
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Trong một khu vườn nhỏ có rất nhiều loài cây và hoa khác nhau. Nằm dưới lớp đất của khu vườn đó là một nàng hạt giống bé nhỏ sống thu mình trong chiếc vỏ đã khá lâu.
Nàng Dây Leo và chàng Bạch Dương
Vào một ngày xuân nọ, có một âm thanh rạn nứt từ đâu đó phát ra. Âm thanh này lúc đầu thật nhẹ nhàng rồi vụt tắt rất nhanh, nhưng bỗng dưng lại trội lên và mạnh hơn lần trước, như tiếng trống thúc giục nàng hạt giống hãy nhanh chân theo mình… Từ đó nàng hạt giống ngày đêm nỗ lực vận động để phá vỡ chiếc vỏ dầy và cứng của mình.
Sự chăm chỉ của nàng hạt giống không hề vô ích tẹo nào. Khi mùa xuân đã gần kết thúc, nàng đã kịp cắn rạn chiếc vỏ
để nhô lên một lá mầm.
Giờ nàng hạt giống đã trở thành một nàng dây leo bé nhỏ, nàng dây leo không chờ cho đến khi rễ của mình cắm sâu xuống dưới lòng đất, mà ngay lập tức đi tìm anh chàng hạt giống đã phát ra âm thanh khiến cho nàng phải vội vã đến vậy. Nàng phát hiện ra anh chàng đó cũng nằm trong khu vườn cùng với mình và cách không xa là mấy, nhưng giờ chàng hạt giống đó đã là một anh chàng Bạch Dương đẹp trai, cao lớn hơn mình đến nửa mét rồi, mà chân nàng lúc này lại bị mắc kẹt dưới một bức tường cao lớn.
Vì để mình có thể lớn nhanh giống chàng, nàng dây leo đã ra sức vươn mình đón nắng và mưa. Mặc cho mưa gió, mặc cho các vết nứt của vỏ cứa vào bàn chân, mặc cho mặt tường chà trầy xước da và thân mình… nàng dây leo không hề than vãn đến một lời mà vẫn ngậm ngùi chịu đựng để mong mình nhanh chóng được cao bằng chàng.
Nàng vốn nổi tiếng là xinh đẹp và ít nói, nên gây được sự chú ý của rất nhiều anh chàng cùng khu vườn, nhưng dù là những lời nịnh hót của hoa hướng dương, hay những lời tỏ tình của cây kiếm lan thì nàng cũng không hề để tâm, thậm chí nàng còn cự tuyêt với họ…
Mùa đông đến, nàng dây leo đã cao được nửa mét, nhưng lúc này chàng Bạch Dương đã cao hơn bức tường mất rồi. Mùa đông này thật là dài và khắc nhiệt, nàng dây leo cố vươn những chiếc rễ gầy yếu của mình về phía Bạch Dương, nhưng vì nàng quá nhỏ bé nên chàng vẫn không hề biết gì về những nỗ lực và sự quan tâm mà nàng giành cho chàng. Không vì thế mà nàng dây leo nản lòng, thậm chí nàng còn mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, trong mắt nàng lúc này không còn hình ành của một bức tường to lớn, không còn những cảm giác đau đớn của khe nứt sắc nhọn đang đâm vào thân hình bé nhỏ từ nhiều phía của mình nữa. Nàng cố dồn sức lực của mình vào những chiếc rễ để bò về hướng của chàng.
Mùa xuân đến, cuối cùng những chiếc rễ gầy guộc của nàng cũng kịp chạm vào chàng, nàng quấn quanh chàng và lúc này Bạch Dương mới phát hiện ra trên thân nàng đầy những vết thương. Cảm động trước tình cảm mà nàng dành cho mình Bạch Dương đã dùng những chiếc rễ của mình một cách nhẹ nhàng và cẩn thận để che những vết thương trên thân nàng, rồi ôm trọn lấy nàng vào trong lòng mình.
Xuân đến rồi xuân đi, những tán lá do chàng phát ra đã che kín nửa khu vườn, chàng Bạch Dương bây giờ đã có thể xem thường tất cả các cây cối, hoa cỏ trong vườn. Nhìn vào thân hình cường tráng của chàng, rồi nhìn lại mình, nàng thấy nản lòng, buồn chán vì nghĩ rằng mình vĩnh viễn không thể cao lớn để sánh vai cùng chàng.
Bạch Dương ý thức được những tâm tư buồn chán của nàng, vì vậy chàng càng dồn tình thương yêu của mình vào những chiếc rễ để ôm lấy nàng chặt hơn. Được chàng tiếp sức và che chở, birchandivy3nàng mỗi ngày một cao hơn và to hơn, giờ nàng đã cao hơn chiếc tường và đã có thể cùng chàng lắng nghe tiếng líu ríu cười nói của làn gió, có thể cùng chàng ngồi đếm những đám mây trên bầu trời…
Vào một đêm nọ, cuồng phong bỗng nổi lên, những đợt cười dữ tợn của gió hướng về tấm thân gầy guộc của nàng, khiến cho nàng phải lắc lư và da thịt của nàng không ngừng cọ xát với bức tường, toàn thân nàng lại đầy những vết trầy xước. Sót xa khi thấy người mình thương yêu phải chịu đau đớn, chàng Bạch Dương đã cố làm giảm những đau đớn ấy bằng cách nghiêng hẳn người về phía của nàng, tập chung hết sức của mình vào những chiếc rễ để cuốn lấy nàng, để tiếp sức và cùng nàng chống chọi với những cơn gió lốc.
Những chiếc rễ của chàng giờ đây cuốn chi chít trên thân nàng, đến nỗi không thể phân biệt được đâu là rễ của chàng và đâu là rễ của nàng, chàng và nàng đã nhập làm một để cùng nhau chống lại cơn cuồng phong.
Cũng trong chính cái đêm mưa bão ấy, trong cái giây phút mà chàng và nàng đang phải đấu tranh từng giờ từng phút để chống trọi lại với sự giận giữ của gió, thì toàn bộ khu vườn bỗng tràn ngập một mùi hương thơm lạ lùng. Mùi hương này đã làm chàng thức tỉnh, chàng vội vàng đánh thức nàng để hai người cùng có thể tận hưởng giây phút lãng mạn này. Nhưng, Bạch Dương đã đứng lặng người khi trước mắt chàng lúc này là nụ cười đầy âu yếm của nàng, và tấm thân gầy guộc của nàng lại là vô số những nụ hoa bé bằng hạt gạo đang chứa đầy những mùi hương kỳ lạ đó.
Chàng lặng lẽ nhìn nàng, cảm động trước sắc đẹp của nàng, trước những vết nứt trên thân thể của nàng. Chỉ có chàng mới hiểu được rằng, nàng đã phải trả một cái giá đắt như thế nào cho ngày hôm nay, cho cái giờ phút thiêng liêng này. Và chàng thấy yêu những vết sẹo trên người nàng hơn bao giờ hết, chính những vết sẹo ấy là bằng chứng cho tình yêu mà nàng giành cho chàng.
Khi trời rạng sáng, người chủ nhà bước vào khu vườn của mình và đứng trước hai cái cây kỳ lạ này, họ nói với nhau: “cái cây dây leo này hoa của nó thật là thơm, chúng ta để lại đi, chỉ chặt cây Bạch Dương này thôi.”
Khi người chủ nhà dùng chiếc cuốc để rỡ bỏ rễ của hai cái cây, họ cảm thấy rất kì quặc vì làm thế nào cũng không thể tách chúng ra khỏi nhau. Người chủ nhà đã không hiểu được rằng, đó chính là kết quả mà chàng Bạch Dương và nàng dây leo đã cố gắng vun đắp gây dựng. Trong tích tắc Bạch Dương đã bị người chủ nhà dùng chiếc quốc chặt ngang thân, khi chàng ngã đổ xuống toàn bộ cánh hoa của nàng dây leo đã trút xuống như một cơn mưa rào.
Qua vài ngày sau, người chủ nhà phát hiện nàng dây leo cũng chết theo, toàn thân nàng ngã nghiêng về phía gốc cây Bạch Dương còn sót lại trên mặt đất. Nhưng điều đó cũng không làm cho người chủ nhà hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra trong khu vườn của mình, chỉ bạn và tôi là hiểu vì sao mà nàng dây leo lại chết phải không?
Chúc các bạn một ngày được yêu nhé,
Kiều Tố Uyên