
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Truyện gay: BÀI TÌNH CA CHO ANH. Tác giả: Quốc2606. – Dậyyyyyyyyyy! Dậy đi! CÓ DẬY KHÔNG THÌ BẢO! – Uhm…..biết rồi, từ từ đi, oáp oáp….
Truyện gay: Bài tình ca cho anh – Chương 1: Yêu từ bao giờ
Tác giả : Quốc2606
Tiếng la vang trời của hắn làm cho thức dậy rồi bò ra khỏi giường ( biết hắn ở đây là ai rồi ha ^- ^). Ừ thì hắn ta la cũng phải, hôm qua nó hứa với hắn là sẽ dẫn hắn đi đến những nơi vui chơi ở Sài Gòn này mà. Vậy mà pây giờ là 9 h sáng nó mới lê cái thân ốc sên ra khỏi giường.
1 phút
2 phút
3 phút
4 phút
20 phút
31 phút
– Nè! Ngủ luôn trong wc luôn đi ha! Hừm( tức chết đi đc cái đồ con trai lề mề)
– Từ từ, ai da đến đây, nhà ngươi đâu việc gì phải làm rần lên thế, he he
– AI DA HẢ ! Ở ĐÓ MÀ BỔN CUNG VỚI AI DA , MÀY NÓI VỚI TAO LÀ HÔM NAY ĐI CHƠI….. MÀ GIỜ NÀY MỚI THỨC, CÒN Ở TRONG NHÀ TẮM CẢ BUỔI TRỜI ! BÂY GIỜ MÀY MUỐN CÁI GÌ !!!!!!!!
– Thì ra nè, đau cần la giữ vậy…
– Uhm….ờ ….mình đi…
Hắn ta ngập ngừng không biết phải nói gì thêm, bởi vì …. Nó ……. Quá đẹp….hihi
Hôm nay nó mặc quần kaki đen, áo thun trắng dễ thương, áo sơ mi khoác nhẹ bên ngoài, giày tom, ….
Nhìn sao mà kute hết biết, thế là nó cùng hắn đã có một ngày chu du Sài Gòn… Nó đưa hắn đi đến nhiều nơi mới. nào là khu ăn uống hang rong ở đường Ngô Văn Sở, rồi tới Lăng Ông – Bà Chiểu, mua đôi giày đẹp,….vui lắm, hôm nay với hắn là một ngày vui, một ngày tuyệt vời.
Rồi, tới đó thôi. Biết nó với hắn rồi, bây giờ tác giả xin mạng phép giới thiệu nhân vật chút nha
Nó: Nguyễn Phan Anh Quốc
Chiểu cao: 1m50, biệt danh: nấm lùn, con của một gia đình trung lưu tại Sài Gòn, bố mất từ lúc nó 2 tuổi, mẹ nó ở vậy nuôi con, gầy dựng sự nghiệp, gia đình cũng có thể gọi là khá giả, ít ra mẹ nó cũng mở đc 1 quán ăn và cất vài căn nhà cho thuê. Nó vì là con 1, hơn nữa ba mẹ nó ngày xưa bị hiếm muộn, may sao ông bà phù hộ ban cho họ đứa con. Nó phần vì là con cầu con khẩn vả lại từ nhỏ đến lớn nó lại rất ngoan ngoãn siêng năng học hành nên rất đc mẹ cưng.
Năm nay nó vào đại học, vì nhà nó ở quá xa trường ĐH nên mẹ nó quyết định cho nó ở trong kí túc xá và nhờ cô Oanh giảng viên trong trường (bạn của mẹ nó) để mắt dùm đến đứa con cưng. Nó đơn giản là dễ thương, ko xinh như thiên thần, chỉ là… nó rất dễ nhìn, trên mặt nó cái gì cũng vừa phải, mũi ko cao ko thấp, mắt ko to ko nhỏ, cũng ko quá giống con gái, nó chỉ đáng yêu mà thôi, đã vậy còn lanh lợi vui tính nữa.
Hắn: Trần Minh Phước
Không đẹp trai, ko con nhà giàu nhưng rất tốt, một chàng trai tốt bụng và rất ư là nhân hậu. Ấn tượng đầu tiên của bé Quốc với hắn chính là……tên khổng lồ. Phước rất to cao, vạm vỡ. nếu Quốc nhỏ bé, yếu ớt thì Phước lại đô con, rám nắng. Chắc có lẽ vì nó đã mang trên mình những dấu ấn rất riêng từ biển, Phước đến từ 1 vùng duyên hải miền Trung, biển Bình Thuận ngày nào chính là nơi Phước sinh ra và lớn lên. Gia đình của Phước kinh doanh nhà nghỉ du lịch tại nơi ấy. Nhớ lắm giây phút yên bình khi những chiều đầy gió lộng trên bãi cát, biển dịu dàng và cao cả hơn hết.

Quốc và Phước là bạn cùng phòng, ko hiểu sao họ lại rất hợp tính rồi thân thiết với nhau từ bao giờ. Và ngày hôm nay Quốc đã đưa Phước đi du ngoạn Sài Gòn. Chỉ mới 2 tháng thôi, chỉ 2 tháng kể từ khi mở đầu khóa học đại học, chỉ 2 tháng kể từ khi hai người bạn gặp nhau. Thế mà họ đã thân nhau như anh em từ lúc nào.
Hôm nay Quốc và Phước đi cùng với tụi thằng Nguyên trong lớp đi karaoke.
Vừa đến nơi là Quốc nhà ta chọn bài rồi hát ngay và luôn.
“…Nếu nuối tiếc tan trong bao tiêc nuối để yêu thương xa thật xa.
Nếu nỗi nhớ tan trong quên buốt giá và thời gian sẽ qua.
Cố giữ lấy dù chỉ là nước mắt.
Để ngày mai được khóc dẫu muộn màng.
Và giữ lấy dù chỉ là những nỗi xót xa ưu buồn.
Hoài niệm rơi trong nỗi buồn hay là tan trong lỡ làng.
Cuộc đời như con nước cuốn trôi dạt về đâu, về đâu.
Đừng để những kí ức là tiếc nuối.
Đừng để yêu thương này xa khuất chân trời.
Đừng để ta tan trong con sóng buốt giá.
Cô đơn giữa muôn trùng quên lãng.
Dù cho tháng năm kia đổi thay
Dù cho bao mong manh mãi nơi này
Dù nỗi đau theo muôn ngàn kiếp sau
Ta vẫn yêu một lần và mãi mãi
Này người yêu hỡi xin tan trong vòng tay
Giữ chặt nhau cho yêu dấu đong đầy
Níu thời gian dừng lại nơi đây
Trở về những phút giây ban đầu…”
Thực sự là Quốc hát rất hay và Phước đã mê mẩn giọng hát của nó từ lúc nào. Người tuy thấp nhưng giọng lại rất cao, giọng hát ấm áp, nhẹ nhàng ấy đi vào lòng người, lúc Quốc hát nó dễ thương hơn hẳn. Nếu bình thường nó tinh nghịch và có phần miệng mồm thì lúc này đây Quốc lại hết sức dịu dàng, dễ mến.
Buổi sáng trong lớp của Quốc
– Chào em, anh là Tâm bên phòng văn nghệ của trường, anh gặp là muốn nói chuyện với em.
– Dạ, em chào anh, có gì ko anh – Quốc đáp rồi cúi đầu chào người con trai đối diện.
– Anh từng đc xem qua đoạn thu âm em hát, thực sự em hát rất hay, anh muốn mời em tham gia tiết mục văn nghệ sắp tới.
– Dạ …… nhưng mà em…..
– Đừng từ chối anh, Nguyên nói với anh là hồi cấp 3 em cũng thường xuyên tham gia văn nghệ, em hát hay lắm.
– Dạ, vậy thì em ko dám từ chối , cám ơn anh ạ.
Lần này tên Nguyên sớm muộn gì rồi cũng sẽ tan xác với nó, cũng do tội nhiều chuyện mà ra..
– Dạo này tao thấy mày sướng quá, sáng nào cũng có người chở đi học rồi còn mua đồ ăn sáng cho nữa- Phước vừa nói vừa choàng tay cặp cổ Quốc
– Có gì đâu, tại số tao số hưởng nên nó vậy, anh Tâm đó tốt lắm, cứ mỗi lần tập hát xong là rủ tao đi ăn luôn.
– À… ừm……sướng quá ha….ờ..- Phước nói nhưng lại ko giấu nổi vẻ thất vọng, sao vậy ta?
Kể từ đó, ngày nào Quốc cũng đi với Tâm, sáng nào cũng đc Tâm chở đi học, cũng thường xuyên hẹn nhau đi chơi, có hôm Quốc đi tận khuya mới về. Phước thực sự rất lo lắng, cậu cũng chẳng biết mình lo lắng điều gì, chỉ là cậu đang sợ, nỗi sợ vô hình ấy bám víu lấy tâm trí Phước những lúc Quốc về khuya, người mệt mỏi và quần áo nhăng nhúm. Nhưng thực ra là do Phước lo xa, Quốc về khuya là vì sân khấu mới mắc nhiều lỗi nên cậu phải tập cho quen, do tập quá nhiều nên Quốc hay mệt sức và vì mỗi lần tập hải thay đồ ra bỏ vào ngăn tủ nên quần áo khá nhăn, chỉ vậy thôi nhưng sao lòng Phước vẫn hơi thắt lại
– Ê Quốc, ông chơi thân với anh Tâm đúng hôn? Ông tặng ảnh cái này giùm tui nha, – nhỏ Thúy điệu đưa nó hộp quà rối xoa xoa nịnh nọt
– Biết rùi pà nội, để đó con đưa cho
– Anh Tâm ơi, em có cái này….
– Quốc tặng quà cho anh hả, anh cảm ơn em….- Tâm nói ko giấu nổi vẻ vui mừng
– Dạ ko, là bạn Thúy muốn nhờ em gủi anh…- nó nói mà ngại ngùng trong khi con Thúy đứng ngoài của vẫy tay rồi giả bộ e thẹn ( thí gúm)
– Ơ, vậy anh xin lỗi nha, nếu ko phải cuả Quốc tặng thì anh ko nhận
– Ơ…sao vậy anh, anh cứ nhận cho Thúy vui đc ko ạ?
– Anh xin lỗi là ko nhận đc, vì anh lỡ yêu em rồi, em dễ thương lắm đó bé à
Con Thúy bỏ chạy về phía sân, làm nó và Tâm bất ngờ
– Em xin lỗi, em phải đi bây giờ ạ- nó nói rồi vội đặt quà xuống ghế chạy theo con Thúy
Nguyên cả đám đang ngồi chơi trong sân bỗng con Thúy chạy lại khóc lóc la làng
– TỤI BÂY ƠI ANH TAM LÀ GAY, ANH TÂM LÀ GAY ĐÓ…..HUMMMMM..ẢNH THÍCH THẰNG QUỐC RỒI KÌA TAO VỠ MỘNG RỒI- con Thúy vừa nói vừa mếu máo
– Yên tâm đi Thúy, tui ko thích ah Tâm dâu- nó vội an ủi Thúy
– Dĩ nhiên, ông mà dám yêu ảnh tui sẽ hớt giống ông cho ông tuyệt sản, huh u
Cả đám phá lên cười vì co Thúy vừa diệu vừa lố
Chiều ngày hôm đó, Phước bận phụ thầy dọn phòng thuyết trình ngờ đâu đón Quốc trễ.
– Quốc chưa về hả em, anh chở về cho
– Dạ em đang chờ bạn, mà trễ rồi sao nó chưa ra ko biết nữa
– Lên đi anh đưa về, anh ko ăn thịt đâu mà sợ
– Dạ vậy phiền anh rồi em cảm ơn
….
Dừng trước KTX, nó bước xuống xe đi vào bất chợt Tâm nắm chặt tay anh kéo lại
– Quốc à! Anh yêu em nhiều lắm. em ko hiểu lòng anh sao?
– Hiểu chứ, em rất hiểu, nh7ng mà….. em đã yêu người khác rồi.. xin lỗi anh
Phước ra cổng ko thấy nó đâu nghe đám bạn nói Tâm chở nó về Phước lại càng ức điên lên đi đc
– ủa , mày về rồi hả, tao đi về trước tại….
– Mày thích làm gì thì làm,có anh yêu rồi, tao là cá thá gì
– mày sao vậy, mày sợ tao với anh Tâm thương nhau chứ gì
– Ừ! Sao mày còn nói chuyện với thằng bóng đó? Có ngưới yêu nên ko cần tao nữa chứ gì, tao kém ngưới ta nhiều quá rồi
– Tự mày nghĩ thế thôi, tao làm gì có tình cảm gì với anh ấy, mày cũng chỉ là bạn tao thôi….. mày sao vậy Phước?
– Ừ, là do tao ngu, tao suy diễn, từ giờ đừng đụng tới tao, đi mà cặp kè với người yêu của mày đi- Phước bỏ đi ra ngoài, tay năm chặt, nghiến răng tức giận
Phước đi và cũng ko biết mình đi đâu nó chỉ biết nó đang đi trên một cây cầu có rất nhiều những cặp tình nhân, chỉ mình nó cô đơn giữa phố thị sài gòn xla5 và đầy lạc lõng. Một buổi chiều tàn lạnh lẽo với những nỗi niềm rất riêng mà dòng người và đám đông ngoài kia chẳng bao giờ chạm tới đươc và rối bất chọt tiếng tin nhắn vui tai vang lên như cắt cứa tâm hồn, nó đầy ám ảnh và cô quạnh nhưng rồi một vài dòng tin nhắn đã làm buổi chiều ấy trở nên ấm áp và vô cùng hạnh phúc
“ Quốc biết là nếu gọi Phước sẽ ko bắt máy nhưng Quốc muốn Phước biết rằng giữa Quôc và anh Tâm ko có gì cả.
Người trong tim Quốc chắc Phước muốn biết là ai đúng ko?
Người ấy.. .đến từ miền biển
Người ấy …..còn ở cùng phòng với Quốc nữa
Quốc…thực sự rất yêu người đó!”
– Quốc…-Phước ko kềm nổi vui sướng vỡ òa trong tâm trạng, cậu vội chạy về nhà ko quên mua theo đóa hồng đỏ
Quốc đang ngồi trên giường bỗng nghe tiếng bước chân rất mạnh và chợt có dáng người đứng sau lưng nó
– Anh yêu em
Phước ôm chầm lấy nó từ phía sau làm nó bất ngờ
Rồi chợt anh hôn nó…nụ hôn ấm áp và ngọt ngào…nụ hôn đầu đời của nó
Phước đưa bó hoa cho nó….
– Em là người yêu anh nha, anh xin lỗi vì lúc nãy anh ghen….
– Em yêu anh…..
Vậy là họ đã yêu nhau như thế đó cá bạn…..
Danh sách các chương:
- Bài Tình Ca Cho Anh - Chương 2: Mình Bên Nhau Nhé!
- Bài tình ca cho anh - Chương 3: Don’t Say Goodbye
- Bài tình ca cho anh - Chương cuối : Bài Tình Ca Của Sóng Bạc Đầu
quoc2606 says
Cam on cac ban da ung ho truyen, chuong 2 se ra nhanh, cac ban rang cho nha
Thụ Khểnh says
Hay… Ngắn gọn xúc tích… Nhưng thấy tội cho Tâm…
Bi Bot says
Truyen hay nhung chi tiet dua tren phim TÌNH ANH EM cua thai lan…