Truyện gay LL: Tình yêu với ông bác u40 – Chap 4
Tác giả: sansu
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Tôi không biết một tuần đó bác làm gì chỉ biết mỗi lần bác về nhà là y như rằng có cải vả khiến bác chán, nhưng vì con nên bác nhịn. Trong lớp nó gần như bị cô lập chỉ có những đứa bạn thân mới nói chuyện với nó. Bác gái là người có mối quan hệ rất rộng bà luôn chặn những điều tốt đẹp đến với nó kể cả bạn bè của nó từ khi biết chuyện của nó với bác Khải. Có đứa bạn của thấy bất bình nên lên tiếng.
– dạo này truyện bách hợp cũng nhiều lắm sao không chịu đọc mà đi soi chuyện người khác.
– ý vậy là mày không hiểu rồi les, gay, loạn luân rất là khác nhau. Mày nên nhớ hai thể loại kia còn có thể chấp nhận được còn loạn luân thì….ưm…không…thật ghê tởm mà.
– thì cũng là tình yêu mà
– ê mày đang giả khùng với tao à…. “nhìn qua nó”
Đừng có mà binh nhực chuyện không đâu.
Nó buồn chứ và chỉ muốn đi về nhà thôi. Trong đầu của nó vô vàn câu hỏi tại sao, tại sao lại gặp bác tại sao lại đem lòng yêu bác, tại sao bác lại là dòng họ của mình cơ chứ. Đầu của nó như nổ tung vì những câu hỏi.
Tuy tôi thấy nó khá hơn một chút nhưng vẫn không ổn nên gọi cho bác.
– alo
– bác Khải là cháu đây
– cháu là…**** phải không?
– dạ
– có chuyện gì không cháu
– bác về tp được không, em cháu nó…..
– nó sao?
– cháu không biết nhưng có lẽ nó cần bác, cháu mong bác sẽ quay lại đây.
Nói xong tôi vội cúp máy không cần nghe bác giải thích tôi cũng biết bác sẽ đi.
Cuộc sống đã quay về quỹ đạo của nó nhưng vẫn không thấy nó cười, nó cứ nhìn vào chiếc nhẫn rồi buồn rồi khóc điều đó cứ lập đi lập lại khiến tôi bực vào lấy chiếc nhẫn mà nó đeo dục ra cửa sổ. Nó hốt hoảng chạy tới nhìn xuống lầu.
– chị làm cái gì vậy, sao chị…
Nó chạy xuống tìm chiếc nhẫn trong vô vọng nó cứ tìm mà không biết trời trăng gì hết, tôi thấy nó mà sốt ruột tôi muốn nó hiểu đây là một tình yêu sai và nó nên từ bỏ. Tôi đã làm hết sức những gì mà tôi có thể làm rồi và chỉ cần có bác nữa thôi vì bác sẽ là định mệnh của nó.
Sau cuộc gọi điện đó của tôi bác đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện nó với bác mà không biết giải quyết sao cho thoả đáng chợt ông thấy con trai mình đang đọc truyện gay và nghĩ rằng nó có thể cho ông cách giải quyết.
– con trai, con đang đọc gì vậy?
– là truyện bình thường thôi ba
– truyện gay cũng là một thể loại truyện mà có gì mà con phải sợ
– con sợ mẹ phát hiện, mẹ không đồng tình với tình yêu đồng tính.
– vậy con xét mình là bot hay top.
– trai thẳng. “cậu bé nhanh chóng đáp”
– ừm…..vậy con suy nghĩ gì về tình yêu đồng tính.
Bác đã đặt một câu hỏi và mong rằng sẽ có câu trả lời. Những lời nói cảu đứa con đã khiến bác nhận ra rằng tình cảm mà bác dành cho nó một tình cảm chân thành. Bác đã cùng vk sống 10 mấy năm mà không bằng tình cảm mà bác dành cho nó trọn trong 10 ngày. Thật sự bác đã yêu nó thật rồi.
Bác quyết định ly dị với vk và dẫn con trai mình về tp nơi nó sống nhưng bị bà chặn lại và buông lời chữi rủa và làm mọi cách để cứu cuộc hôn nhân này. Bà đã tìm mọi cách để bác không đi.
– con trai, con thuơng mẹ nhất phải không, con nói với ba là đừng đi nha con. Chỉ là mẹ nóng giận nên nói vậy thôi chứ mẹ…
– mẹ à…mẹ tôn trọng quyết định của ba nha
– ý con là con sẽ chấp nhận một thằng đàn ông làm mẹ à
– mẹ…đi thôi ba
– con bước ra khỏi nhà cùng với ổng con sẽ trắng tay
– con không sợ….điều mà con sợ nhất đó là phải sống với mẹ đấy
……………….
Cũng đã được hai tuần từ khi bác về Hà Nội, nó buồn và xuống sắc không thèm quan tâm đến cuộc sống ở ngoài nữa nó chỉ biết sách cặp tới trường rồi về khiến tôi bực mình và cứ la nó nhưng nó xem tôi như không khí vậy.
Bất chợt bác gọi cho tôi và báo là sẽ về tp, tôi vui mừng báo cho nó biết. Nó rạng rỡ hẳn lên kèm theo là mắt nước hạnh phúc.
– chị…..bác đã chọn em….chọn em đó chị
– phải…chị mừng lắm…nào chuẩn bị ra sân bay đón bác
Tôi tới kéo tay nó đi nhưng nó khựng lại.
– nhưng mà bác về đây rồi bác có đi nữa không? Bác có ở lại với em mãi không
Nó lo lắng suy nghĩ, nó sợ bác sẽ đi nữa sẽ bỏ nó.
– nếu bác đã chọn em thì bác sẽ không rời xa em đâu.
– nhưng……
– không được nghĩ bậy nữa, nếu em không ra đón bác coi như em đã mất cơ hội.
Nó gật đầu rồi đi thay quần áo. Tới sân bay nó không dám bước vào mà chỉ đứng ở ngoài.
– em định để bác kiếm sao?
– không hẳn….em còn nhớ cái lúc em ra đón bác lần đầu tiên đối với bác em chỉ coi là một người bác bình thường nhưng chính cái đó đã là em yêu bác và càng muốn biết rõ về bác…em thật sự rất nhớ bác em…
Bỗng có một vòng tay ôm từ phía sau, cái ôm này đối với nó ấm áp làm sao nó came nhận được hơi thở quen thuộc nhưng không dám thừa nhận đó là bác, bỗng có một tiếng nói cất lên.
– cưng nhớ anh lắm sao
————–
Thuộc truyện: Tình yêu với ông bác u40 – Tác giả: sansu
- Tình yêu với ông bác u40 - Chap 2
- Tình yêu với ông bác u40 - Chap 3
- Tình yêu với ông bác u40 - Chap 4
- Tình yêu với ông bác u40 - Chap 5: Con trai của bác
- Tình yêu với ông bác u40 - Chap Ngoại truyện 1: Ăn tết
Leave a Reply