Truyện gay: Học sinh cấp 3 – Đoạn 21

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Phước chỉ nhếch môi cười nhẹ , những ván sau đó , Hà liên tục bị mắc bẫy của Phước , cô liên tục thua , số tiền dần cạn đến ván thứ 7 thì cô đã sạch túi
– Không thể nào , tôi đang thắng sao có thể thua được – Mặt Hà xụ xuống
– Muốn chơi tiếp không
– Nhưng tôi hết tiền rồi – Hà thở dài
– Tôi sẽ cho cô mượn tiền , rồi khi thắng cô có thể trả lại
– Thật sao , vậy tôi vay – Dường như co ma cờ bạc và con ma háo sắc đã làm cô mờ mắt , Phước nhếch môi cười , thế là cô ký giấy nợ với Phước , cứ 3 4 ván ký 1 lần , số tiền mượn càng ngày càng lên
– Cho tôi vay tiếp 1 tỷ nữa – Hà nổi điên
– Không được , cô đã nợ chúng tôi nãy giờ tổng thể là 30 tỷ rồi , bây giờ chúng tôi gia hạn cho cô 1 tuần để mang tiền đến đây trả nợ , còn bây giờ thì cút ra khỏi đây – Sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ , Phước gằng giọng lên và cho người đuổi cô ta ra sòng bạc
Thế là Hà đã bị mắc bẫy của Phước , bây giờ cô như cái xác không hồn vậy . Cô lếch từng bước về nhà của mình
Một tuần sau đó , đúng thời hạn Phước cho người tới đòi nợ , Hà đã bán hết đồ đạc trang sức nữ trang của mình , ăn cắp luôn sổ đỏ của ông già nhưng chừng này chỉ đủ có 4 tỷ , cô dường như chết đứng trước số nợ khổng lồ
Bị con gái ăn trộm lấy hết tài sản và sổ đỏ , gia đình của Hà phải bắc buộc ra đường ở , công ty của ba cô bị phá sản , ba mẹ và đứa em trai khóc ròng vì có người thân phá của như cô , họ quyết định từ cô và về quê sinh sống .
Một tuần sau , lại đúng thời gian giao nộp tiền , Hà tìm cách trốn nhưng bị người của Phước bắt lại được . Phước đem Hà vào căn nhà kho của mình , nơi đó âm u đã lâu rồi người giúp việc không ra dọn dẹp nên chẳng có ai để ý tới nó nữa
Hà khóc thay cho số phận của mình , bây giờ này nào cô cũng bị tụi nó đánh đập , hành hạ thân xác …
Truyện gay: Học sinh cấp 3 – Chap 46
Sáng sớm hôm sau , tui thức dậy sớm hơn Luân , khuôn mặt anh luac ngủ trong như thiên thần vậy , nó thật cuốn hút . Tui đi vào tolet vệ sinh cá nhân , sau đó thì tui xuống nhà để xem có việc gì cần thiết cho tui làm không
– Cháu dậy rồi hả , sao không ngủ thêm tí nữa – Ông đang đọc báo thì thấy xuống . Tui đến ngồi bên cạnh ông
– Ông à , trong nhà này có cái gì để cho cháu làm không , chứ cháu thấy trong người nó sao sao á – Tui xoa bóp tay chân cho ông
– Thôi , cháu cứ đi chơi đâu đó cho khây khoả , cháu là cháu cưng của ngoại , sao ngoại để cháu chịu khổ được – Ông đặt tờ báo xuống mà xoa đầu tui
– Nhưng mà – Tui làm nũng
– Thôi không nhưng gì hết , mà cháu muốn nhanh hồi phục trí nhớ thì điều đầu tiên là cháu phải luyện lại võ thuật , hồi đó cháu giỏi võ lắm , ai mà đụng vào cháu chỉ có chết
– Thật hả ông , hèn gì có nhiều lúc cháu như bị ai nhập , khi cháu nhìn thấy cảnh anh hai cháu bị đánh , lúc đó cháu bay dô đánh đám kia tanh bành luôn , con còn quăng Luân văng xuống lầu nữa – Tui ngây thơ kể hết mọi chuyện cho ông
– Đó là một phần kí ức hiện về trong cháu cũng có thể đó là phản xạ thôi – Ông cười
– Dạ thôi ông ngồi chơi nha , cháu đi ra ngoài vườn – Tui xin phép ông rồi đi một mịnfh ra ngoài vườn để tham quan căn nhà của mình
Úi dời nhà gì đâu đẹp hết sức , trong khu vừin này đủ thứ cây ăn quả , Woa cây gì mà trái màu vàng kia vậy ta , tui leo lên cây đó để hái trái ấy ăn . Cắn một miếng vào trong miệng , Woa ngon lành , tuyệt hão, nó ngọt mát dễ sợ .
– Cậu chủ à , đừng leo lên cây như thế , kẻo ngã bây giờ – Chị giúp việc đang tưới cây , thấy tui leo lên cây thì chị chạy đến khuyên nhũ . Tui nhảy xuống cái đụi , giơ quả màu vàng lên
– Cho chị nè – Tui đặt cái quả ấy vào tay chị
– Thôi , tôi không dám đâu cậu chủ , ông chủ rày tui chết – Chị ấy xua tay
– Không sao đâu , chị không nói em không nói thì sao ba em biết , chị ăn đi – Thấy tui năn nỉ quá nên chị đành nhận cái quả ấy – Ủ đây là trái gì vậy chị
– À trái Lê đó cậu chủ , cây ông chủ mua quả đúng là ngon mà – Chị vừa ăn vừa suýt soa quả nhà tui
– Chị ăn nữa hông , em hái tiếp – Tui đứng dậy toan trèo lên cây định hái thêm mấy trái nữa nhưng chị bão không nên tui đành bỏ ý định đó
– À nhà mình có rất nhiều cây đó cậu chủ , cậu chủ muốn ăn không , tôi dẫn đi – Chị giúp việc cười
– Được á
Thế là tui cùng chị đi đến những cây ăn quả có trong vừa của nhà tui , nào là cóc ổi soài lê bơm rồi còn có cam chanh quít đủ thứ loại , mỗi thứ một cây chất đầy cả khu vườn , tui đi ngang qua một ruộng đầy trái ở dưới , trái nào cũng to tròn
– Ủ trái gì mà ngộ thế chị – Tui thắc mắc
– À , dưa hấu đó cậu , để tôi hái một trái cho cậu ăn nha
Chị giúp việc đi vòng vòng rồi dừng lại ở một trái to nhất trong ruộng , chị cắt ra cho tui ăn . Woa nó còn ngon hơn cả lê nữa , tui ăn hết cả trái nhưng vẫn còn thèm nên bảo chị hái tiếp một trái để ăn . Đang thưởng thức trái dưa hấu đỏ mọng , ở xa xa tui thấy có môt căn nhà nhỏ , tui cầm theo hai miếng dưa hấu chạy lại gần đó để xem rõ hơn . Chị giúp việc vừa la vùa chạy theo tui ,
– Cậu chủ à , cậu chủ ơi , cậu Phước dặn mọi người không được đến gần căn nhà đó , cậu chủ nà biết là tôi bị đuổi việc đó – Chị hốt hoảng
– Chị yên tâm , mà trong đây có gì mà anh Phước giấu mọi người vậy ta – Tui thắc mắc nên tới gần cửa để chuẩn bị mở . Chị giúp việc thấy tình hình không ổn nên chạy vào trong nhà , còn tui thì cứ mở cửa mà bước vào
Khụ khụ .. Căn nhà kho cũ kĩ , khói bụi bay tùm lum , tui đi sâu vào tí nữa thì thấy một cô gái đang bị cột ở cây trụ chính , cô ta ngước lên nhìn tui , không hẹn mà gặp , cả hai người la lên …. Áaaaa…
– Ma ma bớ người ta cứu tôi với – Cô ta la bãi hãi
– Khoan , chị bị gì vậy , tự nhiên kêu tui là ma – Tui bĩu môi
– Vũ à , mà chết rồi mà , sao mày hiện về đây – Cô ta tái xanh mặt mày nhìn tui
– Chị bị điên hả , tui còn sống sờ sờ đây nè , mà chị là ai sao lại bị trói ở đây – Tui tới để tháo dây ra cho cô ấy , … Bịt … Vì bị trói quá lâu nên cô gục suống , tui dìu cô ta ngồi dậy rồi đưa cho cô ta một miếng dưa hấu
– Nè ăn đi , dưa ba tui trồng á , ngon dễ sợ .. hí hí – Tui vô tư mà aqn uống cười đùa
– Mày không nhớ tao là ai sao Vũ – Cô ta đơ mặt ra nhìn tui
– Chị bị sao vậy , tui tên Phong Hàn , còn chị
– Hà , gì Phong Hàn , này tên Vũ mà
– À cái tên đó trước khi tui bị mất trí nhớ hình như tên Vũ , giờ tui tên Phong Hàn , hì hì – Tui cười đùa với Hà
– Nhìn mày như vầy , tao thấy có lỗi quá , tao thấy ân hận cho những việc tao đã làm với mày … hic hic …
– Chị nói vậy là sao , thôi đứng lên tui đưa chị về – Tui dìu Hà đứng dậy , khi tui và hà vừa bước ra khỏi cửa thì Phước và đàn em kéo đến
– Em làm gì ở đây vậy Vũ – Phước nhăn mặt , Phước đang bàn việc với đối tác thì anh hay tin Vũ đến nhà kho nên anh lập tức cùng với đàn em của mình tới căn nhà kho ấy
– Em đang dẫn chị này về nhà – Tui dìu Hà đến gần Phước
– Em đừng giúp ả , chính nó đã đánh em rồi quăng em xuống biển khiến em bị mất trí nhớ đó – Phước kéo tay tui qua bên anh khiến Hà té xuống đất
– Anh làm gì vậy , mặc kệ chị ta đã làm gì với em nhưng hiện tại là em sẽ đưa chị ấy về nhà
– Nhưng mà … – Phước năn nỉ
– Không nhưng nhị gì hết , mấy người tránh ra cho tui đi – tui quát , cả dám đàn em của Phước vì còn sợ tài ném dép của tui lúc trước nên không ai dám hó hé , họ tránh đường cho tui đi
– Nhà chị ở đâu để em kêu xe đưa chị về – tui đưa Hà ra ngoài cửa
– … – Thấy Hà không trả lời nên tui quay sang nhìn , Hà đang khóc , chị ấy đang khóc , từng giọt nước mắt rơi trên đôi má ấy , nó khiến tui cũng ứa nước mắt
– Sao chị khóc vậy … – Tui hỏi
– Xin lỗi Vũ , tao thực sự xin lỗi mày , giờ tao sẽ ra công an để đầu thú , sau khi tao ra tù , tao sẽ đền đáp công ơn của mày ….
Truyện gay: Học sinh cấp 3 – Chap 47
Tui quay lại với trường học sau bao nhiêu ngày xa cách , tui cũng chẳng biết mình có hoàn thành tốt được việc học của mình không . Lếch từng bước theo Luân để đến lớp học , tui mệt rã người
– Anh à , khi nào mới tới lớp của mình vậy , em mõi chân quá hà – Tui than thở
– Mỏi chân hả , để anh ẵm em lên lớp nha – Luân cuối xuống đjnh nhấc tui lên
– Khùng hả , đây là trường học mà – Tui nhăn mặt
– Không sao đâu mà – Luân cười gian rồi bồng tui lên đi tới phòng học trước cả ngàn con mắt , mặt tui đỏ tè lè tét lét luôn .. – Tới rồi nè
Luân đặt tui xuống trước cửa phòng số 46 , tui và anh bước vào lớp
…. Woaaaa …. Vợ Chồng nhà Vũ đi học lại rồi kìa … – Cả lớp đồng thanh , tui tiếp tục đỏ mặt và đứng hình lần hai . Luân thấy tui như vậy nên lại cuối xuống ẵm tui tới chỗ ngồi
… Ùuuuua … Aaaaa …. Ẳm luôn kìa … Gato quá – Cái đám hủ và LGBT nó la rần rần , có đứa thì đập bàn rầm rầm vậy á
– Anh à bỏ em xuống đi – Tui cực kì xấu hổ , đánh nhẹ vào ngực anh ,Luân bỏ tui xuống chổ ngồi …
– Ồn quá mấy đứa – Luân liếc xéo , cái lớp vừa nãy còn rần rầm bây giờ im phắc
Tui lấy trong cặp ra một hộp bánh quy , vì để lấy lòng mọi người nên tui phải thức dậy thiệc sớm để nướng bánh
– Tui có chút bánh nè , mọi người ăn cho ấm bụng nha – Tui cười
– Yeee … Vũ lại làm bánh cho tụi mình ăn – Tụi nó lại tiếp tục rần rần , sau khi chia đều cho cả lớp , hộp bánh của tui còn 6 cái , tui ăn một cái rồi đưa cho Luân một cái
– Anh ăn đi – Bất chợt một hình ảnh quen thuộc len lõi qua đầu tui , hình như hoàn cảnh này tui gặp ở đâu rồi thì phải . Tui cố suy nghĩ thì đầu tui đau không chịu nỗi , tui ôm đầu
– Đầu em đau quá à … hic hic … – Tui ứa nước mắt
– Em sao vậy – Luân lo lắng
– Em cố suy nghĩ thì đầu em đau quá – Tui mếu máo
– À , anh nhớ rồi – …. Vèo … Bụp … Chiếc bánh của tui nằm gọn gàng trong thùng rác , tui cũng muốn tức giận lắm nhưng nhìn anh cơn tức giận của tui liền tiêu tan
– Sao anh quăng bánh em
– Em không nhớ gì sao – Luân như muốn tìm một điều gì đó , anh chờ câu trả lời của tui
– Không , hổng nhớ gì hết á – Tui lắc đầu
– Hồi trước mày có làm bánh , mày cũng phát cho tụi tao như vậy á , mày cũng đưa cho Luân nhưng ổng không ăn ổng quăng vào sọt rác , mày nổi khùng mày với ổng quính nhau quá trời luôn – Một đứa con trai ngồi cạnh tui ghé miệng vào tai tui nói
– Ủ vậy hả * Tui quay qua anh * em xin lỗi nha , lúc đó anh đau không – Tui nhìn anh hối lỗi
– Lúc đó em giỏi võ lắm hỏi thử anh có đau không – Luân giả vờ giận
– Thôi em xin lỗi mà , mà bạn tên gì vậy , hồi trước mình là gì của nhau – Tui hỏi người con trai ấy
– À tao với mày là bạn thân , tao biết là tạm thời mày mất trí nhớ nên không thể nào nhớ được tao , tụi tao sẽ giúp mày hồi phục , mày yên tâm – Nó khoác vai tui nhưng nhìn thấy được tia mắt hình viên kẹo của ai đó nên lập tức rút tay lại
– Ừ mà mình còn bạn thân nào nữa hông
– Còn Trâm nè – Một bạn gái ở bàn trên quay xuống
– À nhô – Một bạn gái từ bàn đầu đi xuống chổ tui – Chào Vũ , chắc Vũ quên tui dồi đúng hông , không sao My Name Is Tú Anh
– Còn có Vịt nữa nè
Tui cảm thấy mình thật hạnh phúc khi có nhiều bạn thân như vậy , hí hí , Tiếng trống được vang lên , tiết học đầu tiên của tui được bắt đầu , tui lấy thời khoá biểu ra coi thì nó đề là môn Văn . Không biết là trước kia tui có thù gì với cô Văn mà sách của tui toàn vẽ bậy không à .
– Lớp trưởng , thông báo sĩ số – Cô giáo bước vào
– Dạ 43 đủ cô – Tui đứng dậy trả lời , tui có nghe Luân kể về việc hồi trước kia tui là lớp phó học tập nhưng kể từ khi lớp trưởng truyển trường thì tui được làm lớp trưởng
– Ủ Vũ đi học lại rồi hả em , nghe nói em bệnh nặng lắm he , cố lấy lại phong độ nha
– Dạ em cảm ơn cô – Tui bắt đầu có cảm tình với cô giáo này
Nhưng khi tiết học được bắt đầu , 5ph sau
– Lớp trưởng đọc cho cô
– Lớp trưởng trả lời câu này cho cô
– Lớp trưởng …
– Lớp trưởng…
————–
Thuộc truyện: Học sinh cấp 3 – by embemua9x
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 2
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 3
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 4
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 5
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 6
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 7
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 8
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 9
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 10
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 11
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 12
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 13
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 14
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 15
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 16
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 17
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 18
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 19
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 20
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 21
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 22
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 23
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 24
- Học sinh cấp 3 - Đoạn 25: Hết
Leave a Reply