Truyện gay: Cay đắng và ngọt ngào – Tập 4 – Chương 2
Tác giả: PhanAn
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Tuấn đen liền nêu lên những nghi vấn của mình. Bảy Cầu muối hầm hầm:
– Đây là vùng đất của lão Hai Dần. Nếu không phải cha con lão chủ mưu thì ai dám tới đây làm chuyện này?
Nói chưa dứt lời, Bảy Cầu muối lấy điện thoại ra gọi cho ông Hai Dần hẹn gặp mặt nói chuyện
Ông Hai Dần hay tin Tuấn đen xảy ra chuyện thì khá sững sờ. Hỏi mấy đứa con cùng đám thuộc hạ, đứa nào cũng lắc đầu không biết. Đây là vùng đất của ông, ai mà cả gan dám làm những chuyện như thế? Đang căng óc suy nghĩ thì ông Bảy gọi điện. Ông Hai Dần đành phải chuẩn bị tiếp ông Bảy.
Hớp xong ngụm nước, ông Bảy vào vấn đề ngay lập tức. Ông Hai Dần trả lời rằng, chuyện này không phải người ông làm. Ông Bảy sừng sộ:
– Anh nói dễ nghe quá! Đây là vùng đất của anh. Ngoài người của anh ra, ai dám làm chuyện đó?
– Tôi đã hỏi hết rồi. Người của tôi, không ai làm chuyện đó.
_Không ai làm chuyện đó? – Ông Bảy bĩu môi – Tại hiện trường, những con dao dùng để sát hại đám thuộc hạ của tôi, toàn là những con dao mà mấy đứa con ông hay sử dụng.Vả lại, cả tám đứa thuộc hạ của tôi, võ nghệ cũng tạm tạm. Thế mà chúng lại bị hạ sát một cách dễ dàng. Ngoài mấy đứa con của ông ra, còn ai có đủ khả năng làm chuyện đó?
– Tôi đã nói rồi, mấy đứa con tôi, không ai làm chuyện đó.
Ông Bảy bắt đầu nổi nóng. Còn ông Hai Dần một hai cứ khẳng định, chắc chắn chuyện này không phải con ông làm. Riêng Hiền bóng, thấy ông Bảy sừng sộ với ba mình, liền đánh đá đáp trả lại. Tuấn Đen thấy Hiền bóng hống hách như vậy liền nổi khùng:
– Đ.M, mày nói gì đó, con bóng quái vật kia?
Nghe Tuấn Đen mắng mình là con quái vật, Hiền bóng tức mình mắng chửi lại. Tuấn Đen nổi khùng rút súng ra. Hiền bóng cũng vậy. Toàn bộ đám thuộc hạ của hai bên đều cầm súng trên tay, sẵn sàng nã đạn. Ông Bảy nhìn hoàn cảnh, nhận thấy nếu đụng độ xảy ra, phần thiệt hại chắc chắn về phe bên mình, liền nhìn ông Hai Dần nói:
– Anh Hai! Chuyện này anh tính lẽ nào? Anh nói một câu công bằng đi chứ!
– Tôi đã nói rồi, việc này không phải do người của tôi làm. Nhưng do việc này xảy ra trên địa bàn của tôi nên tôi sẽ điều tra. Tháng sau, tôi sẽ có câu trả lời rõ ràng . Anh đồng ý chứ?
– Thôi, được rồi. Anh đã nói thế, tôi nghe theo. Tháng sau tôi sẽ đến gặp anh. Lúc đó, hy vọng anh sẽ cho tôi câu giải đáp rõ ràng.
– Ok, cứ vậy đi.
Sau đó, ông Bảy cùng đám thuộc hạ ra về. Ông Hai Dần ngồi trầm ngâm suy nghĩ. Chuyện này ai làm? Một kẻ có khả năng tiêu diệt đám thuộc hạ của Tuấn đen quá nhanh lẹ , gọn gàng. Ai có khả năng đó? Ông bắt đầu nghi ngờ chuyện này do đám sát thủ. Ông bất chợt nghĩ đến Minh Đạt, một sát thủ khét tiếng miền biên ải. Minh Đạt vốn là kẻ xuất quỷ nhập thần, giết người trong chớp mắt. Chuyện này có thể là Minh Đạt làm lắm. Nhưng có thông tin Minh Đạt đã chết rồi mà. Vậy ngoài Minh Đạt ra, cón ai có khả năng này? Và tại sao kẻ đó lại có những con dao mà mấy đứa con ông thường hay sử dụng? Ai đây? Ông Hai Dần càng suy nghĩ càng thấy nhức đầu.
Trong lúc đó, Minh Đạt cùng Tuyết Nhung và Vũ đã đón xe về thành phố. Minh Đạt lúc này lại hóa trang thành ông già. Vũ thì gắn râu vào, nhìn có vẻ già đi. Tuyết Nhung lại hóa trang thành người đàn bà xấu xí. Tất cả mọi người đều phải hóa trang để tránh tai mắt của ông Hai Dần và Tuấn đen.
Kim Tùng đã nhận được tin cả nhóm Minh Đạt đã làm tốt công việc, sắp về tới Saigon. Kim Tùng liền đến khách sạn, vào phòng chờ sẵn. Đây là nơi bí mật chỉ dùng để Kim Tùng tiếp những vị khách đặc biệt. Minh Đạt và Tuyết Nhung không thể xuất đầu lộ diện. Vì thế, Kim Tùng phải đến đây để tiếp đón Minh Đạt và Tuyết Nhung.
Kim Tùng đang nằm đợi trong phòng. Lát sau, Vũ cùng Minh Đạt và Tuyết Nhung tới. Gặp lại Vũ, Kim Tùng quá mừng rỡ vội ôm chầm lấy. Minh Đạt thấy thế, liền cười cười:
– Trước mặt bao người mà lại ôm ấp tình nhân như thế sao?
Vũ mắc cỡ đẩy Kim Tùng ra. Kim Tùng cười giả lả:
– Mọi chuyện diễn tiến thế nào vậy?
Vũ liền tường thuật lại mọi việc. Sau khi nghe Vũ tường thuật xong, Kim Tùng cùng Minh Đạt bắt đầu đeo găng tay vào. Cặp có khóa nhưng đối với Minh Đạt chỉ là chuyện nhỏ. Chỉ mất vài phút, cặp đã bung ra. Kim Tùng cầm mấy xấp tiền ra đếm. Có tất cả 200.000USD. Kim Tùng gọi điện cho Năm lửa xong liền quyết định. Minh Đạt và Tuyết Nhung mỗi người lấy 40.000USD. Vũ, Kim Tùng và Năm lửa, mỗi người nhận 30.000USD. Tâm sẹo được 5000USD. Số tiền còn lại, Kim Tùng sẽ đưa cho Năm lửa cất giữ để thưởng dần dần cho đám thuộc hạ.
Vũ thật sự bất ngờ khi nhận được số tiền 30.000USD. Cầm tiền trong tay mà Vũ cứ run run. Kim Tùng thấy thế liền cười cười:
– Làm gì mà run dữ vậy Vũ? Cất tiền vào đi. Ngày mai, anh dẫn em đến ngân hàng để gửi tiền. Em đồng ý không?
Vũ vui vẻ gật đầu.
Lúc này, Kim Tùng mới nói với Minh Đạt và Tuyết Nhung:
– Lão già Bảy Cầu muối mất số tiền lớn như thế này, lão đang tức lộn ruột. Bởi vậy, anh Đạt cùng Tuyết Nhung tạm thời đừng trở lại nơi đó nhé?
– Ok, tụi này biết mà – Minh Đạt lên tiếng – Anh Tùng cứ yên chí
– Anh Tùng! Em muốn đưa dì Hoa về quê chơi vài ngày, được không anh? – Tuyết Nhung lên tiếng hỏi ( Tuyết Nhung là cháu, kêu bà Hoa bằng dì)
– Được mà – Kim Tùng gật đầu – Em muốn chừng nào đi?
– Ngay ngày mai được không anh?
Kim Tùng gật đầu. Minh Đạt nhìn Tùng cười cười nói:
– Anh Tùng này, có chuyện này nhờ anh chút được không?
– Anh Đạt muốn nhờ chuyện gì? – Kim Tùng ngạc nhiên hỏi
– Hôm bữa, xem ti vi, thấy con nhỏ gì đó, đoạt giải hoa hậu nhìn cũng hấp dẫn lắm nên muốn nhờ anh Tùng….
– Anh Đạt muốn lên giường với con đó hả?
Minh Đạt cười cười gật đầu. Kim Tùng liền nói:
– Được rồi. Để ngày mai, tôi gọi điện hỏi thăm các má mì xem rồi sẽ sắp xếp anh lên giường với con nhỏ đó. Chuyện này coi như tôi chiêu đãi anh nhưng phải có điều kiện
– Điều kiện gì nào?
– Điều kiện là anh phải huấn luyện võ thuật thêm một thời gian cho Vũ , được không? Đồng ý chứ?
– Lo cho người tình quá hén? – Mình Đạt nhìn Kim Tùng châm chọc – Đúng là cái tật mê trai chẳng bỏ!
Tuy châm chọc là thế nhưng Minh Đạt vẫn đồng ý nhận lời đề nghị của Kim Tùng. Sau đó, Minh Đạt và Tuyết Nhung rút lui trả không gian lại cho Vũ với Kim Tùng. Hai người đó vừa đi khỏi, Kim Tùng liền ôm chầm lấy Vũ. Mấy ngày nay, không hiểu sao, Kim Tùng rất lo lắng cho Vũ. Khi thấy Vũ vẫn bình an vô sự, Kim Tùng mừng rỡ vô cùng. Cảm xúc dâng trào, Kim Tùng, ôm ghì lấy Vũ. Môi gắn chặt môi, tay Kim Tùng bắt đầu hoạt động sờ soạng khắp nơi. Áo của Vũ rớt xuống. Vũ liền nói nhỏ với Kim Tùng:
– Người em dơ lắm! Để em tắm đã.
– Ok. Anh sẽ tắm cho em.
Trong phòng tắm, Vũ nằm dài ngâm mình trong bồn. Kim Tùng đưa tay xoa xoa chà chà khắp cơ thể Vũ. Đó giờ Kim Tùng chuyên bắt người ta hầu hạ mình. Nhưng không hiểu sao, hôm nay Kim Tùng lại muốn chính tay mình săn sóc cho Vũ. Nhè nhẹ từng tí một, Kim Tùng tắm cho Vũ. Tắm rửa sạch sẽ, Kim Tùng lấy khăn lau cho Vũ. Môi Kim Tùng lại gắn chặt vào môi Vũ. Hai người lại quấn vào nhau.
Kim Tùng hỏi nhỏ Vũ:
– Hôm nay, em muốn làm top hay bot?
– Em muốn làm top,anh đồng ý không?
Kim Tùng gật đầu. Vũ cùng Kim Tùng dìu nhau vào giường. Môi Vũ quấn chắt lấy môi Kim Tùng. Tay Vũ bắt đầu vuốt ve vùng hậu môn Kim Tùng và nhè nhẹ đưa vào ngoáy. Vũ biết Kim Tùng không quen làm bot nên Vũ ra sức kích thích vuốt ve. Sau một lúc dạo đầu, Kim Tùng bắt đầu rạo rực. Thế là Vũ từ từ đưa vào mà nắc. Kim Tùng ôm ghì lấy Vũ. Tuy không quen làm bot nhưng lần này,để cho Vũ làm top, Kim Tùng lại cảm thấy hưng phấn vô cùng. Thấy Vũ ngất ngư sung sướng, Kim Tùng cũng thấy sung sướng theo. Nắc một hồi rồi tinh xuất tràn trề, Vũ mệt lả ngã người trên thân thể Kim Tùng. Đôi môi hai người lại gắn chặt vào nhau. Kim Tùng ôm ghì lấy Vũ mà hôn hít. Kim Tùng chồm dậy, đạt Vũ nằm xuống. Giờ đến phiên Kim Tùng làm top. Vẫn từ từ nhẹ nhàng, Kim Tùng dần dần đi tới cực đỉnh khoái lạc.
Nằm bên nhau, Kim Tùng ấu yêm nhìn Vũ nói:
– Mấy ngày em ở ngoài đó, anh rất lo lắng cho em.Đến giờ, thấy em bình an trở về, anh mới thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ anh đã yêu em rồi, Vũ ơi!
Nghe Kim Tùng nói, Vũ thoáng giật mình. Vũ liền hỏi:
– Tại sao anh lại nói thế? Còn Nam thì sao? Anh không yêu Nam?
– Lúc đầu,anh tưởng rằng mình đã yêu Nam. Nhưng sau này anh mới hiểu, anh thương Nam cũng như một người anh thương đứa em của mình. Tình của anh đối với Nam chỉ là tình anh em. Còn người anh yêu thật sự là…
– Đừng nói nữa anh! – Vũ vọt miệng cắt ngang lời nói của Kim Tùng – Em không muốn nghe anh nói tiếp đâu
– Tại sao vậy? – Kim Tùng ngạc nhiên hỏi
– Vì em không thể yêu anh được. Và em cũng không muốn yêu anh.
_Vũ! Tại sao em lại nói thế? – Kim Tùng trố mắt nhìn Vũ
– Tại vì em không muốn làm Nam khổ – Vũ thản nhiên trả lời – Vả lại, anh lăng nhăng lắm! Đó giờ, anh có thật lòng với ai đâu? Dưới cặp mắt anh, tất cả chỉ là trò chơi. Bởi thế, em không muốn yêu anh là vậy
– Vũ! Tại sao lại nói với anh như thế?
– Em nói vậy không đúng sao?
– Không đúng! Anh yêu em là lời nói thật lòng đó – Kim Tùng buồn buồn
– Với em là thật lòng. Vậy còn với Nam thì sao? Không lẽ anh xem Nam như một trò đùa? Có phải vậy không?
– Không phải như vậy – Kim Tùng lắc đầu – Đó giờ anh không hề xem Nam như một trò đùa. Với Nam, anh cũng thật lòng. Nhưng tình cảm anh dành cho Nam chỉ là tình cảm của một người anh dành cho đứa em trai
– Anh nói thế, nếu Nam nghe được, Nam sẽ đau khổ lắm, anh biết không?
– Vậy thì, mình cố gắng đừng cho Nam biết, được không Vũ?
– Vâng – Vũ gật đầu – Và anh cũng đừng bao giờ nói tiếng yêu nữa nhé! Em không muốn nghe đâu. Anh đồng ý chứ? Ok?
Kim Tùng miễn cưỡng gật đầu. Vũ nắm tay Kim Tùng, nói nhỏ nhỏ:
– Anh Tùng! Anh nói gì, em cũng sẽ nghe lời anh. Riêng chuyện tình cảm, em không thể yêu anh được. Xin anh hãy hiểu cho em!
Kim Tùng chẳng nói chẳng rằng, chỉ biết ôm Vũ vào lòng. Những lời nói của Vũ làm Kim Tùng chua chát cõi lòng. Nhưng hiện giờ, Kim Tùng chỉ còn biết ngậm đắng nuốt cay. Vũ đã nói thật lòng rồi, Kim Tùng làm sao trách được Vũ? Và Kim Tùng cũng thầm đoán, có lẽ Vũ chỉ yêu một người. Đó chính là Nam. Kim Tùng nhận thấy Vũ lúc nào cũng quan tâm đến Nam.
Không ngờ trớ trêu, lúc này, Kim Tùng mới nhận thấy rằng mình đã bắt đầu yêu Vũ. Lúc trước, Kim Tùng cứ ngỡ là mình yêu Nam. Giờ mới hiểu ra, Kim Tùng mới hiểu mình chỉ thương Nam như thương một đứa em út còn hồn nhiên trong sáng ngây thơ. Còn với Ngọc Thái, Kim Tùng thừa sức biết mình chẳng bao giờ yêu Ngọc Thái cả. Ngọc Thái chỉ người mang đến cho Kim Tùng nhiều niềm vui hoan lạc vế thể xác
Nằm ôm Vũ trong lòng, Kim Tùng thấy thoang thoảng đâu đó một nỗi buồn. Không ngờ một Kim Tùng lãng tử, đã từng tuyên bố chẳng thèm yêu ai nay lại phải thêm mùi vị đắng của chữ tình. Đó giờ Kim Tùng toàn ra lệnh cho người khác. Không ngờ hôm nay lại có người thẳng thừng từ chối Kim Tùng một cách phũ phàng như thế. Ngắm nhìn Vũ ngủ, Kim Tùng thấy lòng man mác buồn. Suy nghĩ một hồi, Kim Tùng cũng dần dần mắt nhắm lại. Trong giấc mơ, Kim Tùng lại nhìn thấy Vũ đang tung tăng cười đùa vui vẻ bên Nam. Còn Kim Tùng chỉ đứng xa xa ngắm nhìn với cõi lòng tan nát.
Qua ngày hôm sau, Kim Tùng dẫn Vũ vào ngân hàng để gửi tiền. Số tiền 30.000USD, Vũ gửi hết vào ngân hàng. Kim Tùng còn cho thêm Vũ 10 triệu tiền Việt để Vũ tiêu xài. Kim Tùng còn dặn Vũ, dặn tới dặn lui, chuyện của Vũ , Tuyết Nhung và Minh Đạt phải hết sức bí mật, không được nói với ai, kể cả Quang Huy. Vũ gật đầu vâng dạ.
Trưa hôm đó, Vũ nhận được điện thoại của Hiếu Nhân. Vũ bất ngờ khi Hiếu Nhân hẹn gặp Vũ ở quán cà phê sân vườn.
Ở một góc vắng vẻ của quán cà phê sân vườn, Hiếu Nhân kể lại mọi chuyện cho Vũ rõ. Vừa nghe xong, Vũ hầm hầm nổi giận, định đến gặp Ngọc Thái nện cho một trận. Hiếu Nhân hoảng hốt kéo Vũ ngồi xuống rồi thì thầm to nhỏ. Vũ nghe rồi gật đầu lia lịa. Trao đổi đâu đó rõ ràng, Hiếu Nhân cùng Vũ kêu tính tiền rồi đứng dậy ra về.
Ngày hôm sau, Quang Huy nói có công việc cần giải quyết, kêu Nhật Tân lái xe chở mình đi cùng với Kim Tùng. Nghe Kim Tùng nói sắp sửa đi xa cùng Quang Huy, Ngọc Thái vui ra mặt. Trong đầu Ngọc Thái bắt đầu có sự toan tính. Thời gian vừa qua, Ngọc Thái khiêu khích đủ mọi cách mà Nam vẫn ở lì, chưa dọn đồ ra khỏi nhà Kim Tùng. Ngọc Thái loay hoay chưa biết tính lẽ nào. Không thể dùng vũ lực, Ngọc Thái chỉ có thể khiêu khích chọc tức thôi. Bà Hoa và chị Duyên, Ngọc Thái đã lấy lòng hết rồi. Nhưng để chơi Nam một vố sát ván, Ngọc Thái vẫn còn đang chờ cơ hội. Nghe Kim Tùng sắp đi xa cùng Quang Huy, Ngọc Thái nghĩ cơ hội đã đến .
Kim Tùng đi rồi, Ngọc Thái bắt đầu giở trò. Canh lúc Nam sơ hở, ra ngoài không khóa cửa, Ngọc Thái liền lẻn vào phòng Nam, nhét cái lắc và sợi dây chuyền bằng vàng của mình, giấu dưới đáy tủ. Xong, Ngọc Thái lấy điện thoại gọi hai đứa nhân viên bảo vệ đến. Hai đứa này tên là Sửu và Hợi, vốn đang làm bảo vệ ở tiệm spa của Ngọc Thái, tướng tá rất to con, bậm trợn. Ngọc Thái cùng với hai tên bảo vệ ngồi dưới nhà bếp trò chuyện cùng Duyên. Lát sau, một mình Ngọc Thái bước lên lầu.
Lên tới lầu hai, liếc thấy Nam đang nằm trong phòng, Ngọc Thái liền bước lên sân thượng. Sau đó, Ngọc Thái quay xuống phòng mình. Vào phòng mới được vài phút, Ngọc Thái liền hô hoán lên mất đồ. Ngọc Thái chạy ào xuống bếp, hỏi chị Duyên có thấy cái lắc và sợi dây chuyền của mình để dưới này không. Chị Duyên xanh mặt, trả lời không thấy. Hai thằng bảo vệ hỏi tới hỏi lui. Ngọc Thái bèn phân trần, nói lúc nãy, tháo cái lắc và sợi dây chuyền ra và trên bàn, trong phòng. Lúc xuống dưới này ngồi, Ngọc Thái quên đeo vào. Chừng nhớ ra, chạy lên phòng thì sợi dây chuyền và cái lắc đã biến mất. Đã kiếm khắp phòng mà vẫn không thấy, Ngọc Thái mới hô hoán lên. Một tên bảo vệ nghe thế, liền hỏi:
– Không lẽ có người ăn cắp rồi sao? Nhà này còn những ai vậy anh Thái?
– Nhật Tân với anh Huy đi từ sáng sớm rồi. Dì Hoa đã về quê. Trong nhà chỉ còn Nam và chị Duyên. Không lẽ…..
– Tôi không có lấy – Chị Duyên vọt miệng – Sáng giờ lui cui dưới bếp, tôi không có thấy cái lắc hay sợi dây chuyền nào cả
Lúc này, chị Thu bước vào. Chị Thu vốn là người giúp việc bên nhà Quang Huy. Do bà Hoa về quê nên Quang Huy kêu chị Thu qua đây phụ giúp chị Duyên dọn dẹp nhà cửa cho Kim Tùng. Vừa bước vào, thấy chị Duyên la bai bải, chị Thu liền hỏi:
– Gì vậy Duyên?
– Anh Thái vừa mất đồ. Ảnh mất sợi dây chuyền gì đó. Tôi nói là sáng giờ tôi lui cui dưới bếp nên không biết gì cả
– Thái để đâu mà mất
– Để quên ở trong phòng – Ngọc Thái thản nhiên đáp – Xuống dưới đây một lát, lúc quay lên thì mất tiêu
– Có khi nào thằng Nam lấy không anh Thái? – Thằng Sửu hỏi
– Vậy lên phòng nó kiểm tra đi anh Thái – Thằng Hợi phụ họa
Mọi người bèn kéo nhau lên phòng Nam. Gõ cửa kêu Nam mở cửa phòng, Ngọc Thái bước vào hỏi:
– Em có lấy sợi dây chuyền và cái lắc của anh không vậy Nam?
– Dây chuyền gì? Lắc gì? – Nam ngơ ngác hỏi lại- Tôi có biết cái gì đâu?
– Hồi nãy, anh để sợi dây chuyền và cái lắc ở trong phòng – Ngọc Thái thản nhiên nói tiếp – Em có vào phòng lấy không vậy?
– Tôi vào phòng anh làm gì? – Nam sừng sộ – Anh mất đồ rồi nghi tôi lấy?
– Nhà này đâu còn ai. Chị Duyên đang lui cui dưới bếp. Nếu em không lẻn vào phòng lấy đồ thì ai lấy?
– Tôi lẻn vào phòng anh làm gì? – Nam to tiếng – Anh đừng ăn nói hàm hồ!
– Nam có dám khẳng định chắc chắn là Nam không lấy không? – Ngọc Thái gằn giọng – Nam có dám cho xét phòng không?
– Nếu xét phòng, không có, anh tính gì với tôi? – Nam hất mặt hỏi
– Nếu xét phòng mà không có, anh sẽ quỳ xuống xin lỗi Nam. Nhưng nếu xét phòng mà có, Nam tính sao?
————–
Thuộc truyện: Cay đắng và ngọt ngào – Tập 4 – Chương 1 – by PhanAn
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 2
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 3
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 4
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 5
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 6
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 7
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 8
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 9
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 10
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 11
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 12
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 13
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 14
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 15
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 16
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 17
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 18
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 19
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 4 - Chương 20
Leave a Reply