chông gai thử thách đang chờ đợi hai đứa.
Thấy nó im lặng không phản ứng gì, hắn ngại ngùng nên cúi mặt xuống. Nó từ từ nâng cằm hắn lên và hôn vào môi hắn. Có vẻ bất ngờ trước hành động của nó nhưng sau đó hắn đáp trả mãnh liệt, cả hai lưỡi quấn lấy nhau. Rồi cả hai rời nhau, nó nói.
-Danh…em củng yêu anh nhiều lắm.
Hắn vui sướng ôm nó xoay vòng, cả hai ngập tràn trong hạnh phúc. Buông nó xuống rồi nó với hắn lại tiếp tục công việc khi nãy còn dang dở.
Liệu cả hai có được hạnh phúc bên nhau suốt đời hay sẽ phải chia lìa vì những định kiến của xã hội lúc bấy giờ, những phản đối của gia đình. Để có thể đến bên nhau ắt hẳn phải vượt qua muôn vàn khó khăn, thử thách mà cản trở lớn nhất đó chính là gia đình.
Kể từ đêm hôm đó, nó và chàng đã là của nhau. Trên đường chở nó về, cả hai lại yên lặng, chắc là vùi còn ngại nên mới thế. Tới nhà, chàng dừng xe lại định rồ ga chạy đi nhưng nó nói.
-Đợi tí đã…
-Gì vậy?
Nó không nói gì mà bước tới hôn lên môi hắn, nụ hôn tuy nhanh nhưng chứa đựng đầy tình yêu của nó dành cho chàng.
-Ngủ ngon nha…
Nói xong nó bỏ chạy nhanh vào nhà để lại chàng đứng đó đang cười vì sự ngây ngô của nó và hạnh phúc với nụ hôn khi nãy. Đưa tay mình chạm vào môi, chàng thấy được dường như dư âm của nụ hôn vẫn còn đâu đấy trên môi mình.
Bước vào nhà, nó ngập tràn hạnh phúc, không ngờ mọi chuyện lại xảy ra nhanh và bất ngờ như thế cứ như là mơ vậy. Lấy điện thoại soạn tin cho hắn.
T•y về nhà chưa?
Rất nhanh chóng, chàng reply lại cho nó liền.
Về rồi, mà bây giờ nên sửa cách xưng hô?
Nó cười thầm với câu nói đó.
Hơ, sửa là gì?
Anh với em, ox với bx hay vk với ck?
Anh với em nha…Mà ở trên trường thì mày mày tao tao nhazzz.
Mén ngất xỉu khi thấy” mày mày tao tao” của nó.
Sao kì dzậy?
Thì lên trường nói anh em lỡ tụi nó biết nữa.
Vậy em không muốn công khai chuyện của chúng ta hả?
Chàng cảm thấy buồn khi nghe nó nói như thế. Hạnh phúc khi được yêu nhau là có thể công khai tình cảm của mình cho mọi người biết nhưng nó lại nói như thế thì bảo sao chàng không buồn được.
Không phải là không muốn nhưng bây giờ chưa phải lúc, anh gắng chờ thêm một thời gian nữa nha anh? Nha anh yêu?? 😡
Không phải là nó muốn giấu chuyện của hai đứa nhưng bây giờ không đúng lúc, nếu gia đình cả hai mà biết được thì sẽ không hay.
Thấy tin nhắn đáng yêu của nó với biểu tượng 😡 làm chàng hết giận nó.
Nhưng mà phải nhanh nha
Ừm, em biết ùi, thôi anh ngủ đi, mai đi học sớm nữa. pP t•y, chúc t•y ngủ ngon.
G9.
Hôm nay là ngày mà nó vô cùng rất ghét. Lí do ư? Vì đây là ngày mà nó phải ở nhà một mình, papa nó phải về Đồng Tháp, nó nghe Dad nói là ngày giỗ của người mà rất quan trọng với ông ấy, vì ông ấy mà người đó mới chết. Cái chết của người bí ẩn kia đã làm cho papa nó ân hận suốt đời. Không hiểu đó là con người thế nào mà lại có sự ảnh hưởng lớn đến papa như vậy, còn hơn cả nó. Trước ngày này, nó để ý thấy gương mặt papa mình thay đổi hẳn đi, không còn cười tươi vui vẻ như trước nữa. Thấy papa buồn như vậy nó củng đâu có vui gì, nó mong cho ngày hôm nay trôi qua thật nhanh để nó không còn cảm thấy cô đơn, trông trải khi phải ở nhà đối diện một mình. Mỗi lần về nha, papa luôn nồng nặc mùi rượu và luôn nói “xin lỗi, vì anh mà em mới như vậy, anh ân hận lắm rồi”. Thực sự thì nó cảm thấy ghen tị với con người kia, vì ông ta mà người papa đáng kính của nó phải tự hành hạ mình như vậy. Và tất nhiên nó phải chăm sóc cho papa mình khi Dad say quắc cần câu như thế.
Haizz, hôm nay lại rơi vào chủ nhật nữa mới ác chứ. Thời gian rảnh rỗi không biết là gì để giết thời gian cho qua nhanh ngày cuối tuần đáng ghét này. Muốn gọi cho chàng lắm, nhưng nó biết không nên vì cả tuần chàng đã ở bên nó rồi, chỉ có ngày chủ nhật này mà làm phiền thì thật không thích. Nó muốn chàng được tự do vì bên chàng đâu phải có nó, chàng còn có gia đình, bạn bè nữa.
Đi bộ trên đường, nó cảm nhận được sự yên tĩnh của một thành phố sôi động. Vì là chủ nhật nên mọi người không có đi làm nên đường phố vắng vẻ hơn, không khí vắng lặng không giống như những ngày khác. Đang tận hưởng hương vị của buổi sáng yên bình thì bất chợt một cảnh bạo lực đập vào mặt nó. Đó là hình ảnh một đám côn đồ đang vây quanh một thằng nhóc đường phố.
Mặc dù có rất nhiều người ở đó, nhưng họ chỉ dám đứng nhìn chứ không dám làm gì đám du côn này cả. Vì họ biết nếu đụng vào chúng thì sẽ chẳng yên thân, nó thầm nghĩ: “Tại sao họ có thể vô tâm như thế?”. Nhưng họ biết làm gì đây khi hoàn toàn bất lực. Thấy bọn này cứ đánh thằng nhỏ một cách dã man như thế lòng thương người không cho phép nó cứ đứng nhìn như thế nên nó tiến đến gần hỏi.
-Mấy người làm gì vậy? Buông em ấy ra.
Truyện tình đồng tính Tình yêu không trọn vẹn ( Thầy giáo tuổi 18 phần 2) by bangthien_96. Cả đám dừng tay, quay mặt lại nhìn nó. Mà không chỉ có bọn chúng thôi mà tất cả đều hướng ánh mắt về phía nó, họ lo sợ rằng nó sẽ như thằng nhỏ kia vì dám xen vào chuyện của chúng nên lắc đầu như bày tỏ chia buồn cùng nó.
-Mày là ai?
Bỗng có thằng lên tiếng hỏi nó, nó nghĩ hình như đây là tên cầm đầu, đại ca của những đứa còn lại.
-Không là ai cả, thấy mấy người lớn mà đi ăn hiếp đứa con nít nên muốn biết xem có chuyện gì?
Nó nói với giọng hơi run khi nhìn thấy ánh mắt của tên vừa hỏi, nó thấy hơi lo sợ, không biết có bị bọn nó làm gì không, không hiểu sao khi nãy nó lại dũng cảm lên tiếng như thế.
Nó vừa nói xong thì cả bọn ôm bụng cười, bộ nó nói gì sai hay sao mà cả đám chúng nó cười như điên thế kia.
-Ba nó nợ tiền tao, ổng trốn rồi nên bây giờ tao bắt nó trả.
-Nhưng mấy anh đánh như thế thì sao mà em ấy trả được, không chừng còn gây án mạng nữa đó.
Nó nói với vẻ mặt nghiêm trọng hi vọng bọn chúng sẽ sợ và bỏ qua cho thằng nhóc này nhưng một lần nữa tụi nó lại cười ồ lên khiến cho nó cảm thấy quê quá trời.
-Sao mày ngây thơ vậy, tao ngu gì mà đánh cho nó chết. Đánh cho nó sợ để trả tiền cho tao nữa, đánh nó chết ai trả tiền cho tao mày.
À, thì ra là vậy. Thì ra là nhóc này nợ tiền chúng nên chúng mới đánh em ấy như thế. Mà đâu phải em ấy nợ đâu là ba em ấy mà. Thật tình, nó không thể nào hiểu được tại sao ông ta lại bỏ trốn để bây giờ mọi chuyện thì thằng nhóc này phải gánh lấy.
-Em ấy nợ bao nhiêu?
Nghe nó hỏi như thế, thì bọn chúng há hốc mồm ra.
-Cái gì, đừng nói là mày tính làm người tốt trả tiền cho thằng này nha.
-Nói đi, bao nhiêu?
-Năm triệu.
-Hả, có năm triệu thôi mà đi đánh người như thế này hả? Nếu bây giờ tui trả tiền thì các anh có tha cho em ấy không?
Nó không ngờ rằng chỉ có năm triệu thôi mà lại đi đánh người tới mức như thế, đúng là bọn “đâm thuê chém mướn” không có tình người.
-Tất nhiên, bọn tao chỉ cần tiền thôi, thằng nhóc này tao đâu thèm lấy. Bắt nó về chỉ tổ tốn cơm nuôi.
Tên cầm đầu vừa nói xong thì nó móc ví ra đưa cho hắn tiền và nói.
-Mấy anh cầm tiền và từ nay đừng làm phiền tới em ấy nữa.
Nó vừa đưa tất cả những người ở đây từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, họ không ngờ rằng một đứa nhỏ như nó lại bỏ ra năm triệu để giúp người hoàn toàn xa lạ. Nhìn thấy nó nãy giờ đối đáp với bọn chúng đã khiến một người gần đó cười thâm, nhìn cách nó nói chuyện với đám người của mình, anh không khỏi bật cười trước hàng động cao thượng và những cử chỉ ngây ngô của nó. Mình yêu rồi sao, không lẽ đây gọi là tình yêu sét đánh?
Bước xuống xe, anh tiến tới chỗ nó và nói.
-Không cần cậu đâu, tôi sẽ trả khoản nợ giúp cậu bé này.
Hơ…lại một bất ngờ khác không chỉ nó, người đứng xem mà còn có cả đám côn đồ. Chúng không hiểu anh đang muốn gì nhưng nhìn thấy anh nháy mắt nên củng chỉ biết vâng lời mà thôi.
Nó đơ người ra, không hiểu ở đâu lại xuất hiện anh hùng( lưu manh giả danh anh hùng đó, hehe mi bị lừa rồi…kaka) ra cứu giúp.
-Cậu có thể cất tiền vào đi.
Chưa để nó làm gì thì anh đã đưa cho tên cầm đầu số tiền rồi nói.
-Bây giờ thì có thể thả nhóc này ra được rồi chứ.
Vừa nói anh vừa chỉ vào thằng nhỏ bị bọn chúng bắt giữ, đơ người một hồi rồi bọn chúng nhận tiền xong liền biến đi. Khi bọn chúng đi rồi thì anh củng đi luôn, không hiểu khi đó có động lực nào mà ma xui quỷ khiến làm nó chạy theo anh như sợ anh sẽ đi mất vậy. Biết cá đã cắn câu nhưng anh vẫn tiếp tục bước đi để cho nó chạy theo và gọi với theo.
-Anh gì đó ơi, dừng lại đi được không…
Mặc dù đã nghe tiếng nó gọi nhưng anh vẫn vờ như không nghe thấy và tiếp tục bước đi.
-Anh gì ơi, đứng lại đi dùm….
Biết nó đã đuối rồi nên anh quay lại nhìn nó hỏi và chỉ vào mình đưa bộ mặt ngây thơ, nai vàng ra
-Cậu gọi tôi hả?
-Ở đây chỉ có tôi với anh, tôi không gọi anh không lẽ tự gọi tôi…
Nó cảm thấy tên này hơi vô duyên thì phải.
Anh thầm cười vì cách nói chuyện của nó, đúng là trẻ con nhưng củng rất dễ thương.
-Vậy cậu kêu tôi đê làm gì?
Mời bạn đọc tiếp Chap 5 Truyện tình đồng tính Tình yêu không trọn vẹn ( Thầy giáo tuổi 18 phần 2) tại diễn đàn kênh truyện Thế Giới Thứ Ba http://diendan.truyengay.mobi
——————————————-
Leave a Reply