Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Truyện gay: Really Love You – Thật sự yêu em. Tác giả: Kenichi Mutsu. Tôi vừa mới bước vào cánh cổng đại học . Nhà cách trường 10 cây, đi xem máy thì 30p đến trường. Buổi đầu đi học có mẹ đi HỘ TỐNG. Mới bước vào công trường, cảm giác đầu tiên là mới , lạ. Lần đầu lúc nào chả vậy :D.
Truyện gay: Really Love You – Chap 1: Lần gặp gỡ đầu tiên
Tác giả: Kenichi Mutsu
Trước tiên là theo mẹ đến phòng nhận hồ sơ để làm nốt 1 số thủ tục nhập học như đóng tiền đầu năm , kí vài bản cam kết phòng chống bạo lực học đường và phòng chống tệ nạn xã hội. Tất nhiên tôi là 1 thanh niên ngoan, cứng, không biết bar, lắc, cần ,… 1 thanh niên được coi là 1 thằng trẻ con mới vào lớp 1 cũng được, NGÂY THƠ :v hahahaa . Trước tiên thì phải ra hội trường tham dự lễ nhập học đã…
Nhìn từ xa ôi nó TO, trông như 1 cái TTTM vậy :v lúc này thì mẹ tôi được mời đến dự lễ giao lưu giữa các giáo viên và phụ huynh của học sinh năm nhất chúng tôi, tại 1 hội trường RỘNG LỚN khác @@. Đầu tiên là được tình nguyện viên dẫn đến vị trí lớp mình, trong giấy nhập học có ghi tên lớp học và số báo danh. Tôi ngồi xuống ghế, không quên cảm ơn anh tình nguyện viên.
Vì còn 30p nữa mới đến lễ khai giảng nên tôi có lấy tai nghe ra nghe nhạc. Nhạc bật, người đung đưa… :3 . Lúc đó chợt anh tình nguyện viên dẫn đến 1 bạn nam khác và bạn ấy ngồi cạnh tôi. Thật ra gọi bạn thì không chắc, nên gọi là hắn thì hợp hơn, hắn thì da hơi ngăm ngăm chứ chưa nói là bẩn, đầu tóc thì vuốt keo các thứ các thứ, đeo kính râm .
Má ơi! Trong cái hội trường không 1 chút nắng mà hắn vẫn đeo lì cái kình râm @@ Tai thì đeo Beats Pro trông nghi là hang fake lắm ( vì mình thì đang nghe cái tai nghe dunu dn 12 có 7 lít ) vì Beats Pro mấy củ lận. Mà quần áo thì không đến nỗi tệ, cũng giày Con Vượn, áo Búp Bê Ri, quần thì éo biết hang :v chả nhẽ đi xoi mông ?? :v Người đeo tai nghe mà giật như kiểu bị trích điện ý. Phải như mình đây, đung đưa nhẹ nhàng, feeling mới ổn. Và tôi cũng đành kệ hắn thôi, nhắm hướng mắt lên hội trường đễ nhỡ lễ có bắt đầu thì còn biết.
Và cũng trễ mất hơn 10p đê chương trình bắt đầu, tôi bỏ tai nghe ra, lắng nghe… Lúc này hội trường đã yên lặng, tôi chỉ nghe thấy mỗi tiếng nhạc phát ra từ cái tai nghe của hắn… chả nhẽ ta gõ cho 1 phát ?? Lúc này có 1 anh tình nguyện viên đi đến chỗ hắn và nhắc nhỡ , lúc này hắn mới bỏ tai nghe ra và tháo kính ra. Trông hắn cũng không đến nỗi tệ :/ nhưng bị cái thái độ là không chấp nhận được. Rồi chương trình Khai Giảng bắt đầu.
Đầu tiên là giới thiệu các thầy cô của từng lớp một, lớp tôi được 1 thầy khá handsome cầm đầu, thầy tên Nguyễn Tiến Minh sinh năm 1990 cũng là trưởng khoa công nghệ thông tin của tôi luôn :3.
Thầy ấy cao, đẹp trai, trông tướng có vẻ đô con lắm đây, chưa gì mấy má con gái ở lớp đã hú lên như sói rồi. Chả nhẽ tôi hú cùng cho vui 😀 Rồi phần hay ho nhất cũng đã qua, các thầy cô lại quay về hội trường Cha Mẹ để cùng giao lưu. Ngồi tầm 30p tiếp theo thì kết thúc chương trình, tôi ra về trong niềm hi vọng vào ngày mai – NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC.
Rồi khi đâu lại phải đợi mẹ ở nhà để xem suốt 30p mới thấy ra, hóa ra là được mấy thầy tư vấn chọn khoa cho con cái mình dựa theo sở thích hiện tại của con cái. Về đến nhà thì mẹ vô bếp, tôi lên ngồi lap luôn. Vào website của trường xem sao… Trên đó cũng chỉ toàn thông báo cho sinh viên thôi, qua đó thấy đường link facebook của trường, tôi like luôn. Chợt nảy ra ý tưởng lập group chat của lớp cho mọi người dễ liên lạc, tôi lập xong đăng stt lên trang facebook của trường và nhờ anh admin share cho luôn. Rồi tôi out ra , mở Call Of Duty MW3 ra chơi cho qua ngày.
Rồi sau cơn ngủ trưa đến 7h tối nhờ tiếng gọi ăn tối của mẹ tôi, tôi mới thức tỉnh và xuống ăn. Sau đó thì phải rửa đống bát đĩa đến 8h mới lên phòng mở lap lên facebook xem. Trời, có đến vài chục thông báo tham gia nhóm lớp của tôi, tôi add hết J Sauk hi add xong thì đến lúc news feed bị hiếp dâm bởi thông báo làm quen của các boy các girl trong lớp. Thôi thì để yên tĩnh nên tôi đành để mở group và out facebook cho nó yêu tĩnh. Rồi mở mấy bộ phim hàn ra xem.
Rồi mắt lim dim, với tay tắt đèn phòng, tắt lap và bắt đầu ngủ. Mà…. Thế quái nào, trong giấc mơ tôi lại mơ về cái tên sáng nay gặp cơ chứ @@ rồi đến sáng thức dậy thì nó chỉ còn thoang thoáng cái hình ảnh của hắn thôi. Tôi phải khẩn trương chuẩn bị để còn kịp giờ học… chứ ngồi đó mà mơ với mộng -.-
Tôi đi chiếc Dream việt mới được chuyển nhượng từ mẹ tôi. Khi đến trường cái đầu tiên tôi nhớ là cái tên khùng điên đó và cái tiếp theo tôi quên là lớp tôi nó là lớp nào @@ Vội gọi cho mẹ và chạy 1 mạch đến lớp. Nó là lớp nằm cuối hành lang, phòng cuối cùng @@ Không biết có phải do tôi nộp hồ sơ muộn nhất không nữa L Đã thế khi vào lớp mà thấy được vài mống trong khi 10p nữa đến giờ học rồi. Hay là cũng quên số lớp như tôi :v
Tính tôi không phải là 1 người dễ hoà đồng nên tôi đã chọn 1 vị trí bất hủ – GÓC LỚP. Vâng, vị trí đó tôi đã ngồi từ thời cấp 2 cấp 3 giờ đã lên đại học. Ngồi bỏ sách vở mới ra, cái mùi đó, cảm giác đó, thật thân quen cũng vừa mới lạ. Ấy vậy mà cảm giác tôi đang feeling lúc đó đã bị dập tắt khi … chính hắn, chính là hắn – kẻ đã gây ra cơn ác mộng cho tôi @@. Không thể nào nhận ra nến hắn không chơi nguyên bộ và chụp nguyên cái tai nghe trông hắn không khác gì bộ dạng ngày hôm qua
Hắn lò dò tiến đến gần chỗ tôi ngồi, bỏ kính ra…
— Cho mình ngồi vào trong được không ?
– Ơ
Lúc đó ngập ngừng quá vì sốc nên không nói được gì cả, đứng dậy và cho hắn vô trong ngồi thôi.
Cơ mà hắn có cái mùi nước hoa cũng dễ chịu. Mà giờ mới nhớ, hắn trong lem lem bẩn bẩn vậy cơ mà @@. Cơ mà tướng ta trông cũng menly, có vẻ đô con.
— Chào! Tôi tên Kiên
Giật cả mình. Trời ơi, trước mắt tôi là ai vậy kìa ? Người hôm trước thì trông như 1 tên láu cá, ấy vậy hôm nay tử tế zữ @@
– Uk. Mình tên Huy
— Nhà mình ở Long Biên
Ủa, khu nhà mình mình chắc ?
– bạn ở chỗ nào Long Biên vậy ?
— Chỗ sân gôn
Lại gần quá rồi, chỗ đó cách nhà mình cũng 1 đoạn và nó cũng thuộc lộ trình đi bộ mỗi tối ( vào kì nghỉ hè thôi 🙂 )
– Ơ thế gần nhà tôi rồi
Cơ mà dựa dẫm gì được hắn vậy ??
— cậu có chơi LOL không ?
– không
Tất nhiên, trẻ con sao biết chơi 😀
Rồi hắn xin số điện thoại của tôi vì cũng ngồi cùng bàn và gần nhà nữa. Số kiếp kiểu gì vậy đây ? @@
Rồi thì tôi cũng yên vị ngồi tại chỗ này rồi thì tiếp tục đến với giờ học….
Hôm nay là buổi học đầu tiên, chúng tôi được thầy trưởng khoa hướng dẫ về những điều cơ bản trong trường lớp và một số lưu ý. Tiếp đến là tiết mục tự giới thiệu bản thân và làm quen giữa mọi thành viên trong lớp. Sau đó tôi cũng có đứng lên đễ kêu gọi mọi người vào tham gia group facebook của lớp và mọi người đã ngay lập tứ hỏi pass wifi của trường. Haha vậy là giờ ở trường ta cũng có thể xem phim hàn quốc rồi 😀
Buổi học đầu tiên là vậy đó, mọi người làm quen rồi nói chuyện cười vui vẻ, còn tên ngồi cạnh thì thu mình vào 1 góc, đeo tai nghe. Tôi không hiểu tại sao hắn lại vậy nữa :/ Thôi kệ đi
Rồi chuông báo hết giờ đã reo, chúng tôi được về sớm và thông báo lịch học ngày mai là môn toán @@ cái môn tôi ghét nhất đã theo chân lên tận đại học mà vẫn không tha.
Trên đường đi học về tôi có thấy hắn đang đợi xe buýt ở cổng, cũng định ra rủ về chung nhưng mà là hắn thì hơi phân vân. Đúng lúc đó thì hắn nhìn thấy mình @@ mặt tươi cười hớn hở. Cơ mà cái kính của hắn đâu rồi ? Mà giờ mới biết, hắn đi xe buýt mà đeo kính râm ? @@ tưởng hắn đi xem máy mà thuộc loại phân khối lớn cơ, ai dè… Công nhận hắn đi xe buýt thì lớn thật.
Nhưng vì lúc này thấy hắn có vẻ thân thiện nên tôi đến gần ngỏ lời ra tay giúp đỡ.
– Lên xe tôi về cùng cho vui
Ấy vậy hắn leo lên luôn, kiểu đúng ý hắn vậy. Rồi tồi nổ máy phóng số về nhà.
Trên đường về. Hắn kể toàn chuyện đâu đâu, nào là chuyện hắn phải về sớm để đánh lol này rồi chuyện hắn vui khi MỚI làm quen được với tôi,…. Đủ thứ chuyện.
Tôi có ý là sẽ đèo hắn về tận nhà – người tốt mà 😀 Trên đường về chỉ sợ gặp công an là chết, tại hắn không có mũ bảo hiểm mà. Nhưng cũng may là không gặp chốt nào không thì không biết phải tính sao.
Rồi hắn bảo cứ thả hắn ở đầu đường rồi hắn sẽ chạy về. Thôi được, thuận ý luôn. Tôi thả hắn ở đầu đường, rồi hắn chạy đi. Trông hắn chạy nhanh dã man, có dáng của 1 vận động viên đấy 🙂
Rồi tôi về nhà….
Ngày hôm đó tôi khá bận bịu phụ mẹ làm việc nên mãi tối tôi mới lên facebook. Lúc đó tôi có một lời yêu cầu kết bạn. Nick facebook Trần Tuấn Kiên. Lẽ nào là hắn ??
Ôi đúng cái bản mặt này không lẫn vào đâu được, cơ mà 360 hơn điên đảo tí , chắc tại da đen nên ngại hay sao. Trong hình trông sáng sủa , đẹp zai phết hjhj
Tôi ấn đồng ý. Ngay lúc sau hắn nhắn ngay cho tôi
— chào
– chào
— đang làm gì đấy ?
– đang gõ bàn phím
Haha
– có chuyện gì không ?
— cho hỏi mai ông có thể đón tôi được không ? Tiền tiêu vặt tháng này tui nỡ tiêu hết rồi
Chắc là nạp game đây, cái tội này thật không thể chấp nhận được. Nhưng mà… thấy nó như vậy mà mai không đi học được cũng thương.
– Ừ! Vậy mai đợi tôi ở đầu đường đi
— vậy cảm ơn nhiều nha, không có ông chắc mai tôi chạy bộ đến trường mất
Chắc phải để hắn vậy cho nhớ đời quá.
Đã vậy sáng hôm sau khi tôi đứng ở đầu đường rồi thì không thấy hắn đâu, điện thoại thì không thấy nghe, lúc này đang định phóng đi thì hắn gọi với
— ê! Đợi tôi với
Trời, hắn cởi trần giữa mùa thu sương mù dày đặc như thế này á ? Con gì vậy trời ?
Hắn chạy lại gần, cái áo phông thì thắt ở bụng, cặp thì đeo trên người, người thì rũ rượi, đầm đìa mồ hôi. Cơ mà… máu của tôi nó lại lên khi nhìn thấy bộ dạng hắn như vậy. Cơ thể hắn, hơi thở của hắn đang làm tôi phát điên lên. Từ đường nét trên cơ thể hắn đang rung động trái tim tôi. Bụng 8 húi hay 6 múi ấy, tại cạp quần cao quá che cả rốn rồi, ngực to, căng, vết cắt ngực sâu. Tay to, từ cục từng vết trông rất cuồn cuộn, bờ vai rộng và cao. Tiếp đến là cái cổ trông rất chi là gân guốc, đầy cuốn hút. Toàn bộ cơ thể trông thật hoành tráng cực kì bắt mắt. HOÀN HẢO!!!
Đơ ra đấy 1 lúc tôi bắt mình phải trấn tĩnh lại, hắn là trai thẳng, không thể, KHÔNG THỂ !!!
Hắn lấy trong cặp ra cái khăn lau vội mồ hôi đang chảy từng giọt từng giọt từ trán xuống cổ xuống ngực rồi xuống bụng. Ôi trái tim của tôi sắp nổ ra đến nơi rồi @@
Rồi hắn mặc cái áo, khoác cái cặp lên và trèo lên xe tôi ngồi. Tôi đưa hắn cái mũ bảo hiểm tôi dùng từ hồi mới đi xe nhưng do cái kính bị mờ nên đã mua mũ khác đội thay nó, giờ đây tôi đưa cho hắn đội để nhỡ có gặp công an thì không sợ.
Trên đường tới trường tôi có hỏi hắn
– ông tập gì mà người đô vậy ?
— tôi tập thể hình ông ạ, với chạy bộ thôi, lúc nãy tôi ra sớm nhưng trong lúc đợi ông nên chạy vài vòng sân gôn luôn.
Trời, hắn định troll mình là mình đến muộn quá hay là hắn tự hào là mình quá trâu vậy ?
– thế sao không đi xe máy ?
— mẹ tôi không cho đi
– chắc tại ông chơi game thiếu tiền net nên cắm chứ gì ?
Tôi hỏi bâng quơ vậy thôi ai ngờ hắn im lặng luôn… @@
– thế ông chơi game ở đâu vậy ?
— ở nhà
Ủa vậy mình hỏi sai mà sao hắn im lặng vậy ? Tôi cũng không định hỏi vụ xe máy nữa.
Rồi trên đường tới trường tôi có thấy 1 tiệm bán cơm cuộn và sushi, định rủ hắn vào mua ăn sánh nhưng hắn lại từ chối
– Để tôi mua cho
— thôi tôi ngại lắm
– ngại giề. Học cùng nhau mà có gì phải ngại??
Rồi tôi dựng xe ở ngoài, kêu hắn đứng đợi ở ngài. Tôi vào mua 2 hộp size nhỏ 10 miếng, đủ ăn căng bụng luôn. Rồi tôi mạng ra treo vào xe, đem đến lớp rồi ngồi ăn. Không quên mua thêm 2 chai nước C2 ôlong – loại mà tôi thích uống nhất rồi lên xe đến trường.
Khi ngồi vào bàn học rồi tôi mới đưa hộp cơm và chai nước cho hắn.
– đây ! Ăn đi không đói
— coi như bữa nay tui nợ ông nha, khi nào có tiền tui trả lại cho nha
– ơ hay nhở, tui cho ông ăn thì ông cứ ăn, lại đi tính chuyện nờ nần ở đây làm gì ? Ăn mau còn 20p nữa vài học rồi
Nói xong tôi khui chai nước rồi ăn cơm cuốn 1 cách ngon lành, dù thân hình tôi cũng hơi bị body đó nhaaa :3 hjhj
Khi tôi quay sang nhìn hắn, tôi thấy có 1 nỗi buồn gì đó sâu trong mắt hắn mà không nào rõ được nếu như hắn không chịu nói ra.
Tôi huých vai hắn
– có chuyện giề mà mặt buồn thui vậy ? Mới bị gấu đá hả ?
Hắn lại cười phá lên
— đâu có gì đâu, ăn đi, tôi ăn đây
Lúc đó tôi lại thấy hắn giống y tôi hồi còn nhỏ, hờn dỗi một điều gì đó nhưng không bao giờ chịu nói ra, che giấu nỗi buồi, luôn làm ra vẻ vui cười trước mắt để che đi cái nội tâm đang khô héo.
Sau khi ăn xong, tôi có hỏi hắn vài câu
– thế ông định có kiếm việc là để thêm thu nhập hàng tháng không ?
— có chứ, tôi định xin làm ở chỗ nhà hàng trong khu TTTM gần nhà đó
Đó là khu Aeon Mall mới xây xong và chuẩn bị khai trương, tôi cũng đang học việc tại đó.
– ơ thế thì mai sau có cơ hội gặp nhau nhiều rồi, tôi cũng làm ở đó
— vậy á, vậy thì vui rồi
Nhìn hắn cười bỗng dưng tôi thấy yên tâm hơn phần nào.
Rồi tiếng chuông bắt đầu giờ học reo lên. Môn toán … định mệnh
Tôi vốn dĩ là 1 thằng dốt toán, chỉ biết công trự nhân chia thôi, còn mấy cái hàm hiếc thì tôi bó tay, ấy vậy mà vẫn vào được đại học @@
Hôm đó là ngày học cả chiều, sau giờ học tôi lại đưa hắn về, lúc này hắn hỏi tôi
— ê! Cho tôi về nhà ông đi, nhà tôi không có ai ở nhà
Lần đầu có thằng xin về nhà tôi , cũng vui mà cũng lo, tại không biết bố mẹ tôi sẽ phản ứng sao, sợ bị hỏi han làm nó ngại thôi
– Ukm. Cũng được, nhưng đừng ghi vào sổ nợ nhá
Nó cười hì 1 cái rồi lên xe tôi đưa về.
Về đến nhà lúc này thì chưa có ai về, tôi lôi nó lên phòng. Đừng nghĩ bậy mà #.#
Vốn là 1 thằng con trai nên phòng tôi khá là bừa bộ, quần áo thì vắt khắp phòng từ tv đến cái quạt. Cơ mà con trai cùng nhau nên nó cũng kệ và ngồi xuống giường.
Để tiếp khách, tôi chỉ có mấy chai C2 dưới tủ lạnh, mang lên mời nó uống thôi.
Tối chạy xuống lấy khá lâu, tại nó còn bọc nguyên 1 lốc. Khi lên thì tôi thấy hắn đang nằm , 2 chân buông xuôi xuống đất.
– đây, mời
Nó bật dậy vì khá bất ngờ.
— cảm ơn nhưng tôi không uống đâu
– không phải khách sáo đâu. hì
Hắn cầm lấy chai nước, mới mở ra , chưa uống là đặt sang 1 bên
— ô cho tôi mượn lap 1 tí nha
– ok, ông cứ dùng đi
Rồi hắn mở lên và tải LoL về máy tôi @@ cái con người này lúc nào cũng chỉ game thôi.
Một lúc sau mẹ tôi về. Thấy vậy tôi chạy xuống xem mẹ tôi có cần phụ giúp gì không. Hắn thấy tôi chạy xuống hắn cũng xuống theo luôn
Gặp mẹ tôi hắn chào và tự PR bản thân luôn
— cháu tên Kiên, bạn cùng lớp với Huy, hôm nay cháu xin phép bác cho cháu ở đây tại nhà cháu hôm nay không có ai ở nhà ạ
Mẹ tôi thì đồng ý luôn : Ừ, cháu cứ tự nhiên nhé, không phải khách sáo đâu
Rồi tôi phụ mẹ chuẩn bị bữa trua nhưng mẹ tôi nói là tự làm được, còn tôi thì cứ lên chơi với bạn đi, khi nào xong thì mẹ gọi xuống ăn cơm.
Haizzz chả nhẽ tôi nên trách hắn ?
Sau khi lên phòng, tôi có liếc qua thì thấy hắn đang chơi LoL và hắn cũng vô chơi tiếp luôn. Tồi thì nằm cầm ipad chọt chọt lên facebook lướt news feed có gì hay ho không.
Khi bố tôi về, cơm cũng đã chuẩn bi xong tôi với hắn cùng xuống ăn cơm. Gặp bố tôi hắn cũng nói y chang lúc nãy luôn. Mà bố tôi cũng giống tính mẹ tôi thôi, dễ tính mà.
Trong lúc ăn cơm thì bố mẹ tôi cũng hỏi hắn một vài chuyện, đại loại như là nhà ở đâu, bố mẹ làm gì, nhà có mấy anh chị em,… Sau khi ăn cơm xong thì 1h là phải đi học vì 1h45 là vào học rồi, nên chúng tôi xin phép ăn xong đi học luôn, bát đũa thì hôm nay đành phiền mẹ rửa vậy 😀 yêu mami nhất 😀
Tôi chuẩn bị sách vở xong thì thấy hắn đang bấm điện thoại, mặt cúi gằm xuống và tôi thấy có nước mắt rơi…tiếng xụt xịt…phải chăng hấn đang khóc. Tôi cố tỏ ra như không quan tâm, vân qua lưng lại và nói
– ông có mang sách vở chiều nay không đấy ?
Chắc hẳn hắn đang vội lau nước mắt
— có, sáng có mang đi luôn rồi
Lúc này tôi mới quay ra. Hắn đang che giấu nỗi buồn gì vậy ? Mà sao mỗi lần tôi nhìn thấy hắn đề cười như thể chưa hề có chuyện gì sảy ra vậy ? Tại sao hắn lại phải khiến tôi lo lắng đến như vậy ? Mà tại sao tôi lại phải quan tâm đến hắn cơ chứ ? Tại sao ?
– chơi xong chưa còn đi học
— xong nãy giờ rồi, đợi tôi tắt máy rồi đi
Rồi tôi xuống dắt xe ra cổng còn hắn thì lẽo đẽo theo sau như con vịt con theo sau lưng mẹ vậy. Rồi 2 chúng tôi đi đến trường cho kịp giờ học.
Facebook 🙂 : https://www.facebook.com/kenichi.mutsu
Danh sách các chương:
- Really Love You - Chap 2: Cái ôm đầu tiên
- Really Love You - Chap 3: Phượt
- Really Love You - Chap 4: Chuyện giường chiếu
jtantpb says
chap 2, pls
Thiên Vũ says
Nhanh ra tiếp chap mới đi
Key says
Hay wá tg ơj mau ra chap ms nka