Truyen gay Lời Hứa 3 – Yêu? – Chap 11
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Nó bước vào trong tìm kiếm … sao không thấy anh ở đây.
Úp mặt vào hai tay nó thở dài ngao ngán về việc lúc nãy, hắn suy nghĩ gì mà đến gặp nó chẳng lẽ hắn thật lòng muốn được tha thứ nhưng dù có muốn thì nó cũng chẳng bao giờ có thể tha được, nó ghê tởm đến mức chỉ muốn giết hắn.
– Anh là anh hôm trước té xe phải không?
Nó ngẩng lên nhìn thằng nhóc đang đứng trước mặt, à ra là nhóc Tuấn làm chung với anh.
– Ừ … đúng rồi. Có gì hả em?
– Anh Long có việc đi rồi, anh ấy nói anh có đến thì chờ.
– Ừ, cám ơn em.
Vậy là anh cũng chu đáo quá nhỉ, sợ nó chờ nên dặn người nói lại với nó nữa chứ. Đang suy nghĩ có giọt nước rớt lên vai nó.
– Uiiiii … Kiệt đó hả?
Lam đứng bên cửa sổ nhìn nó vẻ mặt tinh nghịch, kinh chưa giờ này mới ngủ dậy đấy, còn y nguyên bộ đồ ngủ.
– Mới đến hả?
– Ừ, mới đến.
– Chờ anh Long?
– Ừ.
– Vậy à, vậy thì chờ đi.
Nói rồi Lam bước vào trong, nó ngồi nhìn lên mà tức anh ách, con gái gì mà vô duyên hết cỡ, chưa bao giờ nó thấy không ưa con gái cả nhưng có lẽ Lam là người đầu tiên làm nó phải ghét. Truyen gay Lời Hứa 3 – Yêu? Tác giả: noname120402.
Quay lại phía trước nó thấy nhóc Tuấn chỉ lên trên, nhìn theo hướng ấy nó thấy Lam lại đứng ngay cạnh cửa sổ.
– Này, chi bằng chờ thì lên này ngồi chơi. – Lam nói vọng xuống.
– Được rồi, Lam cứ lo vệ sinh sáng cho xong đi, gần mười giờ rồi đó. – Nó nói lại.
– Khỏi bận tâm, cứ lên này đi hẵng chờ anh Long luôn.
– Không cần.
– Lên này tui nói cho nghe chuyện người ấy của anh Long.
Gần một lốc câu nói nhưng chỉ có câu vừa rồi làm nó chú tâm nhất, có lẽ Lam biết cô gái trong bức hình là ai và như thế nào với anh, nghĩ thế nó định đứng dậy, nhưng không được nhỏ này có tốt lành gì mà lại nói cho nó nghe chứ, chắc chắn là có điều kiện.
– Phân vân gì nữa người ơi … chẳng có ý đồ gì đâu, cứ yên tâm. – Lam nói vọng xuống.
Nó vẫn ngần ngừ chưa muốn lên, phải nhớ lại xem chi tiết nào từ hôm trước đến giờ cho thấy nhỏ muốn nói cho nó nghe việc về anh.
– Hôm nay trời đẹp, đổi tính nên muốn nhiều chuyện, cứ lên đây không có gì phải suy nghĩ đâu bạn à.
– Chính vì dễ dàng quá nên tui mới phải suy nghĩ đấy.
– Con trai đa nghi quá không tốt.
– Cũng tùy với ai mà cần phải biết đa nghi.
– Kiệt học ngành Luật hợp hơn đấy. – Lam vừa nói vừa cười.
Đúng là nói chuyện không lại nhỏ này, thôi thì cứ đi thử xem cũng chẳng mất mát gì cả.
– Phòng 105 đấy, nhớ gõ cửa phòng nha.
Nó không đáp lại mà đi một mạch vào bên trong, không chỉ anh khó hiểu mà đến cô gái này cũng khó hiểu. Lúc thì thế này lúc thì thế khác chẳng biết đường nào để lần mò.
Đứng trước phòng 105 nó chưa kịp gõ thì Lam đã mở cửa ra nhìn nó cười đầy bí ẩn, không hiểu nó có mắc mưu gì không đây.
– Thế Kiệt lên thật à? Kiệt muốn biết chuyện về anh Long đến thế sao?
Nó quay chân định bước đi thì Lam đã níu tay nó kéo lại.
– Gì mà dễ giận thế, tui đùa chút thôi mà.
– ………………………
– Vào đi, vào đi.
Nhỏ đóng cửa lại rồi đi vào mở tủ lạnh lấy nước rót vào ly đưa cho nó.
– Lam ở đây chứ không ở nhà à?
– Ủa, Kiệt không biết khách sạn này của ba Lam à.
– Thế à. – Nó đáp.
Khách sạn này cũng thuộc loại khá của thành phố nhìn cách bày trí trong phòng cũng lạ hơn hẳn những khách sạn khác, cũng vì lý do đó nên nó đã chọn nơi này làm chỗ ở cho chị nó khi về nước.
– Ở nhà thì không gặp anh Long hàng ngày nên qua đây. – Lam vừa nói vừa thay chiếc áo.
– Ê … làm gì thế?
– Ủa? Yên tâm, Lam biết người nào thế nào và người nào không mà. – Nhỏ vừa nói vừa cười.
Nó quay đi hướng khác, câu nói của nhỏ vừa rồi là có ý gì không lẽ nhỏ biết nó là gay hay sao.
– Lam nói vậy là có ý gì?
– Chỉ nói vui thôi, Kiệt ăn sáng chưa?
– Ăn rồi, vào chủ đề chính đi.
– Sao Kiệt quan tâm anh Long nhiều thế? – Nhỏ hỏi nó với vẻ mặt nghiêm túc.
– …………………….
– Yêu anh Long à?
– …………………….
– Kiệt không nói Lam cũng đoán được rồi.
– Nếu chỉ nói như thế thì Kiệt đi đây. – Nó đứng dậy.
– Khoan, Kiệt muốn biết về người này đúng không?
Lam đưa trước mặt nó hình của một người con gái, đó là người đã chụp với anh trong tấm hình anh để ở nhà trọ, đúng vậy đây chính là người nó muốn biết như thế nào với anh, cũng là người làm nó tò mò đến nỗi phải ngồi trước mặt cô gái đáng ghét này.
– Vậy là đúng rồi. – Nhỏ mỉm cười.
– Cô ấy là ai?
– Trước khi trả lời, Lam hỏi Kiệt câu này đã. Kiệt biết anh Long được bao lâu rồi?
– Gần hai tháng.
– Thế … Kiệt đã bao giờ thấy anh Long có nụ cười như thế này chưa?
Nhỏ chỉ vào bức hình anh và người ấy chụp chung có cả Lam và một số người khác. Nụ cười của anh hạnh phúc và ấm áp quá.
– Chưa. – Nó lắc đầu.
– Lam thì thấy nhiều lắm, nhưng từ dạo ấy thì anh ấy không cười như thế nữa.
– Là lúc nào? – Nó nheo mắt lại.
– Lam đã làm hết sức để anh có thể như xưa nhưng mà không thể …
– Chuyện gì? Cô ấy là ai? Cô ấy đang ở đâu?
– Cô ấy tên Vi là người yêu anh Long và cũng là bạn của Lam.
Vậy ra cô gái tên Vi này đã mang đến cho anh ánh mắt buồn sâu thẳm thế sao, nhìn anh thời gian này cứ như có gì đè nén nặng nề trong lòng khác hẳn hoàn toàn lúc trước, lúc anh chụp bức hình này.
– Thế giờ cô ấy đâu?
Lam nhìn nó, lau nước mắt rồi trả lời.
– Vi mất rồi.
————————–
Truyen gay Lời Hứa 3 – Yêu? – Chap 12
– Mất? Vì sao mất?
Lam cười, nụ cười phảng phất nổi buồn làm lòng nó cũng đau thắt lại.
– Bệnh, cái tuổi còn bao nhiêu dự định … thế mà …
– Anh Long như thế nào?
– Thế nào à? Kiệt nghĩ sẽ thế nào? Bây giờ Kiệt không thấy sao?
– Anh ấy còn tìm kiếm cái gì ở đây nữa chứ? – Lam hỏi nó.
– Lam hỏi vậy là sao?
– Đúng, Kiệt không thể biết được. – Lam lắc đầu.
– Lam kể cho Kiệt nghe chuyện này hẳn không chỉ là …
– Phải, Lam yêu anh Long nhiều lắm, và sẽ không bao giờ nhường cho ai hết.
– ………………………….
– Lam đã nhường cho Vi bởi vì anh Long và Vi là hai người mà Lam quí nhất.
– ………………………….
– Còn giờ … Lam sẽ tìm mọi cách để anh Long sẽ trở lại như xưa, như lúc anh mới vào đây và quen Lam.
– ………………………….
– Lam nói vậy Kiệt hiểu rồi chứ?
– Kiệt cũng không muốn giấu nữa. – Nó đứng dậy.
– Vậy ý Kiệt?
– Tui cũng nghĩ như Lam.
Nó cầm tấm hình lên, nhìn Lam quả quyết.
– Muốn được thấy anh Long như thế này.
– Em đi đâu nãy giờ thế?
– Anh Long, mai mình đi đâu chơi được không?
– Đi đâu em?
– Thì đi … ờ thì chẳng hạn như khu vui chơi nào đó.
– Khu vui chơi? – Anh nhìn nó mà bật cười.
– Bộ có gì đáng cười lắm sao?
– Anh em mình nhiêu tuổi rồi mà còn vô ấy hả em.
– Thì mặc kệ … có gì …
– Trước cũng đi với cô ấy mà đâu có từ chối đâu anh Long.
Lam đứng phía sau nói, anh không cười nữa mà chỉ nhìn Lam với ánh mắt vừa buồn vừa giận, Lam cười nhẹ rồi đi lại gần.
– Thế là không công bằng rồi. – Lam nói tiếp.
– …………………………..
– Em nói không sai đúng không?
Anh không đáp lại mà chỉ nhìn nó nói.
– Được rồi, mai mình đi.
– Anh đồng ý à? – Nó ngỡ ngàng vì thái độ của anh.
– Không phải em cũng muốn à?
– Ừ, vậy … ừ. – Nó gật đầu.
Lam khẽ cười rồi ngồi xuống ghế, anh nhìn Lam thở dài bước đi.
– Tui chờ xem Kiệt thay đổi anh Long được thế nào.
– Lam cứ chờ đấy. – Nó nói.
Tối đó nó đến lớp học, điều đầu tiên nó không muốn gặp nhất chính là thấy gã Dũng ở lớp nhưng vừa bước vào đã thấy hắn ngồi ở chỗ của nó, nó xoay người bước trở ra.
– Kiệt … kiệt.
Nó không trả lời cứ im lặng đi thẳng về bãi đổ xe, khỉ thiệt mới gởi xe chen chúc cực thế mà giờ phải lấy rồi, lại thêm cái nợ đời cứ kêu gọi ở phía sau nữa chứ. Vừa tra chìa khóa vào thì hắn đã chận lại, nó dằn cơn giận xuống rồi quay qua hắn. Truyen gay Lời Hứa 3 – Yêu? Tác giả: noname120402.
– Muốn gì?
– Hôm ấy Dũng nóng quá đã phạm sai lầm, Dũng không muốn …
– Sai lầm? Biết sai lầm mà vẫn làm à?
– Không, lúc ấy Dũng cứ như con người khác, Dũng không bao giờ muốn làm thế với Kiệt.
– Im đi, chuyện đã xảy ra rồi thì nói như thế …
– Rồi, rồi Dũng biết, Dũng biết mình không đáng được tha thứ …
– Tha thứ, Anh muốn được tha thứ?
– Không, xin Kiệt hãy nghe Dũng nói xong …
– Tránh ra. – Nó hét lên.
– Kiệt đừng về mà …
– Thế anh có ở lại học không? – Nó hỏi.
– Có, Dũng sẽ ở lại học. – Hắn cười mừng rỡ.
– Vậy thì tui về.
Vừa nói dứt lời nó ngồi lên xe, hắn nắm tay lái lại van nài.
– Đừng, vậy thì Dũng sẽ về … Dũng sẽ về.
– Gì vậy Kiệt?
Giọng Hoàng gọi làm nó quay lại, cả nó và hắn cũng nói.
– Hoàng.
Nó quay qua hắn rồi nhìn Hoàng, thì ra là quen nhau cả cũng là một bọn, hôm trước trong quán nước giọng đứa đi chung với hắn là tên Hoàng này, thế mà nó nhớ nhớ là ai đó nhưng không nghĩ ra được.
– Mày làm gì vậy Dũng? – Hoàng hỏi.
Có lẽ vì lạ với thái độ của Hoàng nên tên Dũng cũng thừ người ra chốc lát.
– Tao … thì tao đang …- Hắn lắp bắp.
– Mày bỏ tay ra đi, sao mày còn mãi cái tính đó thế?
– Sao mày … – Hắn nhìn Hoàng khó hiểu.
– Kiệt không ở lại học hay sao mà về? – Hoàng quay qua hỏi nó.
– Tao đang nói Kiệt đừng về … – Hắn trả lời.
– Mày bỏ tay ra. – Hoàng gạt tay của hắn đang đặt trên xe nó.
– Mày … – Hắn tròn mắt nhìn Hoàng như không tin được.
– Tao đã nói chuyện ấy là lỗi của mày thì phải từ từ.
– Thì tao biết … nên tao …
– Đủ rồi, Kiệt không cần về, nếu về thì phải là nó. – Hoàng nắm tay nó dẫn đi.
– Khoan, Hoàng … Sao mày … mày nói sẽ giúp tao để Kiệt tha lỗi.
– Đúng là tao nói sẽ giúp mày, nhưng mà đến giờ tao cũng không giúp được nữa, mày làm người nhưng hồ đồ quá.
Nghe những lời nói của Hoàng, hắn không thể tin đây là đứa bạn đã chơi với hắn suốt năm qua, cứ như một con người khác lạ, lẽ nào …
– Mày đứng lại. – Hắn hét lên.
– Gì nữa? … Kiệt vô lớp trước đi. – Hoàng nói với nó.
– Còn Hoàng? – Nó hỏi lại.
– Để nói chuyện xong với nó đã. – Hoàng đáp.
– Có phải mày cũng thích Kiệt, và bây giờ mày muốn chơi tao. – Hắn tiến lại nắm cổ áo của Hoàng.
– Mày nói khó hiểu quá, đúng tao thích Kiệt và tao cũng không biết vì sao lại chơi với mày được bấy lâu.
Rồi Hoàng nói tiếp.
– Nhưng chuyện mày nói tao chơi mày … hừ, càng thấy mày hồ đồ …
Không kịp dứt tiếng Hoàng đã loạng choạng ngã ra phía sau vì cú đấm của hắn, nó chứng kiến nãy giờ cũng thấy giật mình vì hắn đánh Hoàng.
– Dừng lại, anh làm gì thế? – Nó tiến lại gần hắn.
– Thằng khốn này, nó … – Hắn nghiến răng lại.
– Anh mới là thằng khốn, uổng công tui định tha lỗi cho anh, anh về xem lại anh có đáng là con người không? – Nó cướp lời hắn.
– Kiệt, không phải như Kiệt nghĩ đâu … Dũng và nó …- Hắn nhẹ giọng lại, vẻ mặt hối lỗi.
Nó không để ý lời của hắn mà quay qua hỏi Hoàng, một bên má bị đỏ rồi sẽ bị sưng lên là chắc.
– Hoàng có sao không?
– Không sao. – Hoàng cười với nó.
– Kiệt … – Hắn gọi nó.
Nó không quay lại mà tiếp tục bước đi cùng Hoàng, càng lúc nó càng ghê sợ tên này.
Leave a Reply