Truyện gay: Anh – Người hàng xóm đáng yêu – Đoạn 5
Tác giả: kemchuoi239
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
” uhm`….cũng được …”
tui với hắn lại lê chân trở về con hẻm cũ….vừa đi hắn vừa kể cho tui nghe chuyện của hắn hồi còn tuổi tui….hắn cũng hồn nhiên như tui lúc này và có nhiều bạn bè vui lắm….còn tui thì nói cho hắn biết chuyện hồi nhỏ của mình…”.tui phá như quỷ” hi`…mẹ tui nói như vậy mà…..giờ..tui thấy hắn cũng đã vui hơn chút xíu…hắn cười và nói thật nhiều…….
đúng 9h tui với hắn dừng ngay trước cổng nhà….con hẻm hôm nay vắng lặng….ko thấy tụi nhỏ đâu….tuy những nhà hàng xóm đều mở đèn…nhưng..tui cảm thấy…một ko gian yên tĩnh bao trùm….chỉ có tui và hắn….
“thui…em vô nhà nha….”
“uhm` nhóc vô đi….ráng nghỉ ngơi…rồi mai mốt đi dạo nữa..hi`”
“anh nhớ đó nha…..mai mốt phải đi nữa ah…..”
“uhm`….” hắn quay lưng đi về nhà….ko nói gì….nhìn hắn sao mà buồn thế…..
cứ như thế….. lâu lâu…tui với hắn lại cùng nhau đi dạo…..và lúc nào hắn cũng bao tui ăn…tui thix lắm…..và cũng vào những lúc tui có chuyện buồn là thì lại có hắn tâm sự……làm tui vơi đi phần nào chuyện buồn……thật sự …tui cảm thấy tình cảm giữa tui và hắn ngày càng gần hơn …..những lúc hắn chọc tui …tui ko còn thấy ngượng và khó chịu như trước ……. hắn giống như một người anh vậy…..hắn chợt xuất hiện và làm cho cuộc sống của tui vui hơn….sinh động hơn….đối với tui hắn thật tuyệt vời…..
và rồi hơn một tháng trôi qua…bây giờ tui ko còn rãnh và thảnh thơi như trước….bài vở lúc nào cũng nhiều……vì nó mà phải bỏ ra khá nhiều thời gian….ui ! thật là chán nản…..giá mà bây giờ có hắn ở đây nhĩ…..
giờ..tui cố gắng hết sức tập trung để giải cho ra cái bài toán mà ngày mai…….có thể tui sẽ là người ” may mắn ” được cô kiu lên làm…..hix……
tui ngồi một mình trong phòng…..một ko gian thật vắng lặng……chợt
” cóc….cóc…….”cái âm thanh dội ra từ cửa sổ……làm tui giật bắn cả mình….và tui chú ý…….
tui đi về phía cái cửa sổ…….nhìn xuống……hình như có ai đang phá mình thì phải……chợt tui thấy thấp thoáng qua tấm kính mờ có ai đó đang vẫy tay………
” Nhóc….c….c….c !” tui nghe khe khẽ có tiếng gọi qua khe cửa……..ko rỏ lắm…tui tò mò ra ban công xem ai………
” Nhóc đó àh………!” tui chưa kịp định dạng đối phương thì đã có tiếng nói……….a`….là hắn chứ ko ai khác…..hắn có cái giọng con trai nghe ồ ồ….nhưng rất dễ thương…..
” chào anh….có chuyện gì vậy….anh ném cái gì vô cửa sổ phải ko……..khai mao ”
“..hì….xin lỗi nhóc sao mấy bữa nay anh ko thấy nhóc ra ban công chơi…….”
hì…..cứ tưởng chỉ có mình nghĩ đến hắn…ko ngờ hắn cũng có chúc quan tâm đến mình………..
” ờ..thì…mấy hôm nay bài vở quá trời luôn…..mà toàn bài khó….nên em ko ra chơi được…….vì phải làm cho xong……”
“ờ ..vậy ah`….”
” sao thế hả anh……..kiến em có chuyện gì ko?”
“ko…..anh tưởng nhóc rãnh nên kiu nhóc ra chơi vậy mà……..”
trời ơi ..tui thật sự rất muốn xuống chơi…nhưng chưa làm xong bài tập thì ko thể nào…..làm sao đây…..
“anh ơi…..anh học toán giỏi ko……..” tui ko bit tại sao tui lại hoi hắn như vậy….hay……
“ừ…cũng hơi khá…..mà chi vậy nhóc…..”
“anh chỉ nhóc bài này được ko……….”
“được chứ…….nhóc đưa đề đây……”
“trời ơi ….sao mà đưa được…….anh nói mẹ nhóc mở cửa cho anh vô đi…….”
tui nghe thấp thoáng dưới nhà
“dạ..chào bác……..duy trên lầu phải ko bác…”
“ờ…nó đang học bài……con có chuyện gì ko……”
“dạ…duy có nhờ con chỉ bài toán…….”
“vậy con lên đi….nó trong phòng đó……”
hụp một cái….hắn đã xuất hiện ngay trước cửa…….hihi…..lúc này người tui ko còn cảm thấy chán nản như hồi nảy nữa….
. “anh nhanh thiệt …..mới đây là thấy liền…”
“vậy mới là anh nhóc chứ………” ….hắn bước vô nhìn xung quanh……..
“phòng của nhóc nhìn thoải mái ha…….đâu …….đề đâu đưa đây anh chỉ cho…………”
“đề ở trên bàn đó……anh ngồi đó đi để em đi lấy cái ghế……..”
bây giờ được ngồi gần hắn …tui thật thích….
” đâu…..nhóc ko hiểu phần nào…….”
” đây nè……cái công thức này sao mà áp dụng vô ….nhóc làm đúng cách mà cũng ko ra……”
“ah`…lại gần đây anh chỉ cho nghe…….”
trời ơi…..lúc này cái mặt của hắn sao mà cứ như áp sát vô mặt tui……thật gần và rất lạ……chòy ơi …..tui ko thể nào tập trung được….sao vậy nè…..tui cố gắng hết sức bình tĩnh để ráng hiểu một chút và cũng giúp cho tui có thể làm được bài…..tui công nhận hắn nói rất hay tuy ko bằng cô giáo trong lớp nhưng khi nghe hắn giảng tui thấy dễ hiểu hơn…….sao hắn giỏi thế nhĩ……tui tự hỏi: ai mà được hắn yêu chắc sướng lắm……
bất chợt ” nhóc…! ” hắn nắm tay tui
“nhóc hiểu ko………”
” ờ….ờ….h..iể….u…..!”
” u`…..anh tưởng nhóc ko hiểu……mà sao tay nhóc lạnh ngắt vậy……..nhóc sợ anh hả…”
“ơ…ơ….lạnh hồi nào……..anh này lạ ghê……” tui nhanh chóng thụt tay lại………..mắt nhìn hắn……..
” anh…cảm ơn nha…….ko có anh chắc nhóc bó tay luôn……”
“sao…..có bài nào nữa ko………”
lúc này tui ko dám nói là còn nữa…vì tui ko muốn tim mình cứ đập mạnh như thế này……nếu cứ ngồi sát gần hắn…chắt tui chết vì đau tim……
“hì…..em chỉ hỏi có bài này thui…….còn lại em làm được…….”
“thui…giờ anh về nha……em của anh ở nhà có mình…….tội nghiệp nó……”
“uhm`…làm phiền anh quá……..”
“ko sao…nhóc cứ phiền …..anh còn khỏe lắm……..hi`”
hắn xoa đầu tui mấy cái ..rồi đi xuống….
lúc này…tui cứ ngồi đó và nhớ lại cái cảm giác lúc nãy…thật khó tả….ko biết hắn có như mình ko nhĩ…..
tối hôm đó…tui khó chợp mắt được khi cái cảm giác đó cứ lảng vảng trongngười tui……nhưng tui lại cảm rất vui….thôi…..nhắm mắt lại nào mai còn đi học nữa…….
đến sáng hôm sau……..đúng giờ…cứ như thường lệ…….tui lấy xe đạp ra….nhưng hôm nay thật lạ…mới sáng sớm mà trời mưa….bầu trời thì đen xì…..ko có gì gọi là bắt đầu một ngày với những đđiều tốtđẹp…..chán quá đi thui…..tui chạy vô lấy cái áo mưa rồi bắt đầu khởi hành…….
ccon đườnghôm nay sao vắng quá…..chắc mưa mọi người chưa ngoài……….ui mệt thật…..chạy xe đạp mà còn gặp phải gió ngược chiều…..chắc mình kiệt sức quá……
tự nhiên….”bụppppp” á…….cái bánh xe ….sao thế này……tui cảm nhận bánh xe mềm đi khác hẳn …..càng chạy càng dằn…. .tui dừng lại nhìn xuống……trời ơi…..bể rồi….sao kì vậy….hồi nãy nó còn bình thường mà….hix làm sao đây tui chợt nhìn xung quanh……vắng vẻ….í nhà bác tám sửa xe…..hôm nay mỡ cửa sớm nhĩ…..ko chần chừ suy nghĩ…..tui đẩy xe vô ngay
“bác tám ơi….vágiùmùm con cái lốp xe…….”
“bác tám nhìn tui nói: sao thế….sáng sớm đi học bị bể bánh xe ah`…..”
“dạ..con ko bít nữa………”
chết rồi..bây giờ mà ngồi chờ sữa xong chắc cũng đã lố giờ đi học…thui chắc đành phải cuốc bộ vậy
“bác tám cho con gởi xe ở đây nha…con phai đi học ….trễ rồi…..”
“uhm`…con đi coi chừng xe cộ đó…….”
tui phóng nhanh qua bên kia đường chạy thật nhanh……mưa càng ngày càng lớn……tui chạy hết sức mà phát mệt……chợt đâu đó
“anh duy…..anh duy………”
tui đứng lại nhìn ra đằng sau……ui…là hắn và em gái của hắn thấp thoáng dưới chiếc áo mưa……tui hết sức nhạc nhiên định hỏi….
“em xít vô cho anh duy lên nữa……….”
“lên xe đi nhóc …..anh cho quá dang ……”
lúc này tui ko thể đứng dưới mưa mà hỏi vì sao……tui lên ngay xe hắn…..lúc này tui ko thể nói gì..chỉ biết thở phào nhẹ nhõm…..may mà có hắn….. ko thì……..
“anh chở em gái đi học ah`” tui tò mò hỏi
“uhm`….tình cờ thấy nhóc…nên anh…….”
“hi`..cảm ơn anh nha………….” ko biết có phải là ttrùng hợp hay ko….nhưng tui cảm thấy hình như hắn đã biết từ cái lúc tui đẩy xe ra khỏi nhà………… được một lúc…..tui cũng đỡ mệt “anh ơi..dừng lại….tới rồi……..”….éc tiếng xe thắng gấp làm tui đổ người về phía trước…….. “chòy ơi ..chạy gì dữ thế……. “hi`..thui nhóc vô học đi……anh chở em anh tới trường….” “tạm biệt anh duy…….” giọng nó của em hắn nghe thật dễ thương……… ‘ bye bye em nha” tui chạy nhanh vô lớp học …….vì lúc này trời vẫn còn mưa……………….
lẹt xẹt chiếc áo mưa trên hành lang……tui cảm thấy sáng thứ hăm hôm nay thật bận rộn…..đủ thứ chuyện…..từ xa tui thấy lớp tui hôm nay nhốn nháo hơn hẳn…….sao mà tụi nó cười tươi thế nhĩ…..và cả những lớp bạn hàng xóm cũng thế…..thấy vậy….tui rảo bước nhanh hơn để lý giải sự tò mò……vừa tới cửa…..
” duy…..” tay con yến đặt mạnh lên vai tui….làm tui hết hồn …..yến là một cô bạn tui quen hồi cấp hai….nó dễ thương nhưng dữ lắm….nó ngồi ngay sau lưng tui trong lớp……
“sao….gì…..?”
“tối thứ 6 đi chơi đi….”
“thứ 6…?”
“u`……thông báo thứ 6 nghỉ kìa…”
tui quay mặt sang nhìn lên bảng thông báo của lớp…..ui…..cái tờ giấy in đậm dòng chữ ” thứ sáu các em học sinh được nghỉ”….làm tui thấy vui và mừng……được nghỉ là điều bọn học sinh như chúng tui hằn mơ ước
“sao…..đi nha…..có cả thằng khoa và con ly nữa…” “zậy hả…….” “ờ mà…thứ sáu này đi đâu…….” “tụi tui quyết định là ăn ở quán : ốc xinh……từ trường mình chạy lên tí xíu….” “à…cái quán dành cho học sinh ấy à…..nghe nói đồ ăn cũng được và giá cũng vừa túi tụi mình…” “thôi được…để tui về xin mẹ đã…..nhưng chắc là được…..hihi” tui bước nhanh vô chỗ ngồi…..ui….cái lớp gì lộn xộn….
chắc tụi nó vui quá ….. chẳng mấy chốc….reeengggggggggggggg…..tiếng chuông vang dài báo hiệu tiết 1 bắt đầu……chợt…..tui nhìn ra trời mưa….bỗng nhớ lại cái chuyện hồi nãy…..tui lại nghĩ về hắn…..về cái người mà lúc nào cũng đem đến cho tui niềm vui và sự may mắn…….lát nữa về mình phải cám ơn hắn mới được…… và rồi…suốt buổi học hôm ấy….
tụi tui vừa học mà trong lòng cảm thấy phấn khích vì được nghỉ…..và tụi tui cùng nhau bàn về chuyện tối mai đi……thật vui……và cuối cùng tụi tui quyết định hùng tiền lại…mỗi đứa một ít……cũng đủ no nê….. vậy là buổi học cuối tuần cũng đã kết thúc…..tui nhanh chóng thu dọn hành lý để về cho nhanh……rầm rầm……ui lại nữa…..
tiếng sét báo hiệu cơn mưa lại tiếp tục lần thứ hai…….sao hôm nay mình gặp toàn mưa ko nhĩ…..lại phải đi bô nữa chứ……vì nhà tụi bạn có ai cùng đường đâu….nên….phải tự lực thật là oải…. trời ơi…..cái áo mưa của tui…..đâu rồi…..hix… hồi sáng tui treo nó ở ngoài hành lang chung với mấy đứa bạn…sao tự nhiên bây giờ nó ko cánh mà bay……tui lạo xạo khắp nơi…nhưng tìm cũng chẳng thấy……thui đành chịu vậy….
tui rảo bước thật nhanh trong cơn mưa…..vừa lạnh vừa rét…..nó làm tui khó chịu…giá mà có hắn ở đây nhĩ… “nhóc…!” “á…..ai đó….”cái tiếng gọi nghe quen quen……tui dừng lại……..thì tui thấy hắn…..như lời ước “ủa. anh phong….sao anh………ở đây..” “má nhóc nhờ anh đi đón nhóc….” “sao mà nhóc đi nhanh thế…bộ ko thấy anh đứng kia ah`…” “lên lẹ đi …..mưa càng lúc càng to đó….” “ò….” lại lần nữa hắn lại chở tui …..
tui nhìn hắn mà cảm thấy thẹn…..mình chưa có làm cái gì cho hắn cả….mà hắn thật tốt với mình……… đột nhiên hắn nói: “nhóc…ôm anh chặt giữ vậy…..” trời ơi..tui mà muốn đỏ mặt……..tui nhìn xuống…..ac…hai cánh tay của mình vòng qua eo hắn thật chặt……ko thể tin nổi…..lúc này người tui cứng đơ….trời oi…sao mình lại ôm hắn nhĩ…..
“ơ …em xin lỗi……”…..tui rút hai tay lại thật nhanh ….thì cái cảm giác ấm áp dưới cơn mưa lạnh buốt biến đâu mất….người tui lại bắt đầu lạnh…… “tại hơi lạnh thui…….nên em lỡ……” chợt. ….tay hắn nắm chặt bàn tay đang co vì lạnh của tui………..tui sững sờ.. “sao thế…..anh…anh cũng lạnh ah`…” “uhm` …anh cũng lạnh…..nên nhóc ôm anh vô cho ấm…..làm anh ấm theo……..”..hắn kéo tay tui lên chỗ hồi nãy……làm cho người tui áp sát lại người hắn…….. “nhóc đỡ lạnh chưa……..cách này hay thiệt….”
tui ngồi im ko biết nói gì…..cứ thế…..tui ngồi cho đến khi về nhà…….mà lòng cứ nao nao….nào giờ mình chưa bao giờ ôm một ai đó như thế…….. “thui em vô nhà nha………cảm ơn anh nhiều…” hắn nhìn tui,,,mỉm cười… “uh` …nhóc vô đi…..ko bệnh…….” “ờ mà nè…nhóc…..ngày mai nhóc rãnh ko…..” “dạ có…nhưng tối mai em đi chơi với bạn rồi…….
anh có chuyện gì ah`..” “ờ ko….anh hỏi vậy thôi…..thui nhóc vô nhà đi….”giọng hắn buồn đi thấy rõ…..tui cũng ko biết vì sao…..hay hắn muốn nói chuyện gì……hắn quay xe đi…về nhà…..bóng hắn chợt biến mất sau cánh cửa….im lặng….chỉ có mưa với mưa…. ……… thế rồi lới khẩn cầu của tui đã được mẹ chấp thuận tối thứ sáu……tui chuẩn bị ăn mặc thật style để đi chơi……reeenggggggg có tiếng điện thoại reo “a lo….” “duy….ra lẹ đi…..lâu quá….” “ờ ra liền…” tui mở cửa chạy xẹt ra đầu ngõ…..
tụi nó đã có mặt đông đủ “đi chưa…” ” ai chở tui……..khoa đi..” “ờ chở duy cho ……” tụi tui bắt đầu khởi hành…..vừa đi vừa cười nói om sòm….vui ra phết…… “ko biết tới đó ăn gì nhĩ…toàn hải sản :ốc ,sò,ghẹ….với lại sinh tố …….” “ờ thì tới đó rồi tính….mà có ai quên mang tiền ko…..để tui bỏ xuống…?” “hihi…quên thì có sao đâu….cùng lắm ở lại rửa chén…….” “hahahaha…….” ……..
được khoảng 15phút.
tụi tui đến nơi…….cái quán hôm nay vắng khách nhĩ…..chỉ thấy đa số là học sinh………
yến nói :” e…tụi mình lên sân thượng ăn đi…..vừa mát…vừa rộng rãi”
“trời…sân thượng là dành cho người ta iu nhau tâm sự ….mà”
“thì kệ người ta……khách hàng là thượng đế mờ…”
“hi`…hay là lên nhìn lén người ta……”
hí hững…..tụi tui kéo nhau lên tầng thượng…..ui….thật mát…….tụi tui chọn ngay 1bàn gần cái hồ cá trang trí…….xung quanh cũng khá là đông người tâm sự………
————–
Thuộc truyện: Anh – Người hàng xóm đáng yêu – by kemchuoi239
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 2
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 3
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 4
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 5
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 6
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 7
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 8
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 9
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 10
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 11
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 12
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 13
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 14
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 15
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 16
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 17
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 18
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 19
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 20
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 21
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 22
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 23
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 24
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 25
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn Cuối
Leave a Reply