Truyện gay: Anh – Người hàng xóm đáng yêu – Đoạn Cuối
Tác giả: kemchuoi239
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-có gì thì nói nhanh đi , tôi không có nhiều thời gian …… hắn lại bực bội nữa rồi , có lẽ nếu cứ như vầy thì không tốt chút nào ..
-anh có gì thì nói đi ,em nghe nè……
-uhm` , lời đầu tiên anh muốn nói là lời xin lỗi với em, về những chuyện anh đã gây ra lúc trước………anh biết , em rất căm thù , và ghét anh nhưng anh cũng biết là không thể chuộc lại những lỗi lầm đó , anh là một con người hư hỏng và xấu xa của cái xã hội này , anh cũng không biết vì sao anh lại gây nên những lỗi lầm như thế , và khi nghe thầy trong chùa giảng giải với anh thì anh cũng phần nào đỡ hơn , nhưng anh ân hận lắm em à ! và suốt cuộc đời này anh cũng không thể tha thứ cho bản thân mình …….
-bây giờ , cũng không thể xin em tha thứ nhưng xin em đừng xem anh như kẻ thù có được không , mẹ anh đã mất cũng vì anh , người mà anh thương yêu nhất đã ra đi rồi , anh không có còn ai thân thích ngoài dì và em , anh sợ bị bỏ rơi lắm ,anh cũng muốn mình có họ hàng ,ba con gần xa như bao người ……giờ này ở trong đây anh cũng sẽ cố gắng điều chỉnh bản thân và có lẽ sẽ không bao giờ bước ra ngoài cái thế giới kia nữa ……..
-vậy , anh không về nhà sao …… lúc này tui cũng chỉ biết nghe va hiểu mà thôi , nỗi căm hờn không hiện lên mà thay vào đó là điều gì đó thương cảm.
-ừ thì , ngôi nhà của anh , mẹ em đang giữ hộ ,nếu có gì sau này cần đến thì mẹ em cứ định đoạt ,anh cũng không còn quan tâm nữa em à !
-đúng rồi , anh có cái này muốn đưa cho em , khi cầm nó em đừng hốt hoảng nhé.
-cái gì vậy anh…….đưa tui cái hộp gỗ đó …….. tui từ từ mở ra coi trong đó có gì , nó nhẹ và hơi rỗng
-ủa cái gì đây anh , sao toàn là phim chụp hình
-đó là…..là những tấm ảnh……mà anh đã chụp lại để……
-trời ạ ! nhiều thế này sao , vậy có ai biết không hả ?
-em bình tĩnh nghe anh nói , những thứ này ngoài anh với em và cả Phong thì không bao giờ có người thứ ba biết được.
-tại sao anh lại đưa em , anh không hủy nó đi !
-anh không muốn cầm đến nó một lần nữa , anh không muốn những xấu xa lại hiện về …….thế em hảy hủy nó giúp anh được không ?
-không được , lỗi lầm là do anh gây ra nếu anh không đối mặt với nó thì chắc rằng sau này anh sẽ day dứt mãi , em không cầm nó đâu không phải vì em sợ mà em muốn anh phải là người tự tay hũy nó …..
-nhưng…..anh……
-nếu không làm được thì anh cứ giữ lấy , em mong rằng anh đừng lấy nó ra để gây thêm tội lỗi một lần nữa …….nhìn anh Khoa im lặng nhìn chiếc hộp ,chắc có lẽ anh ấy đang dằn vặt rất nhiều , mong anh hảy can đảm đối diện với nó và đừng nhút nhát thế kia .
-Thôi ,em với anh Phong phải đi vô đây , anh có điều gì muốn nói nữa không ?…..thầm nghĩ :nếu càng day dưa chắc có lẽ sẽ không đi đến đâu ,thôi thì tình cờ gặp lại anh lần này ,thì chúng ta hảy chấm dứt mọi chuyện ở đây là hơn cả , ghét anh tui vẫn ghét , nhưng bên cạnh đó thương cảm cho anh cũng còn hiện diên song song , hi vọng rằng anh ấy đừng để tui phải căm hận lần thứ hai.
-anh …..đã nói hết rồi , chỉ mong …em hiểu cho anh mà thôi … anh ấy nói với giọng như của một người đang cầu xin sự tha thứ , thấy anh như vậy tui cũng vui hơn phần nào , không phải tui vui vì được anh xin tha thứ mà tui vui vì anh như đã đổi khác , vậy là dì ở dưới suối vàng chắc sẽ rất vui. -anh Phong mình đi vô nha .
-uhm`…
-anh giữ sức khỏe nhé , có gì thì gọi phone cho em ở dưới , chào anh Khoa …….. quay lưng ra đi trong một sự khác lạ của một người , từ cái tội lỗi ,xấu xa nay đã được nhấn chìm , thôi thì nếu nơi đây giúp anh tốt hơn thì anh hảy cứ ở lại đây ,không cần phải bước ra cái thế giới hỗn độn kia một lần nữa !…..từ xa phía sau vang lên một tiếng gọi tha thiết :
-em yên tâm , anh sẽ làm , anh sẽ đối mặt với nó , cảm ơn hai người nhé !…….tui đã nghe , nghe rất rõ , nhưng chúng tôi vẫn đi như không hề biết gì ,vì tui muốn mọi chuyện sẽ chấm dứt sau lời nói này , mọi thứ không tốt hảy ra đi mãi mãi !
Đến trưa , mọi người được sư thầy mời lại để dùng bữa cơm chay , và vì lâu lâu gia đình của hắn mới lên đây nên chắc cũng không ngại ngùng từ chối , xem như lấy chút lộc cho nhà .Bữa cơm tuy đơn giản nhưng chứa đựng nhiều niềm vui hơn cả , và đặc biệt có cả anh Khoa ngồi đối diện tui , các sư khá hòa nhả và niềm nở chứ không như vẻ lạnh nhạt bên ngoài. Lúc ấy , tui với anh Khoa không hề nói với nhau tiếng nào , cả hai xem như không hề quen biết và cả anh Phong cũng thế , hắn chỉ ăn và nói chuyện với tui chứ cũng không màn mở lời. Cũng không biết tại sao lại im như vậy , hay có lẽ qua chuyện lúc nãy không còn gì để nói với nhau ?
Rồi bữa ăn kết thúc với sự hài lòng của cả chủ và thực khách ,chúng tôi ngồi nghỉ ngơi một chút trước khi ra xe về trung tâm thành phố , ba mẹ hắn và chị Lan , chị Tuyết Nhi thì ngồi uống trà và ăn trái cây thư giãn còn tui và hắn thì không chịu ngồi yên , cứ đi vòng quanh trong chùa…hi`…bước đến trước Phật nghìn tay nghìn mắt đồ sộ nằm trong chánh điện …..hắn nói:
-nhóc quỳ xuống lạy phật đi
-lạy phật , nhưng từ đó tới giờ có biết lạy gì đâu !
-hi`…. thì cứ quỳ xuống đi ,anh chỉ cho, rồi mai mốt không có anh biết cách mà cầu nguyện.
-sao , không có anh……câu nói của hắn làm tui như tò mò , hắn nói vậy là có ý gì ,hắn định đi đâu nữa sao ?
-nào , nhóc đưa tay cho anh…….cứ như thế hắn chỉ cho tui cách lạy phật sao cho đúng chứ không lạy lung tung như mấy chú nhóc lên ba , nhưng tui vẫn muốn hỏi hắn về câu nói lúc nãy , mà sao hông dám hỏi , chỉ sợ rằng hắn nói là sẽ xa tui , thui thì không nên hỏi làm gì ,biết đâu lại đau buồn !
-nhóc cầu nguyện đi , cầu nguyện cho anh nha …hihi
-cầu nguyện hả , để em nghĩ coi , mà anh cũng cầu nguyện luôn nhé , nhớ cầu cho em đẹp trai ,to con như anh nha …hi`
-ờ , để anh cầu……
Tui khẽ nhắm mắt , tâm hồn thành khẩn van xin , “Thưa Phật , nếu mà người có thiệt trên đời , thì xin người hảy nghe lời thỉnh cầu của con , con chỉ xin người một điều ước là giúp cho anh Phong trở lại như xưa , giúp cho anh ấy có thể đi được như vậy những ước mơ và hoài bão của anh ấy có thể thực hiện thành công , con thì như thế này là đầy đủ rồi , cũng không cần gì thêm cho mình nữa chỉ muốn có anh bên cạnh mà thôi ,con cũng xin nguyện đánh đổi lợi ích,bản thân của mình để người giúp anh ấy ,và xin người hảy để một cánh tay để nâng đỡ hai đứa con , và một đôi mắt để nhìn và che chở hai đứa ,mặc dù con biết rất khó để thực hiện ước mơ này nhưng dù sao con vẫn hi vọng người hiển linh , phù hộ hai đứa con, cảm ơn người đã nghe lời thỉnh cầu này…….”
Mở mắt ra trong chậm rãi , tui cũng không biết lời ước của tui có thành sự thật hay không nhưng dù đó cũng là một sự đỗng viên về tinh thần tin vào nó cũng không hai đến ai.
-nhóc cần xong òi hả , nhóc cầu gì thế ?
-hi` , bí mật nha , nói ra mất linh sao anh , mà anh cầu gì zạ
-trùi , mới nói là mất linh mà giờ hõi người ta lại , gian nha ….
-ủa ủa , em hỏi thui mà chứ có kiu anh trả lời đâu ,gian gì choy`
-thui anh chịu thua nhóc luôn ……tui đưa hắn ra dạo vườn vòng quanh cái hồ sen nhỏ mà cảm giác thật nhẹ nhõm ,anh nắng lấp lánh hồ nước phản chiếu ánh sáng lên thân cây ,một cách lung linh huyền ảo
-nhóc , dừng lại …..
-hả , sao vậy anh……đứng lại trước một bức tượng , hắn nhìn vào thật lâu
-anh muốn cầu nguyện một cái ,trước khi về
-trời , anh cầu chưa xong nữa sao
-không , anh muốn cầu nguyện Nguyệt Lão về chuyện tình cảm sau này của hai đứa mình
-Nguyệt lão là cái tượng này sao anh
-o` , đây là ông Nguyệt Lão , lúc nào cũng mặc bộ đồ đỏ tượng trưng cho sự cung hỷ và trên tay ổng lúc nào cũng mang theo sợi dây tơ hồng , kết nối nhân duyên -ồ , em có nghe nói mà giờ mới thấy đó nha ,thui anh ước đi , ước cho em với anh nhé !
-uhm` , để anh ước cho , nhóc nắm tay anh nhé………tui nắm chặt tay hắn ,cả hai đứa nhìn về ông , những lời nguyệt ước trong chỉ có thể nói bằng con tim , không biết nguyệt lão có nối dây tơ hồng cho tui với hắn chưa , nếu có thì xin ông nối chặt vào nhé , đừng để nó buôn lỏng ,đừng để con phải xa hắn được không ông ? ,…..hắn khẽ rung tay tui sau giây phút thành tâm
-xong rồi , anh đã xin cho hai đứa mình sau này được bên nhau mãi mãi .
-ùa , anh xin vậy thì sau này phải bên em đó nha……
-Ê , hai anh em làm gì đó , đi về thôi nào ……Giọng chị Tuyết Nhi từ sau vang lên thúc giục , giờ này cũng hả hơn hai giờ chiều , cũng nên về nhà.
-dạ , em ra liền !
-đi nha anh Phong , ba má anh đợi đó
-uhm` , đi thôi nhóc , anh cũng buồn ngũ lắm rồi , lên xe ngũ cho xướng
-hihi…..ngũ nhìu như con heo đó nha
…………
Hơn hai tiếng đồng hồ về tới nhà , tui với hắn trở lại ngôi nhà thân yêu của hai đứa , và mọi người ai cũng thấm mệt sau một ngày đi chơi xa .
-Dạ , thưa hai bác về
– bye bye hai chị nha , mai mốt qua đây chơi với em nhá
sau lời chào , xe lăn bánh ra đi khỏi con đường nhỏ , chậm rãi tui đưa hắn vô nhà và dọn dẹp hành trang.
-anh nè ,em đem cái này về nhà nha , lát em qua sau …nhưng khi vừa xách balô lên thì hắn đã giữ tay tui lại
-anh có chuyện muốn nói với nhóc , nhóc ở lại chút được không.
-ờ , anh có chuyện gì à ,anh nói đi em nghe nè , đồ đạc để sau cũng được mờ….hắn nhìn xuống đất , một hồi lâu mà vẫn im lặng ,tui cũng không rõ sao nữa ,hắn kiu nói mà sao lại im đến vậy
-anh nè , anh nói đi , em nghe , sao anh im re vậy ?
-anh…..anh…….sắp phải….hắn nói ra một cách ấp úng , làm tui hết sức hồi hộp
-sao hả, anh sắp thế nào ,cứ nói đi mờ !
-anh sắp phải đi nước ngoài rồi !
-trời ! ……. khi nghe hắn nói như vậy tim tui như ngừng đập , cái từ đi nước ngoài làm tui thấy sợ hải làm sao , nó sẽ làm tui cách xa hắn ,tui sẽ không được ở bên hắn nữa ,nhưng tui phải cố bình tĩnh trong lúc này….
-anh nè , anh giỡn đó hả , em không thích đâu nha , em đang mệt lắm á !
-không , anh nói thật đó , anh phải đi để ….. lúc này tui đã rưng tưng nước mắt , trời ơi , sao mà tui yếu đuối đến vậy chứ , sao cứ mỗi lúc như thế này , lại khóc là sao ! tui nhìn hắn mà không biết làm sao , hắn làm tui sốc lắm , và làm tui đau nữa
-nhóc đừng khóc mà , hảy nghe anh nói đã …… hắn lấy tay vuốt gò má của tui và chấm nhẹ nước mắt .
-anh như vầy mà đi đâu chứ , đi rồi ai sẽ lo lắng cho anh…..
-uhm` , anh biết nhóc thương anh nhiều lắm , nhóc muốn chăm sóc cho anh và những thứ khác nữa ….. nhưng nhóc có biết rằng , mỗi lần để nhóc lo lắng cho anh là anh buồn lắm không ? anh thấy mình vô dụng lắm nhóc à….
-nhưng mà em không ngại mà…….
-xuỵt …..hảy để anh nói hết đã
-mỗi lần như vậy anh lại càng thương nhóc hơn nữa và anh cũng muốn chăm sóc cho nhóc ngược lại , và nếu muốn như vậy thì anh phải khỏi bệnh trước đã phải không ?
-em……..
-vì vậy , nhóc mà thương anh nhìu thì hảy vui vẻ khi anh ra nước ngoài chữa bệnh nhé , khi nói ra anh biết nhóc sẽ buồn lắm và anh cũng buồn nữa nhưng anh không muốn mình cứ như thế này , anh muốn bảo vệ cho nhóc nhiều hơn nữa , vì chính sự việc vừa qua mà làm anh mới có ý chí như ngày hôm nay…..
-vậy anh sẽ đi thật sao…….
-uhm` ,anh sẽ đi nhưng anh hứa rằng anh sẽ trở về với nhóc mà .
-nhưng anh đi trong bao lâu ? có lâu không
-anh đi trong khoản ba hay bốn năm gì đó , khi anh hết bệnh sẽ trở về đây , và bên đó anh cũng sẽ đi song song với việc học , rồi sau này anh sẽ về đây đi làm kiếm tiền nuôi nhóc…..nghe hắn nói ,tui cũng thấm vui nhưng không khỏi hiện lên nỗi buồn trong lòng
-trời , đi gì mà lâu dữ vậy.
-đúng , lâu lắm phải không nhóc nên lúc này anh phải đi , chứ nếu không cái ngày mà anh với nhóc thật sự hạnh phúc có lẽ sẽ càng xa hơn.
-vậy chừng nào anh đi ?
-sáng ngày mốt anh sẽ đi
-hả , ngày mốt , cái gì mà sát quá vậy , biết bao nhiu việc phải lo , sao anh làm kịp….
-nhóc đừng lo mà , việc anh đi ba má anh đã định từ lúc đôi chân này không còn đi được nữa , nhưng vì muốn ở bên nhóc mà anh đã từ chối tất cả , cho đến bây giờ thì anh thấy thật sự cần phải đi , và cũng vì anh không dám nói với nhóc , sợ nhóc buồn mà anh mới để đến ngày hôm nay , nhóc đừng giận anh được không ? -giận anh , không có đâu , em không có giận đâu !..
khi những lời giải thích của hắn nói lên ,tui mới thấy thật sự anh cũng nên đi , có lẽ việc xa anh lần này cũng sẽ là thữ thách để thực hiện lời nguyện ước của tui , tui muốn tốt cho hắn mà cứ giữ hắn bên mình cũng không phải là cách hay nhất phải không , mà ắc hẳn ngoài việc đi bên hắn cũng cần phải có sự vươn lên từ chính bản thân hắn mới có thể mang lại hạnh phúc cho cả hai đứa say này ,thầm nói trong tim : thôi thì anh hảy đi đi , hảy thực hiện những ước mơ mà anh muốn nhưng anh hứa phải về bên em , phải về nha anh !.Buồn lắm , lúc này tui buồn làm sao , biết hắn ra đi là việc nên làm nhưng sao vẫn muốn hắn đừng đi , hắn đi rồi tui phải biết ở lại với ai , tui sẽ không còn được cười giỡn , chọc gheo hắn nữa hay những lúc đi chơi ,sẽ rất trống vắng nếu không có hắn.
-nhóc nghĩ gì vậy , hay nhóc muốn anh sẽ không đi , vậy anh không đi nữa
-sao , không được đâu ,anh phải đi để chữa trị đôi chân này , anh đi lại được em sẽ vui hơn nữa
-anh không nên chỉ vì những suy nghĩ nhỏ nhoi của em mà từ bỏ ước mơ nhé !
-uhm` , anh nhớ rồi , anh sẽ ko từ bỏ ước mơ của anh , vì ước mơ đó chính là em mà !
-cảm ơn anh nhé…..thui bây giờ anh nên tắm rửa rồi nghĩ ngơi đi , em cũng thu xếp mấy thứ cho xong đã .
……………
vậy là qua hôm nay , ngày mai , rồi anh sẽ ra đi , tui chỉ còn một thời gian ngắn ngủi được ở bên hắn , biết phải làm gì đây………Hôm sau , là ngày thứ hai , tui muốn ở nhà để bên hắn lắm nhưng vì đã hứa rằng sẽ không để tình cảm ảnh hưởng đến việc học hành nên tui phải đi đến trường trong buồn bã , nhớ thương mặc dù vẫn biết hắn còn ở nhà chờ tui , nếu nghỉ học chắc hắn sẽ la tui cho xem , thôi thì mong sao buổi học trôi qua mau để tui có thể về mau bên hắn………
……………
“reng..g.gg..g..g.gg.g”…khi tiếng chuông báo giờ ra về , tui không chần chừ phóng xe nhanh về nhà , với tâm trạng nôn nao . Tới khi thấy anh đang đùa giỡn cùng con lu trước nhà trong một buổi chiều nhẹ nhõm, để chờ tui về , anh vẫn vui vẻ như ngày nào cái hình ảnh ấy như xoa dịu tim tui , nhưng hắn có biết là ngày hôm nay cảm xúc của tui cứ phập phồng thế nào không ,sợ khi về mà không thấy hắn chắc tui sẽ bậc khóc mất .
-hi ,nhóc học về đó hả ….
-ừ , mới học về chứ hông lẽ đi đâu
-nhóc vào nhà tắm rửa đi ,rồi qua anh ăn cơm nhá ! anh đã chuẩb bị xong rồi
-sao , ăn cơm ?
-uhm` , anh muốn tự tay nấu một bữa ăn cho nhóc trước khi anh đi …..nghe thế tui cảm động biết bao , tui phải nhanh lên thôi ,không thể để hắn chờ lâu được.
-Ồ , khi vừa bước vào thì thức ăn nóng hổi đã bày lên bàn
-anh ,đây có phải là …..?
-hi` , nhóc có nhớ không , những món này cũng chính là những món ăn đầu tiên mà anh nấu cho nhóc ăn đó
-hộc……hắn lại bốc miếng thức ăn bỏ vào miệng tui như cái ngày đầu , nhưng lần này tui không bỡ ngỡ mà thay vào đó cảm giác vui và ấm lòng , cái vị vẫn như ngày nào , có lẽ thời gian như trở lại với tui lúc đó ,nhớ đến mà thấy vui vui làm sao
– nhóc ăn đi ,không là anh ăn hết đó nha….hắn gắp cho tui từng miếng đồ ăn vào chén , những cái ngon nhất hắn đều dành cho tui , lúc này tui thấy thật hạnh phúc và muốn ôm hắn vào lòng nhiều lắm , để được cảm nhận nhiều hơn ! tui nhìn hắn sâu lắng , không bíêt vì sao tui lại muốn nhìn hắn thật nhiều , giống như tui muốn học thuộc lòng từ đường nét hình hài của hắn , thật lạ phải không ?
-nhóc ăn đi , sao ngồi im re vậy , đồ ăn không ngon à
-ơ , không không , ngon chứ ,anh nấu rất ngon
-cảm ơn anh nhiều nha.
-hi`…dù có dỡ nhóc cũng phải ăn để cho anh vui nhé , chứ không là anh bùn lắm đó !
“anh ơi ,anh có đau lòng không , sao mà lúc này em không thể nuốt nổi từng gắp thức ăn , đồ ăn rất ngon nhưng sao có gì đó đang ngăn chặn nó lại , em chỉ muốn khóc mà thôi , muốn được ôm anh khóc mà thôi , tại sao em không thể vui vẻ khi nhìn anh cười lúc này hả anh , hay chính cái cảm giác sắp phải xa anh đã làm nên thế này ” …cố gắng nuốt nhưng con tim như đau nhói , không dám nói với anh chỉ sợ anh lo lắng vì những cảm xúc nhỏ nhoi thế này…..
tối hôm ấy , sau bữa ăn cuối cùng mà anh dành cho ,tui và anh cùng nhau trước vườn ,bên cạnh cái hồ cá đã đầy lớp rêu xanh , con đường vắng lặng của một ngày tối thứ hai đầu tuần , làm cho không gian thêm buồn và buồn , ngồi bên hắn ngắm những vì sao trên trời mà lòng cảm thấy thật ấm cúng biết bao……
-nhóc à , khi anh đi rồi nhóc có nhớ anh không ?
-anh hỏi zay mà cũng hỏi hả , thấy ghét quá à , anh ở đây em còn nhớ , nói chi khi anh qua đó chắc em sẽ nhớ tới khóc luôn
-uhm` , nhóc cứ nhớ anh đi , hảy khóc khi nhớ anh nhé , anh chỉ sợ qua thời gian , nhóc sẽ quên anh……
-anh nè , anh nói nữa là em giận luôn đó ! …tui choàng tay và nghiêng đầu trên vai hắn
-uhm` ,vậy anh không nói nữa , nhóc nhớ là không quên anh nha
-uhm` ,em không quên anh được đâu , anh đừng bận tâm nhé , anh vẫn còn phải chở em đi chơi , rồi chăm sóc cho nữa ,như vậy sao mà quên duoc hả …..
-hi`, còn anh chắc sẽ nhớ nhóc nhiều lắm , nhớ nhóc đến không ngũ được mất
-o` ,vậy anh cũng nhớ em vậy đi , nhớ là không được hú hí với nhóc nào ở bên ấy nghe chưa
-chà , chưa gì nhóc đã ghen đó sao ………lúc này tui như đỏ mặt khi hắn nói như vậy , tui ghen !
-hứ ,ai thèm ghen
-không ghen thì thôi vậy ,làm gì mà la anh dữ thế , nếu vậy anh sẽ ghen lại
-hihi……mệt anh quá nha chưa gì đã nói này nọ……..chợt tui sực nhớ ra
-anh nè ,em về nhà lấy cái này nha , anh chờ chút xíu
phóng nhanh lên phòng ,lục lạo khắp nơi , đến khi tui bắt chiếc ghế cao đứng lên đầu tủ cao , thò tay mò mẫn…..
-à ,nó đây rồi , nhẹ nhàng tui đem xuống , một cái bình thủy tinh ,đó là cái bình mà tui đã xin má mua từ năm lớp 6 để đem về xếp vào đó những ngôi sao như thầm mong một ngày nào đó số sao ấy sẽ đổi lấy một điều ước , lúc nhỏ có lẽ tui thix tin vào những chuyện đâu không nhưng nếu nó có thực thì sao nhĩ ,phù.u…u.u. , hắc ..xì..i.i.i.ii.i. ,
lớp bụi trên bình làm tui như muốn ghẹt mũi , đem nó xuống dưới lau sạch lại, giờ nhìn lại mới nhớ hồi đó tui siêng đến mức nào ,tích trữ từ 4 năm qua mà số sao đã như gần đầy bình ,đến cuối năm lớp 9 thì quên khuấy nó đi vì lo thi tốt nghiệp ,tui cũng không biết trong đó là nhiu ngôi sao nữa nhưng tui muốn tặng cho hắn tất cả số ngôi sao này , những món quà đắt tiền thì có lẽ tui không có khả năng của một đứa học sinh nhưng tui cũng đem đây như tấm lòng của mình.Khóa cửa nhà ,rụt rè bước qua nhà hắn ôm chiếc bình trước người mà sợ làm sao , không biết hắn có chịu lấy không ?
-anh Phong nè , tặng anh đó ! …..hắn nhìn tui mỉm cười hạnh phúc
-sao,nhóc tặng anh tất cả số ngôi sao này à
-ừ , đây là số sao em gấp được hồi đó tới giờ , bây giờ tặng anh…..
-nhóc không có tiếc sao , nhiu đây không phải ít công sức đâu !
-hi` , không sao đâu mà , em muốn tặng anh ,để anh nhớ tới em với lại em cũng không có quà khi anh đi nhưng vậy thì kì lắm !
-anh……..
-anh được nhận nó sao , em nói thật không ?
-uhm` , em tặng anh mà , nói thiệt đó……hắn nhẹ nhàng đón lấy chúng trên tay tui , như đang đón nhận một niềm vui mới , nhìn hắn mà tui cảm thấy vui bíêt bao , cảm ơn anh thật nhiều ,anh không chê món quà nhỏ nhoi này mà trân trọng chúng thật nhiều, như vậy em thấy mình rất quý và cũng chỉ có anh có thể trân trọng nó đến vậy …….
-anh thix lắm nhóc ơi , nó đẹp lắm , anh sẽ giữ nó mãi ,đến ngày anh trở về anh sẽ trả lại cho nhóc nhé ……câu nói của hắn như một lời hứa hẹn , hắn sẽ về để đưa lại tui những ngôi sao này và cũng chính lúc đó là lúc mà chúng tôi lại được bên nhau
-cũng được ,vậy anh nhớ khi nào về phải trả cho em đó , ko là bắt đền gấp đôi
-hi`….gấp bao nhiêu cũng được , nhưng sẽ về để đưa nó cho nhóc
-ờ đúng rồi , khi anh đi nhóc có thể chăm sóc con lu giúp anh duoc không ?
-duoc chứ , nó dễ thương đến vậy ,em cũng thix nó , chỉ sợ anh đem cho thui
-vậy nhóc trông nó giúp anh nhé , chắc tới lúc anh về nó sẽ lớn hơn nhìu nhĩ
-uhm` ,chắc là vậy rồi , tới đó nó có thể cũng sẽ có vợ nữa ,rồi sinh một bầy chó con líu nhíu..hihi
Ngồi bên hắn và tâm sự thật lâu , hắn căn dặn tui đủ điều , từ chuyện học hành đến chuyện ăn uống , không bỏ sót một cái nào rồi cả chuyện buồn chuyện vui của những ngày đã qua làm tui như nhớ lại một chặng đường mệt mỏi , cho đến khi càng lúc trời càng về khuya , sương như đang xuống dần se lạnh quanh đây -anh à , đi vô ngũ đi ,trời tối rồi ,ngày mai anh còn phải đi sớm nữa
-uhm` ,anh cũng vô ngũ thôi ,nhóc đưa anh vô nhà nhé !
-duoc òi ,em đưa anh vô cho
chậm rãi đưa hắn vô nhà , tui không muốn phải cách xa hắn lúc này chỉ muốn sao cho thời gian đừng trôi nữa , mà hảy cứ trong màn đêm thế này để hắn đừng ra đi.Đưa anh đến bên chiếc giường kia , đỡ anh nhẹ nhàng.
-rồi , anh ngũ đi , em về coi nhà nha …….
tui quay lưng nhưng chính hắn đã cản lại bằng cái giữ thật chặt nơi cánh tay , và rồi ….. cả người tui đã được hắn ôm chặt lấy , một cảm giác xót xa như hiện lên , chính nó , đúng cái ôm ấp này mà tui đã muốn thực hiện từ lâu , tui muốn ôm lấy hắn lần cuối trước khi hắn đi , muốn được yêu thương trong tình yêu thật sự….. -nhóc ở lại với anh đêm nay được không , một đêm cuối cùng thôi !
-em……..
-anh muốn được bên nhóc lâu lắm rồi , nhưng chỉ sợ nhóc từ chối
lúc này như có gì đó sai khiến , tui chủ động trao cho hắn một nụ hôn thắm thiết mà tui đã chất chứa từ lâu , có lẽ lúc này tui đã nói lên tất cả cảm xúc của mình , và hắn cũng đón nhận nó một cách nồng nàn , anh đèn trong phòng đã tắt , và có lẽ đêm nay tui cũng không thể rời khỏi nơi đây , khỏi cái thế giới riêng của hai đứa ……. những gì cần đến đã đến ,
khi tui không ngại ngùng trao cả thân xác này cho anh , không một chút hối hận và tiếc nuối ,vì tình yêu của tui dành cho không hề có sự hiện hữu của dục vọng trong đây , mà chính lúc này những việc làm âu yếm và nhạy cảm của hai đứa dành cho nhau đều bắt nguồn từ tình yêu thực sự , anh hạnh phúc và tui cũng vậy , như vậy có lẽ khi ra đi rồi anh sẽ nhớ đến tui hơn , anh sẽ nhớ rằng một chú nhóc đã trao trọn cuộc sống của mình cho anh bằng cả thể xác lẫn tâm hồn mà nó không hề hối tiếc dù chỉ một lần …….
Cùng ấm áp trong chiếc chăn ,được anh che chở trong lòng ,như đêm nay sẽ làm tui nhớ mãi , nhớ mãi giây phút này ,và anh đã đi vào giấc ngũ say còn tui trong đêm tối nhưng hạnh phúc , tui vẫn nhìn anh từng giây từng phút không thể ngủ được , nhìn anh cho đến khi anh rời khỏi mà thôi !
Dần hồi , tới khi trời tờ mờ sáng anh đã thức dậy , lúc ấy tui biết anh sẽ không gọi tui nhưng tui vẫn vờ ngũ để anh không bận lòng , anh làm mọi việc trong nhẹ nhàng mà tui vẫn nghe thấy , rồi anh lại bên tui và hôn lên trán như thay thế cho một lời chia tay , anh lăn bánh ra khỏi cửa phòng mang theo mớ hành lý cồng kềnh và cũng chính lúc đó một giọt nước mắt đã rơi ra từ khóe mắt của tui có lẽ tui khóc vì mừng cho anh đã tìm ra cho mình một con đường mới và biết rằng anh sẽ không quên lời hứa với tui , biết anh đi nhưng tui vẫn không muốn mở mắt ,tui không muốn phải chạy theo anh và gọi thật to , và vì tương lai của hai đứa tui sẽ chấp nhận xa anh một thời gian vậy !
lúc này trong cái không gian yên ắn của căn phòng làm tui cô đơn biết bao , tui vẫn nằm trong chiếc chăn , vươn vấn mùi hương của anh và khi bung kéo chăn ra thỉ một lá thơ từ trên nhẹ nhàng lả tả bay xuống đất , tờ giấy trắng muốt với nét chữ của anh , có vài chỗ lắm lem nước mắt
“nhóc yêu của anh ! bây giờ khi nhóc đọc lá thư này chắc cũng là lúc anh ra đi, mặc dù anh rất muốn bên nhóc thật lâu ,như khi anh viết lá thư này và nhìn nhóc ngũ anh thấy đã làm cho nhóc bận tâm qúa nhiều , và anh thấy có lỗi lắm , anh ra đi mà chưa làm được gì cho nhóc cả ,xin nhóc đừng giận anh nhé .Anh xin nhóc hảy chờ anh được không ,
xin nhóc một lần cuối cùng này thôi , anh hứa anh sẽ về mà! mặc dù cái thời gian để nhóc chờ đợi anh có thể nói là rất dài nhưng anh tin nhóc vẫn đợi , và tới ngày mà anh về anh sẽ không cầu xin nhóc phải làm gì cho anh nữa ,lúc đó anh sẽ đền bù cho nhóc thật nhiều ,lúc đó người đầu tiên anh sẽ tìm là nhóc cho dù nhóc có đi đâu hay không như vậy thì anh mới đưa lại cho nhóc những ngôi sao lung linh mà nhóc đã tặng cho anh , và cũng sẽ thực hiện lời hẹn ước của hai đứa mình !
Anh muốn nhờ nhóc một việc , nhóc có thể giữ cho anh một thứ được không ? đó là cái hộp gỗ màu hồng trong hộc tủ của anh , nó có chứa những kỉ niệm của cả anh và nhóc , nhóc hảy giữ nó tới khi anh về nha …. ồ ! không được rồi , bây giờ anh phải hôn lên trán nhóc đây , cũng đã đến giờ anh phải thực hiện mơ ước của hai đứa mình…..hảy luôn bên anh nhóc nhé !
À , lời cuối cùng anh muốn nói với nhóc là , bây giờ anh có thể gọi nhóc bằng em được không ?
Ngũ ngoan nhé ! Em yêu của anh ! ”
h.i..x..x..x ……nhìn những dòng chữ ấy , mà sao nước mắt cứ tuôn rơi thế này , sao chúng ngày càng nhòe đi……tui từ từ theo lời anh , mở hộc tủ để lấy ra chiếc hộp gỗ màu hồng , khẽ mở nó ra , và cái đầu tiên tui nhìn thấy là chú rùa bông mà hắn đã tặng cho tui ngày ấy , cứ tưỡng nó đã mất nhưng nào ngờ hắn lại cất giữ nơi đây , thứ hai là chiếc máy quay phim , tui tình cờ mở nó lên thì tui như bậc khóc thật sự khi nhìn thấy đó hình ảnh hắn của hắn đang cùng tui đùa giỡn bên cây kẹo bông
-anh ơi , sao em nhớ anh quá , giờ này anh có nghĩ đến em không ?…..
cứ ngồi thần ra ấy để nhìn cuộn phim từ giờ này qua giờ khác ,cho đến khi những hàng nước mắt dần cạn đi , chỉ còn lại tiếng nức nở nhưng có khi lại mỉm cười,nhờ có nó tui an ủi phần nào cái cô đơn khi không có hắn kề bên , vậy là từ nay mỗi lần nhớ hắn thì tui có cái để mà xem , để an ủi ,để nhắc nhở tui đừng bao giờ quên lời hứa đã dành cho hắn……..tui sẽ đợi và đợi cho đến ngày hắn trở về , và rồi nụ cười sẽ trở lại với chúng tôi như trong chiếc máy quay kia !
cuối cùng, khi nhìn vào đáy chiếc hộp , thì đó là một cuốn sổ màu nâu , với bên ngoài thô sơ ,khá cũ kĩ , tui tò mò không biết nó ghi gì trong ấy ,từ từ phủi nhẹ lớp bụi mờ trên bìa , tui nhẹ tay nâng niu mở ra một trang bất kì ……thì dòng chữ đầu tiên ghi vào đôi mắt lắm lem của tui là :
” ngày 6-9-2005 ,chiều hôm ấy , mình đã tình cờ nhìn thấy trước nhà một chú nhóc thật dễ thương……….”
___THE END___
Thuộc truyện: Anh – Người hàng xóm đáng yêu – by kemchuoi239
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 2
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 3
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 4
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 5
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 6
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 7
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 8
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 9
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 10
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 11
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 12
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 13
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 14
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 15
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 16
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 17
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 18
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 19
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 20
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 21
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 22
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 23
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 24
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn 25
- Anh - Người hàng xóm đáng yêu - Đoạn Cuối
nkix mua says
Hay lam nko ra phan cuoj nkank nka pan
Ngok says
Tg viet tiep phan 2 nha cam on tg nhiu lam
Hoàng Thiên Phong says
Cảm độq qá,hay qá ra phần 2 iik tg ơi
Cún con says
phần 2 đi tg ơi. truyện hay lắm lun….ủg hộ tg
Min tuti says
Mình thật sự đã khóc khi đọc câu chuyện , bởi vì chính bản thân mình cũng đã từng có 1 chuyện tình đẹp giống hệt câu chuyện này vậy. Cám ơn tác giả nhiều lắm.
bis says
hay qua, tiếp đi tác giả ơi, nhanh nhanh nhé, truyen hay lam, s laị hết ngay khúc hay ntn nhỉ
clow says
tg ơi nào viet tip cho e hay zalo 01214388923 hay giong hoan cach cua e <_<
Qwerty says
Phần 2 đi tg ôi.hay quá xá
Cunconcodon says
Lan dau tien mk doc dk cau chuyen that cam dong lam mk bat khoc.tg ra tip p2 jk mk dag mong cho nek.
Cunconcodon says
Cau chuyen wa cam dong nhat la doan cau nhok khoc duoi mua va doan cuoi cuoc chia tay,lam mk roi nuoc mat k kim lai dk.
Key says
Truyện hay và kảm độg wá tg ơj e đọk mà nc mắt e rơj nkư suốj chảy lun ák . Thanks tg nka
Hoàng Subi says
Tg ơi truyện hay và cảm động lắm…
Tg có thể viết phần 2 khi a Phong từ nước ngoài về và hạnh phúc bên Duy đc k….
Mong tg có thể viết phần 2
Tg có thể kb zalo:01229290090 vs e đc k? Để e có thể nc vs tg, nha ?
zui zui says
tác giả ui viết tiếp phần 2 đi anh đọc chuyện này mak mún gato lun á hy vọng tác hỉa viết tiếp
Peppermint says
Truyện hay và ngọt ngào. Tui thấy truyện tới đây kết thúc là hay rồi, cần chi phần 2! Cảm ơn tác giả nhe.
Shiro says
Khúc cuối bùn quá đi
Tuyến says
Truyện hay lắm tg ơi mong sao đc phần hai thì tuyệt biết bao
vodanh161 says
Tr hay và cảm động lắm, mong tác giả viết tiếp phần 2 khi Phong đi nước ngoài về nhé ^^
❤❤❤
Nakun says
Tg viet rat giong hoan canh cua toi. Vi bay gio toi cung dang cho nguoi minh yêu nek 2 nam roi a chua ve voi toi nua toi nha a ay lam. Xin tg viet tiep phan 2 nhe
Zalo 01645183132
Alex kailyn says
Truyện hay và TG đã quá Excellent khi đưa ra những tình huống lay đọng lòng người đọc mong sẽ có phần hai và sẽ hay và xúc đọng hơn nhìu
tuấn sama's says
tac gia dau roi co nhan duoc may cai cmt nay ko. mau ra phan 2 di. hay la den day la ket thuc ko co phan 2
duy says
M.n cho mình lwen nha sdt 0944644330
say a bye says
vet tiep p2 ik tac gia truyen hay lam a
khanh1610 says
Anh có chơi facebook kh?
Nếu có vô tình anh đọc được thì cho em làm quen!
01225372075 nếu có thể thì alo cho em nha?
Tiểu Cường says
Hờn tg ghê. Truyện chưa đâu vào đâu đã bỏ đó là sao. Cho nó 1 cái kết viên mãn đi
Love says
Chuyện hay một cách khủng khiếp,chưa một lần nào mà đọc một câu truyện khiến tui phải khóc nhiều như vậy nó rất ý nghĩa tình yêu giữa hai người quá sâu sắc.đã cả tuần rồi mà tôi không ngủ đc vì khi ngủ tui thường nghĩ về những hình ảnh trong câu truyện cứ nghĩ là lại muốn khóc? Tui cầu xin tác giả hãy viết tiếp phần hai của câu truyện nó thật sự quá nhiều cảm súc trong người tui.tất cả các dục vọng người tui đã biến mất sau khi đọc câu truyện này vậy tác giả hay cố lên nhé ?
Trần huynh says
Thật sự rất mong tác giả ra phần2 . Câu chuyện rất hay và cảm động
Luis1105 says
Truyện hay thật ạ TG ơi, e đọc tới đoạn 24 25 với đoạn cuối mà e như muốn khóc luôn, nội dung truyện hay (theo ý của e). E đọc cũng khá nhiều câu truyện nhưng câu truyện e cảm thấy sâu sắc thật sự ạ, nó rất nhẹ nhàng mà lại đi sâu vào lòng người đọc.
Mong TG cho ra tiếp p2 ạ, e muốn biết thêm nữa về khoảng thời gian lúc Phong từ nước ngoài trở về sau ạ.
Rất mong có p2 ạaaaa
PLSSS TG