
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Đọc truyen gay hay Người mượn online | Trên đường đời, ta sẽ gặp những con người không nợ duyên, cũng chẳng vương phận. Họ đến với nhau, mượn nhau thời gian, những cái nắm tay, nụ hôn vội để đong đầy những cảm xúc thiếu hụt trong tâm khảm.
Truyện gay hay Người mượn
Tác giả: Phạm Anh Tuấn
1. Tình đầy.
Tớ biết chúng ta chỉ kiếm một người để thỏa lấp nỗi trống vắng giữa dòng đời xô bồ. Với cậu, tớ giúp cuộc sống của cậu không còn đơn điệu như lúc trước. Còn với tớ,ước vọng có ai đó để ôm trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết. Sự cô đơn bủa vây lấy tớ một cách lặng lẽ, làm rệu rã niềm tin vào một tình yêu bền chặt. Chúng ta trở thành mảnh ghép cần thiết cho nhau. Dẫu rằng, tớ sợ tình cảm của cậu không bắt nguồn từ tình yêu mà đơn giản là tìm thú vui mới.

Nhưng, tớ thiết nghĩ, rằng điều đó có thật sự quan trọng không. Tại sao tớ không nghĩ đơn giản chúng ta là một cặp hoàn hảo ?
Trong cái đêm tớ ôm cậu, cảm nhận cơ thể ấm áp mà đã từ lâu tớ đã quên bẵng mất, một giọt nước mắt vội vã rơi xuống chiếc gối đã bao lần thấm đẫm nỗi đau trong lòng tớ. Trong khoảnh khắc đó, tớ biết ta sẽ mất nhau một ngày nào đấy. Nhưng chính sự sợ hãi đó, tớ càng trân trọng thực tại. Kể cả nỗi buồn hoang hoải chơi vơi kéo tới. Cả giây phút bàn tay chúng ta siết chặt. Thời điểm tớ lắng nghe nhịp tim đang mải miết truyền nhựa sống cho cơ thể cậu. Tớ nhận ra mình yêu cơ thể người con trai một cách kì lạ.
Không phải là tình dục đơn thuần.
Không phải là những toan tính thiệt hơn đầy lý tính.
Ta đã đến với nhau trong sáng như thế. Tớ muốn buông xuôi cho những giận hờn, tủi hổ trôi tuột theo giọt nước mắt duy nhất đã trót rơi xuống khoảng không.
Tớ suy nghĩ rất nhiều rằng mình đủ chững chạc để bắt đầu một mối tình chưa. Liệu rằng tớ có tự gây đau khổ cho bản thân và cả cậu như cách tớ làm với những mối tình khác. Tình cảm mong manh mới chớm nở đấy có thể giúp tớ đặt từng viên gạch vào một tình yêu trọn vẹn. Dẫu sao, đời đã dạy cho tớ một điều, rằng nếu muốn tô màu hồng lên cuộc sống, thì hãy làm đẹp hiện tại chứ không phải tương lai.
Ngay mai sẽ ra sao, tớ không biết. Thú thật, tớ sợ những bất ngờ. Có lẽ não, ta sẽ rời xa nhau…
Một ngày nào đấy…
2. Tình rơi
Điều tớ sợ cuối cùng cũng xảy đến. Mười ngày sau, cậu rời khỏi cuộc đời tớ, Không dòng tin nhắn. Không một cuộc điện thoại. Tớ tự nhủ có nên gọi cho cậu không, nhưng tớ đã để cậu bước đi. Bởi đơn giản, cậu đến với tớ khi buồn. Rồi khi tình cạn, mỗi người một ngả, cậu đi tìm niềm vui mới.
Tớ chấp nhận sự chia xa như một điều hiển nhiên. Như cách mặt trời và vầng trăng thay nhau thống trị bầu trời. Như cách vạn vật đổi thay khi xuân đi, hạ đến, thu tàn, đông sang. Không luyến tiếc. Không níu kéo. Không nước mắt.
Tớ ngộ rằng trên đường đời, ta sẽ gặp những con người không nợ duyên, cũng chẳng vương phận. Họ đến với nhau, mượn nhau thời gian, những cái nắm tay, nụ hôn vội để đong đầy những cảm xúc thiếu hụt trong tâm khảm.
Tớ gọi đó là người mượn, đến với nhau bằng một tình yêu sòng phẳng.
Rồi đến một ngày, ta sẽ lãng quên nhau. Cũng chẳng trách được, phải không ? Tớ và cậu không phải là tình hay bạn. Chỉ là một mối quan hệ được dựng lên tạm bợ và dối lòng đó là thích, là thương.
Nhưng, thật sự, nó không có ý nghĩa gì cả…
« Bởi tớ là một dị bản mà người khác chỉ yêu bằng một cuộc tình không hạnh phúc…
Tay tìm tay níu nhau
Yêu nhau để đó
Dẫu thế, đường hai ngả kẻ thương thành lạ.
Người đến người đi như gió thoảng bay.
Chơi vơi mình tớ ngắm tình rơi… »
T says
trời ơi lời văn hay quá biểu cảm nữa
yêu truyện này!
kết bạn được k
face book: 01223493599(đặng việt thành)
hay lắm đầy biểu cảm
THÀNH