Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– Thanh : Lát Khôi rãnh không? Đi ăn tối với tớ nha!
– Tui : Hả?
– Thanh : Đi mà~! Mấy bạn trai ở đây, khi nãy cứ bám lấy tớ đòi làm quen này nọ, sợ là lúc ra về cũng vẫn bị bám theo. Khôi đi với tớ để họ không tới gần nữa nha!
—————-
Truyen gay Thằng chết tiệt kia tao muốn mày ôm tao – Chap 26
– Thanh : Khôi à, ăn khoai tây chiên không?
– Tui : Đang ăn nè!
– Thanh : Há miệng ra nào~… A~…!!
– Tui : Thanh ăn đi, tui có phần tui rồi!
– Thanh : Ăn phụ mình nha~… mình không ăn đồ dầu mỡ thế này nhiều!
– Tui : Ừm… Vậy… bỏ đó đi, để lát tui ăn luôn!
– Thanh : Lỡ chét tương ớt miếng này cho Khôi rồi! Ăn đi mà~… Há ra nhanh lên!!
– Tui : … măm!…
Mẹ ơi! Con muốn về!!! Chưa gì hết thì bị gượng ép nhét miếng khoai tây vào miệng.
Nơi này là… KFC! Hiện tại đang là giờ cao điểm, rất nhiều người. Nói đến đây chắc chắn ai cũng sẽ hiểu cho tình cảnh của tui bi giờ. Vừa bước vào cửa, tụi này đã làm cho sự báo nhiệt ở bên trong câm bặc… và rồi… nối liền là 1 trận đại hồng thuỷ đổ ập đến mà theo tui thì tiếng la hét đến cả bên ngoài đường đều có thể nghe. “Thiên Thanh đại tiểu tư!”, “Hoa khôi mực tím năm nào kìa!”,”Hot girl! Hot girl!”,”Công chúa về nước rồi bà con ơi!”… vân vân và vân vân. Tầng trên và tầng dưới, đâu đâu cũng đều là tiếng la hét thất thanh pha lẫn với tiếng tách tách tách chụp ảnh khí thế của điện thoại. Tui cũng là người bị chụp lây, cô ta thì nở nụ cười tươi rói, có phần tạo dáng mà còn vẫy vẫy tay nữa. Dường như tất cả con gái, con trai ở đây đều là fan ruột của cô ta ấy! Đứa con trai đi theo như tui đương nhiên là bị để ý, soi mói dữ tợn. Và rồi đám fan cuồng cứ thế mà sầm mặt thất vọng chê lên chê xuống… Tụi nó tưởng đi chung với người đẹp phải là 1 chàng hoàng tử khôi ngô, cao ráo, nam tính hơn người, nào ngờ lại là đứa gốc Việt bình thường có phần dễ nhìn 1 tý. Hic! Tui muốn về!
Nhưng muốn về cũng không về được! Việc nên làm buộc phải làm cho xong. Tại sao tui lại đồng ý đi chung mà không phản khán à? Là vì có ý hết cả đấy! Ban nãy cô ta ngỏ ý cũng lơ lơ giả vờ nghe giảng, nhưng nghĩ lại chuyện bị tiếp cận không thể tránh được, thôi thì cứ lợi dụng việc này như 1 nội gián đúng nghĩa vậy! Tui thật thấy cô ta càng nhìn kĩ càng đẹp ra. Hồi trước gặp thì còn tóc tai xòm xoà nhưng bây giờ thì hớt mái ngố và dũi thẳng tóc như phong cách con gái ta. Không còn quý phái sang trọng như xưa nhưng trông sáng sủa, duyên dáng, ngoan hiền hết sức! Nam nhân nào chỉ cần được đi bên cạnh cô ta thôi thì cũng cám ơn cha mẹ đã sinh thành Nhưng thực tế với tui… cô ta càng đẹp thì tui lại càng phát rợn tóc gáy. Cha sinh mẹ đẻ đến giờ chưa bao giờ bị thiên hạ nhìn mà sỉ như thế này. Tự hào con khỉ! Phiền chết được!! Nhìn mấy thằng quỷ vừa ngồi ăn vừa soi tui đủ điều muốn phan cho mỗi thằng 1 đấm để coi có im cái miệng lại không!
Chắc chắn ai cũng nghĩ đứa nhan sắc có hạng như tui là cái gì gì đó thôi chứ bạn trai nổi gì… Nhưng bây giờ thì họ lại bị cô ta 1 động tác nhỏ làm thót tim! Kiêng quyết đút cho tui miếng khoai tây chiên, còn cười vui vẻ thân mật như thế thì… mắc quái gì tụi nó không nghĩ này nọ? Còn cả chụp hình nữa chứ! Ngay tối hôm nay thôi, đảm bảo mặt tui sẽ in rõ ràng trên bất cứ trang mạng nào! Má ơi! Nghĩ mà phát điếng! “Thanh tiểu thư” có âm mưu gì mà lại dẫn tui đến đây?? Là cô ta cố ý… Chắc chắn cố ý!!
– Tui : Ăn ở đây có được không? Mọi người nhìn không thấy khó chịu à?
– Thanh : Nhìn kệ họ! Mình quen rồi! Không sao! Không sao!
Nhưng thằng này thì có sao đấy cô!
– Tui : Thanh nổi tiếng quá nhỉ! Ai cũng biết mặc dù ở nước ngoài tận 2 năm.
– Thanh : Hihi! Thanh mà! Nhưng vậy mà cũng có người không biết đó nha!
Vừa nói câu ấy, cô ta vừa nhìn tui chớp chớp hàng mắt nai. Rồi! Hiểu muốn gì rồi…
– Tui : Ờm… Tại tui ít xem tạp chí, ở dưới quê nữa… nên không có nhiều loại tạp chí mắc tiền cho lắm!
– Thanh : Ngay cả trong những loại tạp chí nhỏ cũng có nữa mà! Thôi thì bây giờ Khôi không những biết mà còn đi chung với tớ nữa nè! Thích không?
– Tui :… * -_-lll… Mà nè… tui muốn hỏi cái này… à… quan hệ của Thanh với Phong là sao vậy? * đánh trống lãng *
– Thanh : Hửm? Khôi biết rồi mà! Tớ… tớ bị hắn bạo hành~! * nhỏng nhẻo *
– Tui : À không! Ý là… cô gái đẹp như Thanh… đã làm gì mà để nó đánh như thế? Thanh chỉ tỏ tình thôi ư?
– Thanh : Chứ sao nữa, trước giờ tớ đâu có làm gì khiến hắn ghét đến vậy! Khôi thấy đó, tớ con gái chân yếu tay mềm, ngây thơ không biết gì mà hắn còn ngứa mắt là động tay chân! Hắn quả thật là thằng khốn nạn!
Không! Cô chẳng vừa gì khi đạp con cún phải chảy máu đầu đâu!
– Tui : Ừm… Mà nghe nói… Thanh phải nhập viện trước 20/11 năm đó 1 ngày hả?
– Thanh : Hửm? Cái thông tin đó Khôi nghe ai nói vậy?
– Tui : Ừm… thì mấy cái đó thấy trên mạng cũng có! Thanh… nổi tiếng quá mà!
– Thanh * mắt sáng rỡ * : À! Thì ra Khôi có để ý đến tớ nên tìm hiểu về tớ à? Đúng là cái đó trên mạng vẫn còn 1 số trang! Hừ! Đúng là không thể trừ khử được tận gốc !Hihihi… Vui quá đi~! Chắc Khôi vui lắm khi gặp được tớ hôm nay ha! Tớ cũng vậy á!
Cô ta… “trừ khử” hả? Vậy là cô ta quả thật sẽ không để yên cho ai dám đăng tin gây scandal cho mình! Giờ nhận thấy cô gái này không những thâm mà còn hoang tưởng nặng nữa!
– Tui : ư…ừm… cho là… vậy đi!
– Thanh : Đúng rồi đó Khôi! * giọng buồn buồn *…Ngay ngày hôm trước, sau khi tỏ tình với hắn buổi sáng… Cái không thể hiểu được hắn vì sao mà… mà… ngay chiều hôm đó bang bang lại… rồi rồi… ăn hiếp tớ~! * nhỏng nhẽo *
– Tui : Buổi chiều?
– Thanh : Phải!
– Tui : Thế… nó đã làm những gì với Thanh vậy?
– Thanh : Sao Khôi hỏi chi kĩ thế?
– Tui : Ừ…thì!… Tui sót ruột lo cho Thanh! Thanh đã phải chịu những gì? Thằng ấy làm cho Thanh phải nhập viện, chắc chắn sẽ như thú dữ!
– Thanh : Phải! Phải! Mình sợ lắm! Hắn đánh vào mặt, bụng, còn lội tay mình ra sau mà bẻ nữa… Hic! Lúc đó thì… mình không mang theo vệ sĩ sợ người ta dòm ngó nhiều, hắn thừa cơ hành hạ mình cho hả dạ hắn ra!
Chứ không phải chỉ tát cô 1 cái rồi quay qua lo cho con chó nhỏ hả? Vậy là rõ rồi, hắn hoàn toàn không có bạo tay đánh người. Như thế, tui càng tò mò hơn về kẻ nào đã ra tay với cô ta. Tại sao cô ta lại đảo ngược tất cả mọi chuyện lên thế chứ? Suy cho cùng, kẻ đáng bị “truy sát” nhất là kẻ bí ẩn đó mà! Nhưng tại sao về nước, cô ta lại chăm chăm trả thù mình hắn thôi?… Có khi nào là cũng đang làm những chuyện đê tiện này với kẻ đó luôn không? … Hừm… * suy nghĩ *
Chắc là… không đâu! Cái đám dân lập ấy đâu có được thuê đánh người khác. Nếu có thì chắc chắn Linh đã cho tui biết rồi. Với cả sự trả thù của tiểu thư này so với kẻ đó phải rầm rộ hơn hắn gấp nhiều lần! Chỉ có 1 câu trả lời có thể dễ dàng suy ra mà thôi! Đó là… kẻ thực sự hại cô ta… phải 1 là người cô ta coi trọng, 2 là người cô ta không dám động tới.
Suy nghĩ được đến đây, như có bóng đèn bật sáng trong óc tui. Nhưng lại bị cô ta 1 cái CHÁT vỗ tay dập tắt.
– Thanh : Khôi à~! Đang nghĩ cái gì thế?
– Tui : … a… à… không! Không có gì đâu! Chỉ là đang thấy Thanh thật đáng thương!
– Thanh : Ai~da! Biết ùi… Lo cho tớ thì cũng đừng lo quá đáng như vậy mà! * cười tươi *
– Tui : Ừm! Kẻ đó đúng là tàn bạo ha!
– Thanh : Ừ! Hic! Bây giờ… thật sự tớ vẫn còn ấm ức!
Đây là lúc tui lôi hết mọi chuyện ra làm rõ
– Tui : V…Vậy hả? Thế… Thanh muốn làm gì nó đây?
– Thanh : Mà trước đó, nghe tớ hỏi nè! Sao Khôi không gọi điện thoại cho tớ hả? Làm tớ chờ lâu lắm đó. Khôi biết không… Khôi là người đầu tiên tới cho số điện thoại khi về nước đấy!
Tới rồi! Cô ta không còn kiên nhẫn ngồi chờ cá cắn câu nữa! Mà trực tiết nhảy xuống bắt luôn!
– Tui : Va… Vậy hả?… Xin lỗi, tui không biết! Tui lỡ cho quần vào máy giặc mà không lấy tờ giấy ra! Xin lỗi! Thanh cho lại được không?
– Thanh : Đáng giận nha! Khôi có biết rất là nhiều người muốn xin số của tớ không chứ?
– Tui : * -_-lll… Xin lỗi!
– Thanh : Được ùi! Nè! Số là… 09xxxxxxxxxx…!!
– Tui : Ừm! Lưu rồi!
– Thanh : Khôi muốn biết… tớ sẽ làm gì không?
Nghe đến đây, tui vội ngẩn mặt lên và bị tóm ngay bởi ánh mắt nhìn chăm chú bí ẩn của cô ta. Không khí giữa 2 người bỗng trầm lại… im lặng nhưng hối hả mà gây cấn. Tui bắt đầu hiểu rằng mình sắp nghe được thứ rất trọng đại từ miệng của thiên kim tiểu thư. Chiếu theo chiều hướng câu chuyện, tui cố ý chăm chú nghe, dù là chuyện đã từng nghe rồi.
– Thanh : Tớ muốn cho…mọi sự nghiệp của hắn phải sụp đổ thảm hại ngay từ bây giờ!
– Tui : Sự nghiệp?
– Thanh : Đúng! Có 1 điều, Khôi và tất cả chắc chắn vì vẻ ngoài của hắn mà bị đánh lừa… Thật ra… hắn học rất giỏi, cực kì giỏi! Là 1 nhân tài của quốc gia!
– Tui : Cái gì? Thật sao? * làm bộ ngạc nhiên *
– Thanh : Không ngờ đúng không? Hắn đúng ra là COCC, tuy có mâu thuẫn với gia đình nhưngđịa vị và tương lai sau này chắc chắn sẽ không tầm thường! Bởi lẽ… gia đình hắn, tất cả những thành viên trong đó liên quan rất mật thiết đến chính trị quốc gia, chứ không phải là quan chức tầm thường! Đứng đầu của những kẻ đứng đầu!
– Tui : … * vẫn chăm chú nghe *
– Thanh : Hắn đánh nhau, gây ra bao tiếng tăm ai cũng biết! Nhưng những điều đó đều sẽ được bỏ qua… vì dòng hạ cao quý của hắn không muốn những thứ đó bôi xấu danh tiếng!
– Tui : Vậy… thì phải làm sao?
– Thanh : Như thế này. Điều làm cho hắn trở thành “báu vật quốc gia” là vì tài năng trời phú gần như là mọi lĩnh vực, là thiên tài của thiên tài! Hắn đang… được các giáo sư của 1 chương trình học bên Đức để ý! Đó không phải là 1 trường học, mà chỉ là 1 lớp học! Tên gọi là Royal Class, trụ sở tại Cộng Hoà Liên Bang Đức!
– Tui : Royal… Class? Lớp học hoàng gia?
– Thanh : Đúng! Gồm 3 lớp học, mỗi khoá chỉ lấy tầm 100 người không phân biệt độ tuổi được chọn lọc gắt gao từ Châu Á và Châu Âu mà thôi. Nói như thế, Khôi có thể hiểu loại người như thế nào được vào đó học rồi chứ?
– Tui : Ừm! Đây là… lần đầu tiên tui nghe đến cái này! Nó quả thật… là cực kì giỏi!
– Thanh : Không những tài giỏi, mà gia đình còn phải có hẳn địa vì nổi danh trong xã hội của 1 quốc gia. Hắn mọi mặt đều có đủ! Tuy nhiên, còn 1 điều nữa… muốn được 1 nơi như thế nhận vào học, phải có đạo đức chuẩn mực!
– Tui : A!
Tui lập tức hiểu ra mọi chuyện và “A” 1 tiếng! Vậy là tui quá ngây thơ rồi! Hắn là COCC, họ hàng hắn dù có vứt bỏ hắn nhưng cũng không muốn vì 1 thằng cháu mà thanh danh bị bôi nhọ. Hắn dù có bị đuổi học bao nhiêu lần, vẫn sẽ có trường gian tay nhận hắn vào! 1 người như tiểu thư đây chắc chắn là biết rất rõ. Nhưng sở dĩ dùng trò đánh đấm trẻ trâu là vì muốn khiến hắn phải dây vào thật nhiều cuộc ẩu đả, huỷ hoại thanh danh của chính mình trước con mắt của bao nhiêu bác học quốc tế. Mục đích chính không phải là khiến hắn phải nhập viện và tơi tả giống cô ta, thậm chí bị đuổi học cũng chỉ là 1 bước trong kế hoạch, đó chưa phải là kết thúc! Với tính cách của hắn, thì chỉ cần khiêu khích, hắn sẽ sống chết đập chết đứa chọc tức mình, rất dễ nổi nóng! Càng tạo ra nhiều cuộc ẩu đả thì hắn sẽ dần mất đi cơ hội phát triển tài năng. Cô ta là muốn huỷ hại tương lai của hắn ngay từ bây giờ, dập tắt mọi cơ hội tiến thân của hắn. Cô Vy có nói… hắn học rất chăm, học ngày học đêm… chắc chắn là rất muốn vào Royal Class. Giờ thì rõ ràng hết cả rồi! Tiểu thư à! Thật đúng là xui khi đụng đến cô, tát có 1 cái mà mất cả tương lai. Gây 1 mà Chịu 100!
– Tui : Thế thì… phải làm sao cho sơ yếu lí lịch của nó càng thảm hại càng tốt à?
– Thanh : Đúng vậy! * cười sáng mắt *
– Tui : Tui hỏi… có phải là… những đợt hội đồng nó từ đầu năm đến giờ… là do Thanh tiểu thư đây?
– Thanh : Ưm… Khôi! Khôi nghĩ tớ? Vì sao?
– Tui : Vì ngoài đương kim tiểu thư kiêu kì kiên trì và còn có các điều kiện chi trả tiền bạc… còn ai có thể làm như thế? Ban đầu, tui cứ tưởng nó gây thù chuốc oán với nhiều công tử nên mới bị bọn họ hợp tác hùa nhau báo thù! Nhưng giờ nghe tiểu thư nói vậy… tui biết chắc 10 phần hết 9 phần có liên quan đến tiểu thư!
– Thanh : Phải coi lại đây…! Hi hi…! Nhìn Khôi vậy thôi chứ… độ nhạy rất cao nha!
Bây giờ, ánh mắt cô ta nhìn tui với thần sắc khác hoàn toàn! Nhìn kĩ để đánh giá lại con người tui và giống như “ý tưởng lớn gặp nhau”. Với cả… tui bây giờ đang biểu lộ vẻ mặt và thái độ đồng tình, hả dạ với cách làm của cô ta, bày ra trạng thái thương hoa tiếc ngọc như mấy đứa con trai kiểu kiểu thằng Hoà. Vì thế, khiến cho cuộc thảo luận về ba cái âm mưu xấu xa càng thêm hợp ý nhau! Không dong dài, đoán chắc mình không thể thoát được ý của cô ta, tui vào thẳng vấn đề!
– Tui : Thanh tiểu thư! Còn vé nào để tui giúp 1 tay không?
– Thanh * ngạc nhiên * : Ái chà! Thật không ngờ đấy! Khôi muốn giúp tớ thật sao?
Haiz~! Chứ chả phải đó là mong muốn của cô khi hôm nay cố tình dựng cảnh đến gặp tui sao hả?
– Tui : Ừ! Đúng! Tiểu thư xin đẹp, hiền thục như thế này… mà lại bị con chó điên người không ra người, ma không ra ma ấy xâm phạm. Tui thấy hắn chỉ bị như thế là quá nhẹ! Còn phải trừng trị nữa!
– Thanh : Ai~da! Khôi thật là… xấu xa quá đi~!
“Bị như thế là quá nhẹ, còn phải trừng trị nữa” là lý tưởng của cô chứ gì nữa! Tui chỉ phụ hoạ thêm cho ăn ý thôi! Thanh tiểu thư à, nếu tui khiến cô nghĩ tui cũng như cô thì tui thành công bước đầu trong việc làm nội gián rồi! Vì mục tiêu đó… tui không ngại phun ra những lời mình từng nghe trong phim Hàn sẻng của mẹ và bé Hoa khiến tui nổi hết gai óc!
– Tui : Tui xấu xa thì… cũng vì tiểu thư thôi!
– Thanh * cười sáng rỡ * : Khôi làm tớ xúc động quá đi! Cám ơn Khôi nhiều! Vậy Khôi sẽ giúp tớ… trả thù chứ?
– Tui : Ừm! Nhất định chuyện gì cũng sẽ giúp, miễng cho thằng Phong không ngẩn đầu lên nhìn đời nữa là được!
– Thanh * khoái trí * : A ha ha…! Đúng là… đúng là không uổng công tớ tìm hiểu Khôi suốt từ đó đến giờ!
– Tui : Hả? Tìm hiểu gì cơ?
– Thanh : Khôi biết không… 1 trong những mục đích chính là làm cho hắn bị thôi học nhưng mãi mà hắn cái gì cũng vượt qua được… thế rồi… mình nghe được tin tức rằng … có 1 người có thể đấu tay đôi với hắn, dù không thắng nhưng cũng đủ sức cho hắn không chột cũng què. Đó chính là Khôi!
– Tui : Hả? Ai nói?
– Thanh : À… là những người mình thuê mướn chứng kiến ấy… ngay lần ra quân đầu tiên đã thu thập được 1 tin tức đáng quý thế này thì mình đã đi tìm hiểu cho rõ Khôi là người như thế nào nên mới tiếp cận Khôi như thế này! Khôi được nghe nói là thực lực đánh đấm rất cừ! Hắn 10 điểm thì Khôi tầm 9 hay 9.5!
– Tui : Mấy đứa đó đã nói như vậy sao?
– Thanh : Ừm!
Má ơi! Vãi chém gió… !! Tự cao lắm thì hắn 10, tui tầm 6 hay 7 là quá đát rồi đấy!!
Anonymous says
hay
sang_nguyen_9xx says
bạn ơi ! post tiếp truyên ( Thằng Chết Tiệt Kia Tao Muốn Mày Ôm Tao ; ) sao tới chap 23 là hết rùi ….mình muốn đọc tiếp ,,,,post nhanh nha !!
Ten-gj-cung-dc says
Viet tiep di tac gia oi em doi loi mat roi
Ten-gj-cung-dc says
Viet tiep dj tg. Mau len e doi lau lam roi
Ten-gj-cung-dc says
Admin oi dag tiep dj ma doi lau wa troi roi
sang_nguyen_9xx says
bạn ơi ! post tiếp truyên ( Thằng Chết Tiệt Kia Tao Muốn Mày Ôm Tao ; ) ….mình muốn đọc tiếp ,,,,post nhanh nha !!
SongJiBin says
Chừng nào mới có chap moi vay lâu lam roi do ad oi, cin hay cap nhat tip di ad
Thiên Vũ says
Tg ơi post tiếp chap 30 đi
ken says
post chap ms nhanh ln tg oj
an says
Seo lâu ra chap mới z tg ????
Kuru says
Chuyện hay quá đi mà khi nào Phong vs Khôi mới được gặp nhau vậy t/g với lại t/g viết hay lắm t/g ráng viết tiếp chap mới nha ^^