Truyện gay: Đại Mạo Hiểm Chi Thập Nhị Kim La – Chương 4
Tác giả: hoangtubongdem
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Khải Khải nhìn năm người gọi là giúp được rất nhiều, nói thật, muốn hại chết thì có.
Đầu tiên, Khải Khải độc lai độc vãng, một mình hành động a!! Khi thoát thân cũng không có ngăn trở gì. Lúc này thì tốt rồi, mang thêm người, lúc có nguy hiểm còn phải xem chừng mấy người này a.
Thứ hai, những người trước mắt thế nào a? Đủ loại.
Tựa hồ nhìn ra Khải Khải do dự, Hạng Vũ vội đi đến trước mặt mọi người: “Đến đây, tôi giới thiệu mọi người một chút.”
“Vị này là Khải Khải, người chỉ đạo hành động lần này.” Sau đó giới thiệu năm người cho Khải Khải .
“Vị này là tiến sĩ Diệp, chuyên gia động thực vật học.”
Hãn a…..Khải Khải vừa nhìn thấy, đã kêu khổ không ngừng, đây căn bản là văn nhược thư sinh a, xem thân hình nhỏ con kia, có thể một trăm cân sao? Còn bị cận thị nặng, mang người như vậy vào rừng?? – định nghĩa: gánh nặng.
“Vị này là Mạc Ninh, bác sĩ Mạc. Bác sĩ của đội.”
……Khải Khải đánh giá người trước mặt, trong bụng nghĩ “Ông xác định hắn là thầy thuốc không phải pháp y?? Hắn sẽ không ở trong rừng đem mình một đao giải phẫu cơ thể sống ??” Bất quá xem vậy nhưng cũng không đơn giản – định nghĩa: còn chờ xem tiếp!!
“Vị này là tiến sĩ lịch sử học, Sử Diễm Phỉ.”
“Nữ ??” Khải Khải cả kinh.
“Ha ha…..” Một tiếng cười lạnh, chỉ thấy người đối diện tóc dài ánh vàng so với hoa kiều mỹ nữ còn đẹp hơn, dùng thanh âm cực kì trung tính nói “Nữ so với tôi đẹp hơn sao?”
“…..” Khải Khải chỉ thiếu ôm cột miệng sủi bọt mép, trong đám chuyên gia còn có người thế này – định nghĩa: tai họa!!
“Vị nữ sĩ này, là thượng tá Lamy, chuyên gia máy móc quân sự.”
………Khải Khải rất muốn hỏi “Vì cái gì nam so với nữ còn giống nữ, mà nữ so với nam còn giống nam hơn??” Xem hình dáng cơ thể, bất quá am hiểu máy móc cũng rất hữu dụng, hơn nữa, thượng tá…..hẳn là đã qua huấn luyện chuyên nghiệp – định nghĩa: đủ tư cách!!
“Vị này là Eckerner, đội viên xuất ngũ hải quân lục chiến, làm lính đánh thuê ở pháp 3 năm. Anh ta là bảo tiêu của tôi, phi thường phục tùng mệnh lệnh.”
Khải Khải nhìn chiêm ngưỡng vị cao hơn hai mét khôi ngô đĩnh đạc này, hài lòng gật đầu – định nghĩa: nhân tài a!!
Quản làm gì? Dù sao chỉ đạo là mình, tiền Hạng Vũ, Khải Khải cũng không nói thêm gì, cho gì nhận đấy.
“Nói như vậy, hành động lần này có sáu người?” Khải Khải hỏi Hạng Vũ.
“A, không không, còn có một người.” Hạng Vũ vội xua tay bổ sung: “Khuyển tử cũng muốn đi theo cùng.”
Shock !! (cái này QT nó thế nha)
Khải Khải muốn khóc a!! Hạng Vũ thoạt nhìn nhiều lắm đến bốn mươi, con hắn lớn nhất cũng chỉ có hơn mười tuổi a!! Chẳng lẽ muốn dẫn trẻ vị thành niên vào rừng sâu? Hắn không phải được lên chức vú em chứ.
Chợt nghe Hạng Vũ hỏi quản gia: “Thiếu gia đâu? Không phải đã cho đi gọi sao?
Quản gia đến gần tai Hạng Vũ nói: “Lão gia, thiếu gia không chịu đến.”
Hạng Vũ nghe xong nhíu nhíu mày: “Buộc nó phải đến.’
Không lâu sau, nghe trên hành lang có tiếng bước chân, có người la hét: “Buông ra, ta không đi! Không đi….”
Khải Khải sửng sốt, giọng nói thật quen tai….nhưng không nhớ…..
Chỉ thấy cửa mở ra, mấy người mặc áo đen xách một cậu nhóc nhỏ gầy đi đến.
Tóc trắng, da trắng, mắt vàng, tuy áo da màu đen đổi thành tây trang màu lam, những Khải Khải vẫn nhận ra, đó chính là kẻ đã đá một cước vào đùi hắn cùng tặng hắn mắt gấu mèo.
Cậu nhóc giãy dụa bị mang vào trong phòng, ngẩng đầu vừa vặn chạm ánh mắt Khải Khải …..
Hạng Vũ đem tiểu quỷ kéo đến nói: “Đây là khuyển tử Hạng Vấn Đông, năm nay 17, nó am hiểu văn tự mã hóa hạng gia, lần này, cùng mọi người đi.”
“Sắc lang!!”
“Thằng nhóc thối!!”
Khải Khải về sau tận sức nghiên cứu thần bí cổ Ấn Độ Yoga cùng thông linh thuật, chỉ cần người Ấn Độ nói hắn tuyệt đối tin tưởng, một khi nghe được ba chữ “Đào hoa kiếp”, không nói hai lời, nhanh chân bỏ chạy……..
————–
Truyện gay: Đại Mạo Hiểm Chi Thập Nhị Kim La – Chương 5
Tác giả: hoangtubongdem
Bởi vì hành động lần này là tiến vào rừng mưa nhiệt đới, cho nên nhất định phải chuẩn bị đầy đủ.
Khải Khải đưa Hạng Vũ danh sách, để hắn tìm người dựa theo danh mục mua trang bị.
Mặt khác, nhìn lại mấy “trợ thủ”, Khải Khải thở dài ~~ đại khải hỏi một chút, tất cả mọi người không có kinh nghiệp vào rừng, cho nên, hay là tiến hành cùng huấn luyện, bằng không thực như dẫn người tới chỗ chết.
Huấn luyện trừ bỏ dạy cho những người này môt ít cơ bản kỹ năng sinh tồn trong rừng, còn có một chuyện trọng yếu khác – Khải Khải muốn xem môt chút thực lực của họ, nếu thật sự có thể là thùng cơm, vậy nghĩ cách khuyên họ rút lui, dù sao tính mạng đều chỉ có một cái, nếu đánh mất thì không thể đùa được.
Hạng Vũ hiểu ý tứ Khải Khải, trong “tòa thành” ông ta có một sân lớn để huấn luyện, hơn nữa chuẩn bị mấy lều trại, những người này mấy ngày tới đều sẽ ở đó – huấn luyện thích ứng.
Khí hậu Vân Nam với rừng mưa đông nam á không khác biệt lắm, nhiệt độ đại khái là ngoài 20 độ, độ ẩm tuyệt đối trên 80%, hiện tại là mùa đông, mùa mưa vừa qua, thời điểm này đi là tốt nhất.
“Tất cả mọi người trở về đóng gói hành lý, sáng mai tập họp ở đây.” Khải Khải ra lệnh một tiếng, sau nghĩ nghĩ, lại bổ sung một câu: “Đúng rồi, mọi người có cần vũ khí không ?”
Lời vừa nói ra, năm người đều hưng trí.
“Vũ khí gì?” Mạc Ninh hỏi.
“Thuận tay sử dụng.” Khải Khải giải thích, “Trong rừng cây Đông Nam Á không phải chỉ có cây cối, ngoài dã thú dân bản xứ, còn có khả năng gặp mấy tay buôn ma túy, có vũ khí phòng thân sẽ tốt hơn.”
Lamy gật đầu: “Tôi có dùng, vũ khí nặng nhẹ không thành vấn đề, mấu chốt là đi đâu mua ?”
Khải Khải cười: “Xe tăng phi cơ thì tôi không có, nhưng súng ống vũ khí hạng nhẹ tôi cũng không thiếu, mọi người quen dùng cái gì viết ra, tôi mang đến…”
Mọi người lấy giấy bút viết ra, viết xong giao cho Khải Khải.
Thu giấy, Khải Khải lên xe chuẩn bị về nhà, chính lúc này, Hạng Vũ đem Hạng Vấn Đông đẩy lên xe Khải Khải.
“…..” Khải Khải có chút khó hiểu, “Chuyện này là?”
Hạng Vũ ngượng ngùng cười cười nói : “Khuyển tử cứng đầu, bắt được không dễ dàng, hi vọng Khải tiên sinh trông nom thay.”
Khải Khải nhìn tiểu quỷ vẻ mặt vạn phần không vui bên cạnh, cảm thấy có chút kì quái: “Tiểu thiếu gia không muốn đi thì để cậu ấy ở lại, chọn lấy một người khác hiểu văn tự đi thay?”
Hạng vũ thần bí lắc đầu, “Chỉ có nó, nó rất đặc biệt, trăm năm mới có một thiên tài này, không chỉ sinh ra đã hiểu văn tự gia truyền, lại có thể chất đặc thù.”
“Trời sinh?” Khải Khải càng nghe càng hồ nghi, thầm nghĩ nhà này truyền văn tự còn có trời sinh? Còn có thể chất đặc thù? Không phải chỉ là tiểu quỷ bị bạch tạng sao?
“Tóm lại, hành động lần này không thể thiếu nó.” Hạng vũ có vài phần thần bí nói ” Cho nên trong khoảng thời gian này, mong Khải tiên sinh trông giữ thay tôi.”
Khải Khải nghe có chút không tự nhiên, “Trông giữ” ~~ Hạng vũ này như thế nào đối với đứa nhỏ mình không giống người bình thường, giống như đối với kiện hàng hóa.
Dù sao hắn cũng là ông chủ, nói cái gì thì chính là cái đó đi.
Khải Khải gật đầu, “Được rồi……” Nói xong, khởi động xe chở Hạng Vấn Đông cùng đi.
Xe đi thật xa, Khải Khải hỏi tiểu tử bên người: “Cậu thực là am hiểu cái gì văn tự gia truyền?”
Hạng Vấn Đông không thèm liếc hắn một cái đáp: “Không.”
“Gì ?” Khải Khải hai mắt trợn lớn nhìn hắn, “Không phải.”
“Bọn họ bắt tôi đi, tôi có biện pháp gì?” Tiểu quỷ hùng hổ cãi lại, “Anh đến phía trước cho tôi xuống xe, đêm nay tôi còn phải biểu diễn.”
“Biểu diễn?” Khải Khải nhìn đánh giá hắn một lần: “Nhóc diễn cái gì? Cosplay a?” (anh cũng biết cosplay a~! ^_^)
Hạng Vấn Đông lườm hắn một cái, “Ai cần anh lo, đồ thô lỗ.”
Khải Khải một lần nữa xác định tiểu quỷ này là kẻ anh muốn đánh nhất, muốn đi đâu thì đến đó, ta không thèm quản đến.
Mở cửa, Khải Khải cảm thấy có chút không ổn…..Đằng sau không biết khi nào lại có hai chiếc xe máy đi theo, chỗ này, thế nào lại có moto ?
Nhìn Hạng Vấn Đông bên cạnh, chỉ thấy tiểu quỷ này cũng từ kính nhìn ra hai chiếc xe kia, có vẻ khẩn trương.
Ý thức được chuyện này có gì không bình thường, Khải Khải đột nhiên cười ha ha nói: “Không bằng nhóc bây giờ xuống xe đi.”
Hạng Vấn Đông nghe thấy hắn nói vậy, quay sang hốt hoảng nói, “Tôi….Tôi muốn xuống đằng kia.”
“A……” Khải Khải cười, “Nhóc đi hỏi hai người đi moto kia, xem có chịu cho đi nhờ xe …….”
Nói xong, không để ý Hạng Vấn Đông sắc mặt trắng bệch, phanh mạnh xe…..
Mà cùng lúc đó, hai chiếc moto đằng sau cách bốn năm thước cũng dừng lại – hừ ~~ quả nhiên có ẩn tình.
“Xuống xe !” Khải Khải thản nhiên nói.
………..Hạng Vấn Đông nhìn hắn chốc lát, cuối cùng hít sâu một hơi, đột nhiên nhảy dựng người, ôm lấy tay Khải Khải, kêu to: “Chạy mau a!! Bọn họ không phải người a!!!”
Khải Khải bị hắn dọa thiếu chút nữa tròng mắt trợn rơi ra ~~ tiểu quỷ nói gì? Không phải người ~~.
Lúc này, chỉ thấy hai người trên xe đi đến đây, bọn họ đội mũ giáp, mặc áo da đen, nhưng chính là tư thế – người ~~ vì cái gì là đi bốn chân??
Thuộc truyện: Đại Mạo Hiểm Chi Thập Nhị Kim La – Nhĩ Nhã (Hoàn)
- Đại Mạo Hiểm Chi Thập Nhị Kim La - Chương 2 - 3
- Đại Mạo Hiểm Chi Thập Nhị Kim La - Chương 4 - 5
- Đại Mạo Hiểm Chi Thập Nhị Kim La - Chương 6 - 7
- Đại Mạo Hiểm Chi Thập Nhị Kim La - Chương 8 - 9
Leave a Reply