Truyện gay: Bảo vệ David – Chương 2 – Phần 3

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Giờ thì cả David và tôi cùng đỏ mặt.
Allie nhìn tôi từ đầu đến chân. “Damn honey nếu ta mà trẻ hơn ba mươi tuổi thì cậu ta sẽ không ra khỏi cái bãi đậu xe này.”
“Allie,” David nói, “Xin bác, con chăn mãi mới lùa được ảnh chịu ăn yên mạch trong tay con. Con không muốn ảnh chạy đi mất đâu.” David hé đầu ra khỏi ngực Allie để nháy mắt với tôi.
“David honey nhìn cái ánh mắt của anh này thì con có cầm gậy mà đuổi cậu ý cũng không đi đâu hết.” Sau đó bả hôn lên trán David. “Honey Fred đang đợi ta trong xe và ổng sẽ điên lên nếu ta bắt ổng đợi.” Bà nhìn David lần nữa. “Con hãy tự chăm sóc mình nhé.” Rồi bả vẫy tay sang phía tôi.
“Con sẽ làm như vậy Allie, thật tốt được thấy bác và con sẽ gặp bác ở ngân hàng ngày thứ hai.”
Allie đã bắt đầu rời đi nhưng lại quay lại. “Oh? Oh đúng rồi honey. Ta nghĩ chúng ta sẽ gặp nhau sau.” Rồi bả lăn đi về hướng Fred.
Tôi tự hỏi không biết David có nhận ra sự khác lạ trong câu cuối hay không.
Tôi đi vào Walgreens trong khi David thì vào sàn bất động sản.
Trên đường về nhà tôi chợt nhận ra là chúng tôi đã vừa trải qua một kì trăng mật và nó sẽ kết thúc vào thứ hai. David sẽ phải đi làm trở lại và mặc dù tôi chưa từng nghỉ làm nhưng chắc chắn là tôi đã chểnh mảng trong thời gian vừa qua. Và tất cả công việc sẽ dồn lại vào tuần tới. Tôi phải gọi cho sáu khách hang trong thứ hai và sếp của tôi thì sẽ tới thăm vào thứ ba sau đó cả tuần còn lại cũng sẽ bận không kém. Tôi vẫn chưa nói với David là chúng tôi gần như chắc chắn sẽ đón sếp tới vào bữa tối ngày thứ ba. Tôi nghĩ mình sẽ bị mắng thật tệ.
Trong quãng thời gian sau đó chúng tôi đã chuyển toàn bộ mọi thứ David cần từ nhà em tới nhà tôi, hay đúng hơn là nhà chúng tôi – vì nó đã trở thành như thế. Em không thể tự đi qua đó nên mặc dù em không bao giờ kêu tôi đi cùng, tôi chắc chắn là em sẽ không tự đi nếu không có tôi đi cùng.
Buổi sáng thứ hai tôi thức dậy và không thấy David trong tay mình. Đồng hồ chỉ 6 h 30 và tôi quăng đôi chân xuống giường để đi tìm em. Em đang chạy quanh bếp, pha cà phê, nướng bánh mỳ và rán trứng. Tôi túm lấy và ôm em từ phía sau.
“Em có vẻ lo lắng khi trở lại làm việc phải không?”
Em quay lại, nhưng vẫn trong tay tôi. “Em đoán là có một chút. Mọi thứ giờ đã khác biệt. Trước kia thì công việc là cả cuộc sống của em hay ít nhất là hầu hết cuộc sống của em. Giờ thì anh là cuộc sống của em. Em thích công việc của mình nhưng …” em ngả đầu vào ngực tôi, “trước đây em còn không biết cuộc đời mình sẽ ra sao.”
Tôi hôn em. “Anh cũng vậy. Nhưng em yêu hãy nhớ rằng, dù cho bất cứ điều gì xảy ra hôm nay hay ngày mai hay tháng sau, em đã không còn cô đơn. Bất cứ điều gì xảy ra từ giờ nó không chỉ xảy ra với em hay với anh mà với chúng ta và tới cuối ngày chúng ta lại có nhau. Em có điện thoại di động và nếu có bất cứ điều gì không tốt em hãy gọi cho anh, anh sẽ tới và dần cho bọn chúng một trận.”
David cười.
Tôi nhớ đến những buổi hẹn của chính mình nên tôi đi tắm. Sau khi tắm xong tôi trở vào bếp mặc độc quần lót và David thì đang đứng đó chỉnh tề quần áo rồi. Em thật đẹp. Em mặc một bộ comple màu xanh dương nhạt, áo sơ mi trắng và cà vạt hai màu xanh lá với Bordeux (màu rượu vang đỏ thẫm, màu Boóc đô – hotstud). Màu xanh lá trên cà vạt làm mắt em rực lên.
“Wow”, tôi nói, “trông em thật tuyệt!”
Em nhìn tôi vẻ ngượng ngùng. “Cám ơn anh!”
“Em còn bao nhiêu thời gian?”
“Em phải đi trong mười phút nữa. Em sẽ tới sớm nhưng sẽ có rất nhiều việc phải bắt nhịp cho kịp.”
Tôi tới bên em và đẩy nhẹ em về phía quầy, rồi tôi hôn em và trong cùng lúc đó thì cởi quần em. Em cố gắng chống lại nhưng lưỡi tôi thì chiếm trọn cổ họng em. Tôi quỳ gối xuống và kéo cu em ra khỏi quần rồi bắt đầu bú trước khi em có thể nói điều gì. Em cứng ngay lên sau vài giây và em ra vào miệng tôi chỉ sau cỡ một phút.
Tôi đứng dậy để hôn em lần nữa và kéo khoá quần cho em. “Giờ thì em sẽ thư giãn hơn một chút.” Em định nói gì đó nhưng lại thôi và cuối cùng em bảo: “Trời ơi em phải chạy đi đây.” Em hôn tạm biệt tôi rồi chạy đi. Tôi trở lại phòng ngủ và mặc đồ vào, khi tôi ra đến phòng khách tôi thấy một chiếc áo sơ mi của David nằm trên sàn.
Tôi nhấc nó lên và đưa lên mũi ngửi, cái áo còn mùi của em và tôi hít thật sâu hơi chiếc áo vào ngực. Tôi nằm lên sofa và nâng niu chiếc áo trong tay mình, với mùi hương của David tràn ngập tâm trí tôi, kích thích khao khát của tôi về em.
Ngày hôm đó của tôi bị chiếm phần lớn bởi công việc và tôi có tìm cách liên lạc với em qua điện thoại nhưng tới tận sáu giờ tối tôi mới có thể về. Tôi gọi David và nói với em tôi sẽ về tới nhà trong nửa giờ nữa, giọng em nghe có vẻ mệt mỏi.
Cuối cùng khi tôi vào đến nhà bếp thì David đang dựa vào quầy bếp trong quần short áo phông. Em đang nhấp một ngụm rượu vang. Tôi quăng áo vét lên chiếc ghế và đi tới ôm em và dụi đầu vào cổ em. Sau một lát tôi ngẩng ra để hôn em.
“Chúa ơi hôm nay anh rất nhớ em!” Tôi giữ đầu em bằng một tay và những ngón tay ở tay kia thì đan vào tóc em.
Em khẽ nghiêng đầu và hôn vào lòng bàn tay tôi. Rồi em nhìn vào mắt tôi. “Em đã nghĩ là em sẽ phát điên vì cần anh.” Em vòng tay quanh eo lưng tôi và ngả đầu vào ngực tôi. “Em đã làm sa lát.” Tôi nhìn xuống và thấy sa lát trên bàn với một cốc rượu khác.
“Đã đẹp trai lại còn có tài.” Tôi xoa lên lưng em. “Ly rượu kia của anh hay là em đang chuẩn bị để đón một anh chàng nóng bỏng nào đó?”
“Không anh yêu, chẳng có anh chàng nóng bỏng nào cả. Em không có cả năng lượng cho vụ đó.” Em cười với tôi. “Nếu anh định đi tắm thì tại sao không mang ly rượu theo, em sẽ lấy quần short cho anh. Em đã giặt đồ khi em đi làm về.”
“Nghe được đấy.” Tôi đi về phía phòng ngủ. “Ngày hôm nay của em ra sao?”
“Cũng ok anh à.” Nghe em có vẻ dè dặt. “McAllister, ngài chủ tịch hay là gì đó tương tự thế, ông ta …hmmm … có lẽ khoảng cách là một từ thích hợp.” David ngồi trên bệ xí đóng nắp trong khi tôi cởi đồ để đi tắm. Khi tôi kéo quần xịp xuống David vươn tới vàđỡ lấy cả cu lẫn dái tôi trong tay em. Nó không hẳn là cảm giác tình dục và tôi không cương lên.
“Geezz của anh thiệt bự!” Tôi thực sự thấy ngượng ngùng.
“David thôi nào, em cứ làm như đây là lần đầu em thấy nó ý, và đầy thằng nó còn bự hơn kia.” Em bỏ tay ra.
“Ít nhất là em chưa từng thấy cái nào bự hơn.” Tôi uống một ngụm rượu và bước vào vòi sen. David có khả năng rất tài ở cách em nói chuyện với những bình luận mở kiểu thế.
“David, có một điều anh muốn nói với em và anh không muốn em giận. Anh đã giữ nó mấy hôm nay.”
Em thò đầu vào trong rèm bồn tắm lập tức. “Gì cơ? Oh fuck, sẽ không phải là điều gì tồi tệ chứ?”
Tôi vội vàng tráng sạch và ngắt nước.
“Anh mời sếp tới nhà ăn tối ngày mai.” Tôi cắm đầu xuống.
“Oh fuck! Anh doạ em phát khiếp.” Em cười với tôi. “Anh đã sợ là em sẽ giận à?”
“Ừ, chủ yếu là vì anh cứ chần chừ không nói với em sớm và bởi vì đó là sếp anh. Anh nghĩ em sẽ giận.”
David trông có vẻ tự thoả mãn. “Thật đáng yêu!” Em vòng tay quanh cổ tôi và hôn tôi. Tôi không thể biết em đang nghĩ gì.
“Sao lại đáng yêu?” Tôi lau khô mình và bước vào chiếc quần short.
“Đáng yêu ở chỗ là anh đã sợ.” Em nhìn tôi dò hỏi. “Anh không thấy thế à?”
“Ừ … có lẽ. Ý em là em vui vì anh đã lo lắng về việc anh có thể làm sai gì đó và em có thể giận, và cái việc là anh lo lắng thì tức là anh thực sự quan tâm đến suy nghĩ của em?”
“Chính xác. Anh không cần phải lo. Anh làm tốt. Nào ra đây em sẽ cho anh ăn.”
Chúng tôi mang sa lát và rượu ra hiên nhà và quăng mấy miếng thịt bò lên lò nướng. Khoai tây thì đã ở trên đó từ trước.
Tôi ngồi lên một chiếc ghế trên hiên trong khi David xoay mấy miếng thịt bò. Khi em xong việc, em quay lại ngồi lên ghế cạnh tôi nhưng tôi nắm lấy tay em và kéo em vào lòng tôi.
Em dạng chân ngồi lên lòng tôi và đối mặt với tôi, cằm em dựa lên vai tôi. Tôi vòng tay ôm em.
“Anh đang phải chịu đựng một nỗi thiếu vắng David rất nghiêm trọng.” Tôi thì thào vào tai em và hôn lên cổ em. “Chúa ơi anh thích được ôm em.” Tôi hơi lùi lại và kéo áo em lên để xem vết thương. “Nhìn có vẻ khá hơn rồi. Cảm ơn chúa.”
David nhìn vào mắt tôi và trong mắt em rực lên ngọn lửa yêu thương. “Sếp anh tên gì?”
“Frank Connelly. Em sẽ thích ổng, anh nghĩ thế.” David có chút chân ria hiện ra lúc cuối ngày và điều đó làm tôi nứng. Lúc nào trông em cũng hấp dẫn.
“Nghe có vẻ như là anh thích ông ý?”
Tôi cười: “Ừ, anh nghĩ là anh có. Ổng đã rất tốt với anh. Khi ổng phỏng vấn anh và biết được anh đã từng là biệt kích quân đội thì thái độ của ổng khác hẳn. Ổng đã từng là lính hải quân và mặc dù ổng đã cuối năm mươi nhưng có cái gì đó làm tụi anh cảm thấy gắn kết.”
Tôi kéo đầu David lại để hôn và xoa lưng em. “Có rất nhiều người không biết rằng Frank có bằng thạc sĩ từ Wharton. Ông ý có vẻ cộc cằn nhưng ổng nói thạo tiếng Pháp và tiếng Đức, ổng không phải là một thằng ngốc. Vợ ổng, Marcy là một phụ nữ rất đẹp ở tuổi năm mươi và có vẻ gia đình bả siêu giàu. Nghe có vẻ lạ, nhưng khi anh gặp ổng ở cơ quan thì ổng là một người rất nghiêm chỉnh nhưng khi chỉ có anh và ổng thì ổng lại trở lại thành lính. Ừ, anh thích ổng. Anh nghĩ là anh hiểu ổng.”
Tôi nhìn vào mắt David. “Chúa ơi anh đã rất nhớ em hôm nay! Tôi ôm em thật chặt và chạm trán tôi vào ngực em. Thậm chí cảm giác như là có một nỗi đau thể xác vì phải xa em.”
David nâng đầu tôi lên và hôn tôi thật sâu. “Điều duy nhất làm em sống qua ngày hôm nay là ý nghĩ về giây phút này.” Em ngưng để nói rồi lại hôn tôi. “Em hoàn toàn là của anh Mark, em không thể tưởng tượng ra điều gì khác hơn thế.”
“Em sẽ ổn với việc Frank tới đây chứ?”
“Tất nhiên rồi. Chúng ta có thể làm thịt bò nướng hay cần làm cái gì sang hơn thế?”
“Không cần, anh nghĩ thịt bò nướng là ổn. Anh sẽ rẽ qua siêu thị ngày mai để mua rượu scotch, ông ấy rất thích scotch.”
“Ông ý có biết về tụi mình không?”
“À, có thể.”
“Có thể?”
“Tại vì anh nói là anh có bạn ở cùng.” Tôi nhìn em với vẻ cừu non. “Nhưng anh sẽ nói với ông ấy ngày mai khi ổng tới.”
David đặt tay lên vai tôi. “Mark, hãy làm bất cứ điều gì anh muốn. Nếu anh nghĩ anh không thể nói thì đừng nói.”
Tôi nhìn thẳng vào trong mắt em. “Không em yêu, anh sẽ nói với ông ý ngày mai. Nếu họ chấp nhận được điều đó thì tốt, nếu không thì họ cứ tự sướng một mình.”
David và tôi ăn tối và sau đó nằm với nhau trên chiếc trường kỉ ở hiên. Chúng tôi cùng khao khát nhau thế nên buổi tối kết thúc bằng một màn đụ nhẹ nhàng kéo dài rất lâu làm cả hai cùng mệt nhoài. Có thể chơi David mà không dùng bao thực đã làm nên sự khác biệt, có thể nó không đúng với mọi người nhưng với tôi nó nâng tầm xúc cảm lên một tầng mới. Cuối cùng khi chúng tôi bò vào giường và tôi ôm lấy David, cảm giác ấy thật hoàn hảo là chúng tôi thuộc về nhau, nó giống như chúng tôi đã được chúa ban phước, như là có thiên thần nào đó đã chứng giám cho chúng tôi vậy.
Frank tới cỡ tầm sáu giờ tối ngày hôm sau. Có một điều tôi đã không nói với David về việc lạ lùng là làm sao vị phó chủ tịch phụ trách bán lẻ của một công ty lại tới thăm một nhân viên tiếp thị quèn ở vùng hẻo lánh tại Wisconsin. Trụ sở tập đoàn của chúng tôi nằm ở Milwaukee (một thành phố nhỏ chủ yếu có các công ty công nghiệp của bang Wisconsin – hotstud) nhưng công việc của chúng tôi ở bang này so với các bang khác như là Illinois chẳng hạn thì chẳng đáng kể. Một phần của lý do có thể là vì Frank quý tôi, nhưng hẳn là phải có lí do gì đó hơn thế.
Frank lái chiếc BMW 700 màu bạc tới, tôi đi ra cổng để đón ông và như thường lệ, bộ cánh của ông thật hoàn hảo. Mặc dù là một người to lớn nhưng cách ăn mặc của Frank luôn ở thang điểm 9/10 trở lên, và tôi được biết sau đó là mội đường chỉ trên quần áo của ông đều được may ở Anh nhưng vì ông cứ béo lên liên tục nên những thước vải đắt tiền lúc nào cũng như ở trong tình trạng bị hành hạ căng thẳng.
“Frank, ông thế nào?” Tôi đưa tay ra khi đi tới.
“Marky! Này nhóc sao cậu không tìm nơi nào hẻo lánh hơn nữa để ở hả?” Frank bắt tay tôi thật chặt. Rồi sau đó ông cho tay vào túi và ngó xung quanh vẻ tán thưởng.
“Yên bình Frank, ở đây nó yên bình.”
Frank nhìn quanh. “Ừ, Marky, đúng là có vẻ như thế thật.”
“Frank, trước khi chúng ta vào trong tôi có điều muốn ông biết.”
“Cái quái gì mà không thể đợi đến khi cậu rót cho tôi một ly scotch và tôi gặp bạn trai của cậu?” Frank nở một nụ cười thoả mãn.
“Làm thế quái nào mà ông biết điều đó?”
“Ohh Marky ta đã biết scotch từ rất lâu rồi.”
“Frank!”
“À … haha … Tôi biết tỏng cậu là gay từ ngay khi tôi phỏng vấn cậu kia.” Ông cười. “Cái cậu Mark Chauvet mà tôi tuyển hồi đó chẳng có vẻ gì giống một anh chàng đang yêu hạnh phúc nhất thế gian tý nào. Fuck, nóng thế. Tôi phải cởi cái áo khoác này ra.”
Frank cởi cáo khoác và cởi luôn cả cà vạt rồi nhét vào túi, giờ thì bụng ông hiện rõ trên thắt lưng. “Ài, sau đó ta chỉ cần lặng lẽ tìm hiểu thêm một chút thì a ha cậu nhỏ Marky của ta đang yêu!”
Tôi lắc đầu chầm chậm. “Frank ông thiệt tình là … Thế chuyện này có làm phiền ông không? Tôi có làm ông không thoải mái không?”
“Mark cậu thật là muốn ta phải xin xỏ để được một ly scotch đấy hả?”
“Okay, xin mời vào. Chúng tôi sẽ lấy scotch cho ông. Ông biết là ông uống quá nhiều mà.”
Frank theo tôi vào nhà. “Marky cậu sẽ không nghĩ thế sau ba chục năm nữa.”
David đang đứng bên bếp, mặc quần Dockers và một chiếc áo sáng màu, đang quấy món gì đó trên bếp. Frank bước về phía David và chìa tay ra.
“Cậu hẳn là David. Tên tôi là Frank Connelly và Mark có một ông sếp, người đó là tôi.” Hai người bắt tay và nói những lời chào hỏi chúc tụng.
“Frank,” David nói, “chúng tôi không chắc ông thích loại scotch nào nhưng tôi cho là Black Label là một lựa chọn an toàn và tôi nghĩ tôi sẽ uống cùng ông. Mark! Anh uống scotch, beer hay rượu vang?”
David mang ly và đá lạnh ra. Rồi em nhìn lên chiếc áo khoác trên tay Frank. “Frank hãy để tôi treo chiếc áo của ông. Tôi có mắc áo bằng gỗ ở trong tủ.” David nhấc chiếc áo khỏi tay Frank và nhìn qua một lượt. Rồi em nhìn sang Frank và cười. “Áo đẹp quá, làm ở Anh?”
Tôi nhìn em trân trối, có lẽ cả miệng tôi cũng há hốc.
“Cậu đúng rồi David, tôi đã đặt nó ở Anh và Black Label tất nhiên là ổn.” Frank nhìn tôi vẻ “chúa ơi cậu đúng là một thằng ngốc.”
Tôi nói gì đó và rồi chẳng nhớ được mình đã nói gì.
David nhanh chóng treo chiếc áo vào tủ cạnh cửa và rót rượu. “Mark?” Em nâng chiếc ly lên. “Anh uống chứ?”
“Ohh, không, không… anh nghĩ anh sẽ uống bia.” Đột nhiên tôi cảm thấy mất thăng bằng.
David đưa cho Frank và tôi đồ uống của mỗi người rồi lùa chúng tôi ra hiên nhà bằng cách nói với Frank là ở ngoài đó vừa mát vừa thoải mái hơn. Sau đó em nói chuyện với Frank khoảng mười lăm phút về công ty của chúng tôi và những việc làm ăn của công ty. Tôi đoán là tôi đã bị đứng hình vì những hiểu biết của David, rõ ràng em đã bỏ thời gian tìm hiểu về công ty của chúng tôi nhưng nghe cách em nói thì không như vậy. Cách em nói nghe có vẻ như em đã quen nói chuyện như vậy mỗi ngày. Thậm chí Frank cũng tỏ ra bị ấn tượng. David rất dễ chịu, thoải mái với câu chuyện làm tôi có cảm giác như tôi đã không biết điều gì đó ở đây.
David vừa mới rót thêm cho Frank và tự rót cho mình rồi Frank giơ ly lên.
“Dzô!” Frank nhìn chầm chậm qua hai chúng tôi. “Chúc hai cậu sẽ luôn hạnh phúc như ta và Marcy.”
Tôi thấy cảm động và có vẻ điều đó biểu hiện ra ngoài. Frank nhìn tôi và cười như vẻ một người cha.
“Mark có một điều mà ta nghĩ cậu không biết là cháu trai của ta, Christopher cũng là gay. Nó đang học năm thứ hai ở Standford. Ta sẽ qua thăm nó tháng tới.” Ông nhìn xuống bàn một chút rồi ngẩng đầu lên và nhìn chúng tôi. “Thằng con khốn nạn của ta thực tế là đã từ nó và ta muốn cháu ta biết không phải mọi thành viên trong gia đình đều bị điên như thế.”
David và tôi cùng ngồi rướn về phía trước. “Frank … nếu chúng tôi có thể làm gì …”
“Cám ơn Mark. Ta nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi, ít nhất là bây giờ. Ta đã cố gọi Chris vài ngày một lần và chúng ta đã đi đến chỗ nó có thể nói với ta điều nó nghĩ.” Ông nhìn hai chúng tôi. “Điều ta muốn nó có chính là điều hai cậu có vẻ như đang có. Ta sẽ cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều khi Chris có một mối quan hệ, một mối quan hệ bền vững và tốt đẹp. Dù sao thì, đó là điều ta muốn, hay là hướng mà ta muốn đẩy nó vào.”
David nhìn thẳng vào Frank. “Đôi khi, Frank, một người đồng tính sẽ dễ nói chuyện với một người trong giới hơn. Tôi biết chắc là Standford có cả đống những tổ chức của người đồng tính và cả những tư vấn tâm lý tốt nhất thế giới nhưng nếu có khi nào cậu ấy cần nói chuyện với một người đồng tính lớn tuổi hơn về bất cứ điều gì, tôi sẽ hạnh phúc được trò chuyện với cháu ông.”
—————
Thuộc truyện: Bảo vệ David – ND: hotstud
- Bảo vệ David - Chương 1 - Phần 2
- Bảo vệ David - Chương 2 - Phần 1
- Bảo vệ David - Chương 2 - Phần 2
- Bảo vệ David - Chương 2 - Phần 3
- Bảo vệ David - Chương 2 - Phần 4
- Bảo vệ David - Chương 3 - Phần 1
- Bảo vệ David - Chương 3 - Phần 2
- Bảo vệ David - Chương 4 - Phần 1
- Bảo vệ David - Chương 4 - Phần 2
Leave a Reply