Truyện gay: Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên – Chương 8
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Chẳng biết dì 7 đang nhung nhớ chàng nào mà câu giọng cổ dì hát nghe ngọt làm sao! Ở cái xứ nam bộ này. Ai mê ca cổ mà ko biết Cao Văn Lầu sáng tác bài ” Dạ Cổ Hoài Lang” . Mà nửa đêm người ta mới nhớ chồng. Còn dì 7, giữa trưa nóng mồng nhớ sao? Dì chuyển sang tân nhạc khi hết bài giọng cổ. Vẫn cái giai điệu nỉ nôi đó mà thôi
– Cần hơi ấm để trút vơi lòng đầy, cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối…cần thêm anh .cần thêm.cho những khi em lo sợ
Ngọc Trinh cắt ngang
– Dì ơi Dì…bán ế đã đành…dì còn hát nhạc đám ma thì ai mà tới ăn
Dì 7 buồn bã trần tình
– Ngọc Trinh ơi…con có biết lòng dì đang tan nát không
Ngọc Trinh bèn tót xuống ghế, đi vào buồng hỏi
– Sao tan nát vậy bà nội? Tâm sự con nghe coi
Dì 7 sục sùi trầm lắng
– tụi mày đâu có hiểu tao đâu
Ngọc Trinh bình thản
– Bà hông nói sao tụi tui hiểu
Dì 7 sục sùi, vén vạc áo Bà Ba lên rịnh nước mắt. Dì hít hít 2 cái. Ngọc Trinh thản thốt
– gì dậy hả?
– Tụi bay chỉ la lối khi tao lấn chiếm lòng lề đường chứ tụi bay đâu có hiểu nguyên do
– Nguyên do làm sao?
Dì 7 trầm ưu, thả hồn qua khung cửa sổ. Tiếng phà gầm rú đưa dì về 1 hoài niệm. Cái ngày đầu tiên anh Phong tới nhắc nhỡ dì dọn bàn ghế dô trong, dì như người mất hồn. Dì bấm bụng. Ông Kha thì ko còn trẽ trung phong độ nữa, điện nước ko còn đầy đủ, sức dẻo dai cũng ko, nắc đc Dì dăm ba cái thì cũng lăn quay. Dì muốn kiếm chồng khác mà ko có ai để mắt tới Dì.
Cái hôm đầu tiên dì gặp anh Phong dì dòm miếc. Dì tự nhũ. “Phi công trẽ thì sao mà chịu láy máy bay bà già”, thôi thì dì cứ bày biện ra đường bán đi, thể nào anh Phong cũng tới , rồi dì cũng còn đc nhìn ngắm. Kể ra thì dì 7 cũng trùm mê trai, mà mê theo kiểu lạ hơn người ta. 2 đứa cháu nó đâu có hiểu. Dì nói thì sợ tụi nó chê cười, ko nói thì ức chế quá. Hôm nay dì quyết định nói ra cho nhẹ lòng. Dì 7 rầu rỉ nói
– Tao hổng có phải lì lợm để bị hốt đồ đạt như vậy đâu..tao muốn gặp nó
– Nó nào bà nội? Thanh tra giao thông hay là công an thị trấn?
– Thằng Phong
– Thằng Phong? Ngọc Trinh long con mắt lên
– Ừ…dì thích nó lắm con ơi…đầu hai thứ tóc cũng kêu nó bằng anh…dù bị nhắc nhỡ , cảnh cáo dì cũng thấy vui
Ngọc Trinh ko tỏ vẽ cảm thông với dì 7 mà còn chấp tay nói khấy
– Bà nội ơi…con lạy bà…bà hết chuyện hay sao bà yêu đơn phương…đàn ông hổng có đáng để lụy đâu mà..ko có thằng này đụ cũng có thằng kia đụ…có thằng nào thật lòng đâu…bà ko thấy ông Kha hả? Lâu lâu ổng buồn ổng ghé ổng đụ bà..vui thì ổng đụ người khác…bà yêu làm chi cho nó mệt
Dì 7 tỏ vẽ ko thấm thía, dì nói
– Thì chẳng thà nó đụ tao 1 lần cũng đc…nó ko đụ thì tao mới như vầy nè
Chuông điện thoại của Phương Trinh gọi đến làm dì 7 gác lại câu chuyện. Dì bắt máy
– Alô,?…..Hảaaaaaaaaaaaaa
Thì ra là Phương Trinh mếu máo trong điện thoại khiến dì sững sốt. Phương Trinh nói ” dì ơi thằng Phong nó đụ con xong rồi nó xé quần xé áo nó bỏ rơi con trong khách sạn”
Dì 7 lắp bắp
– Rồi …rồi…bây giờ mày đang ở đâu? Khách sạn nào?
Sau khi lấy đi cái ngàn vàng của Loan, anh Lâm ko còn ” trồng cây si” trước cổng trường nữa. Anh cũng chẳng thiết tha muốn kề cận Loan như trc. Cô nữ sinh mới lớn trong tích tắc dại khờ đã phút chốc mất đi đời con gái. Tuy nhiên. Một ngày trôi qua cũng ko đủ để cho Loan nghiền ngẫm về con người thật của anh Lâm. Con bé còn đao đáo trong lòng và tin những gì anh Lâm nói với mình là thật. Vì cả ngày hôm nay Loan điện cho anh, anh nói anh bận sửa xe cho khách. Loan đinh ninh chắc là anh nói thật
Trưa nay học bài sao Loan ko còn tập trung đc như trước nữa. Loan cứ nhớ lại cái buổi trưa hôm qua, mình và anh Lâm oằn mình trong vườn bưởi, mình dang chân đón nhận những cú thúc ” chết người” của anh Lâm. Thật ra. Trc đây Loan có nghe phong phanh về quan hệ tình dục từ tụi con Thảo trong lớp nhưng Loan ko mấy quan tâm. Trong mắt Loan khi đó tụi nó là bọn con gái hư đốn nhất lớp, học ko lo học chứ mải lo rong chơi yêu đương. Nhưng sau khi trải nghiệm quan hệ tình dục lần đầu, Loan có suy nghĩ khác .
Loan bấm bụng ” thảo nào tụi con Thảo trong lớp rất sốt xắn yêu đương, còn ngâm thơ yêu là khổ, ko yêu là lỗ,thà chịu khổ chứ ko chịu lổ, rồi yêu là yếu, ôm là ốm gì nửa, ai mà biết đc con trai đụ sung sướng như thế này cơ chứ” . Nghĩ đến đây Loan cảm thấy ngứa ngáy cái lồn. Có 1 ít dâm thủy rịn ra tẫm vào chiếc quần xi líp . Anh Hai thì đã đi làm rồi. Ba mẹ lại tất bậc buôn bán ở ngoài chợ.
Loan ước, giá mà có anh Lâm ở đây, Loan banh lồn ra cho anh đụ thì sướng biết bao. Đầu óc Loan hỗn độn với các suy nghĩ về tình dục khiến bao công thức toán học phút chốc tan biến. Loan nhìn hai đường tròn ngoại tiếp, có giao điểm chung với 1 đường thẳng cũng tưởng tượng ra hai trứng dái và con cặc của anh Lâm nữa. Làm sao Loan học bài cho đc. Loan bốc điện thoại và gọi ngay cho anh Lâm thêm 1 lần nữa
Đoạn anh Lâm đang ngồi uống nước với cô bạn gái tên Hồng ở một cái chòi lá của quán “Hương Phù Sa”, lần la bàn tay sờ mó cơ thể Hồng thì có chuông điện thoại cuộc gọi từ Loan . Anh ngừng mơn trớn bạn gái 1 lát để coi điện thoại và mặc nhiên nhét nó vào túi quần chứ ko bắt máy. Anh nghĩ, có gì sau đó nói đang bận sửa xe cũng đc. Con bé ngây thơ có biết gì thật gì dối đâu . Hồng thắc mắc hỏi
– Sao anh ko nghe máy đi?
Anh Lâm đánh lừa
– Thằng Vinh nó nhắc về sửa xe đó mà
Rồi anh Lâm lại chồm người qua Hồng, miệng hôn lướt từ cổ lên gò má Hồng,ko để cho Hồng kịp soi mói gì thêm. Trong khi bàn tay bên dưới từ vuốt đùi đã len lõi vào bên trong chiếc váy ngắn chạm vào ” vùng cấm địa” , anh gải gải vào bướm khiến Hồng thấy phê ưỡn người thiếp mắt. Thì ra đây là nguyên do mà anh Lâm ko gặp Hồng chứ ko phải là ” con ong đã tỏ đường đi lối về” chỉ mới sau 1 lần đã vội ruồng bỏ ngay như ” cô gái có cu” kia. Hồng xin nghỉ làm 1 bữa để về Cái Vồn thăm anh Lâm.
Không có anh ,Hồng thấy nứng quá! Hồng về Cái Vồn để coi tình hình công ăn việc làm của bạn trai mình ra sao. Nếu thu xếp ổn thõa thì Hồng cũng xin nghỉ làm ở Nguyễn Kim, chứ bồ bịt mà mỗi người 1 nơi cũng xa mặt cách lòng . Dự tính là vậy chứ cũng chưa biết ý anh Lâm ra sao. Hồng vừa đặt chân xuống bến xe là anh Lâm chở Hồng dô ngay cái quán bờ sông vờ vịt này rồi.
Nghe nói quán này cũng nằm trong “sổ bờ đen” của công an thị trấn. Đến nay thì chưa tước đc giấy phép kinh doanh . Chủ quán có lập luận riêng, khách vờ vịt với nhau chứ quán đâu có mại dâm. Ai mà biết trong cái chòi người ta làm cái gì với nhau, cũng khó mà phạt chủ quán. Thường thường người ta chỉ dắt nhau vào xào ước xào khô, thổi kèn liếm láp bậy bạ rồi thôi, chứ mà còn sung trận quyết liệt thì nhiều khi cũng hên xui. Công an cũng đâu có nhiều cơ hội bắt quả tang để lập biên bản
Song song với thời điễm này , ở trên công an thị trấn có 1 cuộc họp tương đối quan trọng. Thật ra là xoay quanh vấn đề lấn chiếm lòng lề đường của các hộ hàng ăn quanh phà, điển hình là quán bún riêu của Dì 7 đc nêu tên. Thứ hai nữa là tình trạng kinh doanh có nghi ngờ mại dâm trá hình của quán Hương Phù Sa. Thì…cái phòng họp có 1 cái bàn dài, 2 dãy ghế là coi như các anh công an ngồi đầy đủ. Có 1 cái bảng mà phía trên là dòng chữ ” Đảng Cộng Sản Việt Nam Quanh Vinh Muôn Năm”. Mé bên nây thì có cái bục để tượng bán thân của bác Hồ…ờ. Ngoài ra thì cũng có cờ Đảng này nọ
Thượng Úy Cường là chủ trì cuộc họp. Hàm úy nên tuổi cũng còn trẻ trung. Dáng dấp phong độ, ngoại hình nhìn chung là có sức hút, còn nội hình thì chưa rõ. Thấy anh ta mặc cảnh phục rất là phong độ. Có thể nói là 10 phân vẹn 10 với anh Phong đang ngồi ở ghế. Anh Cường đứng giữa ngạnh chiều rộng của bàn rồi bắt đầu triển khai cuộc họp. Thật ra cũng là họp lại 1 lần nữa về 2 vấn đề nêu trên thôi
Anh Cường trình bày
– Nhìn chung thì công tác xử lý vấn đề lấn chiếm lòng lề đường ở khu vực bến phà tương đối tốt. Tuy nhiên, vẫn còn 1 vài hộ dân chưa thật sự hợp tác, vẫn còn tồn đọng 1 vấn đề là khi chúng ta đến nhắc nhỡ thì họ dọn dô, khi chúng ta đi thì họ lại bàn ra như cũ. Điển hình là quán bún riêu của dì 7, đã có hành động thích hợp để răn đe….coi như chúng ta đã giải quyết đc 1 vấn đề
Trong suốt quá trình phát biểu, anh Cường có phần linh hoạt, khi thì nhìn qua người này, lúc thì nhìn qua người kia. Tay thì ko hề chống im trên bàn mà diễn đạt cử chỉ rất sinh động, rồi anh Cường chìa 1 ngón tay ra nói tiếp
– Còn 1 vấn đề nữa là….. có nghi ngờ hoạt động mại dâm ở quán Hương Phù Sa
Anh Cường nhấp lưỡi 1 cái rồi nói tiếp
– Làm sao chúng ta thu thập đc bằng chứng buộc tội chủ quán ..đó mới là vấn đề cần bàn ( xòe bàn tay chìa ra) ..vừa qua chúng ta có mời chủ quán lên làm việc nhưng chẳng khác nào ” bắt cóc bỏ dĩa”… ( chỉ vào anh Phong)…ờ…lấy ví dụ .Tôi thích đồng chí Phong…tôi rũ đồng chí dô quán…sờ qua, sờ lại (anh Cường trố mắt).. Bình thường… Nhưng ( lại chỉ 1 ngón tay) nếu đồng chí Phong là nhân viên trong quán ( anh Cường chỉ ngón tay vào ngực mình) sờ tui và nhận tiền bo….( anh Cường lại chìa tay ra ngoài) thì đó lại là chuyện khác ( anh Cường xoay mặt nhìn qua hàng ghế đối diện với anh Phong) nó tạo tiền lệ xấu..dẫn đến hoạt động mại dâm trá hình trong tương lai hoặc là đã có nhưng chúng ta chưa bắt đc quả tang ( anh Cường nhìn trái nhìn phải ) các đồng chí có ý kiến gì hông?
Anh Phong mạnh dạng nói
– Giả sử đặt trường hợp là có hoạt động mại dâm thì…( chỉ tay lần lượt vào ba anh công an bên dãy đối diện).. Đồng chí Tài..đồng chí Duy….hay đồng chí Hùng là người bán dâm….ví dụ như vậy…thì ( giơ ngón tay nhịp nhịp như đánh đàn) cá nhân nào trong quán bán dâm ( anh Phong chuyển giọng và chìa tay qua anh Cường)…như đồng chí Cường vừa nêu ( chuyển tay qua chổ khác) theo tôi đc biết thì ko phải nhân viên nào cũng chấp nhận bán dâm….chúng ta phải làm sao bảo đảm ( đưa ngón tay nhịp như đánh đàn piano) bắt đúng người đúng tội tránh đỗ oan cho người ngay ( để tay xuống bàn)…theo tôi thì phải có sự cài người vào điều tra
Anh Cường chìa tay
– Khoan….điễm này tôi xin đc phép cắt lời đồng chí Phong…vấn đề cài người ko khả thi…ví dụ ..Đồng chí Phong dô quán dì 7 kêu mua 1 tô hủ tiếu…dì 7 nói có ( anh Cường vung tay chỉ thẳng và nói hơi lớn giọng) tại sao bà bán hủ tiếu?…tui bắt bà ( rồi anh thả tay xuống bàn , chuyển giọng nhẹ lại) tui nói tui có bán hủ tiếu chứ thật ra là tui hổng có bán…tui bán bún riêu ( anh Cường nhún vai 1 cái) thì cũng như không ( xoay mặt vội vã và hỏi) bằng chứng ở đâu?
Anh Phong chậm rải hỏi
– Ý của đồng chí là chúng ta phải rình rập theo dõi?
– Đúng. Anh Cường đáp ngay
Hồng đưa tay vịnh vào cổ anh Lâm, đắm đuối chìm vào nụ hôn môi thật sâu của anh . Hồng ngây người cảm nhận cái nhạy cảm nơi lưỡi . Anh hôn Hồng thật dữ dội , Hồng cảm giác không khí trong phổi mình như bị rút cạn. Hồng đã khá thạo thụt chuyện làm tình với bạn trai nên dạng dĩ hơn Loan. Hồng chủ động lần lượt cởi hết những chiếc nút áo của anh đang mặc trên người, anh Lâm vừa đóng dính chịt lấy bờ môi Hồng, vừa vươn vai duỗi tay cho chiếc áo sơ mi của mình đc lột ra hẳn.
Lưỡi anh vẫn quấn chặt lấy lưỡi Hồng, anh nút lấy nút để. Bàn tay anh luồn tay ra sau lưng vuốt dọc theo xương sống của Hồng , rồi tìm đến khóa váy kéo vội xuống. Anh tuột phần áo xuống cho cặp ngực trắng muốt của Hồng phơi bày ra trc mặt rồi anh chuyển tay vào trong bóp nhồi vú. Hồng vặn vẹo thân hình như không chịu nổi cảm giác đc kích thích hai trái bưởi của mình
Anh Lâm cúi phắc xuống, ngoạm lấy 1 bên ngực Hồng mà bú , trong khi bàn tay bên dưới của anh đã táo bạo luồn vào chiếc quần xi líp để khìu móc hột le Hồng khiến Hồng chịu hết nổi phải lên tiếng đô đốc
– A….đụ em đi anh ơi…anh đụ liền đi…áaaaa
Anh Lâm phấn kích , tót ngay xuống đất, lách cách mở dây nịt và tuột lưng quần xuống đùi, cái quần lót cũng đc anh tuột ra theo. Con cặc tổ bà chảng của anh vương ra ngông ngốc. Hồng thấy thế thì vội vã chồm đầu tới, đớp lấy cặc anh rồi cầm mút khí thế. Anh Lâm túm tóc Hồng rồi nắc thật mạnh ngập sâu vào tận tử cuống họng. Anh Lâm như thằng tù nhịn dục lâu năm vừa mãng hạng ra đời đc đụ, hai tay anh nắn bóp liên tục hai bầu vú của Hồng, liên tục những cú nắc dồn dập vào miệng Hồng, tăng tốc như vũ bảo . Anh Lâm thốt lên
– hớooo…hớ. . . . ôi. . ôi. . . trời ơi. . .đã cặc quá
Anh nắc điên cuồng, một lúc sau thì rút cặc ra, đã Hồng dập lưng vào chiếc ghế đá, nhấc vội hai chân Hồng vắt lên vai. Anh kéo quần si líp Hồng tới đùi rồi cầm con cặc ấn vào ngay lỗ âm đạo. Hồng rùng mình 1 cái thì cặc anh đã đi vào tới cổ tử cung. Hồng vặn vẹo người, miệng méo mó rên rỉ
– ôi ôi anh ơi…síttttttt..uuuuuuuu
Anh Lâm ôm đùi Hồng nắc lia nắc lịa. Hồng rên lên theo từng từng cú nắc của anh. Người Hồng rung rinh, hai bầu vú lưng tưng không ngừng nghỉ. Tay Hồng bấu vịnh vào đùi anh . Luồng cảm khoái lan tỏa toàn thân , dâng trào trong người , Hồng la oai oải. Dâm thủy trong lồn chảy ra ào ạt ướt cả sàn ghế. Cặc anh Lâm đâm nghe phòng phọc, đùi anh vỗ vào mông Hồng bành bạch
Anh cứ nắc liên tục sau một lúc thì đạt được cảm giác cực khoái . Anh lla lớn, rút vội cặc ra ngoài , bắn thành tia lên người Hồng. Một lác sau Hồng nhỗm người dậy , sờ vào con cặc đang sắp xìu xuống của anh và cất lời khen ngợi
– anh đụ đã quá !
Anh Lâm khẽ xoa vuốt bầu ngực bạn rồi chuyển dần xuống vuốt ve cái lồn ướt sủng dâm thủy và tinh trùng . Hồng nhìn anh mỉm cười dâm dật. Cảm giác khoan khoái còn âm ỉ trong não.
Đoạn anh Lâm ga lăng mặc lại quần áo cho bạn gái rồi tới của mình. Hai người ngồi lại ghế đá ôm ấp nhau thật tình tứ. Chẳng ai biết cái chòi vừa trải qua 1 cuộc chiến linh đình máu lửa
Anh Lâm nhoẽn nụ cười mãng nguyện. Anh hỏi
– Xuống thăm anh rồi chừng nào em về?
– Chiều em về
Hồng nhấc tay véo cưng vào lỗ tai anh Lâm
– Em mà biết ở đây anh lén phén với con nào là chết với em nghe chưa
Anh Lâm tươi tỉnh đáp
– Làm gì có, nếu có đâu hớn hở khi hay tin em xuống thăm anh như vậy
Anh ghé đầu hôn Hồng 1 cái
– Người ta nhớ mà nứng thấy mồ luôn à
Hồng tỏ vẽ tin tưởng, líu ríu quàng eo anh Lâm và hứa hẹn
– một tuần đc off 1 ngày, em xuống em thăm anh đc chưa
– Vậy cũng đc
Hồng dặn dò thêm
– Nếu nứng quá thì anh cứ thủ dâm nha..để về trểnh em thu xếp xong ổn thõa rồi em về đây em ở với anh ( Hồng chuyển giọng dí dỏm) mình đụ nhau thường xuyên hén
– Ừm. Anh Lâm xoay ngang hôn vào mái tóc Hồng
Phương Trinh ngồi ngay cái ghế, trước 1 tấm gương lớn mà dưới kệ là các đồ mỹ phẫm và dụng cụ hành nghề của Huệ. Cô này là bạn chí cốt của Phương Trinh và Ngọc Trinh. Nghe đồn hồi xưa Huệ nghèo lắm. Lăn lộn với đời, đi làm gái 1 thời gian rồi gặp may. Có 1 đại gia thương yêu cho học nghề rồi lo cho cái tiệm làm đẹp cho phái nữ chính thống lẫn nữ lỡ cỡ. Thật ra thì cô ta cũng là nữ lỡ cỡ đó thôi. Quán mới mở chẳng bao lâu nên có lẽ chưa rúng rính doanh thu là bao . Huệ cũng có mộng như 2 đứa cháu dì 7 là qua đất Thái tân trang toàn diện .
So với Phương Trinh, Ngọc Trinh thì ước mơ của Huệ có phần thiết thực hơn, chứ cái quán Bún Riêu kia thường ngày nuôi tới ba miệng ăn, trừ tiền phấn son lụa là ăn vận thì dư đc bao nhiêu. Đấy là chưa kể những khoảng nuôi trai của dì 7. Cũng phải. Trai đẹp mà chịu ăn nằm với dì 7 thì cũng phải vờ vễnh móc hầu bao của dì mà thôi. Nói .
Phi công trẽ mà láy máy bay bà già thì cũng có trắc ẩn bên trong. Còn 2 đứa cháu của dì thì thôi khỏi nói. Hy vọng chơi với Huệ rồi gần đèn thì sáng rạng tư tưởng ra dần , chú 2 cô có biết moi tiền ai đâu. Tối ngày chỉ biết chạy theo trai đẹp rồi đưa mông cho chúng đụ. Lắm lúc cũng nhận lấy sự phũ phàng. Dì 7 cũng nản 2 đứa . Có hôm dì giận dì chửi ” 2 con đỉ tụi mày ngu lắm, còn nhang sắc mà đéo biết hái ra tiền, tụi bay coi con đỉ Huệ kìa mà học theo đi” Haizzz… nghĩ Dì 7 la như vậy cũng đúng.
Nhìn cái tiệm make up đc đầu tư khang trang của Huệ mà thèm. Căn nhà mặt tiền này cũng là tiền của Huệ bòn rút đàn ông mà có . Huệ có quan điễm rất rõ ràng. Cái nào cho thì cho, cái nào bán thì bán. . Xấu trai thì tiền, đẹp trai thì có thể free. Nhưng Huệ khôn lanh hơn Ngọc Trinh , Phương Trinh nhiều. Chị em trong giới rất nể Huệ.
Tiệm Huệ có 2 lính là bánh bèo chính hãng. Hai cô này đáp ứng như cầu sờ mó cho cánh đàn ông mang máu dê sồm. ” Xào ướt xào khô gì cũng 2 đứa bánh bèo cũng làm ráo. Bởi , cũng thắc mắc là tại sao khách nữ thì gội đầu tại chổ. Còn khách nam thì cứ dắt ra đàng sau. Nói trong sáng cũng lạ. Coi bộ xứ Cái Vồn này làm chuyện phạm pháp hơi bị nhiều. Tiệm của Huệ vẫn chưa thấy đc đem ra bàn tán ở trên công an. Chắc 1 phần cũng vì quán mới mở. Hoạt động còn có phần kín kẽ nên còn tránh đc tai mắt của các anh. Đàn ông thì người từng dô cũng kháo với nhau về tiệm này. Nhưng có lẽ vẫn chưa tới tai công an
Phương Trinh đang chờ đc Huệ duỗi tóc cho mình. Cái đầu cô bị anh Phong túm vò đến độ xấu hẳn ra. Nghĩ mình bị đụ thô bạo mà còn bị xé đồ nên Phương Trinh ấm ức kể cho Huệ với cái giọng làn khàn
– Bà coi thằng chó đẻ công an trên mình nó đụ tui nó xé đồ tui bà coi tức hông?
Huệ đang sấy tóc cho khách kế bên, nghe thế thì xoay mặt hỏi
– thằng công an nào?
– thằng Phong…thằng mới hốt đồ của dì 7 hôm qua…tối hôm qua đụ tui luôn
Cô vén váy lên cao và dí làn da ra ngoài
– Nè…ba coi….nó tát tui nè…lằn bàn tay của nó…còn bà biết tại sao tui nói cái tiếng khàn khàn hông?
– Nó luôn hả? Huệ đoán
– Ừ
Phương Trinh dói tay lấy chai mouse double rick trên kệ để diễn tả
– Cặc nó bự vậy nè…nó tống dô họng tui…viêm luôn
Huệ sững sốt, cô lắp bắp
– Rồi ờ…rồi nó xé đồ bà làm sao bà dề ?
– Tui điện cho dì 7 mang đồ tới cho tui….khốn nạn hông?
Huệ có vẻ nửa sững sốt nữa hồ hỡi
– Nói chung đàn ông bạo lực thì tui cũng thích…nhưng bạo lực quá thì cũng sợ..còn chuyện cặc bự thì ko thành vấn đề
Huệ hất mặt 1 cái rồi hỏi
– Mà cặc nó bự bằng cái chai đó thiệt hả?
– ừ…tui nói láo tui con bà
Thuộc truyện: Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên
- Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên - Chương 2
- Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên - Chương 3
- Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên - Chương 4
- Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên - Chương 5
- Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên - Chương 6
- Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên - Chương 7
- Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên - Chương 8
Leave a Reply