Truyện gay: Trốn anh à Chắc dễ – Chap 3
Tác giả: nEarYy97

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-Giám đốc không biết em ngủ được bao lâu rồi ạ?
-Ừm 15-20 phút…Hắn kéo dài lời nói.
Nó nghe hắn nói thì thở phào nhẹ nhõm “Làm mình hết hốn tưởng ngủ lâu rồi chứ” nó suy nghĩ rồi mỉm cười nó giả vờ hỏ : -Thật không ạ? Chỉ có 15-20 phút thôi hả?
-Tôi chưa nói xong còn thiếu 15-20 phút nữa là đủ 3 tiếng.Hắn gằng giọng nói.
Nó thì hết hồn khi nghe hắn nói “Má ơi 3 tiếng” nó khóc thầm trong lòng rồi hỏi:
-Giám đốc tới lâu chưa ạ?
-Tôi tới lúc 9g.Hắn mỉm cười.
-Sao giám đốc không gọi em ? Nó mếu.
-Tại tôi thấy lúc cậu ngủ miệng cậu chu ra nhỏ dãi trông rất đẹp nên không nỡ phá vỡ cảnh đẹp.
Nó toát mồ hôi khi nghe hắn nói “Khen kiểu gì vậy trời?” bỗng hắn đứng bật dậy tiến về phía nó làm nó sơ sệt lùi lại.
-Cuộc họp chiều nay cậu sắp xế xong chưa? Hắn hỏi.
-Dạ dạ cái đó…
-Báo cáo hôm nay cậu giải quyết chưa?
-Cái đó.. -Nó mếu
-Tài liệu cậu đã in ra cho tôi chưa?
-Cái ấy…Nó sợ sệt lùi lại
Hắn đen mặt khi nghe nó ấp úng cuối cùng hắn quát: -Hoàn Lâm việc ngày hôm nay tôi giao cậu chưa làm xong không biết cậu tính xử lí ra sao?
Nó run cầm cập khi nghe hắn nói bỗng một ý nghĩ loé ra nó vội nói:
-Giám đốc hình như em bị sốt rồi không thể nói chuyện nữa ạ!
Hắn bật cười khi nghe nó nói hắn nhìn vẻ mặt sợ sệt của nó mà bấm bụng nhịn cười: -Thế à thấy cậu đáng thương quá tôi tính rủ cậu đi ăn, muốn ăn gì cứ gọi… -hắn dừng lại lấp lửng.
Nó chưa nghe hết câu nhưng nghe tới ăn bèn sáng mắt nó vội nói:
-Giám đốc em mới biết có một quán mới mở gần công ty ngon lắm có tùm lum món như cá chép chiên giòn, gà kho, cá trích kho tàu, cải xào vvv ngon lắm nhưng rẻ hay mình tới đó đi ạ!
-Không còn sức nói chuyện? -Hắn cười nhìn nó.
Nó nghẹn họng khi nghe hắn hỏi bèn đánh trống lãng: – Đi thôi đi thôi!
Nó dẫn hắn vào quán ăn gần công ty tuy nhỏ nhưng trông rất sạch sẽ nó kéo hắn ngồi xuống rồi gọi môt loạt món mà không thèm hỏi ý kiến của hắn.
Nó ăn nhồm nhoàm ngấu nghiến thấy hắn không ăn nó hỏi:
-Anh ăn đi ngon lắm!
Hắn không nói gì chĩ lắc đầu nó thấy vậy cũng thôi không hỏi mà tiếp tục ăn.
-Cảm ơn anh nha bữa ăn rất ngon thật ngại quá hôm nay lại để anh mời.Nó xoa bụng nói
-Ủa tôi có nói là mời cậu.Hắn giả ngu
Nó nghẹn họng khi nghe hắn nói nghĩ lại cũng đúng hắn nói rủ mình chứ đâu có nói sẽ trả với lại nãy giờ nó toàn ăn không chứ hắn đâu có ăn.
Cầm tờ hóa đơn mà nó muốn khóc “Má ơi có mấy món mà hết 650k ” nó liếc nhìn ví của mình chỉ cón 200k sau đó quay sang nhìn hắn nói:
-Giám đốc cho em mượn 500k ạ!
Hắn vui vẻ móc ví cho nó mưọn tiền.Nó trả tiền xong thì ủ rủ bước ra quay lại nhìn quán nó nói: -Ta thề sẽ không vào đây lần nữa ta mà biết ai đồn quán này rẻ ta sẽ tìm tên đó mà giết không tha.
Hắn bật cười nhìn nó thích thú thế là ngoài chức danh ông chủ hắn còn kiêm luôn làm chủ nợ! :))
Đời thưở có ai mang tiếng đi làm trong công ty cao cấp mà là con nợ của giám đốc không đã vậy còn bị coi là thằng ở đợ không.Nó vừa nghĩ mà đã muốn khóc vì nợ ai không nợ lại đi nợ cái tên đang bên cạnh nó, nghĩ tới bà mẹ yêu quý của nó sẽ la oai oái lên khi nó xin tiền mà nó đau khổ quay sang nhìn hắn nó nói:
-Giám đốc anh có thể đợi tháng sau em có lương sẽ trả cho anh được không?
-Không được.Hắn mỉm cười lắc đầu.
-Giám đốc em hiện giờ kinh tế rất eo hẹp không còn một đồng nào hết đã vậy còn phải nuôi ba mẹ già rồi đàn em nhỏ thử hỏi lấy đâu ra tiền trả cho anh.Nó mếu.
-Vậy buổi tối cậu qua nhà tôi đi.Hắn quay sang nhìn nó.
Nó đần mặt nhìn hắn “Má ơi có lẽ nào hắn bị biến thái thật mà sao hắn lại kêu mình qua nhà hắn lẽ nào.Đúng đúng me mình đã nói các ông chủ rất háo sắc vì thế sẽ giở thủ đoạn mà mình thì sắc có thừa lẽ nào…” suy nghĩ xong nó quay sang nhìn hắn bằng ánh mắt khinh bỉ.
Thấy phản ứng của nó hắn bất giác cau mày nói:
-Cậu đừng có mà mừng rỡ ảo tưởng với tôi nhưng nếu cậu thích như vậy thì tôi sẽ cắn răng miễn cưỡng chấp nhận.
Sặc
Giám đốc kia mi bị lé hay mù mà thấy ta mừng rỡ ta đây cho dù có yêu đàn ông cũng không đến lượt mi bực dọc nó quay sang nhìn hắn
-Vậy sao anh kêu tôi buổi tối sang nhà anh?
Thì ra cái nguyên nhân mà hắn kêu nó sang nhà là do hắn đã ngán với mấy món ăn bên ngoài hắn kêu nó sang là để nấu ăn cho hắn.Nghe xong nó bực dọc sang nhìn hắn:
-Nhưng tại sao lại là em mà không phải ai khác?
-Bởi họ không nợ tôi.Hắn thản nhiên đáp.
Nó nghe xong mà muốn thổ huyết nhưng cũng cắn răng chấp nhận ai biểu nó mắc nợ hắn chi.Thế là vào lúc tan làm nó theo hắn về nhà, trước khi đi nó gọi cho mẹ nó nói là tăng ca nghe xong.mẹ nó mừng rỡ bảo nó cố gắng nó nghĩ nếu bà mẹ yêu quý biết thằng con của bà đi ở đợ không biết bà sẽ phản ứng như thế nào.
Nó đứng nhìn toà nhà cao cấp của hắn mà muốn rớt hàm nó nhìn toà nhà mà nhẩm tính không biết nó sẽ cày bao lâu mới mua nổi được một phòng nho nhỏ ở đây.Theo hắn vào trong mà nó càng xúc động má ơi toàn là nội thất sang trọng không đến cái toilet cũng rộng gấp đôi phòng nó.
Thấy nó say mê nhìn ngắm mà hắn khẽ mỉm cười hắn bèn lân la gợi chuyện:
-Này cậu nghĩ sao nếu hai người đàn ông yêu nhau?
Nó quay sang nhìn hắn ngơ ngác rồi nói:
-À ừm em thấy cũng bình thường xã hội bây giờ thoáng rồi đâu có còn kì thị đồng tính.
Nghe nó nói mà hắn mỉm cười: – Vậy bây giờ tôi ví dụ nha nếu có một người đàn ông đẹp trai giàu có yêu cậu thì cậu sẽ xử sự thế nào?
Nó nghe hắn hỏi rồi khẽ suy nghĩ nói: -Nếu có thì tốt quá em thì yêu ai cũng đưọc nhưng mà ngoài đẹp trai giàu có không thôi thì chưa đủ em còn phải xem nhân phẩm của người đó ra sao nữa?
-Vậy à vậy nếu có người như vậy thì cậu có chịu không?
-Có à sao em không thấy ta.Nó ngơ ngác hỏi.
Hắn vuốt vuốt tóc rồi chỉnh lại quần áo hắn cười nhìn nó: -Có mà cậu thử nghĩ xem!
-Hình như không có.Nó suy nghĩ.
-Nghĩ kĩ lên.Hắn sốt ruột nụ cười trên môi đã tắt.
-Chắc luôn không có ai.Nó bối rối.
Hắn gương mặt tối xầm tức giận quát nó: -Đi nấu cơm cho tôi mau!
Đời thưở có ai mang tiếng đi làm trong công ty cao cấp mà là con nợ của giám đốc không đã vậy còn bị coi là thằng ở đợ không.Nó vừa nghĩ mà đã muốn khóc vì nợ ai không nợ lại đi nợ cái tên đang bên cạnh nó, nghĩ tới bà mẹ yêu quý của nó sẽ la oai oái lên khi nó xin tiền mà nó đau khổ quay sang nhìn hắn nó nói:
-Giám đốc anh có thể đợi tháng sau em có lương sẽ trả cho anh được không?
-Không được.Hắn mỉm cười lắc đầu.
-Giám đốc em hiện giờ kinh tế rất eo hẹp không còn một đồng nào hết đã vậy còn phải nuôi ba mẹ già rồi đàn em nhỏ thử hỏi lấy đâu ra tiền trả cho anh.Nó mếu.
-Vậy buổi tối cậu qua nhà tôi đi.Hắn quay sang nhìn nó.
Nó đần mặt nhìn hắn “Má ơi có lẽ nào hắn bị biến thái thật mà sao hắn lại kêu mình qua nhà hắn lẽ nào.Đúng đúng me mình đã nói các ông chủ rất háo sắc vì thế sẽ giở thủ đoạn mà mình thì sắc có thừa lẽ nào…” suy nghĩ xong nó quay sang nhìn hắn bằng ánh mắt khinh bỉ.
Thấy phản ứng của nó hắn bất giác cau mày nói:
-Cậu đừng có mà mừng rỡ ảo tưởng với tôi nhưng nếu cậu thích như vậy thì tôi sẽ cắn răng miễn cưỡng chấp nhận.
Sặc
Giám đốc kia mi bị lé hay mù mà thấy ta mừng rỡ ta đây cho dù có yêu đàn ông cũng không đến lượt mi bực dọc nó quay sang nhìn hắn
-Vậy sao anh kêu tôi buổi tối sang nhà anh?
Thì ra cái nguyên nhân mà hắn kêu nó sang nhà là do hắn đã ngán với mấy món ăn bên ngoài hắn kêu nó sang là để nấu ăn cho hắn.Nghe xong nó bực dọc sang nhìn hắn:
-Nhưng tại sao lại là em mà không phải ai khác?
-Bởi họ không nợ tôi.Hắn thản nhiên đáp.
Nó nghe xong mà muốn thổ huyết nhưng cũng cắn răng chấp nhận ai biểu nó mắc nợ hắn chi.Thế là vào lúc tan làm nó theo hắn về nhà, trước khi đi nó gọi cho mẹ nó nói là tăng ca nghe xong.mẹ nó mừng rỡ bảo nó cố gắng nó nghĩ nếu bà mẹ yêu quý biết thằng con của bà đi ở đợ không biết bà sẽ phản ứng như thế nào.
Nó đứng nhìn toà nhà cao cấp của hắn mà muốn rớt hàm nó nhìn toà nhà mà nhẩm tính không biết nó sẽ cày bao lâu mới mua nổi được một phòng nho nhỏ ở đây.Theo hắn vào trong mà nó càng xúc động má ơi toàn là nội thất sang trọng không đến cái toilet cũng rộng gấp đôi phòng nó.
Thấy nó say mê nhìn ngắm mà hắn khẽ mỉm cười hắn bèn lân la gợi chuyện:
-Này cậu nghĩ sao nếu hai người đàn ông yêu nhau?
Nó quay sang nhìn hắn ngơ ngác rồi nói:
-À ừm em thấy cũng bình thường xã hội bây giờ thoáng rồi đâu có còn kì thị đồng tính.
Nghe nó nói mà hắn mỉm cười: – Vậy bây giờ tôi ví dụ nha nếu có một người đàn ông đẹp trai giàu có yêu cậu thì cậu sẽ xử sự thế nào?
Nó nghe hắn hỏi rồi khẽ suy nghĩ nói: -Nếu có thì tốt quá em thì yêu ai cũng đưọc nhưng mà ngoài đẹp trai giàu có không thôi thì chưa đủ em còn phải xem nhân phẩm của người đó ra sao nữa?
-Vậy à vậy nếu có người như vậy thì cậu có chịu không?
-Có à sao em không thấy ta.Nó ngơ ngác hỏi.
Hắn vuốt vuốt tóc rồi chỉnh lại quần áo hắn cười nhìn nó: -Có mà cậu thử nghĩ xem!
-Hình như không có.Nó suy nghĩ.
-Nghĩ kĩ lên.Hắn sốt ruột nụ cười trên môi đã tắt.
-Chắc luôn không có ai.Nó bối rối.
Hắn gương mặt tối xầm tức giận quát nó: -Đi nấu cơm cho tôi mau!
Nó hoảng sợ run cầm cập khi nghe hắn quát quay lưng bước đi mà nó bực dọc mắng nhiếc hắn ” Cái tên con trời kia không không lại nổi điên, đừng tưởng là ông chủ hay chủ nợ của ta mà muốn làm gì thì làm nhé không nể tình mi thì nãy giờ cái bản mặt của mi đã bầm dập rồi đó” vừa đi nó vừa mắng nhiếc hắn.
Má ơi! nó thốt lên sau khi lòng vòng hết 15 phút mới kiếm được cái nhà bếp, nó biết đây là khu nhà cao cấp rồi nhưng có cấn làm quá vậy không gì đâu mà nhà bếp rộng thênh thang xung quanh thì được bằng đá cẩm thạch chưa hết gì đâu mà nồi niêu xoong chảo cho đến dao kéo rồu ngay cả miếng rửa chén cũng toàn loại mắc tiền.Nó thầm nghĩ bây giờ nó đánh hắn ngất xỉu sau đó cạy từng viên đá lên rồi gom hết nồi niu xoong chảo vvv chắc bán cũng được bộn tiền, mắt nó lâng lâng trong suy nghĩ được nằm trên đống tiền.
Không được dù sao hắn cũng là ông chủ của mày mày không nên làm thế không đáng mặt quân tử Lâm ơi nó khẽ suy nghĩ rồi thở dài sau đó ngậm ngùi tiến lại tủ lạng tìm kiếm thức ăn.Sau khi thu gom được ít củ qủ rồi một ít thịt trứng nó bắt đầu xào nấu rồi nấu cơm đâu đó xong xuôi nó dọn cơm ra bàn rồi ra kêu hắn nó nghe thấy tiếng nước chảy nghĩ hắn còn tăm nên ra tivi đợi xem bỗng tiếng chuông cửa vang lên nó tiến ra cửa.
Trước mặt nó lúc này là một tên con trai cỡ 18-19 tuổi da trắng gương mặt baby trông rất đáng yêu nó bèn mỉm cười:
-Em trai kiếm ai thế?
Khoé miệng của Phi lúc này giật giật nhìn cái thằng nhóc non choẹt trước mặt mà nói:
-Nhóc gọi ai là em trai anh đây đã là sinh viên rồi đó.
—————-
Thuộc truyện: Trốn anh à Chắc dễ – by nEarYy97
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 2
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 3
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 4
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 5
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 6
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 7
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 8
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 9
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 10
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 11
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 12
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 13
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 14
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 15
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 16
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 17
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 18
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 19
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 20
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 21
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 22
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 23
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 24
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 25
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 26
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 27
- Trốn anh à Chắc dễ - Chap 28
Leave a Reply