Truyện gay: Nhóc yêu Tính chơi trốn tìm với anh à – Đoạn 2

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– Alo! Cho hỏi đây có phải là phòng trọ muốn kiếm thêm người ở kép không ạ ?
– À, đúng rồi anh! Bộ anh tính dọn lại đây ở hay gì?
– Uhm! Mà chỗ đó có gần trường Đại học X không vậy?
– Gần lắm anh ơi! Em cũng học trường đó nữa, vậy thì trùng hợp quá!
– Uhm!
– Với lại ở đây an ninh lắm, phòng thì thoáng mát, rộng rãi bla…bla…
– Chủ nhật này anh dọn đồ qua luôn được không?
– Tất nhiên là được rồi! Có gì hôm đó em ra ngoài khiêng đồ vào tiếp cho!
– Uhm! Thôi, chào cậu!
– Chào anh !
* Người này kì lạ thiệt, không đi xem phòng trước mà dọn đồ qua ở luôn… Mà giọng nói này hình như quen quen, mình đã từng nghe ở đâu rồi thì phải!!!…… *
Ngày chủ nhật hôm đó, đúng 10h30 thì Linh An lại nhận được cuộc điện thoại lạ ấy…
– Alo!
– Alo! Cậu có thể ra ngoài hẻm giúp tôi khiêng đồ vào được không?
– Ồ! Được chứ, anh đợi em chút xíu!
—– Một lát sau —–
– Chào anh!
– Chào….
– Là anh ( là cậu ) – cả hai người đồng thanh nói
……… 2 phút bình tĩnh ……..
– Anh đi đâu đây? ( Tâm hồn treo ngược cành cây rồi )
– Cậu này hỏi ngộ, tui đi thuê phòng trọ chứ làm gì? Nói đúng hơn thì từ ngày hôm nay tui với cậu sẽ ở chung đấy!
– À, quên!
– Bây giờ có tiếp tui không hả cậu Linh An?
– Ờ, tiếp thì tiếp! Ủa mà sao anh biết tên tui?
– Cậu bị cảm à! Cậu đăng tin tìm người ở trọ rồi để cái tên mình chà bá, hỏi sao không biết tên!
– À, quên!
………1h 30 phút sau………
– Phù! Cuối cùng cũng xong rồi! Bây giờ tui với cậu đi ăn cơm trưa nhe, gần 12h giờ rồi!
– Uhm! Nhưng tui chưa biết tên anh!
– À, tên tui là Tử Anh 20 tuổi. Rồi biết tên tui rồi đó, bây giờ có đi ăn không thì bảo?
– ĂN MÀ! Huhu ( khuôn mặt đáng thương )
————Tối hôm đó———–
– Tử Anh!
– Cái gì vậy! Cháy nhà à?
– Anh khéo đùa!
– Bây giờ nghe tui giao công việc!
– Rồi!
– Anh sẽ nấu cơm buổi sáng, tui nấu cơm buổi chiều, quét nhà, lau nhà cộng là việc của ông, còn tui thì rửa chén, giặt đồ, phơi đồ. ÔNG NGHE RÕ CHƯA! ( tiếng thét của thiên lôi )
– z…Z…z!
– Tử Anh, ông có nghe tui nói gì không vậy?
– À, n..g..he!
– Thế thì tốt! Thôi, bây giờ đi ngủ!
– Rồi!
* đêm đó có lẽ là đêm ấm áp nhất của hai người dù ngoài trời giờ này đang mưa *
——————-
Truyện gay: Nhóc yêu Tính chơi trốn tìm với anh à – Chap 4: Ngày đầu tiên
Hôm nay, có lẽ là ngày quan trọng nhất đối với Linh An vì cậu sẽ bước vào giảng trường Đại học. Đúng 5h30, cậu thức dậy vệ sinh cá nhân, tắm rửa,v..v.. ( haizz, chuyện lạ khó tin đây ). Khi bước ra thì cậu diện cho mình một chiếc sơ mi trắng bó sát kèm với mùi hương và cái kính không tròg trông rất quý quái, cậu lại bắt đầu tự kỉ:
– Woa, ai mà đẹp thế không biết ?
Nhưng cậu vội nhìn qua Tử Anh…
– Phù! Cũng may là ổng còn ngủ…
Sau khi chương trình ” Người Tự Kỉ ” kết thúc thì cậu nhanh chóng móc điện thoại ra điện cho Hải Phong:
– Alo! Ông hả?
– Uhm! Tui nè.
– Ông có nghĩa vụ lớn lao đó, biết cái gì không ?
– Khỏi nói tui cũng biết ông muốn gì, rồi đợi tui chút xíu tui qua liền.
– Tui ra đầu hẻm đứng đợi ông nhe!
– Uhm!
………..Trong nhà trọ………
Linh An! Anh đã phải lòng em mất rồi
………Một lát sau……..
– Ông đợi tui có lâu không?
– Không!
– Sáng nay ông muốn ăn cái gì, tui khao!
– Ông khao hả?
– Uhm!
– Dị đi ăn phở đi!
– Rồi!
………Ở quán phở………
– Ngon quá, ông nhỉ!
– Uhm, thì ngon!
Vừa dứt lời thì Hải Phong bỗng lấy miếng giấy chùi tương ở trên má của Linh An. Linh An thấy thế đỏ mặt như quả cà chua, Hải Phong nói:
– Lần sau nhớ cẩn thận một chút!
– Uhm… Thôi, mình vô trường đi.
– Uhm! Dì ơi tính tiền cho con!
– À, của con tổng cộng 55k.
– Dạ, cho con gửi.
—–Trong trường Đại học X—–
– Woa! Very beautiful!
Sẵn tiện thấy thời gian còn sớm nên cậu đi tìm sơ đồ phòng học và thăm quan trường luôn. Do mải mê ngắm cảnh cộng với tính vụng về của cậu nên cậu đụng phải một ai đó….
– Bộ cậu không có…
– Ủa, Nhi… bộ bà cũng học trường ở đây nữa hả?
– Trời ơi! Bạn thân của tui – nói xong Nhi vội ôm chầm lấy Linh An
– Nè, bà Nhi! Rồi bà ở đâu trên này?
– À, tui ở nhà dì tui! Còn ông thì ở đâu?
– Tui ở phòng trọ gần đây nè!
* Trương Thảo Nhi: là bạn thân thân thân nhất của Linh An, học chung với cậu từ Tiểu học đến bây giờ. Bình thường thì rất hiền nhưng ai đã đụng vào ” ổ kiến lửa ” và bạn thân của nó thì game over, tám là số một, nói nhiều là bẩm sinh, chửi lộn là năng khiếu,….*
– À! Mai mốt có gì tui qua chơi nhe!
– Uhm! Mà bà học lớp nào vậy?
– À, ở trên tầng 2 phòng số 5 đó thấy không?
– Trời! Vậy là bà học chung phòng của tui rồi!
– Dị đó hả, vui quá! À mà nè, nhà dì tao có bán món mày thích?
– Trà sữa hả mậy?
– Uh! Bữa nào rảnh tao chở mày qua!
– Trà sữa ơi…. Anh yêu em! ( Tâm hồn ăn uống là sao )
– Thôi! Tui với ông đi vào lớp!
– Uh!
——-Khi vào giờ học——
– Xin chào các em! Tôi tên là Phạm Hồng Tuyết sẽ phụ trách môn xyz của các em. Hiện tôi mới ra trường và làm giảng viên ở đây được hai năm nên nếu có gì không vừa lòng thì cứ góp ý thẳng thắn. Thôi bây giờ chúng ta sẽ đi làm quen, tôi điểm danh tới ai thì người đó sẽ đứng lên làm quen với lớp. Đầu tiên là Lê Văn A:
– ………………………….
– Tiếp theo là Trần Hoàng Linh An.
=========================
Thuộc truyện: Nhóc yêu Tính chơi trốn tìm với anh à
- Nhóc yêu Tính chơi trốn tìm với anh à - Đoạn 2
- Nhóc yêu Tính chơi trốn tìm với anh à - Đoạn 3
- Nhóc yêu Tính chơi trốn tìm với anh à - Đoạn 4
- Nhóc yêu Tính chơi trốn tìm với anh à - Đoạn 5
Leave a Reply