Truyện gay mới 2017: Thằng Nhóc Dại Trai – Chương 3: Bị Sưng
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Thằng Tin đã khơi dậy con quỷ dâm dục trong người Khanh. Ngắm vẻ mặt nó càng chịu đựng thống thiết thì hắn càng đã. Hắn vừa khám phá ra chơi bê đê cũng sướng lắm chứ không mắc mói như hắn nghĩ. Như lúc nảy nhìn nó vừa như bị hiếp vừa phải xin mình địt nó mà Khanh lại thấy cứng buồi. Chơi xong chập hai mà không dứt khoát chui vô phòng tắm thì chắc hắn đã chịch nó thêm một phát rồi.
Thằng Tin đi mất tiêu. Ga giường nhàu nhĩ, hắn nằm xuống hửi. Vẫn còn mùi sữa tắm của thằng nhóc, vẫn còn mùi mông thịt tinh khí đâu đây. Lúc trong phòng tắm hắn thấy hơi thương nó. Dù sao với một chút ít ga lăng để dành sát gái còn sót lại thì hắn thấy không nên để nó nằm chèo queo với cái lỗ đít bị thông đầu đời. Còn định bụng sẽ chạy ra ôm nó đi tắm thì nó đã mất tăm.
—
Thằng Tin lết về phòng, cũng hên là cô chú với chị Mẫn ai nấy chưa về nên không thấy nó “thảm thương”như vầy.
Nó không giận anh Khanh gì hết. Vốn là nó bằng lòng để anh Khanh chơi bạo với nó mà, nó còn hun mặt cổ vũ anh nữa. Thích là thích, bị chịch thì bị chịch. Anh không hề thương nó, nó cũng không ảo não gì. Chả phải có nhiều đứa bot biết anh trai đó chả yêu thương gì mình cũng muốn thằng con trai đó thông đít nó đầu tiên sao. Nhưng mà chắc từ nay nó không để anh hay thằng nào đụ đít nữa. Sướng đâu không thấy chỉ toàn thốn với rát. Nó nhất quyết không nai đít ra cho anh nào chơi nữa.
Giờ mỗi lần nhúc nhích một cái là hậu môn cứ nhói lên. Thằng Tin tắm rửa xong thì nằm một đống trên giường. Buổi tối cũng chẳng dám đi ra ngoài ăn cơm. May là cơm tối nó đã nấu trước đó. Chị Mẫn vô phòng hỏi nó sao không ăn cơm, nó chỉ nói đau bụng không muốn ăn.
Nằm thiêm thiếp nửa ngủ nửa tỉnh tới khuya, thằng Tin mơ màng thấy giường mình bị lún xuống như có ai ngồi lên. Mở mắt ra thì thấy anh Khanh, anh đang nhìn nó săm soi rồi hỏi:
“Sao không ra ăn cơm, đít đau lắm hả?”
“Dạ, còn rát lắm anh”
“Mày bị mất zin mà, phải rát thôi”
Thằng Tin mắc cỡ lấy mền phủ kín đầu. Giờ này mà thằng chả vẫn còn tâm trí chọc ghẹo nó.
Mền bị lôi ra, cái mặt đẹp trai đểu một cây đang nằm đối diện:
“Đã ốm nhom rồi còn không chịu ăn, có thịt có thà vô để anh mày bóp cho đã chứ.”
“Anh đi ngủ đi mà”
– [ ] “Tối nay anh ôm mày ngủ, chịu không? ”
– [ ] Khanh gác chân qua ôm nó. Thằng Tin thấy hơi ngộp vì không quen bị ôm, nó mở mắt trao tráo nhìn anh Khanh. Nhìn nhau mấy phút mà chả ai nói gì. Chốc sau, Khanh mới gõ lên trán nó thì thào:
– [ ] “Ngủ đi, thằng đĩ”
– [ ] Tối nay, tự nhiên Khanh thấy hơi cô đơn.
—
Thằng Tin sáng nào cũng dậy lúc khoảng 5h mấy. Đó là vì ở quê thường ai cũng dậy giờ đó. Ngủ sớm dậy sớm quen rồi.
Khanh vẫn nằm đó ngủ, nghiêng mặt về hướng nó. Nó lết cái đít còn nhói ra ngoài. Đi xuống bếp nấu đồ ăn sáng cho cả nhà.
Kể ra thì thằng Tin giống như lên đây đi chơi hơn. Việc của nó trong nhà này là đa năng. Thấy cái gì làm được thì làm thôi. Nhà dơ thì quét, tới giờ cơm thì nấu. Rảnh tay thì chạy lại shop quần áo của nhà hắn coi có phụ được gì không. Nhà Khanh mở được ba bốn shop quần áo gì đó. Cô, chú, chị Mẫn thì thay phiên người trực shop này người coi chỗ kia. Có ông Khanh là ham ăn chơi trác táng thôi. À, tới ngày thì cô Xuân cho tiền nó.
Ở quê thì nó cũng ăn không ngồi rồi, coi phụ mẹ bán tạp hóa. Hồi đó nhà nó còn nghèo hơn giờ. Thằng Tin cũng ham học lắm mà sao học không giỏi nổi. Riết nó cũng đòi nghỉ luôn. Ba mẹ thì không biết tính nhiều tới tương lai. Anh hai cũng nghỉ học từ sớm. Giờ chỉ có mấy đứa em nó đang đi học thôi.
Nói đi nói lại, vẫn là nói tới cái lỗ đít. Nó tưởng ngủ một giấc dậy thì sẽ đỡ thôi. Ai dè chả xi nhê gì. Hồi nảy đi cầu mà như đang chịu cực hình vậy. Ông Khanh lúc ngồi ăn sáng kế bên nó cứ lấy cái bàn chân to như chân voi của ổng khều tới khều lui chân nó dưới bàn. Lâu lâu rờ mó người nó ghẹo chọc.
Ăn sáng xong thì chạy về phòng, thằng Tin lục lọi một hồi cũng mò ra được cái gương soi mặt nhỏ. Cầm đi vô phòng vệ sinh rồi ngồi dựa bồn cầu, hai chân thì banh ra giơ lên cao. Cái gương phản chiếu lại một cái hậu môn sưng phù lên be bét đỏ chét làm thằng Tin hết hồn.
Cái lỗ nóng râm ran nhói lên như có ai thò bàn tay vô ngắt nhéo từ hôm qua tới giờ. Mà khi dòm tới cái lỗ bị sưng nó tự nhiên thấy nứng, họng lại ứa nước miếng. Nghĩ tới cái lỗ của nó đã bị anh Khanh làm ra thành như vầy, nó thấy mình như thuộc về anh. Giống như anh nói là như một con đàn bà, mặc dù nghe nhồn nhột, trái tai sao đó. Nhưng mà cũng phê lắm.
Rồi từ trong từng cơn nhức nhói giật băng băng, nó mơ hồ không biết là do nó tưởng tượng hay vì quá đĩ thỏa dâm tưởng mà cái lỗ đít nó nóng rát ngứa lên châm chích. Nếu hôm qua nó chỉ muốn anh Khanh chơi nó nên nói với hắn là đít em ngứa lắm như trong kịch bản. Thật ra chỉ là nó tưởng tượng thôi chứ chẳng phải ngứa gì cho cam. Nhưng bây giờ trong cơn nóng rát hòa lẫn với cái ý nghĩ về khuôn mặt đẹp trai của anh Khanh hùng hục khi đụ nó, bắn tinh vô đít nó. Nó mới biết “ngứa đít” là như thế nào.
Nếu bây giờ cái buồi to của anh Khanh mà đút vào đít nó nữa, nó sẽ chẳng chịu nổi đâu. Nhưng mà rõ ràng là, bây giờ đây nó đang tưởng tượng đến cảnh anh Khanh đang trần truồng đứng trong nhà tắm này, ôm nó mà đụ, bắn tinh trùng nóng hổi thơm tho của anh cho nó.
“Cọc, cọc, cọc”…”Mày trong đó hả cu? ”
Tiếng anh Khanh bên ngoài gọi, thằng Tin như đang làm chuyện mờ ám, hoảng hồn giật mình một cái xém chút làm rớt cái gương. Lật đật mặc quần vô đi mở cửa. Khanh đang khoanh tay cười với cái bản mặt khó ưa hỏi:
“Mới sáng mà làm gì trong đó vậy mậy? Rồi kề sát lỗ tai thằng Tin: “Ngứa lỗ đít hả?”
Nói thiệt chứ thằng Tin chả biết sao trong nhà này cô chú hay chị Mẫn ai cũng đàng hoàng hiền lành lắm mà lại lòi ra một thằng mất nết như anh Khanh. Nhưng chả phải nó thích cái mất nết của anh sao, nghĩ lại thì nó cũng chẳng có nết gì mà nói.
“Anh nói không ngượng miệng gì hết hả” Thằng Tin mắc cỡ tay chân tái mái không biết để vào đâu.
“Ụa vậy thằng mặt lồn nào chiều hôm qua để tay tao rê vô lỗ đít nó, kêu ngứa đít hả?” Khanh giả bộ đanh mặt lại, chất vấn.
Thằng Tin ú ớ, đuối lý đứng trân ra, chẳng biết nói gì lại. Khanh thấy vậy mới tha cho nó:
“Đít mày sao rồi, hết thốn chưa?”
“Dạ…cũng đỡ rồi anh” Thằng Tin nghĩ thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện. Tốt nhất là nó giấu nhẹm chuyện nó sưng đít luôn cho lành.
“Vậy,,,” Khanh chòm lại kéo thằng Tin ôm vô người hắn sát rạt, mò tay xuống cặp đít nó mân mê. “Cu anh nhớ cái lỗ của mày rồi giờ sao đây? ”
Hèn chi giờ này thằng chả còn ở trong nhà, bình thường ăn sáng xong là vọt mất dạng rồi. Thằng Tin thấy râm ran cả người khi mùi đực rựa từ người anh Khanh xộc thẳng vô mũi nó. Bờ ngực căng thịt của anh đang thị uy, như áp vào hấp diêm đầu óc dại trai dâm loạn của nó. Lý trí vừa ngoi lên một chút nhắc nhở với nó là hậu môn nó đang sưng nhưng cũng trong phút chốc đã chìm lặng trong lồng ngực bệ vệ đô con ướm hơi hám của một thằng con trai dâm dục. Thằng con trai hôm qua đã chơi sưng cái lỗ đít nó. Đụ tan tành cái zin bot đầu đời của nó chảy ra nhiễu nhão hàng ngàn con tinh trùng mạnh mẽ của anh.
Tới khi ngón tay to bè của Khanh rê vô lỗ đít, nó mới rùng mình đẩy hắn ra. Khanh thấy hơi bực, hắn lôi thằng nhóc xô lên giường rồi đè lên, vén cái áo thun của nó ra. Nhắm ngay núm vú của thằng nhỏ mà cắn, nước miếng từ đâu ứa ra tràn họng rồi trét tha bày hày trên bờ ngực xẹp lép của nó. Thằng Tin ôm cổ anh Khanh, nó chẳng biết làm gì ngoài việc nằm đó chịu trận.
Khanh vừa cạp vừa ước gì thằng nhóc có hai bầu vú sữa. Chứ cạp vú mà trơ xương sườn kiểu này mất hứng quá. Hắn vừa ngắt núm vú của thằng Tin vừa gằn giọng hỏi:
“Sao mày đẩy anh ra?”
“Tại đít em còn rát lắm”
“Sao hồi nảy mày nói là đỡ đau rồi?”
“Dạ đỡ đau nhưng còn rát lắm”
Để kiểm nghiệm, thằng Tin bị Khanh lột truồng ra. Háng lại bị banh, cái hậu môn sưng phồng nóng rát loe ra trước hắn. Lấy ngón tay chọt chọt vô đó, Khanh thấy hơi tội nghiệp thằng Tin. Hôm qua hắn thấy cái lỗ đâu có sưng nhiều như giờ đâu.
“Đau lắm hả, hay tao chở mày đi khám nha.”
Tin lắc đầu nguầy nguậy, nó thà để cái đít bị sình lên còn hơn đi đem cho người ta khám. Mắc cỡ thấy bà.
“Lỡ bị trĩ hay bệnh gì rồi sao?”
“Chắc hông sao đâu anh, mai mốt là hết thôi.”
Khanh vẫn đang nghĩ ngợi coi có nên chở thằng nhóc đi khám không. Dù sao cũng tại hắn chơi bạo quá. Mà mai mốt hắn còn phải chơi cái lỗ đít thằng Tin dài dài nữa.
Cái điện thoại để trên đầu giường bỗng đâu reo inh ỏi. Thằng Tin giật mình với tay cầm lên, ngó nhìn rồi bắt máy.
“Alo, anh hai”
Bên kia nói gì đó, Khanh chỉ nghe thằng Tin trả lời:
“Dạ, em khỏe mà. Ở nhà khỏe hết hả. Có cu út đó hôn, cho em nói chuyện với nó đi”
Khanh thấy hơi mắc cười nhìn thằng Tin đang nằm truồng nói chuyện điện thoại với anh hai nó. Trong khi hắn thì đang vạch lỗ đít sưng phù của nó ra “khám”.
Nói được hai ba phút gì đó thì tắt máy. Thằng Tin biết anh hai nó thương nó nhất nhà. Ba mẹ thì thường thương con út không nói. Nhưng mà nó biết anh hai nó thương nó còn hơn mấy đứa em kia nữa. Dù khi nói điện thoại anh chỉ hỏi qua loa vài câu ỏm ờ.
“Anh hai mày gọi hả?” Khanh nằm kế bên ngang hông thằng Tin không tìm ra chuyện gì để nói, hỏi cho có chuyện hỏi thôi.
“Dạ”
Khanh co ngón tay búng con cu thằng nhóc, con cu không nhỏ không to đang trong thời kỳ sinh trưởng cửng lên vì thấy Khanh.
“Đít đau mà còn nứng nữa hả cu?”
Thằng Tin bị ghẹo mắc cỡ định lấy quần mặc vô, Khanh cản lại không cho nó mặc, rồi lấy tay chà chà ngực nó.
“Nhóc, anh mày cứng cu quá giờ sao? Làm gì cho anh dễ chịu đi.”
Khanh không thể không thừa nhận là thằng Tin “đẹp” kiểu dễ thương, dễ bảo, dễ dụ, dễ ăn hiếp. Cái vẻ trắng trẻo sáng sủa của nó không như tụi hay bôi son trét phấn õng ẹo hắn thường nghĩ. Chút non nớt khờ khờ nhưng kích thích một thằng dâm dục như hắn. Ở nó toát ra cái cảm giác làm cho hắn dễ tưởng tượng như nó là một đứa con gái. Từ đâu đó trong ánh mắt tha thiết nó nhìn mình làm cho hắn nứng. Nứng rồi nứng, không phải vì yêu ét hay cảm giác thích thích nhớ nhung như với một đứa con gái mà chỉ là vì muốn ăn hiếp nó. Nhìn nó đau, nhìn nó phê vì bị mình chọc ghẹo, chơi bạo.
Sáng giờ, cặc Khanh cứ như tới mùa động dục. Cứng lên không xìu xuống nổi. Chỉ cần hồi tưởng cái mặt sợ hắn giận nó, xin hắn đụ nó của thằng nhóc. Rồi cái lỗ đít khít khao nóng hổi đã xoa dịu con cặc và tâm hồn thèm chịch của hắn. Con cặc hắn cứ nứng lên bất chấp, lỗ tiểu rỉ nước dâm ướt hết một bệt quần lót. Khanh chưa thấy cu mình nứng tức như vậy bao giờ, dù là con bạn gái hắn có khiêu khích thì cu hắn cũng không nứng đến nỗi rỉ đầy nước nhờn tới vậy.
Hắn tự hỏi sao mình không ác hơn một chút, cứ đè nó ra mà cắm buồi vô thôi. Quan tâm đếch gì là cái lỗ nó có sưng hay không. Đã vậy nhìn cái lỗ sưng phù, hắn không thấy ghê mà còn phê nữa. Đó là tác phẩm đẹp nhất hắn từng làm ra đến giờ.
Chả phải thằng nhóc mê hắn sao. Như hôm qua hắn biết là đít nó rát lắm chứ chả chơi, nhưng vì sợ hắn giận. Nó vẫn nghe lời banh mông loe đít ra để hắn đút buồi vô phá nát banh chành đó thôi. Trái lại cũng vì vậy mà một chút lòng “trắc ẩn” còn sót lại làm hắn thấy thương nó. Thương cái hậu môn vì mình mà sưng chù dù.
Còn thằng Tin thì cảm thấy vui vui, ít ra thì anh Khanh không chán nó.
“Em bú cho anh ra nha.”
Khanh gật đầu, bắt thằng Tin nằm im đó, còn hắn thì quỳ trên người thằng nhóc, đưa bộ hạ ngang tầm mặt nó. Rồi áo không cởi, quần đùi vạch ra. Con cặc nóng hổi cứng như trụ nung bị nhồi nhét trong quần lót bật tới chĩa tưng ngay miệng thằng Tin. Cái môi nó lập tức bị nước nhờn bám quanh đầu khấc làm cho bóng bóng. Mùi khí của con trai nồng nặc bốc lên vì tích tụ cơn nứng quá lâu. Hôm qua là vì Khanh mới tắm xong, phai mùi hết rồi. Giờ mùi khí mới đậm đà.
Nhưng đối với một thằng bot mê trai, không có mùi hương nào thơm tho hơn cái mùi đó. Hăng hăng làm say lỗ mũi, đánh thức linh hồn đĩ thỏa trong người.
Không còn bỡ ngỡ như hôm qua. Nhưng cũng không bú giỏi hơn được hôm qua. Nước miếng nó do thèm hay sao mà ứa ra quá trời thoa lên con cu to của anh. Thằng Tin lấy tay bưng hòn dái đang săn lại bỏ vô miệng. Mùi khí con trai tụ quanh đó còn nồng nặc hơn trên buồi cặc. Trứng dái của anh to tròn và đều như hai cục trứng cúc cỡ bự. Nó hút nhẹ, mút, nuốt luôn mấy bợn dơ đóng cợn. Dơ của anh chỉ làm nó thấy thèm hơn mà thôi.
“Địt cưng, anh sướng cu quá Tin ơi”
Khanh vò tóc nó, mặt rít lại, được bú tận tình cỡ đó thì có thằng nào không phê. Nhưng qua hơn mười phút, thằng Tin đã mỏi miệng, nước dãi nó chảy nhiễu nhão xuống cần cổ. Mà con cu của Khanh chỉ càng lúc càng căng tức chứ chưa có dấu hiệu nào xả đạn.
Khanh chơi bài khác, nằm xuống vạch áo nó ra, hắn chà người phết lên, con cu nứng kì cọ lên bụng thằng Tin nhấp nhô như đang chơi đụ. Cái miệng nhỏ của thằng Tin lại bị bàn tay to bè bóp lên thành chữ o.
“Rên lên đi mày, rên cho tao nghe coi, xin tao đụ mày đi”
Thằng Tin nghe theo..Chính nó cũng đang say trong cơn nứng của anh Khanh, nó ráng nhớ lại mấy câu nói dâm từng đọc trong truyện rồi kêu lên:
“Uhhhh… Anh ơi đụ em nữa đi, đít em đây, đụ vô sâu trong đít em đi, oh.. Anh ơi cu anh to quá, đít em tét ra rồi anh ơi…”
Khanh vẫn làm như đang đụ thật, hông vẫn đẩy. Cặp mông chắc nịch căng thịt của hắn cứ nhấp nhô lên xuống trong lớp quần đùi. Buồi ma sát với bụng thằng nhóc. Khanh cắn cần cổ nó, đè giọng hỏi:
“Mày là gì của tao hả thằng bê đê?”
Thấy anh Khanh đang hấp diêm cái bụng mình. Cái tướng bự con cơ bắp đè nó muốn nhẹp lép thở không nổi. Thằng Tin mê sảng trả lời:
“Đĩ của anh.”
“Chiều qua tới giờ không có cu anh,. Đít mày, có nhớ cu anh, có thèm anh không?”
Thằng nhóc vòng hai tay ôm lấy cái tấm lưng đang đè nó. Hửi cái đầu tóc thơm phức của anh. Ngây thơ nói:
“Dạ nhớ lắm.”
Khanh chưa vừa ý:
“Cái gì nhớ?”
“Lỗ đít em nhớ. ..”
Thằng nhóc vừa nói xong thì nó nghe mình mẩy Khanh gồng lại, mặt anh nổi gân. Gầm gừ…Cái bụng thằng Tin hứng trọn một bãi tinh khí nhớp nháp chảy tè le.
Khanh cạp mặt nó.
“Đồ đĩ, anh thương mày lắm.”
Đó chỉ là một câu nói ga lăng như khen thưởng sau một lần hành dâm. Cũng đủ làm thằng Tin mừng rơn, ngực nó nhộn nhạo, chu mỏ hun lên gò má Khanh. Thiệt ra nó thèm được hôn môi với anh lắm. Nhưng nó biết là anh sẽ không thích đâu.
“Mày hun được làm tới ha.”
“Tại anh đâu có cấm em”
“Ừ.”
—
Hôm nay thằng Tin chỉ ở nhà lau dọn nhà cửa. Khanh cũng hiếm khi chôn chân trong nhà. Cắm mặt vô máy tính đánh liên minh. Trưa thì chạy xe dở cơm ra cho ba mẹ hắn.
Buổi chiều thằng Tin thấy thở phào vì cái lỗ hậu của nó đã đỡ sưng thì phải. Nó thấy Khanh mặc đồ bảnh tỏn sắp đi ra ngoài chơi.
“Ê, đi chơi với tao không?”
“Đi đâu anh, chút em phải nấu cơm nữa.”
“Thì tao chở đi đâu mày đi đó.” Nói xong tự nhiên Khanh lại đổi ý: “Mà thôi, mày ở nhà nấu cơm đi, tao đi chút rồi về.”
Thằng Tin lẩm bẩm trong miệng. “Người gì quay nhanh như chong chóng.”
—
Lúc trước thằng Tin nghe nói nhà này có một cô giúp việc. Nhưng mà tay chân tháy máy trộm vặt nên cô Xuân cho nghỉ. Cô Xuân cũng là bạn học cũ của mẹ nó. Có lần cô Xuân về nhà nó đi đám giỗ, tự nhiên thấy thích thằng Tin. Rồi hai bà mẹ ngồi nói qua nói lại sao đó mà rốt cuộc nó cuốn đồ lên đây. Cô Xuân cũng nói với nó là:
“Con cứ coi như lên nhà cô hai chơi thôi, thấy phụ được cái gì thì phụ, tới tháng cô hai cho tiền xài.”
“Dạ, nhưng mà con biết phụ gì hả cô hai? ”
“Chứ ở nhà con thường làm gì thì lên nhà cô hai làm cái đó. Nghe mẹ con nói con biết nấu cơm, làm việc nhà hết mà.”
Anh hai thì kêu:
“Thôi mày đi đi cho biết đó biết đây, chứ ở nhà miết rồi nhát gan quá.”
Thằng Tin sợ xa nhà lắm. Sợ xa cha xa mẹ, xa mấy đứa em út. Bữa đầu lên đây nằm trằn trọc không ngủ được nhớ tới cái mặt của thằng cu út khóc lóc ỉ ôi chạy theo không muốn anh Tin nó đi mà nó nằm khóc ngon ơ.
Tại nó thấy ở nhà cũng ăn không ngồi rồi, không phụ ba mẹ được gì. Sài gòn thì cũng hay đi, nhưng mà Thằng Tin cũng muốn lên đây sống thử, làm người thành phố coi sao. Nó cũng định bụng lên ở chơi hai ba tháng gì thôi. Thấy ngon cơm thì tính tiếp không thì cuốn gối về.
Thật ra nó cũng không biết là nó có thật sự thích anh Khanh không? Hay chỉ mê cái tốt mã của anh. Lên đây ở hai tuần, hai thằng có nói được mấy câu đâu. Qua nay, quan hệ mới “phát triển” vượt trội. Nhưng mà bây giờ chỉ cần nghĩ về anh, thì thằng Tin lại thấy ngực nó đập rộn ràng. Ở quê, nó cũng thích nhiều anh lắm rồi, nhưng toàn thẳng không. Mà thằng Tin vừa khờ vừa nhát, tối ngày lui cui trong nhà chả biết đi cua trai.
Tối nay, anh Khanh cũng không ăn cơm ở nhà. Thằng Tin bình thường ăn tối xong cũng chả biết làm gì giết thời gian, tối là ngồi coi phim TVB với chị Mẫn rồi đi ngủ. Chị Mẫn có bạn trai rồi, sang năm cưới.
Cô Xuân nói nó nấu cơm ngon hơn cô giúp việc cũ. Nó cũng chẳng biết là cô nói thiệt hay là đang động viên nó. Mà cho dù thiệt thì cũng không có gì để tự hào. Suốt ngày ở nhà nó toàn lui cui làm mấy việc đó. Không tốt cũng phải tốt.
Điện thoại thằng Tin đang xài là dòng NoKia đời ấy. Ít ra cũng lên mạng đọc chữ được. Mà nó cũng không bao giờ chơi face. Tối nằm xuống là ngủ thẳng cẳng, không nghĩ gì hết. Ngoại trừ gần đây nghĩ về anh Khanh.
Anh Khanh đi tới hơn 9h tối mới về, là lúc nó đã nằm trên giường ôm gối rồi. Chú hai (chồng cô Xuân) hình như còn đang ngồi coi đá banh ngoài kia.
Khanh mở cửa phòng thằng Tin đi vô, cũng không bật đèn. Mà chạy lại phóng cái thịch tới trên giường ôm siết thằng Tin rờ người nó.
“Mày ngủ chưa? Tao có mua cái này cho mày.”
Thằng Tin vốn định giả bộ ngủ rồi, nhưng Khanh cứ rờ người làm nhột quá nên đành phải lên tiếng:
“Em chưa ngủ.”
Mà cho dù có ngủ rồi thì bị Khanh ôm siết như vầy thì ma nào không tỉnh mà hỏi.
“Dậy coi đi, tao mua quà đền bù cái lỗ đít của mày đó.”
Thằng Tin cũng thích đồ tặng lắm nên lui cui ngồi dậy bật đèn. Khanh đưa cái hộp cho nó:
“Điện thoại, lấy cái này xài đi, cái kia mày quăng đi, lấy cái này xài, tao mua mà mày không xài là chết với tao”
Thằng Tin bật cái hộp ra. Nó cũng không rành mấy hiệu điện thoại gì hết. Nhưng mà nhìn cái tên Oppo chình ình trên hộp thì đứa con nít cũng biết. Truyền hình quảng cáo hoài. Dùng đầu gối suy nghĩ thì cũng biết cái điện thoại này không phải dạng vừa. Thật ra thằng Tin cũng thích lắm, nhưng nó nói:
“Thôi anh, cái này nhiều tiền lắm, em không lấy đâu. Cô hai đồ mà thấy thì kỳ lắm.”
“Mẹ tao thương mày gần chết, gì đâu mà sợ. Riết rồi thấy mẹ tao coi mày như con út”
“Nhưng mà cái này anh mua nhiêu?”
“Mày hỏi chi, lấy xài là được rồi.”
Khanh đứng lên, ngáp một cái rõ to:
“Thôi tao về phòng ngủ, nhớ xài đó, tao còn thấy mày xài điện thoại cũ là tao đập à. ”
Đợi Khanh đi rồi, thằng Tin ngắm nghía cái điện thoại một hồi, cuối cùng vẫn bấm bụng bỏ vô tủ quần áo cất đi.
End Chương 3
Thuộc truyện: Thằng Nhóc Dại Trai – by MinMinManMan
- Thằng Nhóc Dại Trai - Chương 2: Thốn
- Thằng Nhóc Dại Trai - Chương 3: Bị Sưng
- Thằng nhóc dại trai - Chương 4: Anh Ken Đang Nhìn
- Thằng nhóc dại trai - Chương 5: Mùi Vị Khác
- Thằng nhóc dại trai - Chương 6: Hai Anh Và Anh Hai
Somename says
Truyện hay đó tác giả
manhh says
ra chap mới đi bạn TT
Dark Prince says
hay đó tác giả ! Ra chap mới nha
Dark Prince says
nhưng cho bé thụ hấp dẫn một tí là ok
Phong đăng says
Tác giả ra nhanh nha, ???
Mong thấy 1 cái kết có hậu
Add zalo luôn 01869602271