Truyện gay: Anh – Người hàng xóm đáng yêu – Đoạn 12
Tác giả: kemchuoi239
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
tui về nhà với một tâm trạng khác hẳn , vui hơn hôm qua và cười nhiều hơn hôm qua , bây giờ nhìn mấy chậu hoa cũng như có thêm sức sống sao lạ vậy nhĩ , mỗi lần có hắn là mình lại như được sống lại và chắc có lẽ hắn đã đi vào trái tim tui như một tinh thần vững chắc hơn cả
Thế là tối hôm đó tui ko hề ngũ được ,cứ nghĩ tới hắn là tui lại vui , nghĩ tới ngày mai tui sẽ được gặp hắn , ui cái chăn hôm nay nó ấm làm sao ko lạnh lẽo như những ngày trước.
Đã qua một đêm dài cho đến sáng hôm sau , tui hôm nay dậy sớm làm mọi việc thật nhanh để đi đến trường . Tới nơi , thấy nhỏ Yến đã chờ ở đó ,ko bit nhỏ chờ tui hay ngóng anh Tứ
-Ê ! đợi lâu chưa
-chưa ,Yến mới tới àh
-đi ăn sáng ha , ra kia ăn đi , bún thịt nướng kìa nhìn ngon quá
-ờ ,thì ăn gì cũng được
hí hững gọi hai tô ,ăn hí hoáy ko biết trời đất , công nhận ngon ghê , sau đó tụi tui còn kiu thêm hai ly nước ngọt nữa tại bỏ nước mắm nhìu nên khát , ăn một hồi no nê tụi tui ngồi nghĩ ngơi , đến lúc lấy tiền thì :
-Duy , ko thấy tiền hình như Yến quên òi , Duy cho Yến thiếu đi
-trời , có zậy cũng quên nữa ,thui để Duy bao cho
tui mở cặp lục lục , lục mãi , lục mãi sao ko thấy chòy , mọi bữa tiền ở trong ngăn này mà , tui hốt hoảng moi móc cả cái cặp ,trời ơi tiền đâu , tui mở to hai mắt nhìn nhỏ
-Duy cũng quên rồi yến ơi
-ọc ! nhỏ đang uống nước như bị sóc
-choy` ơi ,giờ sao đây kiểu này quê chết lun á …..tui với nhỏ ngồi lì ra đó ko biết làm sao và các bạn biết ko trong lúc này người tui nghĩ đến đầu tiên là hắn giá như có hắn ở đây nhỉ và ko còn cách nào khác tui nói cho nhỏ nghe
-Yến nè , kiu anh Phong xuống đi , ảnh giúp đỡ
-ờ ha ,Duy hay thiệt zậy mà Yến ko nghĩ ra …..nhỏ nói vậy nhưng tui cảm thấy hình như là mình đang lợi dụng người khác vậy , tui ko thix tí nào ,nhỏ chạy lên tầng 14 để kiu hắn xuống trong khi đó tui ngồi chờ và giữ cặp
lát sau , tui thấy thấp thoáng nhỏ với hắn và cả cái anh Tứ gì đó , choy` nói nhỏ kiu một anh thôi ,đằng này kiu cả hai ông luôn làm phiền người ta quá àh .Thấy tui hắn mỉm cười ,lúc này tui thức sự quê lắm muốn đỏ mặt luôn đó
hắn nói :- nhóc hay ha ko có tiền mà cũng dám ăn sang nữa ..hihi
-thì ai mà bit được tại quên chứ bộ
-mà cảm ơn anh nha , ko có anh chắc em tiu luôn ở đây
-hùm ko có gì đâu dù sao anh cũng bao nhóc nhiều lần rồi ,nhóc khỏi phải ngại …tui nhìn kĩ thấy hai bộ mặt của hai người này cũng còn bơ phờ lắm chắc mới ngũ zậy đây ,còn nhỏ yến thì cứ đứng xí xọn trước anh Tứ ko biết mắc cỡ gì hết trơn . Tui đứng zậy chợt cái dây cặp nó vướng vô chân làm người tui ngả về trước thẳng vô người anh Tứ ,tui dường như ko còn đứng vững được lúc này chỉ có anh Tứ là điểm tựa để tui chống dậy , tui đá cái cặp ra
-ko sao chứ em, cẩn thận chứ ….anh Tứ nói nhỏ nhẹ và khi đó tui cảm thấy anh ấy cũng đô con lắm và mạnh mẽ nữa tui ngã mạnh như zậy mà ko xê dịch một tí nào , tui cảm nhận như ảnh đang nhìn tui thật kĩ khi ảnh nắm chặt tay đỡ tui zậy. Còn hắn thì tự nhiên kéo cái tay tui ra trong khi chưa vững ,đau muốn chết kéo gì mà mạnh quá trời hắn làm như ko cho tui đứng kế anh Tứ hay sao ấy
-cảm ơn anh Tứ nha , hôm nay xúi quảy quá
-ko có chi mà , ko lẽ anh đễ té xuống đất
-hihi`
chợt hắn xen vô : – thui hai đứa đi học đi , nói nhiều trễ bây giờ
-uh` ,bit òi làm gì mà xua đuổi giữ zậy …hihi….tui nói lại cho hắn tức chơi
-thui em đi nha có gì lát em lên chơi … chòy ơi sao hôm nay tui dạng miệng quá , tự hẹn lên chơi luôn chắc vì có hắn nên mới như thế ………
Sau một thoáng học căng thẳng , tụi tui cũng được giải lao bằng giờ ra chơi , ko chậm trễ tui nghĩ ngay đến chuyện lên chỗ hắn chơi mà sao hôm nay nhỏ sao vậy nó cứ nằm bẹp ra bàn
-yến nè ! sao zậy , bộ bạn bị bệnh sao ?
-ko yến chỉ hơi đau bụng àh ,Duy đi chơi đi chắc hôm nay yến đi không được
-hay Duy ở lại với yến nha
-hả ! thui , yến ko sao mà chuyện tế nhị của con gái Duy ở lại làm gì
-trời ! nghe nhỏ nói vậy tui cũng hổng biết nói sao ….. thui nên đi cho nhỏ còn tự do , tui chạy nhanh lên phòng hắn ,bước vô mở tung cánh cửa
-anh Phong ! , tui la lớn để cho hắn bất ngờ nhưng không ngờ lại có một người khác
-ủa ! chị Lan …. khi thấy chị ấy trái tim tui như thắt lại tui sững sờ với anh mắt ngạc nhiên
-chào em ! chị có nghe mấy đứa bạn nói ,em cũng học ở đây
-dạ ,em học ở dưới kia
-mà em kiếm anh Phong àh , ảnh đi mua gì đó lát ảnh lên
-uhm` thì em lên chơi thui
-mà công nhận em hay thiệt đó nha ,anh Phong đã chuyển nhà mà em vẫn bám theo được tới đây ,tụi bạn ko nói thì chị cũng ko biết ……. lúc này các giác quan của tui nhạy cảm hơn hẳn ,lời nói của chị ấy có ý gì đây “bám theo” chị ấy xem mình là gì mà nói như vậy và tui dường như ko còn mấy thiện cảm khi nghe lời nói đó ,chắc có lẽ chị ấy ko muốn mình ở gần anh Phong nữa lúc trước thì có thể mình sẽ ko ở gần anh ấy nhưng bây giờ thì tình cảm của tui đã khác rồi ,tuy không thể xảy ra tình yêu giữa hai người con trai nhưng ko vì lẽ đó mà tui ko được ở gần anh Phong phải ko ?
-hì ,em cũng đâu có biết đâu tại hôm bữa thấy ảnh nên mới biết ,xem ra em có duyên với anh Phong hơn chị rồi
-ùhm ,thì chắc em may mắn hơn chị rồi ..hì
chợt anh phong từ cửa bước vô :
-Nhóc đó hả , tới hồi nào vậy
-em mới tới àh ,ngồi nói chuyện với chị lan nãy giờ ….. lúc này nhìn trên tay hắn là bịch dưa hấu đã gọt sẵn và trái dừa xiêm ,chắc là ảnh mua cho chị ấy, thui ko sao người ta yêu nhau mà !
-Nhóc ăn đi nè !
-hả ! anh cho em sao …..tui thật sự ngạc nhiên khi hắn đưa cho tui những thứ ấy
-ùhm ! mua cho nhóc đó , nhóc nói là nhóc thix dưa hấu và dừa xiêm phải ko ? ….trời ơi có phải là mơ ko đây , hắn vẫn còn nhớ những thứ mình thix , hắn ko quên đi ,hix lúc đó tui rất vui và cảm động vậy là hắn vẫn còn quan tâm đến thằng em nhỏ này , anh àh ! cảm ơn anh nhé chị Lan lên tiếng :
-anh Phong hổng mua cho em nha
-hì ,anh xin lỗi , những thứ em thích ở đây ko có bán ,mai mốt anh sẽ dẫn em đi ăn bù được ko
-hì , ko sao,em chỉ nói vậy thui ,chứ em cũng ăn no rồi …..ánh mắt buồn thể hiện trên khuôn mặt chị ấy , lúc này nhìn thấy chị ấy , tui thấy mình cũng có lỗi , ko lẽ chị ấy yêu anh Phong nhìu đến vậy sao và chị ấy có biết anh ấy là gay không hay đó mãi là điều bí mật mà anh ấy sẽ dấu mãi đối với chị ấy , chị Lan ơi hảy cố lên hảy làm anh ấy yêu chị nhé ! , nhưng sao lạ vậy tui sao thế này , có những lúc chỉ muốn hắn là của mình thui và có những lúc tui lại muốn hắn thật hạnh phúc như bao người đàn ông khác có phải tui quá mâu thuẫn không ?
đột nhiên chị Lan lấy trong túi xách ra hai tấm hình
-đây ! hình của hai người nè ….. tui liếc mắt nhìn sang ,trời ơi !cái hình mà hôm đó hắn hung tui khi chơi đánh bài thua ,sao chị ấy lại có
-hai người nhìn hợp nhau ha ..lúc này tui và hắn nhìn nhau và chị ấy thì nhìn hai chúng tôi , im lặng một hồi
-àh cái này,tại hum bữa chơi thua nên anh phải như vậy tụi bạn nó bắt mà …..lúc này đôi mắt chị ấy hình như đang hiện lên vẻ nóng giận
-ko phải ý em là tấm hình mà ý em là sao hôm đó anh ko kiu em , bữa đó em chỉ ở nhà ,vậy mà anh ko nói với em một tiếng, tại sao vậy anh…..lúc này tui không biết nói gì nữa thì cũng tại tui mà người ta mới giận nhau ,không khí trong căn trở nên căn thẳng tui muốn đứng zậy nhưng đôi chân thì ko dám nhúc nhích
-tại hôm đó ,nhóc Duy cũng nghỉ học ,thấy nó ở nhà một mình nên anh muốn chở nó đi chơi ,thì em cũng đã nhìu lần đi với anh rồi ,thì lần này em cho nó đi một lần cho biết được không , em đừng giận nữa nha Lan……chị Lan im lặng
-thui em đi về nha ,có gì em với anh nói chuyện sau …..chị về nha Duy
-dạ , em chào chị !…chị ra đi như một cách đoan tuyệt ko hề vương vấn ,chắc chị ấy ko hài lòng lắm khi mình đi với hắn hôm đó rồi hắn lại ngồi kế tui : -ngon hông nhóc ?
-ùhm thì bình thường chứ có gì đâu ,mà anh Tứ đâu rồi anh
-ủa Tứ nó đi xuống lớp nhóc chơi mà nhóc ko thấy sao ,tại hồi nãy anh nhờ nó xuống nhắc em lỡ nhóc quên lên sao
-ko ! ko có gặp
-mà bạn nhóc đâu rồi , ko thấy nó lên chung
-nó bị đau bụng gì đó ở dưới ,ko có lên được ,chắc anh Tứ với nhỏ ở dưới đó đó ,nhỏ cũng thix ảnh mà
-hì ,anh cũng ko biết nữa ,mà nè thứ bảy nhóc có rãnh không ?
-chi zậy anh?
-anh muốn rủ nhóc đi chơi
-sao đi nữa hả ,thui thui ,em ko đi đâu ,mắc công chị Lan giận cho coi
-nhóc đừng lo , chỉ có anh với nhóc mà , hai người thui
-o` cũng được ….ko hiểu sao tui ko thể nào muốn từ chối lời mời đó mà thật sự tui lại rất muốn đi và ở bên hắn
-mà đi đâu vậy anh?
-đi công viên nước ,chịu hông ?
-hi ,em thích nó lắm , ok anh chở em đi nha
đột nhiên : hắn khẽ hôn tui một cái lên trán , cái hôn nhẹ nhàng làm tui thật thix và vui trong lòng ,ngoài má ra thì chỉ có hắn là người thứ hai mà tui cảm thấy ấm cúng khi được trao tặng một nụ hôn , cảm ơn anh nhé !
Đột nhiên tui nhớ tới nhỏ Yến , đi chơi nãy giờ bỏ nhỏ ở dưới một mình chắc buồn lắm , thui tui phải đi mua gì đó cho nhỏ ăn mới được , tui nói với hắn
– anh Phong ! em vô lớp nha
-Ủa ,còn sớm mà nhóc , ở đây chơi một lát nữa đi
-dạ thui ! con Yến nó đang chờ em ở dưới , em xuống coi nó có sao hông đã , bạn thân của em mà ……. tui nhanh chân rời khỏi chỗ ngồi vì đối vơi tui bạn bè phải luôn giúp đỡ nhau lúc khó khăn , hoạn nạn…..
-bye anh nha
-ờ khoan đã ,nhóc nhớ thứ bảy nha , nhóc lên lên trường , anh sẽ chờ nhóc ở đây !
-ùhm nhớ mà ,thui đi nha …tui đá lông nheo hắn một cái rồi vụt đi , hihi ko biết hắn có vui khi hôm nay mình làm cho hắn khó xử với chị lan không , ui mình lúc nào cũng rắc rối
khi xuống đến lớp tui chẳng thấy nhỏ đâu nữa , ko bít nhỏ đi đâu rồi ha ?
-chào em …. học , ủa ! tiếng ai vậy
tui quay ra sau lưng , thì ra đó là anh Tứ , chắc đang kiếm nhỏ đây mà
-anh đi đâu vậy ,sao ở đây ?
-anh ngồi ở bên kia ,thấy em nên anh kiu hihi
-ờ mà anh có thấy Yến đâu ko , hồi nãy nó còn trong lớp mà
-Anh ko thấy , anh cũng ko để ý nữa
-ùhm , ko sao ,chắc nhỏ đi chơi đâu đó rồi
-hay mình ra kia ngồi nói chuyện đi .. giờ ra chơi chưa hết nên tui rủ hắn nói chuyện cho đỡ buồn , tiện thể chờ nhỏ luôn ,mà sao cái sân trường hôm nay đông hơn hẳn ,để có được một cái ghế lót mông cũng ko phải là dễ nhưng có cái bóng cây che mát cũng làm tui cảm thấy đỡ ngột ngạt phần nào , tui vơi anh Tứ ngồi xuống cái ghế trống mà người ta vừa mới đi , ui hên thật !
-em sắp thi học kì chưa ?
-Dạ ! chắc cũng sắp rồi anh ạ ,tụi em được biết là thi trước giáng sinh , nên chắc sẽ thi sớm
-zậy àh sướng ha , mai mốt thi xong chơi thoải mái
-hihi ,thì đương nhiên rồi , ko thoải mái sao được hihi
-Em mới chỗ anh Phong xuống àh ?
-ùhm , sao hổi nãy anh ko lên chơi?
-thui tại hổi nãy có Lan tới nên anh ko muốn phiền hai bạn ấy
-à zậy hả , anh hiểu tâm lý người khác hen
-hihi , hiểu gì chứ đó là chuyện thường mà , bộ em ko nghĩ zậy sao
————–
Thuộc truyện: Anh – Người hàng xóm đáng yêu – by kemchuoi239
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 2
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 3
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 4
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 5
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 6
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 7
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 8
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 9
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 10
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 11
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 12
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 13
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 14
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 15
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 16
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 17
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 18
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 19
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 20
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 21
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 22
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 23
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 24
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 25
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn Cuối
Leave a Reply