Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Truyện gay: Anh là người em thương Anh rễ ạ. Tác giả: Vũ Long. Cốc…cốc…cốc… – Con ơi! Dậy chưa vậy con? – Con, con ơi, con ơi…… Tôi đang nằm mơ, thấy bạch mã hoàng tử tôi, dáng người cao cao, ung dung tự tại, phong cách nhẹ nhàng tinh tế, đang đứng dựa vào cây đại thụ phía trước cách tôi vài mét, tôi đang định chạy tới bên chàng thì bổng:
Truyện gay: Anh là người em thương Anh rễ ạ – Chương 1: Lần đầu gặp mặt
Tác giả: Vũ Long
– Rầm…rầm….rầm….
– Thằng kia! Dậy ngay cho tao nghe chưa hả?
– Không tao vào xách đầu mày ngay lập tức mày tin không hả?
– A! Thằng ôn con! Y như thằng cha nó, hai cha con như nhau, hừ
– Dậy ngay lập tức nghe chưa thằng kia.
– Ôi mộng đẹp của tôi, hoàng tử của tôi, tôi sắp được gặp mặt chàng rồi, còn vài bước chạy nữa thôi, hix hix.
Chàng cố đợi em nha tối nay em sẽ gặp lại chàng ngay thôi hi hi, mới nghĩ tới ôi cuộc sống tươi đẹp làm sao ha ha.
Mặc dù,tôi muốn gặp lại chàng ngay bây giờ lắm, mà không được vì?, hai mẹ tôi, nhắc tới thôi thì thấy gợn sóng lưng rồi, mẹ tôi cái gì cũng xuất sắc hơn người, và được cái dữ xuất sắc hơn cả con sư tử mà thôi à, chứ không có gì đâu mà phải sợ.
Số tôi, đúng khổ gặp ai không gặp mà gặp ngay phải bà thôi, chắc kiếp trước tôi tu trưa tới nơi tới chốn thôi nên mới gặp mẹ.
Mà nói đi thì cũng nói lại mẹ là người thương tôi nhất nhà đấy nha, không ai vượt qua mặt mẹ tôi đâu.
Những điều thầm kín, mà tôi đang che dấu cho mình, không ai biết hết mẹ là người đã khám phá ra sự thật ấy.
Mới đầu thì mẹ sốc lắm nhưng mẹ cũng rất mạnh mẽ hơn tôi tưởng, mẹ nói:
– Con dù là cái gì đi nữa mẹ cũng yêu, thương, lo lắng cho con mà thôi.
– Trên đời này không ai không yêu con của mình đâu con à nên đừng buồn nữa nha, Cục cưng của mẹ
Khi nghe những lời đó lòng tôi bùi ngùi, súc động, cảm xúc vỡ òa, tôi nhào vào lòng mẹ mà khóc nức nở, kể những khổ sở của tôi khi còn dấu diếm mọi người trong gia đình.
Mẹ tôi lắng nghe và chia sẻ với tôi về những vấn đề đó, khiến trong lòng tôi thoải mái lắm các bạn ạ.
Mà nhà tôi ngộ lắm một người biết thì cả nhà điều biết, ban đầu ba tôi cũng buồn, đánh, chửi tôi nhiều lắm, nhưng rồi tình thương dành cho tôi nhiều hơn, nên ông không còn khó khăn nữa, mở rộng vòng tay, chào đón tôi.
Đang nhớ lại từng ấy ký ức, mà tôi từng trải qua, trong lòng không thể không kích động cho được, nước mắt lăn dài trên hàng mi của tôi.
Đúng lúc mẹ tôi lại rầm lên vài tiếng:
– Cái thằng kia làm gì lâu vậy mạy
– Có việc vscn cũng lâu nữa
– Dạ con xuống liền nè mẹ iu vấu của con ạ
– Chỉ được cái miệng ngọt
– Không là tao đá ra ngoài từ lâu rồi nha con, thằng quỷ nhỏ
– Hi hi! Mẹ quá khen rồi ạ
– Hừ! Không giám không giám đâu anh hai ạ
– Lẹ giùm tôi cái anh hai
– Rồi rồi con nghe rồi đức mẹ cao cả của con ạ
– Qủy nhà anh hà! Coi chừng tôi đó
Sau khi tôi làm vệ sinh xong, xuống nhà phụ mẹ thân iu của tôi dọn cơm cho cả nhà ăn sáng rồi, ngồi ăn sáng vui vẽ với nhau,bàn về những đề tài xảy ra trong cuộc sống.
Nhà tôi tuy không giàu mấy nhưng cũng đủ xài hết cả đời không sợ thiếu lên thụt xuống, có tiền sài dài dài.
Ba tôi làm chủ tịch hội đồng quản trị công ty xuất nhập khẩu SXLU hàng đầu Việt Nam, tuy ba tôi mới ngoài tuổi tứ tuần nhưng ông là người từng trải, nên vẻ ngoài của ông, lạnh lùng, khó gần, quyết đoán, và bậc nhất luôn yêu thương con cái vô bờ bến.
Đã ngoài tứ tuần nhưng ông vẽ toát lên vẽ đẹp của thanh niên hai mươi mấy mà thôi hí hí .
Đối với tôi ba luôn luôn là tôi thấy đẹp nhất, và ngưỡng mộ, kính trọng nhất.
Mẹ tôi là người phụ nữ đầy quyền lực, chủ tịch công ty xuất nhập khẩu DS&AL đứng đầu về mặt trang sức.
Vẻ bề ngoài của mẹ như cô gái hai mươi, trẻ trung xinh đẹp, đầy những nhiệt huyết, nhưng không ai biết rằng mẹ đã ngoài tuổi tứ tuần giống ba tôi, nhưng nhỏ hơn ba tôi hai tuổi thôi.
Mẹ là người khơi dậy hứng thú nghệ thuật trong tôi, tuy không nhiều nhưng một phấn nào đó trong tôi ảnh hưởng bởi trí tưởng tượng của mẹ, là sự khởi nguồn tạo ra các bộ trang sức đẹp, lộng lẫy, đầy tinh tế.
Buổi sáng gia đình quây quần bên nhau nói về việc ấy thì quan trọng nhất là về việc của tôi thôi:
– Con nay nay lên lớp mấy rồi cục cưng
– Dạ con lên lớp 11 rồi mẹ iu
– Nhanh thế mới đó còn cởi truồng tắm mưa, mà nay sắp làm người lớn rồi ha con?
– Mẹ này kỳ ghê
– Nó mắc cở kìa anh ha ha ha
– Em này nó lớn rồi chứ đâu thời xưa ở truồng chạy dòng dòng trong nhà đâu em ha ha ha
– Ba, ba kỳ ghê
– Đó là hồi nhỏ ai nhớ đâu mà ba nhớ ghê vậy
– Vậy mới nói phải không bà, mà hồi đó dễ thương hơn nhiều phải không bà
– Đúng vậy nha, hồi đó hở tý là kêu em hở tý là kêu em không mà giờ
– Thời đó anh ghen với em lắm, nhưng nay hết rồi ha ha
– Em nhớ hồi đó khi kêu nó lại em nói:
+ Tiểu bảo bối của con đâu rồi cục cưng
+ Đây nè mẹ ( rất tự nhiên tuột quần xuống cho mẹ coi )
+ Tiểu bảo bối dùng để làm gì vậy con
+ Dạ để đái mẹ
Lúc đó nhìn đễ thương lắm ánh, nhìn là muốn nhéo một cái cho thỏa thích thôi.( Nhìn bằng ánh mắt rất đểu hướng về phía thằng con)
– A mẹ này ( Mặt đỏ hồng do ngượng )
– Con làm lại cho mẹ coi thử được không ?
– Không đâu nha, con lớn rồi nha
– Thôi thưa ba mẹ con đi học đây
Tôi chạy nhanh ra khỏi nhà để khỏi bị ngượng do mẹ tôi chọc, lúc ấy ba mẹ vui tôi cũng thấy vui lây theo
– Anh coi nó kìa dễ thương chưa kìa, chọc nó vui ghê
– Mới đó mà lớn nhanh ghê sắp sữa về gia đình chồng rồi, buồn ghê
– Em đừng nói vậy, nó cũng về thăm mình mà em
Hai vợ chồng nhìn về phía xa xăm, không ai lên tiếng ăn nốt hết phần còn lại để chuẩn bị một ngày mới.
Do chạy nhanh quá, tôi chạy qua trạm xe buýt tôi nào hay biết khi nhìn lại thấy đã qua một khúc khá dài.
Khi lúc định quay lại tôi thấy người mình bị ướt do có người chạy xe nhanh qua vũng nước mưa mà ngày hôm qua trời mưa đễ lại.
Tôi ngó nhìn xung quanh coi thủ phạm là ai thì thấy có người thanh niên chạy xe ô-tô biển số xe 55A5 55555
Được lắm thằng cha kia cứ đợi tôi ra tay xem thế nào nha hừ.
Tôi lấy điện thoại gọi cho người kia:
– Mày điều tra cho tao thử chủ sở hữu của biển số xe 55A5 55555 là ai nhanh nha
– Ừ
– Thank mày nha hi hi
Ông tới số rồi cha già mất dịch, chạy không biết nhìn đường, tôi cho ông chết.
Những giây phút tự kỷ đã tôi quay lại công việc bắt xe buýt tới trường tôi học,cũng may là nước sạch nếu không thì rắc rối lớn rồi.
Cuối cùng thì cũng tới trường, tuy phải đi trên phương tiện chật hẹp, nóng nực, nhưng tôi không thấy phiền vì điều đó.
Tôi luôn luôn thấy như vậy thật hạnh phúc vì có thể nhìn ngắm cảnh vật bên đường khi đi xe buýt nó thật tuyệt.
Khi tôi tới trường thì tiếng chuông báo giờ học bắt đầu:
– Dô rồi đó mạy
– Hì hì
– Lại ngủ như heo nữa chứ gì
– Mày hay ghê
– Thôi ông tôi quen ông mấy năm rồi hả?
– Mới có tám năm chứ mấy
– Ít ghê ha thằng kia
– Thôi mà bạn hiền làm gì ghê vậy bạn hiền
– Hừ nhớ đó
– Mốt nói như vậy nữa đi
Ghé sát vào lỗ tai nói nhỏ
– Tao thông ass mày nát nha con.
Tôi nuốt nước bọt, thằng này tuy không phải G nhưng đối với tôi nó có thể làm được tất, nếu người chung với nó là tôi.
– Hì hì bạn bình tĩnh nha, mình mua nước cho bạn uống nha
– Ôi! Bạn tôi tốt quá đi, yêu bạn ghê nha
Lại ghé sát tai tôi nói nhỏ:
– Tớ thích uống sữa đặc không à, giờ sao?
Tôi đã vốn quen với tính khí của nó rồi nên không sao, nếu người khác chắc bị nó dọa cho xỉu luôn ấy chứ
– Thôi được rồi bạn hiền thoát vai được rồi đó, diễn hơi lố rồi đó.
– Hì hì chỉ có mày tao mới giỡn như vậy thôi chứ đứa khác ( anh nhìn chết chóc)
– Lại gần tao đi tao xã
– Anh hùng ghê ta
– Chứ sao tao mà anh đại ở đây mà
Chắc bạn muốn biết thằng bạn tôi tên gì chứ ?
Để tôi nói cho nghe nha :
Nguyễn Trần Phong Vỹ
Cao 184cm
Body 8 múi là thẳng 100% không bị gì hết
Đẹp trai, phong độ, nhà giàu, học giỏi, và là anh đại trong trường nắm đầu khối 11, giỏi võ hết.
Còn tôi:
Nguyễn Trần Long Uy Vỹ
Cao 174cm
Body 6 múi thua bạn Vỹ mình là G.
Mình nhìn hơi dễ thương, da trắng, cũng hơi đẹp chứ không đẹp lắm,ai thấy cũng thấy cưng mình hết.
( còn một số bí mật, bí mật sao ka ka )
Đang nói chuyện thì thầy vào nên tôi vào chỗ ngồi, nó cũng vậy, những tiếc học nhàm chán ruốt cuộc cũng qua.
Giờ ra chơi cũng tới:
– E nhóc xuống căn tin không
– Nói ai vậy
– Nhóc đó
– Mày gan lắm
– Chứ sao
– Thua tao tới 4 tháng mà kêu tao bằng nhóc
– Tao cao hơn nên kêu như vậy đó được không
– Hừ không nói nữa, xuống căn tin không đi ngay kẽo lát đông bây giờ
– Nói cũng phải, xuống lẹ mày ơi lát hết chỗ giờ
– Ừ lẹ đi mày
Đúng như dự đoán vừa tới chỗ người đông như kiến, muốn chen cũng chen không được, liếc qua thấy mấy anh đẹp trai lớp trên, tôi nói với nó cược không:
– Mày cược vời tao không
– Vụ gì
– Đồ ăn ở căn tin
– Thì sao
– Nếu tao mua được,mày chuẩn bị mấy cái lẩu thái đãi tao
– Còn nếu mày thua thì sao
– Thì tao mua cho mày lại chịu không
– OK chịu
– Quyết định vậy nha
Khi nói xong tôi chạy một mạch lại anh đẹp trai cách đó không xa, khi lại tôi lấy lại tinh thần nở một cười thật chói lóa, lẫn mị lực, hấp dẫn người khác:
– Em chào anh, cho hỏi anh tên gì vậy?
– À chào em, anh tên là Lâm Phương Tùng
– Anh học lớp nào vậy anh
– À anh học lớp 12A2
Sau khi có được thông tin tôi bất đầu hành động, tôi bất ngờ ôm lấy anh, rồi giả bộ như mình bị đau bụng giữ dội lắm rồi nói
– Anh ơi anh có thể mua cho em hai suất ăn trong căn tin giúp anh được không anh?
Ngước mắt lên nhìn anh với đôi mắt rưng rưng như sắp khóc do đau quá không thể kìm được, lúc đó nhìn anh như trúng bùa mê hay sao mà anh gật đầu không nghi ngờ gì hết, nhìn anh như thằng ngốc ấy muốn cười lắm mà không được, nhìn anh chạy đi mua đồ ăn mà mồ hôi đầm đìa thấy cũng tội,nên khuyến mãi cho anh nụ hôn ngay má anh cứng đờ tại chỗ như hóa đá vậy:
– Em cảm ơn anh nha
Lúc tôi đi rồi anh mới hoàn hồn lại, anh vội ngó xung quanh để kiếm tôi tiếc rằng tôi đi cách anh xa lắm rồi.
Khi tôi quay lại đem hai suất ăn thằng bạn há mồm như thằng ngốc, mới trốn trại mới ra ngoài
– Mày đi mua thế nào mà không đỗ một miếng mồ hôi nào hay vậy
– Vậy mới hay chứ
– Làm sao hay vậy chỉ tao với
– Cái này tùy người à nha không si giống nhau đâu
– Kệ nó nói thử coi
– Mỹ nam kế
– What?
– Mỹ nam kế đó,ý mày là đi dụ trai cho mày hả?
– Chính xác xem ra mày khôn, có tiền đồ
– Thôi tao dụ trai chắc không được đâu
– Thì ai kêu mày dụ trai hồi nào đâu thằng điên
– Không dụ trai thì dụ ai thằng khùng
– Mới khen khôn giờ ngu rồi, trường này thiếu cha gì gái
– Ờ ha tao quên
– Bộ mã đẹp trai mày sài cũng được đó để không phí lắm
– Mẹ mày thằng khốn
– Ha ha ha ha
– Mà thằng nào ngu để mày dụ vậy
– Ừm hình như là Lâm Phương Tùng thì phải?
– Cái gì, mày nói lại coi
– Thì Lâm Phương Tùng 12A2, sao vậy, có chuyện gì à
– Ngay cả ảnh mà mày cũng không biết ư
– Thì sao thì mày nói đi mệt mày quá
– Ảnh là con trai độc nhất của tổng thống nước mình đó, và hộ trưởng học sinh đó ông nội
– Ồ ghê ghớm vậy sao, thôi kệ đi chắc gì gặp lại lần sao đâu mày lo, trường mình rộng, với lại nhiều học sinh mà khỏi lo đi
– Ừ mày nói cũng phải thôi sắp tới giờ lên lớp đi lên lớp thôi
– Ờ mày lẹ đi kẻo trể mạy
Sau khi lên lớp, chúng tôi lại trải qua mấy tiếc học nhàm chán tiếp theo.
Danh sách các chương:
- Anh là người em thương Anh rễ ạ - Chương 2: Lý lịch về "Thằng cha mất dịch"
- Anh là người em thương! Anh rễ ạ! - Chương 3: Tái Ngộ
- Anh là người em thương! Anh rễ ạ! - Chương 4: Sự kiện
- Anh là người em thương! Anh rễ ạ! - Chương 5: Cuộc hẹn
- Anh là người em thương! Anh rễ ạ! - Chương 6: Đụng chạm thằng bạn thân
- Anh là người em thương! Anh rễ ạ! - Chương 7: ĐỤNG CHẠM THẰNG BẠN THÂN (TT)
Hoang Huy Huỳnh says
Sao ch ra chap ms zậy hóng qá tr…
Ken ng says
Hóng lắm dòi tg oi