Truyện gay: Cay đắng và ngọt ngào – Tập 3 – Chương 16
Tác giả: PhanAn
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Về nhà Nam trả xuồng, Vũ vẫn còn thấy sợ hãi. Nhật Tân thấy thế ngạc nhiên hỏi:
– Gì vậy Vũ? Đã có chuyện xảy ra ?
– Có chuyện rồi Tân – Kim Tùng lên tiếng – Mình mau về thôi!
Kim Tùng chào ba mẹ Nam rồi bước ra . Nhật Tân cùng Vũ theo sau. Ra đến chỗ đậu xe hơi, Nhật Tân cầm lái. Kim Tùng ngồi băng trước. Vũ ngồi băng sau. Nhật Tân lái xe đưa mọi người trở về thành phố.
Kim Tùng gọi điện cho Năm lửa hay.Nghe tin Kim Tùng bị ám sát, Năm lửa nổi giận đùng đùng, kêu Tâm sẹo cho người truy lùng Ngọc Đức. Năm lửa còn dặn, dù Ngọc Đức có trốn ở góc kẹt nào, Tâm sẹo cũng phải moi ra bằng được. Năm lửa muốn chính tay mình xử lý Ngọc Đức.
Còn Ngọc Đức, sau khi Sơn khùng dẫn người về Tiền Giang phục kích Kim Tùng, Ngọc Đức thấy trong lòng cứ thắc thỏm hồi hộp lo âu. Nhận thấy tâm trạng bất thường của Ngọc Đức, Ngọc Thái nghi ngờ truy hỏi. Ngọc Đức lúc đầu còn giấu diếm . Nhưng sau, Ngọc Thái hỏi riết, Ngọc Đức mới dám tỏ bày sự thật. Ngọc Thái dậm chân kêu khổ, bảo Ngọc Đức:
– Anh thiệt là ngu hết chỗ nói! Hết chuyện làm rồi hay sao mà tính chuyện ám sát Kim Tùng?
– Tao đâu có ra tay đâu! – Ngọc Đức cãi lại – Tụi thằng Sơn ra tay mà. Nó tập kích lần này, bảo đảm Kim Tùng sẽ không thoát khỏi cái chết. Lúc đó, Năm lửa vì báo thù Kim Tùng sẽ ra tay tàn sát bọn thằng Sơn. Còn tao với mày chỉ việc ngồi nhà hưởng lợi.
– Hưởng lợi cái đầu anh đó chứ mà hưởng lợi! – Ngọc Thái gắt lên – Anh nói hưởng lợi như thế nào đâu, nói tôi nghe thử!
– Mày ngu quá! Để tao cắt nghĩa cho mày hiểu – Ngọc Đức lên tiếng giảng giải – Khi Kim Tùng chết đi rồi, mình đễ xử thằng Vũ. Nếu thích, mình lôi thằng Nam ra đập một trận cho bõ ghét. Sau đó, mình sẽ dựa thế ông Bảy cầu muối để làm ăn. Lúc đó, ai dám đụng đến mình?
– Ai nói với anh là ông Bảy cầu muối sẽ giúp đỡ chúng ta trong công việc làm ăn? – Ngọc Thái gặng hỏi
– Thì anh Mạnh chứ ai. Chứ anh Mạnh bảo ông Bảy rất muốn trọng dụng tao. Nhưng vì tao chưa có thành tích gì nên ông Bảy chưa trọng dụng được. Vì thế, tao cần phải có chút thành tích để ổng thấy khả năng của tao
– Đồ ngu! Thiệt ngu chưa từng thấy! – Ngọc Thái không ghìm được cơn tức giận, liền mắng chửi – Đúng là thứ người mà đầu óc heo lợn có khác
– Đ.M. đủ rồi nha! – Ngọc Đức nổi sùng – Mày chửi nhiêu đó đủ rồi đó! Chửi nữa, tao cho ăn đấm, đừng có trách! Đ.M. Thứ ngu còn ham chửi!
– Anh ngu mà còn chưa thấy cái ngu nữa hay sao? – Ngọc Thái không còn bình tĩnh được nữa, nói liền một hơi – Kim Tùng mà chết, người đầu tiên Năm lửa hỏi tội sẽ là anh đó! Còn nếu Kim Tùng không chết, Kim Tùng sẽ không tha cho anh đâu! Anh tưởng ông Bảy tốt lắm hả? Ổng chỉ lợi dụng anh thôi. Đồ ngu! Đã không biết còn ham cãi!
– Sao mày biết ông Bảy không tốt? Anh Mạnh nói, ông Bảy rất coi trọng tao. Chỉ có thứ mày ngu nên không biết gì
Nghe Ngọc Đức nói, Ngọc Thái tức sôi máu mà vẫn không biết nói cách nào cho Ngọc Đức hiểu. Do lúc này cả hai đang ở trên sân thượng nhà Ngọc Đức nên tình cờ nhìn xuống, Ngọc Thái thấy bóng dáng Tâm sẹo ở phía xa xa. Ngọc Thái liền chỉ cho Ngọc Đức thấy:
– Anh lại đây mà nhìn kìa! Có phải Tâm sẹo đang dẫn người đến đây không?
Ngọc Đức nhìn theo thấy Tâm sẹo đang tới cùng với mấy tên thuộc hạ. Ngọc Đức lẩm bẩm: “ Không lẽ Kim Tùng chết rồi sao?” Ngọc Thái lúc này cũng lo lắng liền bảo:
– Anh mau xuống lầu, vào nhà tắm, trèo lên trần trốn nhanh đi ! Để tôi tiếp Tâm sẹo xem sự thể thế nào rồi mới tính được.
Ngọc Đức lúc này mới thấy sợ, liền nghe theo lời Ngọc Thái,đi tìm chỗ trốn.
Tâm sẹo bấm chuông. Người nhà vừa mở cửa, Tâm sẹo liền xông vào hỏi:
– Thằng Đức đâu rồi? Mày kêu nó ra đây mau!
– Dạ, để con lên kêu cậu Đức. Cậu ấy đang ở trên lầu.
Ngọc Thái xuống không kịp để bịt miệng con bé giúp việc nhà. Thấy Tâm sẹo, Ngọc Thái làm bộ giả lả, nói:
– Ủa, anh Đức vừa mới ra ngoài mà. Anh không gặp anh Đức sao?
– Mày nói sao? Hồi nãy, con bé mới nói thằng Đức ở trên lầu mà
– Thì hồi nãy, em và anh Đức nói chuyện ở trên lầu. Do điện thoại hết tiền, anh Đức phải ra ngoài mua card . Anh Đức ra ngoài,con bé không thấy nên vẫn tưởng anh Đức còn ở trên lầu.
– Mày đừng có xạo! Anh Năm đang muốn gặp thằng Đức. Nó ở đâu hả?
– Em nói rồi – Ngọc Thái bình tĩnh đáp – Anh Đức vừa mới ra ngoài.
– Mày nói thật không đó? Mày mà xạo, tao đấm vỡ mặt
– Em nói thật mà. Anh Đức ra ngoài rồi, không có ở trên lầu. Anh không tin, cứ lên lầu kiểm tra thử
Lúc đó, con bé lại xuống dưới nhà, báo cho Tâm sẹo hay, không thấy Ngọc Đức ở nhà. Tâm sẹo bán tín bán nghi, cho mấy đứa thuộc hạ ra ngoài kiếm Ngọc Đức. Mấy Đứa còn lại theo Tâm sẹo lên lầu. Kiểm tra toàn bộ ngóc ngách vẫn không thấy Ngọc Đức đâu, Tâm sẹo tức mình bắt Ngọc Thái phải theo mình đến gặp Năm lửa. Ngọc Thái bị bắt buộc phải đi cùng Tâm sẹo.
Vừa thấy mặt Ngọc Thái, Năm lửa nổi nóng, mặt hầm hầm:
– Hai anh em nhà mày ngon lắm! Dám xúi giục thằng Sơn khùng ám sát Kim Tùng. Bộ chán sống rồi hả?
– Dạ, xin chú Năm hãy nghĩ lại – Ngọc Thái run rẩy – Thật tình, con không biết chuyện gì xảy ra cả. Xin chú Năm hãy điều tra lại dùm con
– Điều ra gì nữa mà điều tra? – Năm lửa nghiến răng – Đợi chút nữa, thằng Tùng về đây tính sổ với hai anh em nhà mày. Ủa, thằng Đức đâu rồi Tâm?
– Dạ, em đến, nó đã ra ngoài – Tâm sẹo lên tiếng – Em đã cho người đi kiếm nó rồi, anh Năm
– Bằng mọi giá phải lôi cổ thằng đó về đây! Nếu cần, kêu thêm người đi tìm
– Dạ, để em kêu thêm vài đứa đi tìm thằng Đức
Đáp lời Năm lửa xong, Tâm sẹo kêu thêm đám thuộc hạ tủa ra đi tìm Ngọc Đức. Còn Ngọc Thái lúc này, nghe tin Kim Tùng vẫn an toàn thì nhẹ nhõm trong lòng. Dù gì đi nữa, nếu còn Kim Tùng, Ngọc Thái cũng dễ dàng năn nỉ hơn. Bởi thế, Ngọc Thái im lặng đợi Kim Tùng về.
Trên đường về Saigon, Vũ ngồi lặng lẽ một mình ở băng sau. Kim Tùng ngồi phía trước vẫn làm thinh, không nói tiếng nào. Vừa thoát khỏi cửa ải của tử thần, Kim Tùng thấy lòng mình tràn đầy uất hận. Người Kim Tùng khắp nơi, vậy mà có kẻ rắp tâm mưu sát mà Kim Tùng chẳng hay biết gì. Kim Tùng cảm thấy giận vô cùng.
Kim Tùng giận Vũ sao hồi nãy dám cãi lại lời mình, không chịu ra tay hạ thủ. Kim Tùng cũng giận luôn cả bản thân mình sao quá sơ suất, để cho Sơn khùng có cơ hội ra tay ám toán. Nếu hôm nay không có Vũ thì mạng Kim Tùng kể như tiêu rồi. Dù sao đi nữa, hôm nay nhờ có Vũ, Kim Tùng mới thoát khỏi lưỡi hái của từ thần. Ngồi trên xe suy ngẫm lại những hành động vừa rồi của Vũ, Kim Tùng chợt hiểu, Vũ do chưa có kinh nghiệm giang hồ nên mới lúng túng như vậy. Cơn giận của Kim Tùng đang từ từ lắng dịu
Tới nhà Năm lửa, Nhật Tân cho xe dừng lại. Kim Tùng xuống xe bảo Nhật Tân đưa Vũ về, lát quay lại đón Kim Tùng. Kim Tùng còn dặn Vũ tối nay phải đến khách sạn Thiên Thai gặp Kim Tùng. Vũ lặng lẽ gật đầu.
Kim Tùng bước vào thì gặp Ngọc Thái. Vừa thấy Kim Tùng, Ngọc Thái mừng rỡ, vội kêu lên:
– Anh Tùng! Anh Tùng!
– Mày còn đến đây làm gì? – Kim Tùng gặng hỏi – Đến đây xem tao chết chưa hả? Nếu hồi nãy, tao bị thằng Sơn giết, chắc hai anh em mày vui lắm phải không?
– Trời ơi! Anh Tùng! – Ngọc Thái đưa tay ôm lấy mặt kêu lên – Em không bao giờ có ý định sát hại anh đâu. Xin anh đừng nghĩ thế!
Lúc này, Quang Huy hay tin Kim Tùng gặp nạn, chạy qua, thấy Ngọc Thái liền hầm hầm:
– Cái thằng khốn này, mày còn qua đây làm chi?
Ngọc Thái hai tay cứ ôm lấy chân Kim Tùng, miệng hết lời năn nỉ thiết tha. Thấy Ngọc Thái năn nỉ thảm thiết quá, Kim Tùng bắt đầu xiêu xiêu lòng. Dù gì cũng một thời gian dài sống bên nhau, Kim Tùng cũng chẳng nỡ ra tay. Đúng lúc ấy, chuông cửa reng. Người nhà Năm lửa ra mở cửa rồi đưa công an khu vực cùng Ngọc Đức vào. Anh công an nhìn Năm lửa nói:
– Anh Đức đây thưa chú Năm đang giam giữ người trái phép. Chú Năm đang giam giữ em trai của anh Đức? Có chuyện đó không vậy?
– Làm gì có chuyện đó – Chỉ vào Ngọc Thái, Năm lửa nói tiếp – Đây là Ngọc Thái, em trai của Ngọc Đức đó. Thằng Thái đên đây, rủ tôi bỏ vốn hùn hạp làm ăn với nó. Câu chuyện chỉ có thế thôi, làm gì có chuyện giam giữ người ở đây? Anh cứ hỏi Ngọc Thái thì rõ mọi việc.
Anh công an quay qua hỏi, Ngọc Thái xác nhận những lời Năm lửa nói là đúng sự thật. Anh công an tức mình, quay qua xác Ngọc Đức một trận rồi bỏ đi. Ngọc Đức thấy mặt Năm lửa và Kim Tùng hầm hầm, vội bỏ về theo anh công an.
Nguyên Ngọc Đức khi thấy Tâm sẹo dẫn Ngọc Thái đi rồi, Ngọc Đức hoảng hồn vội lấy điện thoại gọi cho Mạnh. Và theo sự xúi giục của Mạnh, Ngọc Đức đi báo công an. Ngọc Đức lúc này sợ thiếu điều vãi ra quần, không còn tỉnh táo để mà suy nghĩ. Mạnh biểu thế nào, Ngọc Đức làm theo thế nấy. Mạnh bảo tạm thời Ngọc Đức đi báo công an để cho Năm lửa không dám ra tay. Vài ngày sau, Mạnh sẽ tìm cách dẫn Ngọc Đức đến gặp Bảy cầu muối.
Anh công an vừa đi khỏi, Năm lửa nổi giận đùng đùng:
– Thằng khốn đó, mình chưa tính sổ chuyện nó xúi giục Sơn khùng ám sát Kim Tùng. Giờ nó lại dám báo công an. Thằng khốn đó, không chặt nó làm ba khúc, không hả dạ mà.
Ngọc Thái lúc này chỉ còn biết quỳ sụp xuống, lạy lục Năm lửa. Ngọc Thái cũng không ngờ, Ngọc Đức lại có hành động ngu xuẩn đến như vậy! Ngọc Thái cố gắng hết sức lạy lục năn nỉ Năm lửa nhưng Năm lửa vẫn hầm hầm, kêu Tâm sẹo lôi cổ Ngọc Thái ra ngoài. Ngọc Thái quay sang năn nỉ Kim Tùng nhưng Kim Tùng mặt vẫn lạnh như tiền, không thèm đoái hoài tới. Tâm sẹo lôi Ngọc Thái ra ngoài, Kim Tùng vẫn dửng dưng không phản ứng
Ngọc Thái về rồi, Năm lửa kêu Tâm sẹo dẫn người đi tính sổ với Ngọc Đức nhưng Kim Tùng ngăn lại. Kim Tùng nói:
– Thằng Đức mới báo công an. Vì thế, mình tạm thời khoan đụng đến nó
– Không lẽ bỏ qua cho nó dễ dàng vậy sao?
– Làm sao mà bỏ qua được anh Năm! – Kim Tùng thong thả nói – Cứ để yên cho nó vài bữa rồi từ từ mình sẽ tính sổ với nó sau.
– Thằng Tùng nói đúng đó anh Năm! – Quang Huy lên tiếng – Em nghĩ, mình tạm tha cho nó vài ngày đi anh!
– Được rồi, tao nghe mày đó Tùng! Cứ để yên cho nó vài ngày cũng được
Tối hôm đó, đúng hẹn, Vũ đến khách sạn Thiên Thái gặp Kim Tùng. Vào trong phòng, đóng cửa lại, Kim Tùng hỏi Vũ:
– Em đã biết lỗi của mình không vậy?
Thấy Kim Tùng nói chuyện có phần dịu hơn, không còn gắt gỏng như buổi trưa, Vũ hiểu là cơn giận của Kim Tùng đã giảm đi nhiều phần. Vũ liền dáp:
– Em biết lỗi của mình rồi.
– Em biết lỗi mình như thế nào?
– Em biết lỗi mình là đã không nghe lời anh
– Lúc đó, anh bảo em ra tay giết tụi nó ngay lập tức, sao em không ra tay hả?
Vũ làm thinh không trả lời. Kim Tùng tức mình, gằn giọng:
– Anh hỏi sao không trả lời hả? Quỳ xuống mau!
Vũ liền quỳ xuống. Kim Tùng gặng hỏi:
– Lúc đó, tại sao anh kêu em giết hai thằng đó, em không ra tay hả? Em lại còn bày trò quái quỷ nữa. Em thích mấy cái trò đó lắm hả? Thích nhìn ngắm trai làm tình lắm hả? Có thích không hả?
Vũ làm thinh không trả lời. Kim Tùng bực tức:
– Anh hỏi sao không trả lời? Có thích mấy trò đó không?
Vũ vẫn làm thinh không trả lời. Kim Tùng bực tức, kêu Vũ cởi hết đồ ra. Vũ làm theo, cởi hết ra, cởi luôn cả quần lót rồi quỳ xuống. Kim Tùng nhìn Vũ khỏa thân, lòng lại bắt đầu rạo rực. Nhớ lại cảnh Vũ khỏa thân phóng dao vào bọn thằng Sơn, Kim Tùng thấy bồi hồi. Lúc đó, Kim Tùng thấy Vũ bản lĩnh lắm. Nếu hôm nay, không có Vũ, Kim Tùng kể như đã bỏ mạng rồi. Chỉ tức cái, sao lúc đó, Vũ lại không nghe lời mình.Tại sao Vũ lại bắt thằng Sơn và thằng cảnh làm tình với nhau? Không lẽ Vũ lại thích những trò quái quỷ như thế? Hỏi mấy lần, Vũ vẫn làm thinh không trả lời. Kim Tùng bực mình, lại nắm lấy thằng nhỏ của Vũ mà vọc vọc. Vũ nhăn mặt, hất tay Kim Tùng ra. Kim Tùng nhíu mày, nhìn Vũ hỏi:
– Hồi trưa, em bắt hai thằng đó làm tình cho em xem mà. Thích xem trai làm tình lắm phải không? Có muốn không? Nếu muốn, nói một tiếng, anh điện thoại kêu vài đứa đến làm tình cho em xem
– Em có thể hỏi anh được chứ? – Vũ nhìn Kim Tùng hỏi
– Em muốn hỏi gì, cứ hỏi đi
– Anh cứ luôn miệng bảo em có lỗi. Thế còn anh thì sao? Anh có lỗi không?
Kim Tùng chưng hửng khi nghe Vũ hỏi. Chằm chằm nhìn Vũ, Tùng hỏi:
– Em nói anh có lỗi hả? Lỗi gì nào? Nói thử xem!
– Có phải anh đã từng quan hệ với Nam ở những nơi hoang vắng như thế?
Kim Tùng gật đầu. Vũ liền nói tiếp:
– Nếu hồi trưa này, không phải em mà là Nam, anh nghĩ thử xem, mọi chuyện sẽ như thế nào? Có phải anh và Nam sẽ bỏ mạng nơi hoang vắng?
Nghe Vũ nói thế, Kim Tùng liền rùng mình. Quả thật, nếu hồi trưa này, nếu là Nam, kể như Kim Tùng và Nam mất mạng rồi. Vũ lại nói tiếp bên tai:
– Chỉ vì cái sở thích quái đản của anh, thích làm tình nơi hoang dã mà xém chút nữa, anh đã mất mạng rồi phải không? Nếu hôm nay anh đi với Nam, có phải anh đã kéo theo Nam mất mạng chung với anh không? Vậy anh có lỗi không vậy?
Vũ hậm hực nói liền một hơi. Bao nhiêu ấm ức trong lòng, Vũ tuôn ra hết. Kim Tùng làm thinh, nghe Vũ nói. Đợi Vũ nói xong, Kim Tùng mới nói:
– Đúng là anh đã sai. Đúng ra anh không nên quan hệ ở những nơi hoang dã
– Anh bảo em sao không nghe lời anh, em lại bày ra những trò quái quỷ – Vũ ấm ức nói tiếp – Chẳng qua là vì em không muốn giết người. Nhưng nếu em không bày ra những trò như thế, em sợ khi lúc em cắt dây trói cho anh, hai đứa đó giở trò thì nguy mất. Bởi thế, em mới làm như vậy
Bao nhiêu nỗi lòng, Vũ trút ra hết. Kể ra việc hàng của mấy đứa đó dơ dáy ra sao, Vũ phải cố gắng ngậm bú như thế nào, Vũ đều nói ra hết. Kim Tùng nghe xong, ôm Vũ vào lòng,vỗ về:
– Anh đã trách lầm em, anh xin lỗi. Bỏ qua hết nha Vũ?
– Anh đã cho em một cái tát trời giáng, phạt em quỳ, bắt em cởi đồ ra – Vũ hất Kim Tùng ra, bực dọc nói – Còn anh phạm sai lầm nghiêm trọng như thế thì không sao, huề cả làng, đúng không?
– Không lẽ em cũng muốn phạt anh sao? – Kim Tùng cười cười hỏi
– Ai dám phạt anh? Đó giờ, anh chỉ ra lệnh, chỉ phạt người khác – Vũ hậm hực – Chứ đâu có ai dám phạt anh đâu?
– Sao hả? Còn ấm ức anh lắm hả?
– Em chẳng có ấm ức gì cả. Em chỉ muốn nói lý với anh thôi
– Muốn trả đũa anh chứ gì? Anh đã sai lầm thế, em muốn phạt anh gì nào?
————–
Thuộc truyện: Cay đắng và ngọt ngào – Tập 3 – Chương 1 – by PhanAn
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 2
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 3
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 4
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 5
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 6
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 7
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 8
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 9
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 10
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 11
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 12
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 13
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 14
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 15
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 16
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 17
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 18
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 19
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 3 - Chương 20
Leave a Reply