Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Truyen gay 18+ Về bên anh. Tác giả: jesse007. Lý Tuấn Khang là sinh viên năm hai đại học A khoa kinh tế, còn anh là Lâm Hạng Vũ sinh viên năm cuối khoa kiến trúc. Rõ ràng là hai ngành học khác nhau, chắc không bao giờ có thể gặp nhau trong cái trường đại học với hơn 10.000 sinh viên. Thế mà ông trời lại sui khiến 2 người gặp nhau, mà lại gặp nhau trong tình cảnh trớ trêu như thế này.
Truyện gay 18+ Về Bên Anh – Chương 1: Gặp gỡ.
Tác giả: jesse007
Chính là ngày hôm đó, cái ngày mà khoa kinh tế tổ chức thi nam sinh thanh lịch, hắn nằm trong top 3 thí sinh vòng chung kết. Hắn rất tự tin mình sẽ giựt được giải thanh lịch năm nay, đáng lẽ là hắn đã giựt được giải từ năm trước nhưng vì khi đến vòng chung kết hắn không thể tham dự được, hắn phải nằm “treo giò” ở bệnh viện cả tháng trời. Năm nay hắn quyết tâm phải giựt được giải nam sinh thanh lịch của khoa kinh tế. Người tính không bằng trời tính mà.
Anh là một người điềm tĩnh, không thích những nơi huyên náo, đông người nhưng lại bị thằng bạn thân kéo đi xem cuộc thi nam sinh thanh lịch của khoa kinh tế. “Thật nhàm chán” là cảm giác bây giờ của anh, anh ghét tiếng reo hò, tiếng huýt sáo rồi tiếng la hét làm anh nhức cả óc đinh cả hai tai. Anh quyết định rời khỏi nơi ồn ào này và đi kiếm cho mình một nơi “yên tĩnh” để “xả buồn bực”. Anh đi đến nhà vệ sinh nam của khoa kinh tế, nhưng vừa mới bước vào đã nghe tiếng ồn ào, la hét chửi rủa.
“Khốn kiếp! Có ai ngoài đó không? Mẹ kiếp! Cái nhà vệ sinh chó chết này, thằng khốn nạn nào xài hết giấy vệ sinh để tao biết được tao đập chết cha” – Tiếng người chửi rủa vọng ra từ phòng cuối của nhà vệ sinh.
Tiếng chửi rủa càng làm anh khó chịu, anh mới bước tới gõ cửa phòng vệ sinh cuối nhà vệ sinh.
“Cọc Cọc Cọc”
Hắn nghe tiếng gõ cửa liền mừng thầm là có người đem giấy tới, liền mở cửa:
“Cá…m ơn” – Hắn há hốc mồm vì người trước mặt hắn rất cao, hắn đã cao mà người này còn cao hơn hắn, thân hình nhìn rất đẹp không mập cũng không ốm, không có cơ bắp nhiều nhưng cũng săn chắc, đặc biệt đôi mắt người này nhìn rất buồn nhưng rất đẹp.
Trước khi hắn mở cửa, anh đã thầm nghĩ trong đầu tên này chắc nhìn cũng thô kệch như cái miệng của hắn nhưng khi cánh cửa mở ra và nhìn “cái tên thô kệch” trước mặt, nước da trắng, tóc đen, kiểu tóc hợp mốt rất hợp với khuôn mặt nhỏ gọn, ngũ quan hắn rất tương xứng, rất đẹp khiến anh ngạc nhiên trong giây phút đầu thấy hắn nhưng rồi đôi mắt anh cũng nhanh chóng trầm xuống. Hắn nhìn tay anh không có cầm cuộn giấy vệ sinh liền lớn tiếng quát:
“Tên kia! Giấy vệ sinh đâu? Ta đang rất gấp”
“Ai nói là tôi phải lấy giấy vệ sinh cho cậu” – Anh lạnh lùng đáp.
“Cái gì? Khốn kiếp, không lấy dùm thì biến đi chỗ khác, ngươi biến thái à, thích nhìn nam nhân không mặc quần lắm à?” – Hắn tức tối vừa chửi vừa đóng sầm cánh cửa lại.
Bị hắn chửi nhưng anh lại không giận mà trên khuôn mặt anh còn hiện cái nhếch môi thú vị. Anh quay lưng bước đi mặc kệ cái tên ở trong kia đang bực tức chửi rủa ầm ĩ.
“A lô 1 2 3 4 5…Các bạn im lặng nào! Tôi sẽ thông báo kết quả cuộc nam sinh thanh lịch của khoa kinh tế năm nay là ai? Ai sẽ là người đăng quang đây?…….Xin chúc mừng nam sinh có SBD 054 Lý Tuấn Khang là người được nhiều phiếu bình chọn nhất và đồng thời cũng là nam sinh thanh lịch của khoa kinh tế năm nay…mời bạn lên nhận giải nào! – Giọng của MC vang dội khắp trường và dĩ nhiên là hắn cũng đang nghe tên mình được xướng lên. Bây giờ hắn không biết mình nên vui hay buồn nữa. Thật khốn kiếp mà, hắn ở trong toilet tức tối, bức tóc vò đầu thì nghe tiếng MC vang dội:
Truyen gay 18+ Về bên anh. Tác giả: jesse007. “Lý Tuấn Khang! “Nam sinh thanh lịch Lý Tuấn Khang”…Các bạn bên dưới có ai thấy bạn Tuấn Khang đâu không? Đếm tới 10 nếu bạn không lên nhận giải thì giải này sẽ trao lại cho nam sinh có phiếu bầu cao thứ hai…Đếm nào các bạn…1 2 3 4 5 6 7 8 9 10”
Xong rồi, hắn không thể lên nhận giải được rồi, nói trắng ra là hắn không có duyên với cuộc thi này, hai lần đều không thể cầm trên tay cái giải thưởng chết tiệt đó.
Ngày hôm sau, hắn đến trường với vẻ mặt đầy sát khí, đám bạn hắn thấy hắn đều tránh sang một bên không dám bắt chuyện và cũng không hỏi lý do tại sao hắn lại bỏ giải thưởng hôm qua. Cảm giác xung quanh ai cũng nhìn hắn với vẻ mặt khó hiểu lại còn thì thầm to nhỏ làm hắn nhớ đến “cảnh gặp gỡ” hôm qua là máu hận sôi sùng sục. Hắn đứng phắt dậy, đạp ghế sang một bên rồi hùng hổ đi ra khỏi lớp. Hắn đến khoa kiến trúc kiếm cái người đáng ghét hôm qua để tính chuyện.
Lâm Hạng Vũ đang cùng bạn anh, là Hùng Lâm nói chuyện về môn học. Anh hôm nay cảm giác sẽ có chuyện gì đó xảy ra, đúng như dự cảm, từ xa anh đã thấy bóng dáng “bốc khói” của ai đang bước đến trước mặt anh với vẻ mặt hung hăng. Hắn dò hỏi đám bạn về khoa kiến trúc rồi tự mình mò tìm tới thì ngay lúc anh vừa hết tiết học và đang cùng bạn thảo luận. Anh nhìn hắn một cái rồi quay sang nói chuyện với bạn tiếp. Hắn nghiến răng vì thấy anh không phản ứng với hắn, xắn hai tay áo, chống hông nhìn anh nói:
“Tên kia!”
Anh vẫn không trả lời, chỉ thấy bạn anh ngước nhìn hắn, nhướn mắt ý bảo “Tên này ở đâu ra nhìn hung hăng vậy?”. Hùng Lâm quay sang nhìn anh thì chỉ thấy anh vẫn bình thường nói tiếp câu chuyện. Hắn nhìn anh rồi nhìn bạn anh rồi lại nhìn anh thấy không ai phản ứng liền giơ tay định động thủ. Ngay lúc hắn định túm cổ áo anh thì bị phản ứng kịp thời nắm lấy cổ tay hắn giữ chặt. Bạn anh thấy vậy liền né sang một bên vì biết một lúc nữa anh và tên kia sẽ có một trận kịch liệt. Anh ngước lên nhìn hắn thì thấy hắn đang nhăn mặt khó chịu vì cánh tay anh nắm rất chặt. Anh phất tay hắn ra, đứng lên phủi phủi cái quần, hai tay đút túi quần, nói:
“ Tôi có quen cậu không?” – Anh giả vờ hỏi nhưng thật ra thì anh nhớ rất rõ hắn là đằng khác.
Câu hỏi của anh làm hắn ngẩn ngơ vài giây, hắn nghiến răng nghiến lợi nói:
“Tôi là người bị anh hại…à trong toilet…à không có giấy…anh không lấy à lấy dùm tôi”. Hắn vừa nói vừa liếc xung quanh, âm thanh trong miệng nhỏ dần vì sợ người khác nghe được thì chỉ có nước kiếm cái lỗ mà chui xuống thôi à.
Anh nhướn mày suy nghĩ một chút rồi nhếch mép cười:
“Tôi không nhớ rõ lắm, chỉ nhớ là gặp một cậu sinh viên đang đi ngoài, vì hết giấy vệ sinh nên la ó chửi bới um sùm. Không lẽ đó là…” Anh đang tường thuật lại sự việc hôm qua thì bị bàn tay ai đó chặn lại ngay miệng.
“Câm miệng, anh muốn hại chết tôi à” Hắn nghiến răng, bàn tay kia vẫn chặn ngay miệng anh.
“Bỏ bàn tay của cậu ra” Anh hất tay hắn ra và buông luôn cánh tay hắn mà anh đang nắm nãy giờ.
“Anh nhớ rồi vậy giờ chúng ta tính sổ đi” Hắn xoa xoa cổ tay đã ửng đỏ.
“Liên quan gì đến tôi” Anh khoanh tay dựa cột nhìn hắn. Hùng Lâm vẫn đứng một bên quan sát hai người nãi giờ, trong lòng cười thầm “sắp có chuyện vui để xem rồi”.
“Sao không liên quan, anh là người hại tôi không lấy được giải…” Đang định nói đến giải thưởng kia thì hắn liếc sang Hùng Lầm đang nhìn mình.
“Tôi là người sử dụng hết giấy vệ sinh sao” Anh cười khiêu khích hắn
“Anh…thật tức chết, tôi không thèm tính chuyện với anh nữa” Hắn biết mình bị hố, thật ra anh chỉ là không lấy giấy vệ sinh dùm hắn làm lỡ thời gian lên nhận giải của hắn, hắn không cam lòng nên đến tìm anh tính chuyện vậy mà lại bị anh làm cho bẽ mặt lần nữa nên kiếm đường thối lui, nhưng trong lòng hắn vẫn chưa bỏ qua cho anh.
Anh nhếch mép cười nhìn theo “con cún nhỏ” đang quay đầu bỏ chạy. Hùng Lâm đứng cạnh vỗ vai anh:
“Thú vị đấy, cậu thích rồi à”
“Cậu nghĩ sao?” Anh cười cười trả lời
“Cũng dễ thương nhưng kiểu tính cách thế này khó tiếp nhận à” Hùng Lâm xoa cầm ra vẻ am hiểu
“Chắc vậy” Anh cười nhưng chỉ lúc sau vẻ mặt anh trầm lặng, suy nghĩ về câu nói “khó tiếp nhận” của Hùng Lâm.
Hết chương 1.
Truyện gay 18+ Về Bên Anh – Chương 2: Tránh xa
Hắn tức tối không cam tâm quay về lớp, trong lòng thầm nghĩ “cái tên đó đã cao mà còn đẹp trai nữa”, hắn đang nghĩ gì vậy? Hắn đang khen một thằng con trai mà lại chính là người hắn ghét. Hắn lắc đầu qua lại để hình ảnh tên đáng ghét đó bay khỏi suy nghĩ của hắn. Nghĩ tới nghĩ lui tìm cách chơi lại tên đáng ghét kia một vố cho hả giận.
Truyen gay 18+ Về bên anh. Tác giả: jesse007. Ngày hôm sau, khi hắn vừa bước tới cổng trường thì chợt ánh mắt hắn liếc thấy bóng dáng đáng ghét của ai đó mà không phải đứng một mình, đang đứng cạnh một cô gái nhìn dáng vẻ bề ngoài rất là xinh đẹp, tên đáng ghét đó còn cười với cô gái đó rất vui vẻ, hắn nghĩ chắc là bạn gái tên đó trong đầu hắn lóe sáng, miệng thì cười đến gian ác. Hắn nghĩ ra cách trả thù tên đó rồi.
Đợi đến khi tên đó và cô gái nói chuyện xong rồi cô gái rời đi, hắn quyết định đi theo cô gái. Ý định của hắn là sẽ cua bạn gái tên này để trả hận.
Đi theo được một đoạn thì cô gái đứng lại, quay người nhìn hắn cười một cái:
“Anh đẹp trai”
“Tôi sao?” Hắn ngẩng người vài giây, ngó xung quanh rồi tự chỉ tay về phía mình
“Ngoài anh ra còn ai nữa, anh nãi giờ đi theo tôi là có ý gì?” Cô gái thu lại nụ cười vẻ mặt hiện lên khó chịu.
“Tôi…tôi muốn làm quen với cô” Hắn lấy lại tinh thần, thực hiện kế hoạch cưa cẩm.
“Muốn làm quen với tôi…hahahaha” Cô gái cười phá lên
Hắn đơ tiếp vài giây rồi chợt nghe tiếng ồn ào của đoàn mô tô chạy tới phía hắn và cô gái đang đứng. Cô gái nhếch mép cười quay lại nhìn đoàn mô tô như là quen biết nhau.
Đám người cưỡi đoàn mô tô kia đều gỡ nón bước xuống xe tiến lại gần chỗ hắn. Sắc mặt ai cũng bậm trợn khó coi, trong đó có tên cầm đầu là nhìn rất dữ tợn. Tên cầm đầu tiến lại gần cô gái rồi choàng tay qua eo cô ả, cô ả thì cười tít mắt và còn thì thầm nói vào tai tên đó cái gì đó. Hắn chau mày vẻ mặt khó hiểu nhìn đám người kia.
“Này nhóc gan lớn thật đó” Tên cầm đầu lên tiếng
“Tôi…sao…gan lớn gì?” Hắn cảm giác mình sắp gặp chuyện xấu, lời nói thốt ra cũng khó.
“Mày tính cua chị hai của bọn tao à, thật là tức cười…hahahahaha” Cả bọn cười phá lên
“À chuyện đó thật xin lỗi, em tưởng chị gái này là bồ của tên đáng ghét kia, chỉ là hiểu lầm thôi, xin lỗi các vị đại ca em đi trước đây” Hắn vội vã cáo từ các đại ca định rút lui thì bị tên cầm đầu nắm cổ áo lôi lại.
“Định chạy hả nhóc…ý ngươi nói ta là tên đáng ghét à…Nhóc này gan lì thật…hahahaha” Cả bọn lại cười phá lên.
“Không…không phải nói anh…chị gái nói với mấy ảnh dùm em chỉ là hiểu lầm thôi” Hắn quay vẻ mặt cầu cứu hướng về cô gái nói
“Hồi nãi còn muốn làm quen chị mà…giờ hiểu lầm hả…nhóc đang khi dễ chị hả…hứ” Cô gái hất tóc quay sang chỗ khác.
“Nhóc này đúng là gan to thật đó, bây giờ còn cả gan khi dễ chị hai nữa, xử nó đi đại ca” Một tên trong đám bước lên xoa xoa nắm tay lên tiếng
“Mấy đại ca tha cho em…em nào dám khi dễ chị hai đâu…oaoaoaoa”
Hắn mếu máo xin đám người kia tha mạng.
Tên đại ca không nói gì, ném cổ áo lẫn người hắn nhào xuống mặt đất. Hắn vội lết lùi lại phía sau, tên đại ca ra hiệu cả bọn không được manh động. Tên đó tiến lại gần, xách cổ áo hắn rồi tung một đấm xuống gương mặt hắn. Trước mắt hắn bây giờ tối sầm vì cú đấm như trời giáng của tên đó. Khóe miệng đau nhức, dòng máu đỏ tươi cứ thế chảy dọc xuống cái cổ. Không đợi hắn kịp nhận thức sự việc đang diễn ra, tên đó giơ tiếp đấm thứ hai chuẩn bị vung xuống gương mặt tuấn tú của hắn. Hắn nghiêng mặt giơ tay định né cú đấm thép ấy thì chợt có bàn tay nắm lấy cổ tay tên đó chặn lại. Cô gái và cả đám đứng nhìn bên cạnh đều bất ngờ vì nhân vật chen ngang.
“Sao lại là anh” Cô gái ngạc nhiên nhìn người kia
“Hạng Vũ cậu có hứng thú quay lại với nhóm mình rồi à” Tên đại ca hơi bất ngờ lên tiếng
Anh hất tay tên đó rồi quay lưng đứng chắn trước người hắn, ánh mắt lạnh lùng sắc bén nhìn đám người nọ.
“Không hứng thú”
“Vậy sao cậu lại…à cậu quen thằng nhóc đó hả?” Tên đại ca lên tiếng
“Không liên quan đến mấy người” Anh lạnh lùng nói
“Chuyện này là giữa bọn tôi và thằng nhóc đó, cậu mới là người không liên quan”
“Hiểu lầm thôi, bỏ qua đi anh” Cô gái thấy anh đang đứng chau mày, lo sợ sẽ có chuyện xảy ra nên lên tiếng can ngăn.
“Sao bỏ qua được, hắn dám cưa cẩm em, anh mà bỏ qua thì đám đàn em của anh, em nói đi sau này anh còn mặt mũi nào nhìn mặt tụi nó nữa, còn tư cách gì làm đại ca tụi nó nữa” Tên đó nóng giận nói
Truyen gay 18+ Về bên anh. Tác giả: jesse007. “Khụ khụ…cô ấy đã nói hiểu lầm thôi anh còn muốn gì nữa” Nhân vật chính, là nguyên nhân của rắc rối này, đang ngồi bệt dưới đất, miệng thì đầy quệt máu mà vẫn lên tiếng. Anh quay lại nhìn hắn “Nhóc này chỉ ăn một đấm nên còn chưa sợ”, anh thầm nghĩ
“Thằng nhóc này, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà” Một tên trong đám chỉ vào hắn nói
“Cậu tránh ra” Tên đại ca nhìn anh nói
Anh nhướn mày nhìn tên đó
“Cậu muốn đánh nhau?”
“Cậu nghĩ sao” Anh nói
“Thôi anh, chỉ là hiểu lầm, chúng ta đi thôi” Cô gái biết gã bạn trai của cô sẽ không đánh lại anh
“Được, anh sẽ bỏ qua, còn cậu, tôi và cậu từ nay không còn anh em nữa”
“Tùy mấy người”
Anh ra hiệu cho hắn “đi thôi” rồi đút tay vào túi quần
Bọn người kia tức tối nhìn theo hai bóng lưng đang dần khuất. Chợt tên đại ca hét to: “Tôi biết cậu vì chuyện em trai cậu nên mới không quay lại với bọn tôi”
Anh chau mày, nắm chặt tay bước tiếp.
Hắn cứ đi theo sau lưng anh, tay thì xoa xoa vết thương ngay miệng. Chợt anh dừng lại làm hắn áp nguyên cái mặt vào lưng anh
“Anh làm cái quái gì thế, đau chết đi được” Đụng phải vết thương ngay miệng nên hắn la chí chóe.
“Cậu bị vậy là cũng phải” Anh quay lại nhìn hắn
“Anh biết cái gì mà nói, phải với không phải” Mặt dù miệng đau nhưng hắn cũng rống lên cãi
“Biết thế để cho cậu ăn vài đấm nữa” Anh nhếch mép nhìn hắn
“Anh…anh quen biết mấy người đó nên cố tình kêu đánh tôi phải không?” Hắn suy nghĩ lại sự việc xảy ra lúc nãy, anh và bọn người đó nói chuyện có vẻ như quen biết từ trước.
“Cậu nghĩ sao?” Anh nhếch môi nhìn hắn
“Anh dám hại tôi, đồ khốn?” Hắn chỉ tay vào mặt anh quát lớn.
“Không! Là tự cậu hại cậu” Anh khoát tay hắn ra
Hắn tròn mắt, há miệng ngạc nhiên “sao tên đó biết?”. Đúng ra kế hoạch cua gái là tính trả thù anh, nhưng ai ngờ rằng cô gái đó không phải bạn gái của anh mà là của tên đại ca hung hăng nào đó nhưng lại quen biết với anh.
Sáng nay, khi anh tới trường thì gặp cô gái đó, cô ta tên Hải Yến là bạn học cũ, người yêu cũ của anh khi anh còn là cậu thiếu niên 18 tuổi nông cuồng. Nhóm người đi mô tô cũng là bạn của anh. Cô ta tới tìm anh vì muốn quay lại với anh, không những vậy cô ta còn huyên thuyên lâu không gặp thấy anh đẹp trai ra, nam tính và hối hận vì ngày xưa không từ chối lời chia tay của anh. Khi nghe những lời vô nghĩa đó, anh cảm thấy thật tức cười nên mới cười khinh bỉ ai ngờ đâu từ đằng xa hắn thấy anh cười vui vẻ với bạn gái.
Thoáng chốc anh liếc mắt thì thấy hắn đang đứng sát vách tường miệng còn cười đến gian ác, anh nghĩ thầm “nhóc con lúp ló còn cười gian, sắp có chuyện gì nữa đây?”. Cô gái vừa đi, anh giả vờ vào cổng trường nhưng khi xoay ra thì thấy hắn đuổi theo Hải Yến, anh nhướn mày suy nghĩ “nhóc đó đang định làm gì?” thì chợt thấy đoàn mô tô chạy ngang mà người chạy lên đầu tiên anh có quen biết. Thấy không ổn nên anh đi theo, nhưng anh chỉ đứng đó quan sát bọn họ, hắn bốc đồng, ngang ngược, nóng tính lại định dùng chiêu cướp bạn gái trả thù anh nên anh để cho bọn đó dạy dỗ hắn một chút rồi mới ra mặt.
“Bị thương vậy chắc không để lại sẹo” Anh nâng cằm hắn lên xem vết thương thì bị hắn hất tay ra
“Ai cần anh quan tâm” Vẻ mặt hắn xấu hổ
“Tôi sợ vết thương để lại sẹo làm xấu gương mặt đẹp trai của cậu thì làm sao mà cưa bạn gái của tôi để trả thù được…haha” Anh cười trêu chọc hắn
“Á…anh biết hết rồi sao còn ra mặt cứu tôi” Hắn ngạc nhiên tròn mắt hỏi anh
“Muốn cậu nợ tôi” Anh trả lời rồi khóe môi cong lên, đôi mắt đanh lại
“Được rồi, coi như tôi nợ anh, anh muốn tôi làm gì” Hắn dựa tường xoa xoa vết thương nói
“Đơn giản thôi. Đừng làm phiền tôi nữa. Hôm nay tôi cứu cậu coi như trả lại vụ mất giải thưởng chết tiệt kia cho cậu” Anh chống hai tay lên tường ép hắn ở giữa, đối mặt nhìn thẳng vào mắt hắn thốt ra từng chữ từng chữ một với ngữ khí lạnh lùng rồi quay lưng đi
Hắn trố mắt nhìn theo bóng lưng anh, vài phút sau hắn bừng tỉnh, hồi tưởng lại từng câu nói đanh thép của anh “người này không dễ dàng đối phó, tốt nhất mình nên tránh xa” hắn nghĩ thầm rồi rùng mình một cái xoa xoa vết thương lặng lẽ đi về nhà.
Hết chương 2.
Anonymous says
Hay wa.ket thuc co hau.tinh tiet thj dok ma mun khok lun