Truyện gay: Ngôi nhà đó có anh đẹp trai – Chap 12
Tác giả: Khánh Kỳ
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Sáng hôm sau, năm giờ rưỡi nó thức dậy nhanh chóng. Đánh răng rửa mặt thật gọn, chải tóc thật kĩ. Nó thay một bộ quần áo thật đẹp. Nó nhìn trước gương và làm vài động tác quen thuộc: mím môi sau đó cười thật tươi và nói cố lên!!!!!
Nó đi xuống nhà bếp thì đã năm giờ bốn mươi lăm, nó thấy ba mẹ nó đang nấu ăn buổi sáng. Ba mẹ nó quay lại giật mình nói:
– Trời mày đi làm hay đi ăn tiệc vậy?
– Dạ, thấy cũng bình thường mà mẹ.
– Kệ nó đi, bà quan tâm làm gì cho mệt.- Bà nó nói
Ăn cơm xong nhanh chóng nó chạy qua nhà kế bên để bắt đầu nhận việc. Trước khi bấm chuông nó còn mím môi một cái cho thật tự tin. Hôm nay là chủ nhật nên cả nhà Tú rất đông đủ mọi người
Reng……………… – Cổng nhà Tú vang lên
– Ngồi đi con – Mẹ Tú ân cần mời nó
– Dạ – Nó ngồi xuống
Nó nhìn chung quanh thì có ba mẹ Tú, và Tú đang ngồi trên bộ sa-lông.
Tú thấy nó liền ngạc nhiên:
– Nho!
– Anh đẹp trai ! – Nó cười
– Sao em lại ở đây? -Tú hỏi
– À…mẹ bảo vào làm việc nhà mình đó con! – Mẹ Tú nói
– Ủa? sao lại là em ấy hả mẹ? – Tú hỏi mẹ
– Ủa? con quen với cậu nhóc này sao?
– Dạ quen, hàng xóm mà, kế bên nhà mình đó mẹ.
– Mẹ biết, vậy hay quá. Vậy khỏi giới thiệu rồi. À còn đây là ông xã cô! – Mẹ Tú chỉ sang chồng mình
– Dạ con chào chú – nó lễ phép đứng dậy chào
– Rồi…. chú chào con! – ba Tú chào nó
Một vài giây mẹ Tú nói công việc cho nó nghe, mà nó cứ hướng mắt lén nhìn về phía anh đẹp trai của nó, nhưng nó tự bảo
Từ từ mỗi ngày cũng được nhìn mà, làm gì mà nhìn hòai vậy Nho???
– Hằng ngày con quét nhà, lao nhà, rửa chén, lau chùi các vật dụng khác, giặt đồ thì cô sẽ chỉ con cách xài máy giặt, buổi sáng con đi chợ mua đồ nấu nhá, còn nấu ăn thì cô sẽ phụ con vì trong nhà khẩu vị mỗi người chỉ có cô biết thôi, do đó cô sẽ làm với con việc này. Rồi con lên phòng của bà Nội chăm sóc,phục vụ bà khi bà cần, nói chuyện cùng bà cho vui là được rồi.
– Dạ con biết rồi – Nó vui vẻ
– Chú với cô thì đi làm từ sáng đến chiều, chỉ nghĩ được mỗi thứ bảy chủ nhật thôi, còn Tú thì cũng đi học nên nhà cửa không ai coi, cũng không ai chăm sóc cho bà hết…vì vậy con ráng giúp dùm chú – ba Tú nói
– Dạ…con sẽ cố gắng ạ – Nó nói
– À! Sao hồi nãy cô nghe con gọi Tú là anh đẹp trai ? – mẹ Tú cười
– Dạ….dạ….tại con quen rồi cô, hì hì – Nó cười
Anh đẹp trai của nó nghe vậy cũng thấy mắc cười, mẹ Tú nói:
– Ờ! Cô thấy kêu vậy cũng không có gì lạ, hồi trước ở nhà cũ…mấy đứa con nít cũng thường hay gọi Tú như vậy lắm
– Dạ…..hì hì
Ba mẹ Tú và cả nó cùng cười.Tú thì cảm thấy hơi ngại vì những lời khen mình.
– Thôi! Vào đây cô chỉ con sử dụng máy giặt, rồi lên phòng chào bà Nội….
– Dạ! – Nó cất tiếng rồi đi theo mẹ Tú Sau khi chỉ nó cách sử dụng máy giặt:
– Cô chỉ con, con nhớ chưa? – mẹ Tú hỏi nó
– Dạ, con nhớ rồi cô – nó đáp
Mẹ Tú đang dắt nó lên lầu để gặp bà Nội của Tú. Từng bước nó đi lên cầu thang, nó thấy được ngôi nhà này sao mà rộng thế, mắt nó đang dò tìm cái gì đó, mắt nó chao đảo tiếp tục tìm kiếm. Thì ra nó đang kiếm phòng anh đẹp trai của nó…bỗng nó nghe tiếng kêu của mẹ Tú nên tỉnh hồn trở lại:
– Tới rồi con! – mẹ Tú nói
– Dạ !
– Sao này con cứ gọi bà là Bà Nội cũng được.
– Dạ !
– Cốc cốc….cốc – tiếng gỏ cửa phòng bà Nội
Từ từ Nội trong phòng đi ra mở cửa. trước mắt nó hiện giờ là một bà cụ trông có vẻ thanh cao, gương mặt hiền hậu. Nó khẻ gật đầu:
– Con chào Nội!
Bà không chào lại nó, chỉ liếc mắt xung quanh một cái rồi đi lên giường nằm nghĩ. Nó xoay sang nhìn mẹ Tú như có vẻ muốn nói qua đường truyền con mắt : ” Cô ơi! Chắc bà khó tính lắm he?” nhưng nó không nói
– Mẹ, đây là Nho. Người giúp việc mới của mình đó mẹ. Sau này mẹ cần gì thì gọi cháu nó. – Mẹ Tú nói với bà Nội
– Kêu thằng Tú lên đây cho mẹ – bà Nội nằm trên giường bảo mẹ Tú
– Dạ – mẹ Tú đáp
Trong khi mẹ Tú đi xuống lầu gọi Tú lên thì nó ở đây, hít thở một cái thật sâu, mím môi một cái để lấy tự tin. Nó lại gần bà Nội , vẻ mặt ấp úng, trang nghiêm.
– Nội ơi! Con tên là Nho, sau này Nội cần gì thì kêu con nha Nội .
Bà quay sang nhìn nó, bà ra vẻ khó tính, bà thấy vẻ mặt sợ hãi của nó nên lên tiếng:
– Ừ…
– Thằng Tú lên chưa? – bà Nội hỏi tiếp
– Dạ anh đẹp trai chưa lên Nội ơi! – nó đáp
Bà bổng ngồi dậy nhìn nó, một cách trầm trồ lạ lẫm:
– Anh đẹp trai ?????
Nó rất lấy đổi làm ngạc nhiên khi mình gọi Tú là anh đẹp trai thì ai cũng có phản ứng như vậy.
– Dạ…..dạ….- nó ấp úng
– Con vừa gọi ai? – Bà hỏi
– Dạ….anh Tú
– Sao gọi cháu cưng tui như vậy?
– Dạ….dạ..tại….tại……con thấy…..thấy ảnh….ảnh đẹp trai… – Nó sợ hãi khi nhìn thấy nét mặt của bà
Trong lúc đó thì anh đẹp trai của nó vừa lên phòng:
– Nội !!!!!!!!!!!- Tú gọi
Nó thấy Tú lên nên đứng nép sang một bên.
– Nội kêu con lên có chuyện gì không Nội ?
– Sao sáng giờ không lên Nội hả? – Bà hỏi với vẻ mặt vui vẻ
– Dạ….con đang nói chuyện với ba ở dưới đó Nội – anh đáp
Bà nhìn nó và bảo :
– Xuống dưới đi!
– Dạ – nó thẹn thùng
Trước khi đi, nó còn quay lại nhìn anh đẹp trai của nó một lần nữa, rồi con tim nó bảo : “Giờ phút này không thể nhìn anh đẹp trai được đâu ! “.
Tú quay sang hỏi bà Nội :
– Sao Nội kêu Nho xuống!
– Nội muốn hỏi con đó mà, thằng nhóc đó ở đâu tới vậy? – Bà bỗng cười
Tú chợt nhìn bà Nội rồi lắc đầu
– Rồi! rồi! con biết rồi…Nội lại thấy người lạ lại tỏ ra lạnh lùng vậy phải không?
– Cái thằng này…! – Nội vỗ vai Tú
– Nhóc đó tên là Nho! Nhà cạnh bên mình đó Nội .
– Nó học lớp mấy rồi?
– Nghĩ học rồi Nội
– Sao vậy?
– Nhà em ấy nghèo, ba mẹ phải đi bán bánh, bánh dừa.
Bà Nội nghe xong, bà cũng gật gù trông vẻ thương xót.
– Nội nè! Nho em ấy rất là dễ thương và thông minh. Nội đừng lạnh lùng quá làm Nho sợ mất.
– Nội biết rồi, tội nghiệp thằng nhỏ, mới mấy tuổi đầu mà phải nghĩ học, đi làm người giúp việc. – bà Nội nói
– Dạ…khi nghe mẹ con nói em ấy sẽ giúp việc nhà mình, con cũng bất ngờ lắm đó Nội , tại con với Nho đã là hàng xóm cách đây mấy ngày rồi
– À…thì ra nó kêu con là anh đẹp trai !!! chắc con vui lắm phải không? – bà cười
– Đâu có đâu Nội , mấy đứa con nít ở nhà cũ mình cũng hay gọi con vậy, nên con thấy cũng bình thường hì hì hì – Anh cười thật tươi.
Nó đang quét nhà cho sạch ở dưới nhà, thì cổng reo lên. Nó chạy ra thì thấy mẹ Tú về
– Cô về, để con tiếp cô – Nó thấy mẹ Tú xách bọc đồ ăn từ chợ về
– Ừ…cám ơn con !
Tại bếp:
– Món này con phải để ớt nhiều, tại chú con thích ăn cay – mẹ Tú chỉ nó
– Dạ………- nó gật đầu
– Còn món này con phải để muối và nước mắm ít thôi, thằng Tú nó ít ăn mặn lắm
– Dạ.. ( thì ra anh đẹp trai không thích ăn mặn lắm, hì hì ) – Nó dạ rồi khẽ nói thầm
– Còn đây, bà Nội già rồi con nên hạn chế bỏ đường nhen con !
– Dạ…..
———————–
Thuộc truyện: Ngôi nhà đó có anh đẹp trai – by Khánh Kỳ
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 2
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 3
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 4
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 5
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 6
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 7
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 8
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 9
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 10
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 11
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 12
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 13
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 14
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 15
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 16
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 17
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 18
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 19
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 20
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 21
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 22
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 23
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 24
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 25
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 26
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 27
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 28
- Ngôi nhà đó có anh đẹp trai - Chap 29
Leave a Reply