Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
“Tôi tin” à? Sao tui lại trả lời như vậy nhỉ? Rõ ràng là… vẫn còn quá nhiều uẩn khúc trong chuyện này. Nhưng mà… là cảm giác… nói đúng hơn là trực giác mách bảo tui như thế! Hắn hỏi… uy lực trong câu hỏi rất lớn, rất nghiêm nghị và… hối hả… muốn biết câu trả lời… có cảm giác như hắn… muốn tui tin hắn! Và ngay cả bản thân tui cũng muốn thực sự tin hắn. Hắn… 1 kẻ như vậy luôn biết bản thân xấu xa, buộc lộ 1 cách không che giấu… thì hà cớ gì phải nói dối người xa lạ như tui.
– Tui : Mọi chuyện là sao? Đó… là tin giả tạo à?
– Phong : Anh… chỉ cần biết đến đây thôi! Tôi chỉ muốn 1 điều rằng là… anh tin tôi! Vậy là đủ rồi. Tôi không muốn phải kể lể ra để anh dấng sâu vào chuyện này hơn nữa.
– Tui : Cậu nói gì vậy? Nếu đúng như lời cậu nói thì… thì chẳng phải ba cái tin đồn đó là giả tạo à? Tại sao cậu đánh cô ta? Cô ta có thật sự phải nhập viện hay không? Tôi đã biết đến đây rồi… làm ơn cho tôi biết đi… tôi không muốn người khác nghĩ điêu về cậu…
– Phong : Quá nguy hiểm!
– Tui : Sao?…
– Phong : Anh biết rồi thì làm được gì? Anh sẽ tự ý đi rêu rao cho mọi người biết tôi không hề khiến con nhỏ thê thảm đến mức đó à?
– Tui : Tôi… ít… ít nhất… tôi cũng… muốn vạch trần là cô ta bịa chuyện gây tiếng xâu cho cậu…
– Phong : Làm vậy để rồi chính bản thân anh và của gia đình của anh gặp nguy hiểm à?
– Tui : Hả?
– Phong : Anh dù có biết chuyện nhưng phải biết mình biết ta. Anh biết Thiên Thanh có gia thế như thế nào mà, đúng không? Tự hỏi chính bản thân mình khi đi nói tùm lum thứ về nó sẽ gặp hậu quả như thế nào đi chứ. Đừng lo chuyện bao đồng để rồi mang hoạ.
– Tui : …!… * không nói được gì *
– Phong : Tôi… không để ý đến người khác nghĩ gì về mình, cũng chẳng quan trọng bản thân bị bêu xấu ra sao. Anh là người… đã nói sẽ luôn ở cạnh tôi mà, đúng không? Vậy thì không cần biết lý do, anh có thể tin được tôi không? Chỉ 1 chuyện như thế này thôi cũng được!
Ừm! Sao ta…? Cảm nhận như là… đang lo cho tui ấy! Giọng điệu của hắn… như là đang mắn tui vì quá ngốc… ngay cả chuyện liên quan đến an nguy của mình cũng không buồn nghĩ tới…
– Tui : … Xin lỗi~! Tôi… hồ đồ quá… không nghĩ kĩ… mà cứ tuỳ ý…
– Phong : Vậy… anh có đủ niềm tin đi tin 1 thằng tàn bạo như tôi không?
– Tui : Tôi tin! Tôi đã nói rồi mà… tôi sẽ không để cậu 1 mình! Cậu nói như thế nào, tôi tin như thế ấy. Tôi… 1 khi đã hứa rồi, sẽ không nuốt lời đâu!
– Phong * cười nhẹ nhõm * :…!…
– Tui : Tôi hứa sẽ làm theo lời cậu, không đi sâu vào chuyện này nữa… Nhưng… tôi sẽ… giúp cậu hết sức… Có thể… có thể… cậu nghĩ tôi nhiều chuyện… nhưng hãy cho tôi được giúp cậu… ít nhất thì… có thể báo tin tức mà tôi biết cho cậu để cậu tránh được… mấy cái vụ ẩu đả vô nghĩa!
– Phong : Tôi hỏi thật… anh là ai vậy?
– Tui : Hử? * hết hồn *… Sao… sao tự nhiên cậu lại hỏi tôi chuyện đó?
– Phong : Anh… là vì cái gì mà quan tâm đến thằng như tôi vậy? Anh từ đâu chui ra vậy hả? Từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ gặp kẻ như anh!
– Tui * U~oa…làm seo bi giờ?? * : Tui… chỉ là… bị… bị cậu thu hút mà thôi!…
– Phong : Thu hút? Người như tôi? * ngạc nhiên *
– Tui : Ừm~!… Lúc nào cũng vậy… không hiểu sao… đã bất giác lún sâu vào những chuyện của cậu rồi. Tôi phiền quá hả?
– Phong : Không biết! Tôi không nghĩ… ngoài đám họ hang khốn nạn, tệ bạc ra… có người lại để ý đến đời tư tôi như thế. Nhưng mà… anh không làm thế vì muốn trói buộc tôi… anh… không khiến cho tôi cảm thấy khó chịu chút nào!
– Tui : Hả? Thật vậy sao? * vui *
– Phong *cười * : Phì~! Anh biết không… khi nãy anh nói anh biết được những chuyện tôi giờ đang phải trải qua… và còn tự sức mình đi tìm hiểu sâu về nó… Tôi… cảm thấy… ừm…chậc!… chết tiệt!… nói sao đây?… như là… được anh bỏ hết mọi thứ xung quanh… đặt lên hàng đầu vậy. * vò đầu *
– Tui * bất ngờ * : Ha…Hả? Cậu nói cái gì vậy? Điều đó là đương nhiên… Đã nói là… tôi rất lo cho cậu mà…!
– Phong : Với cả… ban nãy anh nói sẽ tin tôi, bất chấp tôi ngoan cố không nói sự tình quá khứ cho anh biết!
– Tui : Ừ! Đúng! Tôi tuyệt đối tin cậu! Yên tâm đi nha! Tôi sẽ luôn tin cậu! Chỉ cần là lời cậu nói ra, tôi sẽ gạt qua hết mọi tin đồn!
– Phong * cảm động * : Như thế khiên tôi… khá…
– Tui : …Ha ha…! Điều đó khiến cậu cảm thấy khá hơn sao? Tôi vui vì điều đó!
– Phong : Hạnh phúc! Khá hạnh phúc!…ừm… có lẽ nên nói như vậy mới đúng!
– Tui * quá đỗi bất ngờ * : Hả…!!? Cậu nói gì?
– Phong : Anh là ai thế hả? Tôi chưa bao giờ cảm thấy như thế này! Chết tiệt!
H…H…H…Hắn… vừa nói cái gì? Cái gì vừa phát ra từ miệng hắn?… Mà khiến tôi cảm thấy quá đỗi ngọt ngào thế này? Tuy rằng lời nói này rất sỗ sàng… nói nhanh, không có ngữ điệu của sự nhẹ nhàng, kèm theo từ quen miệng thô lỗ “chết tiệt” nữa chứ! Nhưng… “hạnh phúc” ư? Hắn cảm thây hạnh phúc… do tôi sao? Tôi được người như thế này bày tỏ tình cảm sao? Con người lạnh lùng, trái tim không hế có cửa cho bất kì người nào… có thể trừ chó và con nít… đang nói là hạnh phúc được đem lại từ tôi sao?
Bỗng nhiên, tui nghiệm ra 1 điều là… con người hắn ta không biết dùng từ ngữ khác để che giấu suy nghĩ… mà… cứ thế 1 mạch nói rõ ràng tâm tình của mình. Cũng…cũng… đáng yêu… chứ…ha…a…?
– Phong : À…hèm! Anh… có khó chịu khi tôi nói vậy không thế?
– Tui : Kh…Không…không… cậu làm… tôi vui…l…lắm…! * đỏ, đỏ, đỏ *
Giờ thì… tui chỉ biết mình muốn dúi mặt thật mạnh vào cái gối đang ôm mà thôi! Kyaaaaaa…aaaaaaa…!! Cả người tui run hết lên rồi nè! Sao hắn lại có thể đột nhiên phan tui mấy câu khiến tui lên mây luôn vậy chứ?? Hic! Cảm giác như máu khắp cơ thể giờ dồn lại có 1 cục ở 2 gò má và não để nhanh nhanh xử lý cái thông tin động trời kia …làm co cơ thể không vượt quá sức chịu đựng mà xỉu tại chỗ!!
– Tui : Ph…Phong! * đỏ mặt *
– Phong : Gì hả?
– Tui : Cậu cảm thấy thế nào khi bày tỏ như vậy với tui thế hả?
– Phong : Tôi thấy… rất lạ! Nhưng tôi lại muốn nói ra cho anh biết điều này… mặc dù… nói ra rồi giờ tôi cảm thấy rất khó chịu! Chậc! Thôi!… Anh biết vậy đi… đừng hỏi nữa!
Là đang ngượng hả ba? Đừng có nói hắn đang tỏ ra dễ thương 1 cách vô ý thức với tui nha! Thật là 1 tên rắc rối! Sao hắn càng ngày khiến ham muốn được tâm sự với cậu càng nhiều của tui tăng cao 1 cách chóng mặt hả? Không kiếm chế nỗi nữa, tui đã đưa cho hắn mấy cái yêu cầu thế này này…
– Tui : Đừng ghét tôi!
– Phong : Hử?
– Tui : Đừng ghét tôi! Có được không? Tôi… chỉ cần được nói chuyện như thế này với cậu… cũng là đã mãn nguyện lắm rồi. Xin cậu! Đừng ghét cả cái người nói chuyện điện thoại này với cậu được không?
– Phong : Ý anh là sao? Tôi… không ghét anh!
– Tui :…!…Hứa nhé! Dù tôi có ra sao… cũng sẽ chỉ muốn giúp cậu vượt qua tất cả mọi thứ mà thôi… đừng ghét tôi! Tôi không muốn bị cậu ghét! Không muốn đâu!
– Phong : Tôi sẽ không ghét anh! Anh… làm sao mà lại nói với tôi như vậy?
– Tui : Tôi lúc trước… là người cậu rất ghét… phải nói là… cậu không buồn để tôi vào trong mắt cậu nữa…
– Phong : Hả? Sao cơ?
– Tui : Tôi từng nói 2 chúng ta có gặp nhau rồi mà! Như nhiều người khác, tôi và cậu… lúc trước rất… thù nhau. Nhưng bây giờ… tôi không hề, không hề chán ghét cậu, chỉ muốn nói chuyện đàng hoàng tử tế với cậu thôi. Cũng muốn… cậu đối với tôi như thế! Cậu… có thể tha thứ cho người từng làm phiền, từng để cho cậu cảm thấy ngứa mắt không?
– Phong : Anh… là ai? Gặp tôi từ khi nào?
– Tui : Cậu biết thì cũng chẳng thay đổi được gì! Giống cậu lúc nãy… cậu có thể… không để tâm đến chuyện quá khứ mà… không ghét tôi nữa không?
– Tui : Hả? Sao thế này? …Ưm?… Chết rồi!… Tự nhiên đang nói chuyện sao lại tắt máy rồi?
Dở điện thoại ra, tui chỉ thấy 1 màu đen là đen… 1 hồi mới nhận ra không phải hắn tắt máy hay cũng không phải tui bấm nhầm nút, mà là… hết sạch pin… Đáng lẽ ra tui phải phát hiện chứ! Mãi nói nãy giờ… chắc cái điện thoại này đã réo báo pin cạn lúc còn để ở trong cặp…
Tui không nghe được câu trả lời của hắn rồi! Chậc! Thật là… gì đâu không à! Tui lặp lại lời hắn, bảo hắn có thể không cần biết quá khứ tui đối hắn như nào mà chấp nhận tui không. Chỉ là… chỉ là… tui có chút hy vọng… nếu hắn biết anh Khôi cũng là thằng Khôi hắn ghét… hắn có thể chấp nhận và chịu ngồi nghe tui giải thích, nói chuyện như bây giờ? Hy vọng đó rất nhỏ nhoi… nhưng… đó cũng chỉ là hy vọng… không có lý nào sáng nay tôi bịa chuyện cỡ đó mà hắn còn có thể tin được tui có ý tốt với hắn. Haiz~! Sao mà khó khăn quá! Tui là đứa ngốc! Đứa ngốc mà~!
*Lúc này ở đầu dây bên kia, có 1 kẻ đang cầm điện thoại ngoài ban công nhìn trời nhìn đất, nhìn ra quán café trước cổng *
– Phong : Khôi? Anh đi đâu rồi? Khôi…!! * tút~tút~tút~! *Sao anh lại tắt máy sau khi hỏi tôi như vậy chứ?… Haiz~! * đóng điện thoại *… * ngước mặt lên trời *… Tôi quả thật từng… ghét người như anh sao? “Khôi”!? Từ đó đến giờ… tôi không mấy nhớ tên người khác… “Khôi” à? * suy nghĩ *… Không… không thể nào là thằng đó được… đúng không Khôi của tôi? Thằng như thế… không thể nào là anh được! Giá như… lời mà nó nói ra hồi sáng nay… không phải 1 đống dã tâm khốn khiếp như thế… mà là vì thật lòng muốn giúp cho tôi… thì dù anh có chính là nó đi chăng nữa, tôi cũng sẽ… nắm chặt lấy anh. Sẽ không để tâm đến những chuyện đã xảy ra giữa chúng ta và sẽ không bao giờ ghét anh…! Tôi muốn gặp anh, muốn tận mắt nhìn thấy anh… là người ra sao. Nhưng… bây giờ, khi tôi biết mình đang ở tình thế như thế nào thì… quá muộn rồi! Tôi giờ đây không còn tự do đi lại… 2 thằng khốn thám tử trong quán café trước nhà đang nhìn chăm chăm vào đây. Tôi không thể để anh ra trước tầm mắt của tụi nó, như thế sẽ rất nguy hiểm cho anh!
Hết Chap 23
Có ai cú đêm đọc hong?? Lại trễ nữa rầu…!! Thôi chúc mọi người buổi sáng tốt lành vậy!
Ý quên! Chưa hết âu… mọi người đoán coi 2 đứa ở dưới nì là ai…hihihi
—————-
Truyen gay Thằng chết tiệt kia tao muốn mày ôm tao – Chap 24
Hôm nay là chủ nhật, ngày rãnh hiếm hoi của tuần… thường thì… sáng đi lễ xong xuôi, tui sẽ thoả sức lôi truyện tranh hay anime ra luyện, nhưng hôm nay không như thế! Ngày hôm nay, nhất định phải đi giải quyết, làm rõ hết tất cả những khuất mắt trong đầu. Và người có thể giúp tui việc đó, chỉ có duy nhất 1 nhân chứng rất gần gủi với tui, “baby Tuấn”!! Được nghe bác gái nói nhiều và kiểm chứng luôn qua lời hắn nói. Tuy đã hứa với hắn rằng không đi sâu vào chuyện này tránh nguy hiểm bản thân nhưng nhân chứng vật chứng sờ sờ trước mắt mà khỏi cần đi tìm hiểu chi xa, ngu gì không thử? Với cả biết rồi thì tui cũng đâu có đi bô lô ba la cái miệng cho ai, và nếu đó là nhóc Tuấn thì chắc chắn không vấn đề. Hôm qua, tui đi học có hỏi nàng Linh học chung trường cấp 2 của Thanh tiểu thư, hỏi có tấm hình nào có mặt cô ta không! Linh nói có chết cũng không bao giờ để tấm nào có mặt cô ta tồn tại trong album * -_-lll *… Nhưng Linh có chỉ tui là… cô ta, người nổi tiếng nhất nhì ở trên mạng. Cứ lên google bấm tên là có thôi! Tui đã thử và quả thật toàn là hình cô ta làm người mẫu cho mấy tờ tạp chí tuổi teen! Chọn đại 1 tấm thấy rõ mặt mũi, tui photo ra rồi đi hỏi.
Tui không biết nhà thằng bé nhưng có cái tên kia thì rất nhanh chóng. Sau buổi lễ, đạp xe chạy qua bãi đất trống rồi vào ngỏ hẻm tui từng nắm tay hắn chạy trốn. Trước cái cửa nhà trọ nho nhỏ kia, khỏi cần phải kêu, thằng Hoà đã ở ngay đó hít xà ngang, tập thể dục buổi sáng!
– Tui : Hoà!
– Hoà : Hử? Đứa nào vậy?…!… A! Ủa… Khôi hả?
Nhìn ra tui, nó khá bất ngờ và mau chóng dừng buổi tập lại chạy tới!
– Hoà : Ông làm gì ở đây vậy?
– Tui : Qua đến tận đây thì chỉ có gặp ông thôi!
– Hoà : Thế hả? Lạ nha! Ông gặp tui có chuyện gì hong?
– Tui : Ừm! Có bận gì không? Không thì ông dẫn tui qua nhà nhóc Tuấn đi.
– Hoà : Hả? Qua nhà thằng nhóc làm chi vậy? Qua chơi với nó hả? * cười tươi *
– Tui : Ờ! Tui muốn qua chơi, với lại có chút chuyện muốn hỏi.
– Hoà : Được thôi! Tui cũng đang tính qua dắt nó đi ăn kem. Mà có chuyện gì vậy?
– Tui : Ờm… Đại loại là… nói chung dài dòng, đến đó đi, tụi tui nói chuyện sẵn ông nghe luôn cũng được
– Hoà : Ờ! Vậy dắt xe vô nhà đi, tui với ông đi bộ chứ xe tui vừa cho thằng cha phòng bên mượn rồi.
Xe tui giờ để tạm nhà thằng Hoà. Chờ nó chuẩn bị xong xuôi, cả 2 đi bộ qua nhà Tuấn. Đi trên đường nói rôm rả mấy thứ linh tinh. Rồi đột nhiên, nó kể tui nghe chuyện hôm thứ 5 của nó khiến tui phải sửng sốt vì bản thân chả biết gì hết
– Hoà : Đúng rồi! Ông có biết hôm thứ 5 tui vừa mới gặp ai không?
– Tui : Hả? Gặp ai?
– Hoà : Xém tý tưởng thần chết đến hỏi thăm đấy… thằng Phong!
– Tui * bất ngờ * : Cái gì? * hét *
– Hoà : Nó đến tận nhà tui kiếm tui… * giọng nghiêm trọng *
– Tui : Đến gặp ông làm gì? Nó có mần thịt ông không? Sao ông còn lành lặng được đến bây giờ…???* lo lắng *
– Hoà : Từ từ ba! Bình tĩnh đi! Đúng là… ban đầu tui tưởng nó nhớ nhà rồi qua tùng xẻo tui luôn. Cũng gần đúng là nó muốn như vậy thiệt nhưng nể tình hôm bữa tui với ông đưa nó đến bệnh viện ấy, nó chỉ đe doạ tui khai ra ai làm người đứng sau việc hãm hại nó thôi!
– Tui : Nó… bắt ông khai những cái gì?
– Hoà : Ừm!… Dễ hiểu… đầu tiên nó hỏi tui là ai sai tui đi đánh nó. Tui trả lời không biết .Tui thì bây giờ cũng qua chuyện rồi nên để chứng minh lời nói, tui đem tất cả sự thật về cuộc giao dịch bí mật kia nói cho nó biết.
– Tui :… ời~ơi… tui hiểu ra rầu…!! Thì ra là ông… nói cho nó biết…!!
– Hoà : Tui đâu có nghĩa vụ giữ bí mật. Đồng thời tui cũng bật face của mình lên cho nó xem cuộc giao dịch của tui với “No”… cái rồi… cái rồi bắt tui phải đưa pass và tài khoản face cho nó dùng.
– Tui : Hả? Nó lấy luôn face của ông? Làm gì?
– Hoà : Ờm! Hình như là còn phải tìm hiểu cái gì gì nữa ấy. Trong thời gian này tui không được lên cho đến khi nó trả lại tui. Nó đe doạ tui mừ! Không đưa nó quýnh chết bỏ sao!
– Tui : Ra là… thế… !
Hắn tìm hiểu nhanh như thế là do thằng này! Nhưng nếu vậy cũng chỉ dừng ở đây thôi! Sao hắn lại lần được luôn cả đứa chủ mưu trong thời gian ngắn vậy chứ?
– Tui : Ông với nó chỉ nói như vậy thôi hả? Có còn gì khác không?
– Hoà : Không! Hết rồi! Tui hết biết gì để nói với nó nên dừng tại đó. À mà… trước khi đi nó có hỏi tui về ông!
– Tui * ngạc nhiên * : Hửm? Tui sao?…
– Hoà : Nó hỏi tui là tui với ông hôm đó lập kế hoạch kéo nó vào nhà tui hả? Cái tui nói không, tui chả biết tại sao ông lại làm vậy nữa, đó chỉ là tình cờ.
Anonymous says
hay
sang_nguyen_9xx says
bạn ơi ! post tiếp truyên ( Thằng Chết Tiệt Kia Tao Muốn Mày Ôm Tao ; ) sao tới chap 23 là hết rùi ….mình muốn đọc tiếp ,,,,post nhanh nha !!
Ten-gj-cung-dc says
Viet tiep di tac gia oi em doi loi mat roi
Ten-gj-cung-dc says
Viet tiep dj tg. Mau len e doi lau lam roi
Ten-gj-cung-dc says
Admin oi dag tiep dj ma doi lau wa troi roi
sang_nguyen_9xx says
bạn ơi ! post tiếp truyên ( Thằng Chết Tiệt Kia Tao Muốn Mày Ôm Tao ; ) ….mình muốn đọc tiếp ,,,,post nhanh nha !!
SongJiBin says
Chừng nào mới có chap moi vay lâu lam roi do ad oi, cin hay cap nhat tip di ad
Thiên Vũ says
Tg ơi post tiếp chap 30 đi
ken says
post chap ms nhanh ln tg oj
an says
Seo lâu ra chap mới z tg ????
Kuru says
Chuyện hay quá đi mà khi nào Phong vs Khôi mới được gặp nhau vậy t/g với lại t/g viết hay lắm t/g ráng viết tiếp chap mới nha ^^