Truyện gay: Lặng nhìn quá khứ Bước đến tương lai – Đoạn 2: Tình yêu
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-đừng có mà nghi ngờ cho mất công. Anh đã xa cách VN 8 năm. Anh cũng phải biết qua một năm thì thế sự lại đổi thay một lần mà.
-tôi cần câu trả lời thỏa đáng. An nói vs nét mặt nghiêm nghị
-em là đệ tử của phái Thanh Quang. Họ Lê tên Hoàng Sang. Em cũng giống như anh, đều là thầy trừ tà chánh tông nhất đạo.
-phái Thanh Quang ak. Tôi chưa nghe bao giờ cả. An nói
Thế là Sang nói lại cho An hay. Thì ra sau khi An trở ra Bắc. Thiên và Hoàng kế thừa y bát của Tiến. Cả hai hợp sức lập ra một đạo phái nho nhỏ lấy tên là Thanh Quang. Mấy năm sau, danh tiếng của phái Thanh Quang đã vang danh khắp cả Nam Kì. Người đến bái sư rất đông, đệ tử nhìu vô số kể. Sau đó Thiên lập ra một đạo phái riêng, tục gọi là ngoại truyền phái Thanh Quang, thu nhận những đệ tử ngoại truyền. Hoàng lập ra nội truyền phái Thanh Quang thu thập đệ tử nội truyền. Nội truyền tuân theo môn quy nghiêm khắc, ngoại truyền có phần thoải mái hơn. Sang sau khi học ngoại
Truyền chưa được bao lâu thì được Thiên cho đi sang Mĩ du học. Và càng bất ngờ hơn nữa khi mà Sang chính là em ruột của Hiền. Nói đến đây thì An đã có phần hỉu được một chút. Mọi thứ đổi thay quá nhanh, nhớ lúc khi An rời xa thì mọi thứ vẫn như cũ, còn bây giờ, chỉ mới ngoảy đầu lại nhìn thì đã đổi thay.
-thế cậu học ở đâu. An hỏi
-trường Havad. Sang nói
-trường tôi đang dạy. An
-hôm bữa chúng ta gặp nhau rồi mà. Sang thản nhiên
-tôi cứ ngỡ cậu là nhà báo vào làm ký sự trường. An
-haha, em học ở đó được một năm rưỡi rùi, em có tham gia vào tiết học của anh, chỉ có điều do anh đanh đá quá, ko nhìn mặt ai nên anh ko bk thôi. Sang cười nói
-học giờ của tôi sao ko gọi tôi là thầy. An nói
-đơn giản là vì anh quá trẻ đẹp. Sang hớm hỉnh
Sau đó, cả hai đột nhiên ko nói gì, cứ thả hồn vào ko gian mệnh mông bao la nào đó. Mãi một lúc lâu sau, Sang mới hỏi
-8 năm rồi, anh ko định về nước nữa sao?
-thật ra thì tôi chưa tính đến v àthật lòng thì tôi cũng ko muốn về. An buồn bả
-vì sao? Anh sợ mình sẽ gục ngã, anh sợ cái màu tang thương ấy hay anh định lấy lí do là công việc bừa bộn. Sang thản nhiên
-tùy cậu vậy. An nói
-phải đối diện vs qu ákhứ anh ak, ta phải chiến thắng nó. Qua đó ta mới tìm được niềm vui. Sang giải thích
-đi đâu cho bằng quê nhà. Nơi chôn nhau cắt rốn, nơi mà mình sinh ra. Sang ngâm hai câu thơ
-Lần gặp mặt trước, tôi nghe cậu nói cậu đã mất đi ờiời cậu yêu thương. An hỏi
-đúng thế, nhưng em đã vượt qua, tìm lại được chính mình. Tìm ra được chân lí đích thực. Anh có muốn nghe câu chuyện của em ko? Sang nói
An khẽ gật đầu, Sang có cái gì đó thu hút cậu .
-em và anh đều giống nhau cả. Đều thuộc thế giới thứ 3. Lúc sang Mĩ du học, em và anh ấy học cùng lớp. Cả hai wen nhau thật tình cờ và yêu nhau từ đó. Khoảng thời gian ở nơi đất khách quê người chỉ có anh ấy làm em vui lên được. Thời gian ở bên anh ấy rất vui, rất ngọt ngào. C ảhai dành trọn tất cả cho nhau. Cứ ngỡ cái tình yêu nhỏ bé ấy sẽ êm đềm bình lặng, nào ngờ sóng lớn ập đến. Một ngày nọ, em vừa mới thức dậy thì nhận được tin báo là Diêm La Vương vừa réo tên anh ấy xong, anh ấy đã mất trong một tai nạn giao thông.
Sét đánh ngang tai. Ko tin vào những gì mình nghe. Em chạy đến, ôm lấy thi hài anh ấy mà gào khóc, điên loạn tột cùng. Em như đã gục ngã, đúng lúc này, sư phụ ( Thiên ) đưa em đến gặp sư huynh người là Cao Viễn thiền sư của Như Lai thiền tự, người mong em sẽ sớm vượt wa cái đau khổ này như là người đã cố vượt wa trước kia. Thời gian trong chàu, sáng 3h tham thiền, 4h trì tụng lăng nghiêm, niệm Chú đại bi, niệm kinh Địa Tạng, tụng niêm tâm kinh đã giúp em thông suốt. Ngộ ra chân lí. Duyên nợ là do ý trời, đến nên vui vẻ đón nhận, đi thì đừng luyến tiếc niếu giữ làm chi. Snag nói
-thầy trừ tà chẳng phải có chiêu hồn đại pháp sao, sao em ko làm phép chiêu hồn cậu ta lên. An hỏi
Thế sao anh ko làm phép chiêu hồn anh Tiến lên , cớ sao cứ 8 năm wa anh cứ đau khổ. Sang hỏi lại
An ko nói gì
-có chứ, lúc này tối nào em cũng chiêu nhưng to ànthất bại. Cho đến khi sư phụ đến giảng giải cho em hỉu tạm thời về nhân quả tiền duyên rồi đưa đến chùa. Từ đó em lập lời thề là ko bao giờ dùng chiêu hồn đại pháp nữa.sang nói
Càng nghĩ càng tỏ, quả thật suốt 8 năm qua An đã sống trong mu muội, cậu đã ko ít lần chiêu hồn Tiến nhưng ko thành, có lẽ cậu quá cố chấp, ko bk buôn bỏ là gì.
-Tĩnh tâm thần chú,
Chân kinh tu đạo
Thế gian hiếm gặp
Nên mà phụng trì
Thanh tâm tịnh khí
Thanh lọc tâm hồn
Quay về bờ giác. Sáng đọc bài thơ ca ngợi công đức của Tĩnh tâm chú
Một cái gì đó đánh mạnh vào tâm hồn cậu. Bất giác những dòng lệ lại rơi xuống ko lí do. Cứ khóc và cứ khóc. Mãi sau cậu mới rời đi, để lại trên đó một tờ giấy vs dòng chữ chép vội bằng chu sa chưa khô. Sang bước ra cầm tờ giấy mỉm cười. Trên tờ giấy đó đã chép lại Tĩnh tâm chú.
Truyện gay: Lặng nhìn quá khứ Bước đến tương lai – Tập 5
Tập 5: tình yêu
Thời gian sau đó, An và Sang hẹn nhau nc nhìu hơn. Mỗi lần bên cạnh Sang thì cậu lại cảm thấy yên bình lạ lùng. Cứ như là cảm giác bên Tiến năm nào. Hôm này vừa đi dạy về thì cậu lại chạy đến quán cà phê JK để gặp Sang. Khi đến nơi, Sang đã ngồi đó, thả hồn vào gió, đôi mắt ánh lên trong sáng. Trong phút chốc, An cứ ngỡ người ngồi kia chính là Tiến. Kéo nhẹ chiếc ghế ngồi cuống, An kêu một tách cafe đắng. Sang nói
-anh đã bk cách buôn chưa
-đã biết rồi, đang buôn. Tĩnh tâm chú của Phật môn quả nhiên phi phàm. An nói
-đau khổ rồi sẽ qua. Ngày mai sẽ tươi sáng. Sang nói rồi nhìn về rồi nhìn về phía gió.
-anh đã sẵn sáng trong chuyện tình cảm rồi chứ. Sẽ yêu thêm một người nữa chứ. Sang hỏi
Ko nói gì. Cậu im lặng nhấp ngụm cafe đắng. Trong đắng có ngọt trong ngọt có đắng. Tuy là buôn nhưng cậu vẫn chưa thể nào quên đi hình bóng của Tiến, nó vẫn cứ dai dẵng trong lòng cậu ko thôi. Cậu tự hỏi nếu yêu người khác thì sẽ có lỗi vs Tiến chăng. Bất giác, An hỏi Sang
-nếu anh yêu người khác thì sẽ có lỗi vs Tiến ko?
-ko hề, thiên địa luân hồi công bằng. Anh đã chịu sự mất mác thì phài có sự bù đắp. Em tin Tiến cũng ủng hộ anh yêu người nữa thôi. Sang nói
-nhưng anh vẫn sợ. An nói mà run run
-người chết đã ra đi cùng dĩ vãng. Người sống phải tiếp tục sống để hoàn thành những gì chưa làm được của người đã chết.anh cũng ko có quyền quên, quá khứ là nơi sống của người chết, người chết vẫn tiếp tục sống trong kí ức của chúng ta. 8 năm đau khổ đã quá đủ, anh ko có quyền chịu thêm. Sang nói
-anh chỉ sợ mình làm đau khổ thêm một người nữa. An khóc
-nếu thế, anh hãy để em thử làm người yêu của anh. Sang nói
Phút chộc trong lòng An lại dâng lại một cái gì đó ko thể hình dung. Cậu nói nhỏ nhẹ
-hãy tự hỏi lí trí và con tim chúng ta để có câu trả lời thỏa đáng. Hãy cho nhau thời gian em nhé
Sang nhẹ gật đầu, mỉm cười hiền hòa càng làm dao động tim An. Có lẽ cậu đã dần yêu Sang
Truyện gay: Lặng nhìn quá khứ Bước đến tương lai – Tập 6
Tập 6: thay đổi thật nhiều
Việt Nam
Nháy mắt một cái mà đã 8 năm. Nhớ tám năm trước, lúc Tiến ra đi, nơi đây chì là một cái nhà bình thường, danh tiếng bắt ma trừ tà ko hề có. Vậy mà bây giờ đây. Nơi này đã đổi thay, bên cạnh nhà của Tiến đã mọc lên một căn nhà ba tấng nữa do Hoàng xây cất. Căn nhà đó chính là phái Thanh Quang nội truyền do Hoàng đảm nhận.
Căn nhà xây dựng rất hay, ba tầng dùng vào ba việc khác nhau rõ ràng. Tầng một là phòng khách vs một bộ bàn ghế để chính giữa, xung quanh dựa vào tường còn có rất nhìu ghế bàn khác dùng để tiếp các vị trưởng môn khác. Tầng hai hoàn toàn trống trải, chỉ cơ man nào là sách vs sách. Từ s áchthuốc, sách dạy bắt mạch, xem bệnh, sách dạy đạo thuật, sách phong thủy, sách lí số,… Đều cò đầy đủ. Các môn sinh đến giờ thì kéo lên đây, mỗi người một chỗ đọc sách nghiên cứu.
Tầng ba chính là phòng thờ. Chính giữa đặt tượng Thái Thượng Lão Quân rất to ngồi trên đài sen, xung quanh thắp rất nhìu đèn dầu đốt bằng Giao Du, phía trên đầu có một gian thờ nhỏ có ba bài vị bằng gỗ. Gian thờ đó là gian thờ Tam Thanh (ba vị thần tiên tối cao của đạo giáo ) phía dưới tượng tổ sư còn có một cái bài vị nho nhỏ bằng vàng ròng, khắc bằng chu sa. Bài vị chỉ vỏn vẹn vài chữ: tổ sư phái Thanh Quang-Nguyễn Minh Tiến.
Hai bên tường treo sáu cây bảo kiếm của phái Thanh Quang. tất cả đều làm bằng bạc gồm: Quang kiếm, Minh kiếm, Nhật kiếm, Nguyện kiếm, Phả kiếm và Hoàng kiếm. Hoàng và Thiên quy định rõ ràng. Tín vật trưởng môn nội truyền là Thanh Quang bảo kiếm chuôi khắc hình đầu rồng ngậm ngọc bích màu xanh lá, thân kiếm bằng bạc.
Tín vật trưởng môn ngoại truyền là Thanh Quang bảo kiếm chuôi khắc hình đầu rồng ngậm viên ngọc bích màu xanh dương, thân bằng bạc. Cả hai trưởng môn nội truyền và ngoại truyền đều có chức vị bằng nhau, ko ai hơn ai cả. Thiên cũng xây dựng một căn nhà ba tầng làm cơ sở của ngoại truyền Thanh Quang, căn nhà được thiết kế, xây dựng và sử dụng hệt như căn nhà của Hoàng.Thiên bây giờ ko quản lý công ti của ba mình. Cậu đi theo con đường tu đạo. Ba mẹ dậu đều tôn trọng quyết định của con mình.
Cả hai bán công ti cho một người khác. Số tiền bán được đem một ít góp vào việc xây dựng ngoại truyền Thanh Quang, số còn lại mang gửi ngân hàng để có dưỡng già. Đã 26t, Thiên vẫn giữ lời hứa dưới trăng vs Tiến năm nào, cả đời Thiên chỉ yêu mình Tiến mà ko yêu ai khác. Cậu vẫn độc thân mặc cho bao sự thèm khác của các cô gái.
Nhờ vào y khoa tiên tiến hiện nay mà việc thụ tinh nhân tạo ko gì khó cả. Thiên đã mang tinh trùng của mình cho kết hợp ngẫu nhiên vs trứng của một người hiến tặng rồi tìm người mang thai hộ. Kết quả là sau đó cậu nhanh chóng làm ba. Một bé trai ra đời. Khi ấy cậu chỉ có 22t thôi. Thiên đặt tên cho đứa nhỏ là Huy-Lý Thanh Huy.
Thg bé rất khảu khỉnh, cực dễ nuôi, hầu như đó giờ nó ít khi khóc mà chỉ thấy cười. Cười thật tươi. Nét đẹp hồn nhiên trẻ thơ của thg bé có thể đốn tim bất cứ ai. Nhờ có tiểu Huy mà mấy năm qua Thiên mới với đi phần nào nỗi nhớ Tiến. Thiên dồn toàn bộ sức lực của mình vào thg bé, đó là nguồn động lực cho cậu.
Mỗi ngày đi trừ tà mệt mỏi trở về, thấy nụ cười hồn nhiên của thg bé thì cậu lại quên đi hết tất cả. Cuộc sống của cậu có thể nói là êm đềm. Hoàng đã vào làm bác sĩ của một bệnh viện trong thành phố, Hiền cũng vào làm y tá trong đó. Cả hai sau đó cũng nảy nở tình cảm vs nhau rồi đính hôn. Tình yêu của cả hai làm cho nhìu người phải ghen tị.
Một hoa khôi bệnh viện, duyên dáng thướt tha lại tận tình vì người bệnh cặp vs lại một bác sĩ điển trai, body chuẩn ko cần chỉnh,lại giỏi cả tây y lẫn đông y thì hỏi sao ko ai ghen được. Hiền cũng đã biết biết được thân phận của cả hai nhưng cũng chẳng wan tâm gì. Wan điểm của cô là thiên địa bao la, điều kì lạ ko ít. Nên hình thành ma quỷ hay là thầy trừ tà điều ko phải vấn đề. Cả ba người, mỗi người mỗi hoàn cảnh, mỗi cuộc sống. Thi thoảng cuối tuần lại họp mặt nc, ôn lại kiểm niệm xưa hay là đi thăm mộ của Tiến. Duy chỉ có một điều khiến cả hai còn buồn đó là việc t ámnăm nay An chưa hề về đây một lần.
Truyện gay: Lặng nhìn quá khứ Bước đến tương lai – Tập 7
Tập 7: yêu thêm lần nữa
Tại nước Mĩ
Hôm này An lại hẹn Sang đi uống cafe. Vẫn chổ cũ. Sang lúc nào cũng đến trước An cả, lúc An đến thì sang đang ngồi đó bên cốc nước cam. Cậu nhẹ nhàng ngồi xuống hỏi
-ko bk ngày hôm nay em có đi học ko?
-có anh, buổi chiều. Sang nói
– z anh có làm phiền em ko? An từ tốn
– ko hề, vs lại có hẹn vs người đẹp zai thế này ngu gì ko đi. Sang cười nói
An ngồi xuống bàn, kêu cho mình ly cafe đằng wen thuộc. Từ khi Tiến ra đi, cậu chỉ uống độc cafe đắng mà ko uống thứ khác. Cả hai ngồi trò chuyện trên trời dưới đất một hồi lâu thì Sang mới nói
-em sẽ không ở đây nữa.
-thế em sẽ đi đâu? An
-em sẽ về VN. Đã hơn một năm nay em chưa về VN. Em nhớ sư phụ, nhớ cha mẹ, nhớ mọi người. Sang nói
An ko nói gì, lòng cậu bỗng có cảm giác buồn man mác.
-anh có muốn về vs em ko? Sang hỏi
-anh……
-ko cần nói. Em hỉu lòng anh đang nghĩ gì. Em ko ép. Em sẽ chờ, chờ khi nào anh buôn bỏ được thì thôi. Duyên phận trời định. Sang nói
Ko khí lại chìm vào im lặng. Ko ai nói vs nhau câu nào nữa. Sang đã mở lòng sao An lại cứ ôm khư khư cái cũ. Có lẽ cậu hơi cố chấp. Một lát lâu sau
-thơi cũng đã trễ rồi, em phải về thu dọn hành lí. Hai ngày nữa em bay. Chào anh ở lại mạnh giỏi. Sang nói rồi ra về.
Tối đó khi An đang ngủ
-Trường An, dậy đi. Có một giọng nói cất lên
An lơ mơ tỉnh dậy, nhìn thấy có một chàng trai mặc áo somi quần tây ngồi đối diện mình. Cậu cảm giác người này rất wen nhưng nhất thời ko thể nhớ được.
-em nhớ anh nhìu lăm. Anh có nhớ em ko? Người kia hỏi
An vẫn cứ ngớ người ra đấy, ko bk gì cả
-anh đã quên em rồi. Nhưng anh phải nhớ thứ này. Người kia
Cậu ta chìa ra một chiếc nhẫn bạc, rất giống vs nhẫn của An. Phút chốc An chợt nhận ra. Người kia chính là Tiến. Tiến đã về sau 8 năm xa cách. Cậu chạy đến ôm chầm lấy Tiến. Hôn lên má, lên môi, lên trán của Tiến. Cậu ôm chầm lấy Tiến mà vui mừng vô bờ bến. Nước mắt cậu đã rơi
-anh nhớ em nhìu lắm. 8 năm wa anh ko ngừng nhớ em. Hình ảnh của em vẫn hiện hữu trong tâm trí anh. An nói
-em cũng rất nhớ anh. Em rất muồn về gặp anh nhưng ko được. Thiên luật ko thể làm trái. Tiến nói
-anh hỉu mà. An ôn tồn.
Cả hai ngồi bên nhau thật lâu. Cảm nhận cái tình yêu năm nào. Một lúc sau, Tiến mới nói
-anh ak, em muốn nói vs anh một việc
——————
Thuộc truyện: Lặng nhìn quá khứ Bước đến tương lai
- Lặng nhìn quá khứ Bước đến tương lai - Đoạn 2: Tình yêu
- Lặng nhìn quá khứ Bước đến tương lai - Đoạn 3: Xin lỗi Tôi đã có người yêu
- Lặng nhìn quá khứ Bước đến tương lai - Đoạn 4: Bắt đầu
- Lặng nhìn quá khứ Bước đến tương lai - Đoạn 5: Bùng nổ
- Lặng nhìn quá khứ Bước đến tương lai - Đoạn 6: Oán linh thị nữ
- Lặng nhìn quá khứ Bước đến tương lai - Đoạn 7: Tôi hận các người
- Lặng nhìn quá khứ bước đến tương lai - Đoạn 8: Thất tinh trân quỷ
Leave a Reply