Truyện gay: Thích cậu Mình thích cậu – Đoạn 14

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Sao lạnh vậy nhỉ, mình hôm nay quên không hẹn giờ điều hòa à? Haizz, phải dậy để hạ nhiệt độ chứ không lạnh chết mất, tôi mơ màng tỉnh dậy, nhìn lên trần tôi thấy màu vàng và tự hỏi “Mình nhớ là trần nhà mình màu trắng cơ mà” rồi bất chợt
-A, Em ấy tỉnh rồi này chị – Một tiếng nói nghe lạ lạ mà quen quen, tôi quay đầu nhìn về phía tiếng nói phát ra mà thấy cô nhân viên y tế của trường, lúc này tôi mới mở hẳn mắt ra, ngồi dậy và nhìn xung quanh, thì ra tôi đang ở phòng y tế, uôi, mà giờ mới biết phòng y tế có điều hoa mát rượi thế này nha, có khi bữa nào nóng quá rủ mấy đứa xuống đây ngồi chơi cho mát, nhìn chán rồi dụi mắt một cái, tôi quay ra hỏi cô y tế
-Sao cháu lại ở trong đây hả cô?
-Ừm, vừa nãy cháu ngất ngoài đường ra nhà vệ sinh nên có bạn nế vào đây đấy!
-Cháu ngất ấy ạ? – Tôi tròn mắt.
-Ừm, ngất giữa đường luôn.
-Ủa, mà ai đưa cháu vào thế hả cô? – Tôi thấy đúng là tôi là đứa kì lạ, thường thì khi bệnh nhân tỉnh dậy sẽ hỏi ngay bác sĩ là “Vì sao tôi bị ngất?” đàng này lại đi hỏi người cứu giúp mình trước.
-Làm sao cô biết được, bạn nam nào đó cùng lớp với cháu ấy, mà cả lớp cháu đòi vào xem thế nào nhưng cô không cho bắt lên lớp học rồi, cả bạn đưa cháu vào đây nữa….
“Cạch”
Cô Bình chủ nhiệm lớp tôi bước vào với một túi bánh với sữa trên tay.
-Em tỉnh rồi à! May quá! – Cô vừa nói vừa cười.
-Ơ em không sao đâu cô! – Tôi gãi đầu
-Thằng nào lớp chị nó bế thằng này vào đây trong tình trạng ngất xỉu, hồi đầu vào cả em lẫn thằng đấy lo cuống lên, xong phát hiện ra là hạ đường huyết, chả có sữa nên là pha cốc nước đường rồi hai cô cháu cho nó uống, một lúc thì tỉnh, chắc sáng không ăn gì đây mà… – Cô nhân viên y tế bắt chuyện với cô Bình
-Ừ, may quá – Cô quay ra nói với tôi – Này, em cầm lấy đi, cô mua bánh với sữa cho em này!
-Thôi cô ơi, em khỏe rồi không cần ăn nữa đâu! – Tôi lại tiếp tục gãi đầu
-Cầm lấy ăn đi không tí nữa lại ngất nữa thì sao, ai chịu trách nhiệm – Cô nghiêm mặt.
-…Dạ, em xin ạ – Tôi đưa tay ra đón túi bánh sữa.
-Lần sau đi học phải ăn uống cho tử tế buổi sáng nhé, đừng để ngất thêm lần nữa đấy, nghe chưa!
-Dạ
Cô nói với tôi xong thì quay ra ngồi buôn với cô nhân viên y tế, chắc ai gọi nên cô mới chạy từ nhà đi mua đồ mang lên đây vì lúc đi vào thấy cô còn đang đội mũ bảo hiểm, mặc áo nắng mà.
Tôi mặc dù ra vẻ khách sáo chứ cô đưa cho xong tôi ăn nhoắng phát đã hết rồi, đói quá chứ sao nữa, ô mà sao cô biết mình thích uống sữa FAMI nhỉ, uống ngon mà bổ lắm luôn, hhihi.
-Tỉnh hẳn chưa? – Cô Bình quay ra hỏi.
-Mút sùn sụt nãy giờ chắc là tỉnh hẳn rồi – Cô nhân viên y tế quay ra cười.
-Dạ, hề hề … – Tôi lại gãi đầu.
-Ừm, tỉnh hẳn rồi thì ngồi đợi trống rồi hẵng lên em nhé, ngồi đây cho mát, sắp hết tiến rồi, cô có việc về trước đây, nãy đứa nào gọi nó gọi mà cô lo quá, may mà không sao, thôi cô về đây.
-Dạ, em chào cô ạ
-Ừm – Cô quay ra cửa và bước đi sau khi chào cô nhân viên y tế.
Còn lại tôi và cô chủ của căn phòng này ngồi với nhau, cô nói với tôi mấy câu rồi quay ra với chiếc smartphone, còn tôi chẳng có gì nên đành ngồi bó gối ngó ngàng linh tinh đợi hết giờ thôi, tính về lớp nhưng mà đang mát nên không muốn về, hơn nữa cũng không muốn về lớp học cho buồn ngủ.
…..
“tùng tùng tùng tùng”
Haizz, cuối cùng cũng phải về lớp rồi, mà tiết sau là tiết bà chằn, ở đó mà dây dưa bỏ tiết, ui cha, bước ra ngoài mà cả thân như bùng cháy luôn, tôi đi từ từ về lớp, đang đi đến tầng 2 thì lại mắc tiểu nên lại chạy ngược xuống tầng 1 để đi WC, đúng là hôm nay số khổ mà, huhuhu.
-A, lớp phó về rồi này, lại đây! – Lan nó ầm ĩ cả lên khi tôi bước vào lớp
Tôi chạy ra ngồi với cái Lan rồi sau đó là cả lũ bâu vào hỏi đủ thứ, nhưng cốt lõi lại một câu là
-Mày bị làm sao thế hả An?
-Tao chẳng bị làm sao cả, chỉ bị hạ đường huyết thôi mà!
-Thế á, thế mà cũng ngất được á, đúng là con sên mà!
-Thì tao chưa ăn sáng mà mày!
-Ờ, tao cả tuần được 1 hôm rưỡi ăn sáng nhé! Yếu như con sên.
-Ừ đó, tao yếu đó, chắc chết quá ha?… Mà….vừa nãy…ai bế tôi về phòng y tế đó?
-À, thằng ngồi ở chỗ kia kìa – Cái Ánh vừa nói vừa chỉ tay.
-Khôi hả! Mà sao Khôi lại gặp tớ ở đó nhỉ?
-À, chắc nó cũng đi vệ sinh hay sao ấy?
“Tét”
-Á, sao lại đánh tao? – Cái Ánh bị Lan nó đánh vào vai.
-Mày ngồi tán phét nghe hơi nồi chõm thì biết gì – Trõm hay chõm nhỉ, định bắt bẻ chính tả nó nhưng đến mình cũng chẳng biết là trõm hay chõm nữa, hờ hờ – Là thằng ngồi bàn trên mày ý, gớm, mà nó bế được mày vào phòng y tế rồi nhưng cứ cuống cuồng cả lên như bố nó ngất ấy – Đang nói Lan nó đưa mắt tìm gì đó – Ơ mà nó đi đâu rồi nhỉ?
Hả, là Minh bế tôi vào á, nhưng mà làm sao phải cuống chứ, chẳng lẽ cô ở phòng y tế không nói cho hắn à?
-Nhưng mà….
-Ê cho tao ăn với, mày mua cho ai mà lắm thế? Ăn với ăn với – Tôi đang nói thì có tiếng từ ngoài ban công vọng vào chen vô nhưng chẳng ai trả lời lại, rồi ngay sau đó có người bước vào cửa lớp khiến ai cũng phải chú ý với một túi bánh mì pate rồi trứng rồi hộp sữa mang vào, cậu ta đi thẳng ra chỗ rồi ngó ngó nghiêng nghiêng.
-Ê, mày tìm gì thế Minh – Toàn lên tiếng.
-An đi đâu rồi – Cậu ta tròn mắt hỏi.
-Đây này nó ngồi đây này! – Lan chỉ chỉ, còn tôi thì cố tình lờ cậu ta đi, tự nhiên cứ thấy ngại ngại mới chết chứ.
Cậu ta chạy ra chỗ tôi ngồi và đưa ra trước mặt tôi
-Này, tôi mua cho cậu này, ăn đi.
-U Ủ UOOIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIi – Cả lũ kêu ầm lên….
-Thảo nào mà nãy giờ không thấy đâu, hóa ra là mua đồ ăn cho An!
-….. Cậu ta không thèm trả lời mà cứ đưa ra trước mặt tôi, còn tôi thì cứ đỏ bừng mặt mũi, có khi chẳng ai ở đây suy nghĩ linh tinh như tôi ấy, ôi ôi, không phải đâu mà, chỉ là mua hộ đồ ăn thôi mà!!! Đừng có ảo tưởng!….
-Kìa, người ta mua cho mà không thèm nhận à – Lan vỗ vỗ lưng tôi.
Ai cha, sao mặt mình cứ nóng bừng lên thế nhỉ, nào nào nào, bình tĩnh nào, đó là tự mình suy nghĩ linh tinh thôi.
-Xin nhé, cảm ơn cậu – Tôi quay ra nhìn Minh và đỡ lấy túi đồ ăn.
-Ui cha, đỏ mặt kìa chúng mày ơi – Thằng Thắng kêu ầm cả lên khiến tôi phải quay ra nhìn nó chằm chằm mà không biết phản ứng thế nào – Tao đỏ mặt hồi nào? Mày bị dở à?
-Ừ, mày không đỏ mặt, chỉ hồng hồng thôi mà! Hahahaha
-Đâu? Tao có thấy nó đỏ mặt đâu – cái Ánh ngơ ngơ
-Mắt mày mù à???
-Xi, lũ điên, mắt lác đấy Ánh ạ – Mọi người ồn ào vậy còn người vừa tặng tôi chỗ đồ ăn đó thì lặng thinh không nói gì nhưng lại khẽ mỉm cười rồi đưa tay lên quẹt mũi, thật may mắn khi được thấy khoảnh khắc đó sau khi quay mặt đi giả vờ dỗi bọn kia vì lúc ấy Minh trông rất lãng tử và đẹp một cách lạ thường, ơ, mà sao cậu ấy lại cười nhỉ, hay…cậu ấy cũng phát hiện ra là mình đang đỏ mặt à?
-Cậu ăn hết chỗ đấy đi nhé! – Minh cất tiếng cùng đôi mắt nhìn tôi làm tôi giật mình để rồi mặt lại đỏ lên – Ờ…ờ…cảm ơn cậu nhé – Lúc cậu ấy quay về chỗ thì Lan lại ngồi xuống bên cạnh tôi, còn mấy đứa vừa bâu vào thì lao về chỗ chép bài sau khi cái Ánh chợt nhớ ra phải mượn vở tự chọn Sinh làm, chẳng thèm quan tâm đến chuyện vừa nãy nữa – Dạo này mày với Minh thân nhau nhỉ? – Lan hỏi tôi.
-Thân? Làm gì mà thân đâu? – Tôi hỏi ngược lại.
-Thế sao nó lại đòi mày làm gia sư cho nó?
-Ủa? Sao mày biết – Tôi ngoạm vào chiếc bánh mì một miếng.
-Mẹ nó đi chợ gặp mẹ tao thì bảo mẹ tao thế!
-À, ờ.
-Vừa nãy lúc mày ngất ấy, tao thấy nó cứ cuống hết cả lên, rồi vội vàng gọi cho cô nữa!
-Minh gọi cho cô á?
-Ừm, thì cô ở phòng y tế đuổi cả lũ về mà, nó thì cứ đòi ở lại! Giờ lại còn mua đồ ăn tẩm bổ nữa, tao thấy mày với nó ngày càng thân thiết đấy!
-….
-Này, mày cứ ăn mãi thế, không nghe tao nói à?
-Tao vẫn đang nghe mày nói đó chứ!
“Tùng tùng tùng”
-Vào lớp rồi ăn nhanh nhanh lên, về chỗ ngồi ăn đi – Lan bước ra để tôi chạy về chỗ nhai lấy nhai để cái bánh mì đang ăn dở, đã thế lại còn cay nữa chứ, ăn xong mà tôi hít hà lấy hít hà để.
-Này, uống đi, cay lắm à? – Lại cậu ấy, nhưng lần này là đưa tôi chai nước, hôm nay tên này chu đáo ghê ha.
-Ừ, cay thật – Tôi cầm chai nước và tu một hơi nước mát để giải tỏa cơn cay nóng hết cả mồm miệng.
-Hì, uống từ từ thôi, chảy hết xuống áo kìa – Ngay sau câu nói đó là lúc tôi khựng người lại, cậu ấy rút một tờ khăn giấy trong hộp khăn để dưới ngăn bàn rồi đưa tay lau chỗ nước ở trên ngực tôi, trời ơi, xin cậu đấy, có cần phải thế không cơ chứ, muốn mặt tôi chín nhừ hay sao mà đun nóng nó nãy giờ vậy hả, hic hic. Tôi gạt tay cậu ấy ra rồi lấy chiếc khăn và tự mình lau.
-Để tôi tự lau được rồi mà.
-Ừm!
-…..
-…..
-…..
-….. Cậu còn dỗi tôi hả?
-Dỗi?
-Chuyện hôm qua ấy mà!
-…..
-…..
-Cho tôi xin lỗi nhé, tôi không cố ý hỏi mấy câu vớ vẩn đó đâu, cũng tại tôi không nghĩ cậu lại phản ứng như vậy, tôi….
“Cộp” Cô giáo bước vào lớp, Minh thì nhanh chóng quay lên, còn tôi thì vội vàng vứt chiếc khăn vào ngăn bàn để đứng dậy chào rồi sau đó 1 lúc Minh lại quay đầu lại và nói khẽ đủ để tôi nghe thấy
-Tha lỗi cho tơ nhé! – Cùng một nụ cười rất tươi, hành động đó khiến tôi phì cười và gật đầu, càng lúc tôi càng thấy cậu bạn bàn trên, à không người mà tôi đang thích ngày càng dễ thương hơn và làm tôi thích cậu ấy hơn, nhưng khoan đã nào, để giữ được tình bạn với cậu ấy tôi cần phải kiềm chế mình, cậu ấy không thuộc thế giới dành cho tôi, nếu tôi để lộ một chút gì đó tình cảm của mình với cậu ấy, tôi sẽ chẳng thể biết điều gì sẽ xảy ra nữa, lúc Lan nói với tôi rằng tôi và cậu ấy ngày càng thân thiết hơn tôi thấy vui nhưng có điều gì đó đối lập với niềm vui cũng xuất hiện trong tâm trí tôi, ngày càng thân thiết à, đó là điều tôi muốn nhưng….
-Mày xem phim Tuổi Thanh Xuân trên VTV 3 chưa?
-Tao xem rồi, nhưng mà chỉ xem đến lúc nó sắp về Việt Nam thôi chứ sau đó không xem!
-Uôi, mày giống tao vậy cùng không xem lúc về Việt Nam, ở bển tao xem thấy còn hay hay, về Việt Nam tao thấy nó cứ làm sao ấy, khóc lóc suốt!
-Ẹc, thế mà bảo giống tao, không xem mà biết nó khóc lóc suốt à?
-Đâu, đấy là tao lên Fan Page thấy dân tình lên án dữ dội lắm nên mới nói thế chứ!
——————-
Thuộc truyện: Thích cậu Mình thích cậu – by Han Lê
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 2
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 3
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 4
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 5
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 6
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 7
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 8
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 9
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 10
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 11
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 12
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 13
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 14
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 15
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 16
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 17
- Thích cậu Mình thích cậu - Đoạn 18
Leave a Reply