Truyện gay: Tình yêu trong giông tố – Chap 19: MÌnh chia tay nhau đi
Tác giả: Vũ Long
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Phong gần như thức trắng đêm không chỉ vì lạ chỗ mà vì mỗi lần chợp mắt là những ký ức kia chèn vào khiến cậu phải thức dậy.
– cả đêm con không ngủ hay sao hả Phong ? Bác Hiếu vào phòng với 1 tô cháo trên tay. Nhìn đôi mắt thâm quần đỏ hoe của cậu là biết.
Cậu còn co rúm ôm đầu gối, thấy bác Hiếu thì chỉ chào với cái giọng thiếu sức sống. ” con ăn tô cháo rồi kể cho bác nghe chuyện của con đi” bác Hiếu coi cậu như con cháu mình nên rất lo cho cậu.” úi” cậu rên nhẹ khi bác Hiếu lau vết máu khô trên trán cậu. ” con mặc áo của con bác đi, áo con dính thức ăn kìa”. Nói xong bác nhìn cậu đi ra thở dài ‘sao nó giống hai người kia quá’.
Một lát sau bác Hiếu quay lại, áo có thay nhưng tô cháo thì có vơi bao nhiêu đâu vì cậu chẳng có tâm trạng nào để ăn. Bác ngồi đối diện hỏi
– có phải con đang phiền lòng vì chuyện tình cảm đúng không ?.
Cậu ngước đầu nhìn phía trước ” sao bác biết ?”.
– bác nhìn con sao giống hệt em gái và con trai bác đau khổ, vì yêu phải người không yêu và không được bên cạnh người nó yêu.
Phong im lặng nhìn bác với đôi mắt trĩu nặng đầy phiền muộn, lắng nghe lời bác kể.
– bác từng có đứa em gái dễ thương, hoạt bát, hay cười nữa có rất nhiều chàng trai theo đuổi yêu thương, lúc đầu tưởng nó đã chọn được người nó yêu nhưng nó lại lấy một người khác, ngày nó đi xuất giá nó ôm bác khóc nức nở vì nó phải lấy người nó không yêu, cuối cùng nó mất trong đau khổ. Bác vừa thở dài kể tiếp. ” còn con trai bác sống thiếu trong tình yêu của mẹ, bác lo cho sự nghiệp nên ít quan tâm đến nó, cho đến một ngày nó cũng như con ngồi ôm gối khóc, bác đã không thông cảm và hiểu cho nó mà đánh chửi nó khi nó nói nó yêu phải một người đàn ông và muốn theo người đó, bác tức giận đuổi nó ra khỏi nhà, cho đến bây giờ bác chưa gặp lại nó.”
Bác kể mà khóe mắt muốn khóc, ” bây giờ bác vẫn hối hận năm xưa sao không cản em gái mình và thông cảm cho con trai mình.”
– Phong à, bác không biết con đã gặp chuyện gì nhưng bác khuyên con một điều ” khi yêu con chọn một là phải can đảm đối mặt đi tiếp dù phía trước có chông gai, hai là con phải dứt bỏ ngay từ đầu để không chịu đau khổ dài lâu về sau, thà đau 1 lần còn hơn.
Bác Hiếu nói rất nhiều điều với cậu, nhưng tâm trạng cậu không thấm hiểu nhiều bác nói, cậu chỉ hiểu ” đi tiếp hoặc dừng lại ” trong con đường tình cảm phía trước cậu. một là dạt đi mọi thứ trong quá khứ tiếp tục cùng anh Lâm đối mặt tất cả có thể anh Lâm đối xử với cậu như thầy Tân, hai là dừng lại để bảo đảm sẽ không bị tổn thương lần nữa giống như 3 năm trước.
– bác Hiếu, bác có thể nói với anh Quân cho con nghỉ hôm nay được không, con muốn được ở một mình.
Bác hiểu tâm trạng của cậu nên gật đầu. Cậu cũng sợ Lâm tìm ra nên cũng xin bác đừng nói với ai cậu ở đây.
Suốt ngày hôm đó Phong vẫn cứ nhớ hình ảnh ngày xưa, cậu và thầy Tân yêu nhau, thầy cũng ghen như Lâm ngày nay, cũng mua cho cậu những món quà, trao cho cậu những tình cảm, cảm xúc tuyệt vời; rồi sao, họ trước đó đều có ‘ vợ sắp cưới’, chính thầy Tân đã nói là không lấy vợ vì yêu cậu mà sau đó bỏ cậu trong ngôi nhà gỗ cùng bức thư chia tay; nước mắt lăn trên gò má, lấy gì bảo đảm anh Lâm sẽ không đối xử như vậy với cậu. Trái tim của cậu đã từng bị vết sẹo dài một thời gian mới lành lại nay có thể bị lần nữa bị tan vỡ bởi cậu yêu Lâm hơn bản thân mình. Cuối cùng Phong đã đưa ra 1 quyết định sau cùng ‘ thà đau 1 lần hơn kéo mãi về sau’.
********
Cậu lấy hết can đảm đứng trước cổng trắng ngôi nhà sơn màu diệp lục. Cổng khóa, xem ra không có ai ở nhà. Cậu dùng đúng chùm chìa khóa Lâm đưa cho cậu để vào nhà. Những hình ảnh, thời gian tại nơi này cứ khắc ghi trong lòng, cậu ngồi lên chiếc giường nhớ giây phút bên Lâm, nhìn và nghe tiếng chuông ‘ leng keng’ từ cái chuông gió anh tặng, cậu tự nói lòng mình ” cứng rắn lên, nói hết những gì phải nói”.
Tiếng động ngoài cổng, ” vậy là anh đã về ” tiếng xe từ chiếc jupiter màu trắng anh hay lái trở thành âm thanh quen thuộc mỗi khi cậu ngồi chờ anh qua nhà Trung hay anh về đây.
Một người mặc bộ đồ màu xanh xông vào phòng; đôi mắt hơi thâm, sự lo lắng hiện lên trong cách nhìn, tóc bù xù, hình như là còn chưa cạo râu. Lâm cố giữ bình tĩnh nhìn vào cậu nói
– em hành động vậy là sao, không lẽ em muốn chia tay với anh hay sao ?
Phong hít thật sâu, quay đầu về phía Lâm nhìn thẳng nói những lời khó khăn.
– Anh Lâm, chúng ta chia tay nhau đi.
– em vừa nói gì ? Lâm không thể tin vào lời anh mới nghe.
– em …. em nói ‘ mình chia tay đi’ . Phong thật sự khó khăn khi phải nói lần thứ 2.
clac một vòng của còng số 8 tra vào tay cậu vòng kia gắn vào tay anh. ” hôm nay em mà không nói rõ vì sao thì anh sẽ không cho em đi đâu hết”.
—————-
Thuộc truyện: Tình yêu trong giông tố – by Vũ Long
- Tình yêu trong giông tố - Chap 2: Cuộc thi Tài Năng Đầu Bếp TRẻ
- Tình yêu trong giông tố - Chap 3: Bà chủ tiệm vàng Hoàng Liên
- Tình yêu trong giông tố - Chap 4: Những giây phút vui vẻ
- Tình yêu trong giông tố - Chap 5: Anh độc tài đáng yêu
- Tình yêu trong giông tố - Chap 6: Phỏng Đoán
- Tình yêu trong giông tố - Chap 7: Bức ảnh về anh cảnh sát trong mưa
- Tình yêu trong giông tố - Chap 8: Anh em Lâm và Lan
- Tình yêu trong giông tố - Chap 9: Rừng xanh lớn
- Tình yêu trong giông tố - Chap 10: Lễ Hội
- Tình yêu trong giông tố - Chap 11: Giây phút lãng mạn
- Tình yêu trong giông tố - Chap 12: Người bạn mới
- Tình yêu trong giông tố - Chap 13: Món quà không nên nhận
- Tình yêu trong giông tố - Chap 14: Sự nổi giận của Đại Lâm
- Tình yêu trong giông tố - Chap 15: Văn Võ Nam
- Tình yêu trong giông tố - Chap 16: Ghen?
- Tình yêu trong giông tố - Chap 17: Tình bạn và tình yêu
- Tình yêu trong giông tố - Chap 18: Những ký ức đau khổ quay lại
- Tình yêu trong giông tố - Chap 19: MÌnh chia tay nhau đi
- Tình yêu trong giông tố - Chap 20: Sự lo lắng của người đang yêu
- Tình yêu trong giông tố - Chap 21: Chốn bình yên
Leave a Reply