Truyện gay: Tự vẽ giấc mơ – Phần 6 – Bình Yên Kìa Anh

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Những ngày tháng thi giữa kì 20% làm cho hai con mắt tôi muốn lồi ra và cũng không còn nghĩ đến anh nữa, tôi nghĩ mình giờ mới thấm cái câu “ xa mặt cách long” đúng thật, dù gì những thứ không nên thì phải quy về chỗ cũ của nó. Nhưng là sao quên được gương mặt đó thoáng nghĩ lại có chút bồi hồi và mơ hồ.
Hôm nay tiếp tục học những phần còn lại thật chán mà cơ bản thì Luật vẫn khô khan và khó nuốt lắm đối với dân khối A thì lại càng khó. Xong 3 tiết, được nghĩ ngơi cái đầu vì tiếp theo là 3 tiết sinh hoạt chủ nhiệm một tháng mới thấy bản mặt bà cô một lần, đang ngồi xàm xàm với con Hạ và con Hương tôi cũng lén nhìn anh, anh hôm nay sao ốm lắm nhưng vẫn đẹp trai khiến tôi bối rối, không hiễu vì sao mỗi lần tôi nhìn anh anh lại quay lại nhìn tôi và cứ hế mà hai người chìm vào thế giớ chỉ riêng của hai mà thôi.
Lần này tôi chủ động dứt ra khỏi cái sự quyến rũ này, lạ hơn mấy hôm nay con Hạ không còn nhắn tin cho tôi như trước nữa, hình như tôi nghe thoáng là Anh và con Hạ quen nhau như vậy cũng mừng rồi, hai đứa nó thì còn gì phải nói nữa và tôi cũng cần gì phải quyến luyến nhưng sao “em đau quá anh Tân ơi”.
Thôi nghĩ nữa tôi nghe cô nói tiếp “Khoa Luật của ta sẽ giao lưu với khoa Thiết kế thời trang, nên lớp ta sẽ làm một tiết mục thời trang còn bên kia sẽ làm một tiểu phẩm luật, cùng với một số tiết mục ca nhạc của 2 khoa, đặc biệt có cả nhà thiết kế thời trang bên Paris qua tham quan, cùng với các nhà tiến sĩ Luật”- ohhhh-“vậy ai có thể đảm nhận tiết mục thời trang cô sẽ cho 10 bạn giúp sức và kinh phí”.
Đúng là hể có chủ đề là rần rần nhoi nhoi, tự nhiên con quỹ con Hạ đang chơi Candy Crush bỏ cái điện thoại 6 plus xuống giơ tay lên , thôi thôi cho con này chắc thành lễ hội hoá trang Halloween chứ Fashion cái nổi gì
– “Dạ thưa cô em biết có một người có thể làm được và chắc chắc thành cô”
– “ai vậy em”
– “Dạ em đề nghị bạn Băng Thiên”
– “Dạ cô ơi con không làm đâu”- trời ơi tự nhiên nó kêu tôi ôm cục nợ dô mình vậy nè, nó biết tôi rất yêu thời trang, một khi tôi đã làm thì nhất quyết sẽ không để nó thất bại.
– Làm đi ..làm đi … làm đi…- trời ơi, mộ nội tụi bây những ánh mắt sáng rực làm biếng, cả lớp tôi có quen ai đâu mà nó reo hò như quen biết mấy chục năm.
– Cái gì vậy …hạ- tự nhiên nó lục tung cái balo của tôi hà, rồi chọp cái quyển A4 vẽ của tôi, chạy toang lên bà cô.
– Nè cô mấy cái này là nó thiết kế đó cô, rồi mấy tấm hình này là mấy bộ đồ nó thiết kế trong hôi trai ở trường phổ thông- nhỏ nói bà cô gật đầu nhìn tức chết.
– Đồ con phản chủ, biết vậy không kể mấy dụ đó cho mày biết luôn- trong cuốn đó là những mẫu thiết kế mà những lúc rãnh rõi tôi thường lấy ra vẽ để thoả đam mê và giết thời gian vậy mà hôm nay lại ra cơ sự này, hồi sáng tính bỏ ở nhà rồi.
– Chứ hong phải mày ao ước một lần như vậy sao- nói tới đây tôi im bật, thật nó chỉ muốn tốt cho tôi thôi.
– “Thôi vậy cô sẽ giao cho bạn Băng Thiên phụ trách, mong em sẽ làm tốt cho khoa, thôi cả lớp nghỉ”- bả nói xong nhìn tôi cười rồi đi ra.
– “Dạ..” – tôi cũng đi ra về theo.
Tôi không về vội sao hôm nay tôi cảm thấy hơn buồn nên sẽ đi vòng vòng khung viên trường, bước đi trên vĩa hè tôi nghe thấy có tiếng gọi “ Thiên..Thiên…” tôi biết đó là tiếng của Tân Nhưng tôi không muốn một lần nữa phải quên anh ta, tôi đi nhanh hơn, nhanh hơn.
– Thiên, tại sao em đứng lại, hình như em đang lẫn tránh anh thì phải ?- anh giựt cánh tay tôi lại đau lắm.
– Tôi đâu lẫn tránh anh gì đâu, chắc tại tôi không nghe ấy thôi- thật tôi không dám nhìn vào mắt anh nữa rồi nếu nhìn vào đó tôi sợ mình sẽ nói thích anh rồi.
– Có thật là em không lẫn tránh anh chứ- canh cười đợi câu trả lời của tôi.
– Ummm thật mà
– Mà em rảnh chứ ngồi nói chuyện với anh được không ?
– Quan trọng không anh?
– Thì em cứ nghe anh nói đã, ngồi đi em.- anh nhấn tôi ngồi xuống ghế đá cuối dãy ven hồ yên tỉnh
– Rồi anh nói đi
– Anh sẽ kể cho em nghe câu chuyện về anh
– Nhưng tại sao anh lại kể cho em nghe như vậy ?
– Vì anh tin em sẽ có thể cảm nhận được, cách đây ba năm anh học đại học anh cùng người bạn gái từ hồi cấp ba lên đây, Anh và cô ta yêu nhau lắm, chúng anh định sau khi tốt nghiệp sẽ lấy nhau nhưng đến năm hai cô ta nghe thoe lời ba mẹ và vì đồng tiền mà bỏ rơi anh đi lấy người khác đáng tuổi ba mình bên nước ngoài
– Vậy cô ta có nói lời gì cuối cùng với anh không
– Có chứ em cô ta nói là hãy quên cô ta đi, thật sự anh rất đau lòng , Nhưng khi anh gặp một người có đôi mắt đầy nỗi buồn như cô ấy, anh thật sự rất nhớ,rất đau lòng .
– Vậy người đó là một cô gái à?
– Không là người con trai? Nhưng anh bây giờ lại thích người con trai đó từ cái nhìn đầu tiên rồi, anh cảm thấy người đó thật mong manh cần che chở, hình như trong em ấy là những nỗi buồn không thể nào cứu vãng được nữa.Chắc anh thích cậu ấy rồi và có lẽ anh là Gay.
– Sao anh lại nói vậy ? chắc gì anh là Gay, hay chỉ là nhất thời.
– Cũng đã 4, 5 tháng rồi chứ em, anh ban đầu cũng không nghĩ mình thích cậu ta đến thế, anh cũng tự hỏi mình có thật là Gay hay không, nhưng anh nghĩ Gay hay không thì không quan trong nhưng điều quan trọng là đối diện với tình yêu của chính mình.
– Vậy cậu ta có biết không?
– Hình như là không mà cũng có thể là có ? mà hình như hôm nay em có chuyện buồn à?
– Em thường vày lắm, Những lúc em tự hõi sống mà không thể làm chủ được cuộc đời của mình thì uổng phí quá phải không anh ? Và điều tồi tệ nhất đó là làm cho những người thân yêu của mình phải lo lắng và khóc, giá như em có đủ kiên cường và mạnh mẽ thì chắc có lẽ em sẽ không phải yếu mềm như thế này.
Em không biết có đủ tự tin để bước tiếp không nữa mệt mỏi và áp lực quá, Ước gì cho em được lựa chọn , em sẽ chọn mình những đám mây kia, thấy vậy mà hay anh hé, cứ bay đi bay mãi rồi tự mình rơi ra rồi lại hoá mây mà bay theo số phận không suy nghĩ.
– tôi đưa tay lên không trung chạm vào những áng mây cho ánh sang khẻ qua bàn tay, anh đưa tay mình lên và nắm tay tôi kéo xuống anh không nói gì chỉ im lặng nhìn về phía xa xa kia, tôi cũng thôi hỏi gió nhẹ nhàng luồng qua mái tóc đã dài đi, phút chốc tôi tựa vào vai anh sao yên bình quá, thế giới của em kìa anh.
—————
Thuộc truyện: Tự Vẽ Giấc Mơ – by P.Zine (Hoa_Bang_Trang)
- Tự vẽ giấc mơ - Phần 2 - Ngày khó quên
- Tự vẽ giấc mơ - Phần 3 Tình yêu có thật
- Tự vẽ giấc mơ - Phần 4 - Ác Mộng
- Tự vẽ giấc mơ - Phần 5 - Em Xin Lỗi
- Tự vẽ giấc mơ - Phần 6 - Bình Yên Kìa Anh
- Tự vẽ giấc mơ - Phần 7 - Em Cần Suy Nghĩ
- Tự vẽ giấc mơ - Phần 8 - Dù có nóng ôm vẫn ấm
- Tự vẽ giấc mơ - Phần 9 - Ừ thì quen
- Tự vẽ giấc mơ - Phần 10 - Sao bự quá vậy
- Tự vẽ giấc mơ - Phần 11 - Hiện tại và tương lai
Leave a Reply