Truyện gay: Trai Thẳng – Chương 4: Cảm Xúc Đầu Tiên – Tình Yêu và Nước Mắt
By Bindylee
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Sự vụn về của Châu không làm ngọn lửa cảm hứng của Dương bị tắc đi tí nào cả, chắc đây cũng là lần đầu tiên thằng Châu làm cái công việc này. Tay Châu nhẹ nhàng rất nhẹ nhàng kéo cái quần đá banh màu trắng của Dương xuống, Dương nhổm mông để cái quần nhẹ nhàng tuột qua đầu gối, rất khó có thể diễn tả được cảm xúc lúc này của Dương, nó hộp hợp đến nỗi nhưng ngón tay cứ run lên bần bật, nó cố gắng kiềm lại để đừng cho Châu biết chân nó đang giật lên từng hồi.
Trong khi thằng Châu không biết lúc nãy có mạnh miệng quá không mà bây giờ hắn hơi ái ngại trước một khúc thịt nóng hổi đang rỉ nước bóng loáng, hắn hít một hơi thật sâu trong đầu thì cứ nghĩ, bọn con gái vẫn thường làm cho hắn cơ mà, cũng chẳng có gì phải chết mà sợ. Châu quay lên nhìn Dương, ánh mắt Dương nhìn Châu như đang thôi thúc hắn hãy làm đi, hãy há miệng ra, hãy ngậm lấy nó đi, hãy đánh lưỡi đi.
Châu lại quay nhìn về phía khúc thịt của thằng Dương, một tay hắn bắt đầu đưa đến và cầm lấy vật thể, tay còn lại đang bị băng bột. Châu cúi đầu xuống thêm chút nữa, rồi một chút nữa, hắn khẽ mở khuôn miệng ra, Dương cảm nhận được hơi ấm từ trong miệng Châu phà ra, hai tay Dương run lẫy bẫy, hơi thở ngắt khoãn, một phần vì đây là lần đầu tiên của nó và phần còn lại là người đó không ai khác, cái người mà nó đã chiếm trọn trái tim nó từ bấy lâu nay. Đột nhiên thằng Châu quay qua nhìn nó rồi nói:
– Nếu có chịu không nổi, muốn bắn nhớ kêu tao – Dương chẳng nó gì, ánh mắt long lanh nhìn Châu gật gật cái đầu. Cơ bản, trong lúc này Dương chẳng còn có thể phát lên một lời nào nữa.
Đắn đo mãi, Châu cũng chịu thực hiện lời hứa để đánh thức cảm xúc cho Dương với hy vọng nó sẽ tìm một ai đó để yêu thương. Miệng Châu từ từ ngậm lấy đầu khấc, cứ hì hụt cái đầu lên xuống, vì cơ bản Châu chẳng biết làm điều đó như thế nào, chẳng chút điêu luyện gì cả mà hoàn toàn là bản năng, mà với thằng Châu nó chẳng có cái vị gì cả, chỉ thấy mằn mặn, ngai ngái.
Trong khi Dương đang cố gồng mình lên để chịu dựng sự bùng nổ của những sợ dây thần kinh đang hoạt động hết công suất để đưa cảm xúc về não. Nó cắn chặt môi để cố không phát ra tiếng, một chút đê mê sung sướng, một chút đau điếng khi mỗi lần răng Châu va vào thằng bé của nó, nhưng với nó điều này là tuyệt với. Được khoản gần một phút Châu mỏi hết cả miệng nên nhả nó ra.
– Tao chỉ thị phạm được như vậy thôi, coi như là trailer trước, nếu mày thích thì tự đi mà tìm bọn con gái nó xữ cho – Châu nói xong đứng lên bỏ ra sofa ngồi vắt chân lên bàn một tay hắn móc điều thuốc đưa lên miệng rồi mồi lửa thả khói lên trần nhà.
Trong khi Dương nữa tỉnh, nữa mê nhưng người ta đang phê đá, lấy tay sục điên cuồng, trong đầu nó cứ nghĩ đến hình ảnh Châu đang ngậm lấy thằng nhỏ của nó, nó đang cố nhớ lại cảm xúc đó, được vài phút nó bắn phọt từng đợt từng đợt một. thứ cảm xúc đầu đời này của nó, chắc chắn nó sẽ không bao giờ quên.
Một vài ngày sau cái ngày My xuất hiện, nó không thấy My đâu nữa, không biết có chuyện gì xãy ra giữa hai người không, nhưng nó thấy Châu vẫn bình thường vì bị thương ở tay nên Châu vẫn chưa đi lái xe được ngày ngày thằng Châu cứ ở nhà xem phim rồi đọc báo, nếu rãnh nữa thì quét dọn nhà.
Cứ mỗi lần đi học về Dương nhìn thấy mọi thứ đã sạch sẽ, cơm đã được nấu sẳn làm nó hạnh phúc vô cùng, khi ở trường lúc nào nó cũng nghĩ rằng có một ai đó ở nhà đang chờ nó về để ăn những món ăn mà người đó nấu, có ai đó đang chờ nó về để kể cho nó nghe những chuyện đã xãy ra ngày hôm nay, có ai đó chờ nó về rồi để cả hai cùng xuống phố đi dạo, nhìn ngắm phố phường, trời dạo này cận noel, không khí có chút lạnh nhưng với nó điều đó vô cùng là thích thú và lãng mạn.
Có vài lần nó định hỏi Châu về My nhưng rồi nó lại thôi vì nó không còn muốn biết gì về người này nữa, có thể chị ấy đang bận ở đâu đó, hoặc chị ấy đã bỏ rơi Châu của nó, hoặc như thế nào đấy, nó không quan tâm nữa, nó chỉ cần biết bây giờ nó đang rất hạnh phúc là được. Mà tính thằng Châu thì cứ như trẻ con, lúc nào cũng thích chọc phá nó hết chổ này đến chổ nọ dợi khi nào nó dỗi thì lại quay đầu xin lỗi, như thế có ai mà không ngộ nhận họ yêu nhau chứ.
Và cho đến một ngày …
Cuối cùng thì Dương cũng thi xong, nó thấy cuộc sống nó đang căng tràn sự hạnh phúc, cái thời tiết cuối năm làm người ta yêu đời đến thế, nắng vàng, trời thì se se lạnh nó khẽ kéo cổ áo len lên cao một chút, ngồi trên xe buýt nhìn ra phía bên ngoài, nhưng chiếc xe hàng rong của các cô đang chở đầy những loại hoa cúc họa mi, cúc vàng, cúc tím nhìn thật đẹp, nó đeo tai nghe và bật một bài nhạc – we wish you a merry Christmas vì hôm nay đã là 24 – 12 . Nó cứ nghĩ rằng hôm nay đi thi xong hơn 9h sáng thôi nó và Châu sẽ bắt xe buýt đi siêu thị mua đồ về cả hai cùng nấu ăn, rồi ăn uống mừng giáng sinh, sau đó cả hai sẽ đến một nhà thờ nào đó cầu nguyện. Nó mĩm cười, nụ cười không giấu được sự hạnh phúc của nó.
Nó đi gần đến nhà, đi lên cầu thang thì nghe tiếng gì đó lạ lắm, nói đúng hơn đó là tiếng thở của một người con trai và tiếng rên rỉ nhè nhẹ của một người con gái, như có điều gì đó nếu chân nó lại nó cố bước đi thật nhẹ, thật khẽ, vì đây là cái chung cư đã xuống cấp trầm trọng nên số hộ ở đây không đầy mười ngón tay, mà tầng của nó lại là cao nhất và duy nhất nó và Châu ở trên tầng đấy, vì cao nhất, vắng nhất và cũng bị đồn là có ma nên giá rẻ bèo.
Nó chắc chắn tiếng đó phát ra từ căn hộ nhà nó, mắt nó bắt đầu long lanh do nước mắt không biết ở đâu cứ ứa ra, sắp tràn qua khóe mi rồi, tay nó run run bấu chặc vào cái quai đeo của ba lô, một tay bịt chặt miệng, bước đi thật nhẹ nhàng cố đừng để phát ra tiếng động, nó muốn xem thật sự những gì nó nghĩ đang xãy ra bên trong đấy, nó thật nhẹ nhàng và cửa chỉ khép hờ, nó lấy tay đẩy thật nhẹ, thật nhẹ cái cửa đủ một khe hở nhìn vào.
Bình thường thằng Châu cũng không đến mức hở hếnh nhưng thế này nhưng có lẽ thằng Châu nghĩ rằng những người dưới kia chẳng bao giờ lên đây và thằng Dương thì đi học sớm nhất cũng phải cuối giờ trưa, nhưng hắn nào có biết Dương hôm nay đi thi nên được về sớm hơn.
Và mọi thứ dường như sụp đổ dưới chân nó, nó nhìn thấy My đang ngồi trên người Châu, hai mặt đối diện nhau, hôn nhau say đắm, áo của My chưa được cỡi ra nhưng đã kéo lên quá ngực làm lộ ra hai bầu sữa căng trong, đầu ti hồng hào, làn da trắng nõn.
Tay Châu cứ liên tục xoa nắn nó một cái nhẹ nhàng, lâu lâu hai ngón tay Châu lại se se lấy lây đầu ti của My, một lát Châu lại thay đổi đưa tay xuống bóp lấy mông của My, rồi hắn tiếp tục đưa đầu dúi vào ngực của My, nhẹ nhàng ngậm lấy đầu ti của My mà mút chụt chụt, My sung sướng quá ngửa đầu nhìn lên trần nhà, chịu trước cái miệng và cái lưỡi của thằng Châu cứ cố ngoạm lấy khuôn ngực trắng ngần thơm tho của My.
Dương đứng bên ngoài nước mắt cứ thế mà tuôn ra, bao nhiêu suy nghĩ bao nhiêu yêu thương, đã tan vỡ. Nó bước đi, một bước, hai bước, gương mặt giàn dụa nước mắt, như người mất hồn cứ thế bước đi và bước đi. Ai nói cho nó biết đi tại sao, nhưng hơn ai hết nó biết rõ là tại vì nó, nó yêu sai người, người đó đáng lẽ không phải là Châu, Châu là trai thẳng, nó cứ nghĩ sẽ yêu được trai thẳng, chỉ cần được ở bên người đó là hạnh phúc rồi nhưng những lúc như thế này nó mới thấy mình đã sai lầm hoàn toàn, không có gì đau hơn thấy người mình yêu đang thăng hoa cùng một người khác, không có gì đâu hơn phải chia sẽ thứ mà mình yêu thương nhất trên đời này.
—
Thuộc truyện: Trai Thẳng – by Bindylee [chap mới trong phần Bình Luận]
- Trai thẳng - Chap 2
- Trai thẳng - Chap 3
- Trai Thẳng - Chương 4: Cảm Xúc Đầu Tiên – Tình Yêu và Nước Mắt
- Trai Thẳng - Chương 5: Chạy theo lý trí
- Trai Thẳng - Chương 6: Miền đất hứa
- Trai Thẳng - Chap 7: Cá Cắn Câu
Hạ Tử says
Khổ thân Dương qá ???
XiaoFeng says
Một khi chọn trai thẳng thì cũng giống nhưng đã đặt sẵn một quả bom hẹn giờ ở trong trái tim chỉ cần đến thời gian thích hợp thì nó sẽ BÙM tất cả sẽ chẵng còn lại gì…?
Tringuyen(yukito) says
Good. .. Hay lam.. Ket ban nhe.. 01656472264
yuki says
Cũng tại lỗi của trái tim. Yêu và được yêu những thứ cảm giác ấy làm cho ta quên mất bản thân. Tự lừa dối bản thân, tự gạt đi nước mắt