Truyện gay Đừng Thích Em… Vì… Vì… Em Yêu Anh
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Về đến nhà thì điện cũng đã về bản, nhìn lỉnh kỉnh 3 4 túi trái cây mà nó sắp phát điên lên vì quê và vì tức. Xong lại sực nhớ ra cả đống trái cây này toàn do anh rút ví thì nó lại tươi như hoa, mồm tự nhủ “Ngu thì cho chết!”
Tối, xe hỏng không đi ăn khuya được,nó đành ở nhà trùm chăn tự kỷ. Chưa biết tự kỷ được đến đâu thì điện thoại đã báo tin nhắn
“Này, ban sáng dỗi à?”
Nhắc lại chuyện lúc sáng nó lại không nuốt trôi cái sự “tức tưởi”, đã thế bà bơ mày luôn!
Hôm sau, cũng tầm cái giờ đấy, lại có tin nhắn
“Xin lỗi mà. Không chơi dỗi nhé!”
Lại tiếp tục bơ.
Lại hôm sau nữa, cũng tầm cái giờ đấy, cũng lại có tin nhắn
“To con lớn xác rồi mà sao dỗi dai thế?”
Bố ghét thì bố dỗi đấy, tiếp tục bơ có làm sao không?
Cảm thấy “chiến thuật” nhắn tin không được, anh chuyển sang chiến dịch “ăn dầm nằm dề” kiểu “đẹp trai không bằng chai mặt”.
Sáng ngày hôm sau, 7h anh đã có mặtở trước cổng nhà nó. Lấy điện thoại send đi một tin nhắn: “Xuống đi, đem cả “mubahi” theo nhé!”
Tin nhắn vừa gửi đi đã thấy nó lú đầu ra ban công, bĩu môi phủi mông đi vào.
À thế là không đi chứ gì? Không đi thì dùng cách khác, sao phải xoắn!
Anh xuống xe, bấm chuông cửa, và mẹ nó xuất hiện
Ơ là con à? Đi đâu đây?
Dạ con sang đón Lâm đi lấy xe! Bác vào gọi em í hộ con
Xời ơi sao mà có người tốt tính thế? Còn phiền con sang tận đây đón nó nữa. Lâmmmmmmmmm, Lâm đâu? Ra đi lấy xe về không thì bảo?
Dưới sức ép “quyền lực” của phụ huynh, nó đành vác gương mặt không mấy vui vẻ đi lấy xe cùng anh.
Lúc tính tiền sửa xe thì (lại một lần nữa) anh là người rút ví. Nó thấy thế thì hớn lắm, vừa ăn chặn được tiền bố đưa vừa sửa được xe không cần tốn của thì đứa nào mà chẳng hớn. Nhưng mà phần lương tâm cuối cùng còn sót lại của nó không cho phép nó đứng nhìn như thế. Truyện gay Đừng Thích Em… Vì… Vì… Em Yêu Anh.
– Này!
– Gì đấy? Anh tưởng em tuyệt ngôn tuyệt giao với anh luôn rồi chứ?
– Lại thích xoắn quẩy phải không? Thế thì thôi không nói nữa!
– Ế làm gì có? Lỡ miệng thế thôi! Em nói gì thì nói đi…
– Anh trả tiền sửa xe thật à?
– Thì hôm trước hứa rồi không lẽ hôm nay thất hứa?
– Cái này là do anh tình nguyện nhé, tôi không ép anh trả nhé!
Đến đấy thì phần lương tâm cuối cùng của nó đã dùng hết, cho nên là…thôi luôn! Tí tởn đem em Cub thân yêu về.
Tối hôm đấy anh lại nhắn tin, nhưng lần này thì nó không bơ nữa. Và những hôm sau cũng thế.
Nửa tháng sau, trong một lần cả 2 đi café…
– Dạo này là em thấy anh la liếm em theo tần suất tăng dần đều nhé! Đừng bảo là thích em rồi nhaaaaaaa
– Ừ thì thích đấy, có ý kiến gì không?
– Không có ý kiến. Nhưng sao anh thích em làm gì? Cơ mà khuyên anh tốt nhất là đừng thích em, em không có thích lại anh đâu, lêulêu!
Mặt anh đơ 1 phút, sau đó lại lấy lại bình tĩnh
– Thế thì kệ em, thích là thích. Em có cấm thì cũng chả cấm được anh. Anh cứ thích em đấy thì sao?
Nó trừng mắt, giọng đầy mùi thuốc súng:
– Đã bảo là không được thích em nghe chưa? Anh mà thích em là em tuyệt giao với anh đấy!
– Nhưng mà…
– Nhưng mà cái gì? Đừng thích em, nghe chưa?
– Cho anh xin cái lí do…
– Lí do là…
– Là gì?
– Lí do là… em yêu anh, cho nên anh không được thích em, rõ chưa?
– Í, không chơi troll nhé, anh là anh dễ tin người lắm đấy, em đừng lừa tềnh!
– Em thề, em nói thật. Em lấy chai C2 ra thề…
– Sao không lấy tim ra mà thề lại lấy chai C2?
– Không nghe quảng cáo à? Chỉ một tình yêu chỉ một C2. Lời thề C2 của em có giá trị gấp trăm ngàn lần lời thề bằng tim nhé. Thế bây giờ túm lại là có yêu em không? Không yêu trả dép bố vềềềềềề!
– Em có ngon thì em đi về, trâu đi tìm cột chán chê rồi bây giờ bắt cột dí ngược lại trâu à? Không bao giờ có chuyện đó nhé!
– Giờ em cứ về đấy, có làm sao không?
– Biết thế hôm tông phải em cho em nằm viện liệt giường, anh chỉ việc chăm em cả đời thôi, không cần phải canh chừng em chạy đi chỗ khác. Anh yêu em!
Thế là từ hôm đó nó chính thức và anh yêu nhau. Vẫn như thường lệ thường xuyên qua nhà chở nó đi ăn tối, ngồi sau anh nó cảm thấy hạnh phúc và ấm áp vô cùng. Buổi tối mùa đông trời củng se se lạnh nhưng nó lại không hề thấy lạnh phải chăng ở bên anh, nó cảm nhận được hơi ấm của anh truyền qua người nó. Bỗng nhiên, anh lấy tay nó đặt lên bụng mình.
– Em lạnh không? Nếu lạnh thì ôm anh chặt vào nhé!!
Lời nói nhẹ nhàng tràn đầy yêu thương càng làm cho nó thêm ngẩn người mãi lúc sau nó mới hiểu được những gì mà anh nói. Tuy nó củng thấy ngượng nhưng có lẽ tình yêu trong người nó đã chiến thắng cái xấu hổ kia nên nó nhẹ nhàng ôm lấy người anh. Một lần nữa, người nó nóng rực, tim đập liên hồi, chưa bao giờ nó gần anh như thế này.
Hơi thở nó phà vào cổ anh và tất nhiên nó cảm nhận được mùi nước hoa của anh. Hình như là Hugo Boss thì phải, mùi hương nhẹ nhàng, lan tỏa xung quanh càng làm cho nó thêm đắm chìm hạnh phúc mà mình đang có. Phía trước có người đang mĩn cười, ngoài trời tuy lạnh giá nhưng đối với họ thì không có gì cả. Đơn giản vì lúc này họ đang hạnh phúc với nhau, không quan tâm đến gì nữa.
Trên trời không một gợn mây như báo hiệu một buổi tối tốt đẹp. Liệu nó với anh có thế mãi mãi được như thế này không hay đây chỉ là hạnh phúc thoáng qua để rồi sau đó chia ly. Hạnh phúc? Hai chữ sao mà quá xa với đối với những người đồng tính? Nó có thể hạnh phúc khi xa hội ghê sợ, xa lánh kinh tỡm những người như nó. Tương lai của nó thật mù mịt nhưng nó tin vào sự lựa chọn của mình, tin vào tình yêu của mình, nó tin anh với nó sẽ củng nhau vượt qua khó khăn để đến thiên đường tình yêu.
Truyện gay Đừng Thích Em… Vì… Vì… Em Yêu Anh. Phải chăng nó đã quá hi vọng, đặt vào anh quá nhiều niềm tin. Người ta thường nói “trèo cao té đau”, nếu như điều nó mong ước không thực hiện được, nếu như một ngày nào đó anh sẽ rời xa nó. Khi đó nó không biết mình sẽ như thế nào, liệu nó có thể đứng dậy và bước tiếp trên đường đời hay ngồi đó hoài niệm về quá khứ ngọt ngào củng mình.
Khi yêu anh, nó suy nghĩ rất nhiều, nó hiểu chứ, chắc nó phải vượt qua không ít sóng gió, đạp trên dư luận, rồi còn xã hội gia đình nữa…Ôi bao nhiêu là chuyện, chỉ nghĩ tới thôi mà nó đã nãn lòng…nhưng nhớ lại gương mặt anh, hình ảnh anh nó lại có thêm nghị lực thêm niềm tin để có thể sống tốt hơn…Mãi theo đuổi dòng suy nghĩ của mình, đến quán lúc nào nó củng chẳng hay….
Hết
TT says
IU qá nè , hay qá nà cảm ơn tá giả nhoa . LUV