Truyện gay: Học sinh cấp 3 – Đoạn 10
Truyện gay: Học sinh cấp 3 – Chap 23

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Tui sau một giấc ngủ dài thăm thẳm thì cũng đã tỉnh , ủ sao mình lại ở đây
– Vũ tỉnh rồi kìa , mày biết mày làm tụi tao lo lắm không – Thằng Việt mặt bù lu bù loa tèm nhem nước mắt nước mủi nhảy lên giường ôm tui
– Áaa dơ quá , đi ra chổ khác – Tui định dơ chân đạp nó một phát nhưng tui lại không đủ sức làm việc đó . Mọi người trong phòng ai nấy đều ứa nước mắt hết cả , nhìn cảnh tượng này tui cũng muốn khóc theo
– Tụi tui lo cho ông lắm đó – Trâm đưa cho tui ly sữa để uống hồi sức .
– Mà mấy giờ rồi – Tui hỏi
– 7h
– À còn kịp mà , mọi người đi sinh nhật đi , để tui ở lại một mình cũng được .
– Sinh nhật gì nữa , ông biết là ông đã nằm ở đây 3 ngày rồi không
– Ủ tui nằm ở đây lâu đến vậy rồi sao Tú Anh – Tui thật sự ngạc nhiên khi nghe Tú Anh nói như vậy , tui thấy tui chỉ hơi mệc một tý thôi mà sao lại ngấc đến tận 3 ngày . Mẹ tui đi vào phòng bệnh
– Thôi trễ rồi các con đi về đi , cứ để cô coi nó cho
– Thôi cô cứ về nghĩ ngơi , 3 ngày nay cô có ngủ được giấc nào đâu
– Thôi các con cứ về đi , cô khoẻ lắm
– Dạ vậy thưa cô tụi cháu về – Vậy là Trâm , Tú Anh , Vịt , Việt đã đi về trong phòng này chỉ còn có tui và mẹ
– Dạ cháu chào cô , xin lỗi cô vì giờ này cháu mới tới được
– Ủ Duy đó hả con
– Dạ hôm nay cô cứ về nghĩ ngơi , để cháu coi Vũ cho
– Ừm phiền cháu vậy – Mẹ tui thế là cũng đã đi về vì sự mệt mõi mấy ngày nay , sao tui thương mọi người quá
– Ủ em bị gì mà ngất đến ngày hôm nay luôn vậy anh
– Ừ thì ….
Khi Vũ đột nhiên ngất đi thì Duy và Luân vô cùnh bối rối , họ lập tức chở Vũ vào bệnh viện , sau đó thì Duy gọi cho mẹ của Vũ đến .
– Người nhà của bệnh nhân Nguyễn Hoàng Vũ
– Dạ thưa bác sĩ con tui sao rồi – Bà Thu lo lắng
– Sau khi chụp xquang và nội soi thì chúng tôi phát hiện cháu bị ung thư dạ dày giai đoạn sớm
– Bệnh này có thể chữa khỏi không thưa bác sĩ
– Với tình trạng của cháu hiện nay thì chúng tôi có thể phẩu thuật , nhưng …
– Nhưng sao bác sĩ – Bà Thu , Duy và Luân đều nín thở để nghe bác sĩ nói
– Nhưng máu của cháu là nhóm máu O- ( O trừ ) là nhóm máu hiếm , bệnh viện không có nhóm máu này nên sợ rằng ca phẩu thuật sẽ không được thực hiện – Bà Thu dường như chết đứng , phải làm sao bây giờ đây , bà ngã gục rồi khóc nức nở
– Cháu có nhóm máu O-
Một giọng nói cất lên như cứu sống được 2 mạng sống .
– Cháu nói thiệc sao
– Vâng ạ , cháu sẽ đi tìm bác sĩ để hiến máu .. – Người vừa rồi không ai khác chính là Luân . Nhờ có Luân hiến máu nên ca phẫu thuật được tiến hành và vì là giai đoạn sớm nên không có gì trở ngại .
– Thưa bác sĩ đã một ngày rồi sao con trai tôi vẫn chưa tỉnh – Dù ca phẫu thuật hết sức thành công nhưng đến giờ này Vũ vẫn chưa hề có động tĩnh gì nên ai cũng lo lắng hết
– Người nhà yên tâm , tại vì cháu không chịu ăn uống đầy đủ lại làm việc nhiều cho đến kiệt sức nên cháu vẫn đang hôn mê , truyền nước biển cho cháu thì cháu sẽ mau sớm tỉnh lại thôi …..
– Tại em không chịu ăn uống cho đầy đủ để dẫn đến bệnh trong người mà không hay biết thấy không – Duy trách móc
– Em xin lỗi , từ đây em sẽ ăn thật nhiều để bù lại
– Ừ hihi – Duy hôn lên trán của tui trìu mến
– Nhưng Luân đâu rồi anh
– À , tại nó lo cho em nên chưa kịp ăn uống gì đã đi truyền máu , nhưng truyền rất nhiều khiến cơ thể suy nhược , giờ vẫn đang còn hôn mê ở phòng kế bên đó … – Sao ?? Vì tui mà Luân mới bị như vậy , vì cứu tui mà ổng bị suy nhược sao … hic hic …. nước mắt tui đã bắt đầu ứa ra , tui lập tức chạy sang phòng bên cạnh . Đúng là Luân rồi , < nhìn Luân lúc hôn mê đẹp như thiên thần vậy đó > khuôn mặt của Luân xanh xao quá , chắc tại truyền rất nhiều máu … Nước mắt tui cứ tiếp tục chảy …. Tui leo lên người của Luân
– Luân à ổng tỉnh dậy đi chứ … hic …. ai biểu ông lo cho tui chi để bây giờ ông thành ra như vầy …. hic … ông mở mắt ra sem đi tui bây giờ đã tỉnh rồi nè …. hic …. anh mở mắt ra đi mà … hic …. anh nói anh yêu em mà , vậy thì anh hãy tỉnh dậy đi chứ , tỉnh dậy thì mới biết là em cũng yêu anh lắm … hic … một tháng nay xa anh , em buồn em đau khổ lắm … hic … tại anh đã có hôn ước với Linh , em không muốn để Linh buồn nên em mới chọn cách xa anh … hic … nhưng em không thể , em đã yêu anh mất rồi … em không thể quên anh được , hic hic …. – Tui xã một tràn với nước mắt nước mũi tèm nhem , tui lâu lâu lại đánh vào ngực của Luân để ổng tỉnh dậy , rồi lay lay nhưng Luân không có chút phản ứng nào cả …. Bất giác tui hôn lên môi của Luân rồi nằm xuống ngực của Luân mà nức nở …
– Em nói thiệc chứ …
– Thiệc … – Tui ngước đầu dậy thấy Luân đang nhìn tui cười … rồi Luân kéo tui lên và hôn tui , một nụ hôn sâu , rất sâu lần này tui cũng có chút đáp lại , nhưng ….
– Ủ ông lâu rồi hả – Tui lau hết nước mắt của mình
– Ừ anh tỉnh lâu rồi , tỉnh trước khi em tỉnh dậy nữa
– Ủ chứ không phải ông đang hôn mê hả … – Tui nhìn qua bên anh Duy thì thấy ảnh đang đứng đó cười , tui liền lao tới để cho duy một trận cái tội dám gạt tui nhưng tui bị Luân kéo lại ..
– Thôi tha cho ảnh đi , không nhờ ảnh thì làm sao em nói lời yêu anh được chứ – Luân ôm tui cứng ngắt
– Ủ ai nói vậy , ai làm chứng , tui đâu biết gì đâu .- Tui đánh trống lãng
– Luân * vèo , bặp * trả cậu đó – Duy quăng cho Luân một cái vật gì đó màu đen , y như cái usb vậy đó
– Ủ gì vậy Luân – Ổng không trả lời , bíp … ” Luân à ổng tỉnh dậy đi chứ … hic …” thế là những gì tui nói hồi nãy được phát lại từ cái màu đen đen ấy … Tui đỏ mặt … – Mấy người dám thông đồng để gạt tui … Xê ra , tui bo xì mấy người – Tui làm vẻ giận dỗi , Luân thấy tui như vậy thì cười rồi nựng má tui nữa …
Luân tỉnh lại trước Vũ 2 ngày , vì phải truyền rất nhiều máu nên nên phải mất một ngày thì anh mới hồi lại sức … Duy thấy tình cảm của Luân dành cho Vũ là thật lòng , Duy thấy mình chẳng xứng đáng với Vũ nên đã tìm Luân mà nói chuyện …
– Mày tới đây làm gì , sao không qua đó ở với Vũ đi , tao thề rằng tao sẽ cướp lại Vũ từ tay mày .
– Cậu thôi đi , mà tôi hỏi thiệc , cậu có yêu Vũ thật lòng không …
– Tất nhiên là có rồi …
– Thôi được rồi , khi Vũ tỉnh dậy , ta sẽ làm như dầy như dầy , nếu mà Vũ yêu cậu thì tôi sẽ nhường Vũ lại cho cậu …
– Mày đàng lòng nhường Vũ cho tao
– Nếu cậu không làm Vũ buồn và lừa dối em ấy , còn không thì tôi sẽ đem em ấy đi bất kì lúc nào .
– Thôi được rồi , tao tin tưởng mày …. ***
————–
Thuộc truyện: Học sinh cấp 3 – by embemua9x
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 2
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 3
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 4
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 5
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 6
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 7
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 8
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 9
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 10
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 11
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 12
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 13
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 14
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 15
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 16
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 17
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 18
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 19
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 20
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 21
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 22
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 23
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 24
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 25: Hết
Leave a Reply