Truyện gay: Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên – Chương 3
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– anh kéo dây dùm em
– Hưm
Anh Lâm hừ một tiếng rồi miễn cưỡng kéo dây kéo lưng váy cho cô
Phương Trinh nói
– Sao lúc đụ anh kéo xuống anh đụ đc…giờ kéo lên cho em anh bực bội
Anh Lâm nói
– Cái này là tui đụ vì hoàn cảnh thôi….mai mốt có gặp ai như tui thì nhớ nói thật ra nhe
Anh Lâm vỗ lưng Phương Trinh 1 cái sau khi kéo dây váy xong
– Đi về
Dứt lời anh đứng dậy và bước đi trước . Phương Trinh giận dỗi trc thái độ thờ ơ của anh Lâm. Cô giẫy dụa 2 cái chân và la lên
– hứccccccc…..em ghét anhhhhhhh
Đoạn cô vội vã thu dọn đồ và chạy theo cho kịp bước chân anh Lâm. Bởi lẽ. Dù có giận dỗi cũng phải lên xe anh Lâm chở về
Khác với một Cần Thơ sôi động náo nhiệt bên bờ kia Sông Hậu, Cái Vồn về đêm khá là tỉnh lặng. Có vài tiếng xe gắng máy qua lại hòa lẫn vào tiếng phà đêm. Quán Dì 7 cũng chỉ buôn bán ban ngày thôi. Chập chiều là mấy dì cháu súm sít rữa ráy dọn dẹp để ngày mai bắt đầu cho 1 ngày buôn bán mới. Giờ này mọi thứ cũng đã xong rồi
Dì 7 nằm sấp xoài trên cái giường, kê cao gối , gác đầu lướt website trên cái laptop củ kỷ thương hiệu rẻ tiền của một hãng điện máy Trung Quốc. Dì 7 đang coi trang ngoisao.net. Trong khi Ngọc Trinh thì đang ngồi trên cái ghế gỗ, gác một chân lên, cầm cây kiềm để cắt bớt móng chân dư. Cô lấy mũi nhọn khìu khìu vào khe móng
– Mai con đi ra tiệm con đĩ Huệ làm móng nha Dì
Dì 7 nghe Ngọc Trinh nói nhưng ko buồn quay lại nhìn Ngọc Trinh.Dì đang chăm chú dán mắt vào màn hình. Dì nói
– Đi đâu thì đi…xin miễn ngoài 5 giờ chiều
– Dà
Đoạn Dì 7 đột ngột xoay mặt lại nói
– Ê….con đỉ Lâm Chí Khanh đẹp ghê mợi
Ngọc Trinh đang lúi húi cậy móng chân. Cô nghe dì 7 nói bèn ngẫng đầu lên. Trên màn hình máy vi tính. Dì 7 ấn ngón tay lên bàn phím đẩy dòng chữ cùng các hình ảnh lần lượt chạy xuống của sự kiện mới nhất về Lâm Chí Khanh . Ngọc Trinh nghe dì 7 nói thì cũng tham gia bàn luận
– Nghe đồn con Cát Tuyền nó chết bên Mỹ hả dì?
– Tao có biết ha
– Dì dô google dì gõ coi con đỉ Cát Tuyền chết chưa sao con đỉ Huệ nó hô Cát Tuyền chết?
– Chút đi..tao đang đọc báo…à mà bữa nay mày mày hẹn hò với thằng sửa honđa sao ồiiiii?
– Con trai bây giờ nó khoái bú lồn lắm Dì ơi
– Con ngựa mày nói chuyện quề dốn
– Sao mấy con đỉ bánh bèo nó có phước quá hà
– Vậy là bị ruồng bỏ rồi hả con…hèn chi cái mặt chù ụ
Ngọc Trinh chuyển mũi kiềm lên nạt móng tay. Cô nói
– Hông biết con hà bá đéo kia hẹn hò ra sau mà giờ này chưa về
Ngọc Trinh muốn ám chỉ em mình là Phương Trinh.
Dì 7 nói
– Chắc nó còn rửng mồng chưa xong…Thôi rán buôn bán đi…rồi có ngày Dì sẽ thõa ước ao cho 2 con ngựa tụi bay…chưa có lồn mà tụi bay còn đú đỡn cỡ đó..có lồn tụi bay đú đỡn cỡ nào
Đoạn Phương Trinh dộng guốc lộc cộc đi vào phòng , tay xách chiếc ví có dây xích quai nhỏ. Cô ẻo mông một vòng, vứt cái ví lên giường rồi ngã nằm dài gần chân Dì 7. Phương Trinh than thở
– Hơiiiiiii….mệt cái mồng
Ngọc Trinh bèn hỏi
– Sao rồi con ngựa…đc đéo sướng mồng rồi hả
Phương Trinh xoay mặt nhìn dì 7 kể lể
– Dì coi thằng chó đẻ bảo trì nó đụ con đã rồi nó chơi trò thờ ơ….nóng máu hông? Con giận con đi xe ôm dề luô
Dì 7 điềm nhiên nói
– Chuyện thường thôi con….đàn ông như vậy cũng từng bú dú gì ko ít…đỡ hơn con đỉ Ngọc Trinh…đang lã lướt trên sàn catwalk bị lộ hàng..loại khỏi vòng sơ khảo xíu…rửng mồng dành váy cho cố dô
Như thường lệ. Cứ tầm 6 giờ sáng là anh Vinh mở cửa tiệm. Đó là một tiệm sửa chữa xe gắng máy và xe tay ga ở trên một con đường cách quán Dì 7 ko xa. Tối qua anh Lâm ngủ lại đây. Sáng nay anh cũng dậy sớm theo bạn , cũng phụ đẩy tủ phụ tùng, bưng đồ nghề giúp anh Vinh. Rồi anh ngồi trên cái võng đc mắc cập hông tủ phụ tùng . Anh Lâm rút 1 điếu ba số ra đốt hút, ngã lưng xuống võng nằm coi tiệm, trên tay kẹp điếu thuốc, thỉnh thoảnh anh lại đưa lên môi hút
Tiệm mở chẳng bao lâu thì có một nữ sinh trong tà áo trắng, đẩy bộ, dẫn chiếc Wave alpha ghé vào tiệm Vì là cũng có tay nghề như anh Vinh nên anh Lâm xông xáo tót xuống võng . Anh Lâm dúi điếu thuốc tắt ngúm vào cái gạt tàn vì nó cũng cạn dần tới phần đầu lọc. Anh Lâm bước ra hỏi
– Xe bị gì vậy em
Cô bé nữ sinh trong trắng. Với tà áo dài thướt ta, chất giọng Cần Thơ trong trẽo
– Hổng biết sao mà đề đạp gì cũng ko nổ anh ơi
Anh Lâm nghe thế bèn vịnh lấy chiếc xe, gài chống giữa rồi bắt đầu kiểm tra. Đúng là đề ko nổ thiệt. Mặc dù khi bấm nó vẫn còn kêu è è rất yếu. Nghi ngờ hết bình nên Anh chuyển sang đạp. Kỳ thực nó vẫn ko nổ. Anh Lâm ngẩng đầu lên kiểm tra kim báo mức xăng rồi sau đó là van khóa xăng. Thấy ko có gì nên anh rút dây bu ri ra để thử độ đánh lửa. Đạp máy vài cái. Anh Lâm thấy tia lửa bu ri vẫn phóng ra bình thường
Cô bé sợ trể giờ đến trường nên hỏi
– Xe em bị gì vậy anh?
– Anh chưa tìm ra …phải mở bung máy thôi em à…có thể đã cháy IC
– Vậy lâu ko anh?
– Nữa tiếng em
Cô bé nghe thế tỏ vẻ lo lắng
– Chết rồi!!!!trễ giờ học mất
Anh Lâm lấy làm cảm thông, dòm dáng con bé từ đầu đến chân. Coi bộ ko những xinh gái mà dáng cũng thon thả gớm. Chiếc áo dài duyên dáng đưa vòng 1 của con bé nổi lên trông rõ ngồn ngột. Anh Lâm bấm bụng ” dú này chắc bóp đã lắm đây” . Rồi anh Lâm chớp ngay cái cơ hội làm quen. Anh nói
– Vậy em gửi xe ở đây anh làm cho…bây giờ anh đưa em tới trường
– Ngại lắm anh ơi
– Có sao đâu, để anh chở em tới trường cho…khách hàng là thượng đế mừ. Anh Lâm khì cười
Thoạt đầu con bé còn dè dặt e ngại, vì chưa tin tưởng giao xe cho người lạ lắm. Nhưng rồi con bé nghĩ cái tiệm này cũng mở lâu năm rồi, gửi xe ở đây chiều về lấy cũng ko sao. Chủ tiệm nhã nhặn nói năng lịch sự, lại còn có ngoại hình dễ gây cảm tình nữa chứ. Thấy anh Lâm tỏ ý quá chân thành nên con bé đồng ý.
Đoạn con bé thận trọng vén tà áo dài rồi ngồi lên yên xe Exciter cho anh Lâm chở. Con bé mới mẻ , lại là con nhà lành nên rất ý tứ, nếu ko muốn nói là chết nhát. Thật ra con bé cũng đang rất muốn vịnh vào vai anh Lâm. Có 1 sự thật ko thể chối bỏ là chỉ khi vịnh víu vào 1 người con trai , những cô gái mới thấy an toàn hơn khi phải ngồi 1 bên trên xe mà chỉ 1 tay chỉ vịnh víu vào yên , trong khi tay còn lại cứ khư khư túm lấy tà áo dài , ko khéo người ta lại đánh giá là nữ sinh bung lụa trên xe. Anh Lâm chở đc gái tơ như ăn mày rớ phải xôi gấc, điều khiển tay láy mà cười mủm mỉm. Mặc dù cố dấu dím nhưng thành thật mà nói thì những người con trai sành đụ điều có chung 1 sở thích là rất khoái trá khi phá trinh , hoặc chí ít là cũng khoái đụ những em nữ sinh đằm thắm dịu dàng, ko sành sỏi đàn ông như em nữ sinh đây
Anh Lâm xoay nhẹ mặt nói
– Anh tên Lâm…còn em
– Dạ em tên Loan
– Loan học lớp mấy rồi
– Dạ…lớp 10
– Vậy là em 16 tuổi rồi hen
– Dạ
Cô bé e thẹng 1 lúc thì mới chủ động cho anh Lâm 1 câu hỏi đáp lại
– Anh Lâm bao nhiêu tuổi dạ?
– Em đoán coi. Anh Lâm khì cười
– Chắc 20 mươi mấy rồi heng?
Con bé trả lời cũng thật đáo để. Nhìn mặt anh Lâm tuy là trẻ trung chứ nói là tuổi tin thì cũng thật là khó tin. Còn nói U30 thì thú thật là quá lố. Đúng là tuổi của anh Lâm tầm con bé nói thật. Anh nhoẽn cười và hỏi lại , tưởng chừng như buâng quơ
– Là 20 mấy ta?
– 25
– Sai
– 26
– Sai
Con bé nhíu môi ko đoán nữa. Anh Lâm mới tự khai luôn
– 25 tuổi 3 tháng 4 ngày
– Hư
Loan bật cười , đấm nhẹ lưng anh Lâm 1 cái, điều đó làm anh thấy vui. Vì đây là cái va chạm đầu tiên mà có khi Loan chỉ vô tình, nhưng đối với anh Lâm thì cảm nhận khác. Con đường thân thiết kéo Loan gần gũi hơn với mình chỉ còn là chuyện sớm muộn. Anh mường tượng tới cái lồn trinh nguyên mà khi anh cố ấn dô làm đứt thủng màn trinh sao nó phấn khích ghê gớm. Đột nhiên cặc anh nứng lên. Nhưng bàn tay Loan hãy còn lùi xa ở phía yên xe. Anh Lâm giở trò
– Loan ơi, vịnh vào hông anh đi
Đột nhiên mặt Loan đỏ bừng, e thẹng ko nói câu nào. Dĩ nhiên Loan sẽ ko vịnh vào anh rồi. Anh Lâm thấy thế nên chuyển sang đề tài khác để ko gây thẹng thùng cho gái tơ
– Tan trường em về bằng gì?
– Dạ…em định quá giang bạn
– Vậy để sửa xe xong anh tới đưa cho em ngay giờ tan trường luôn nha
– Dạ thôi….
– Sao lại thôi? Em sợ bạn trai thấy đúng hông?
– Đâu có bạn trai nào đâu. Giọng Loan thẹng thùng
Đoạn anh Lâm dừng xe trc cổng trường cho Loan bước xuống. Con bé e thẹng đến độ nói tiếng cảm ơn cũng ko dám nhìn vào mắt anh . Loan ôm cặp rồi chạy nhanh vào cổng. Anh Lâm nhìn theo lưng Loan mỉm cười. Anh bấm bụng ” Đúng là nữ sinh”
Anh Lâm gải gải càm, long mắt ngẫm nghỉ ” làm thế nào để đụ đc đây ta??????”
Đoạn anh gạt bỏ suy tư, bóp tay ammida rồi lên số chạy đi
Dì 7 đang nấu bún riêu cho khách thì đột nhiên Dì nghe tiếng nói vội vã của dì Tư bánh xèo
– Công an chị 7 ơi…công an chị 7 ơi…
Dì 7 cuống quính ngưng sắt thịt, gọi 2 đứa cháu khẩn cấp
– Ngọc Trinh, Phương Trinh…công an tới, công an tới….dọn bàn dô, dọn bàn dô
Mọi công việc trong phút chốc đều bị bỏ lửng hết. Phương Trinh và Ngọc Trinh xấn xồng xộc ra đường, đánh động cho khách cảm thông rồi lập sập chồng các ghế lại với nhau. Trông có vẽ bát nháo lạ lẫm nhưng kỳ thực chuyện này đối với quán ai thì còn lạ , chứ đối với quán Dì 7 lại là chuyện rất đổi bình thường. Mọi khi thấy bóng dáng của thanh tra giao thông hoặc công an thị trấn . Dì 7 đc đánh động từ xa. Sáng nay có vẽ vì ai cũng lo buôn bán lu xu bu nên sơ suất trong việc canh đường. Tới tai Dì 4 bánh xèo thì xe đặc cảnh cũng đã xích soát trước cửa quán Dì 7 rồi. Ngồi trên xe là anh Phong, trung úy phòng cảnh sát an ninh trật tự khu phố, anh đi cùng với hai thanh tra giao thông, mặt mũi thì chẳng còn xa lạ gì với mấy Dì cháu dì 7 nữa. Hai anh tót xuống xe, lấy gậy đặc cảnh khỏ lộc cộc xuống bàn , trong khi Ngọc Trinh và Phương Trinh đang rối rít dọn ghế. Hôm nay khách quá đông. Dì 7 sai 2 đứa cháu bàn biện bàn ghế dầy đặc ra đường. Xui cho Dì sáng nay nhằm kỳ thanh tra nghịch giờ lại ko đc đánh động sớm nên hầu như là chẳng dọn đc nhiều bàn ghế là bao. Mặc dù dì 7 cũng xông pha ra dọn dô
Anh Phong làm mặt khó, hỏi cắt cớ
– Sao dì 7? Đây là lần thứ mấy rồi? Hốt hết bàn ghế cho ký biên bản ,phạt hành chánh đc chưa?
—————–
Thuộc truyện: Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên
- Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên - Chương 2
- Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên - Chương 3
- Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên - Chương 4
- Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên - Chương 5
- Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên - Chương 6
- Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên - Chương 7
- Dì 7 bún riêu và 2 đứa cháu lộ thiên - Chương 8
Leave a Reply